Mưa
Anh thân yêu! Không biết đây là lần thứ mấy em tự nhủ rằng câu nói này sẽ là lần cuối cùng em nói với anh, với tư cách là người yêu dấu của anh! Anh có biết rằng tim em đau đớn như thế nào khi nhận được những dòng tin nhắn của người con gái ấy gửi cho anh không?
Càng ngày, càng ngày em càng cảm nhận rõ ràng anh sẽ xa rời em, những giây phút mình hạnh phúc bên nhau không đủ để em níu bước chân anh lại. Có những lúc em nghĩ rằng em có thể phát điên nếu không có anh bên cạnh, và em không thể sống được nếu anh rời xa em. Vậy mà, điều ấy chẳng còn nghĩa lý gì với anh nữa khi mà anh chỉ cần một câu nói “vắng anh em cũng cảm thấy thiếu một cái gì đó, không gặp anh em cũng thấy nhớ” của một người khác.
Điều anh cần chỉ có thế, chứ không phải là tất cả tình cảm em trao cho anh. Em tiếc lắm, tiếc lắm anh à, vì em không thể dùng tiểu xảo với anh, vì em không thể dùng lời lẽ ngọt ngào với anh, vì em không biết cách làm anh đẹp lòng, vì em không khéo léo, vì em không biết sử dụng ưu thế của mình, và vì em thật lòng… nên em mất anh. Dù em có nói một trăm lần, một nghìn lần “em yêu anh” thì cũng chẳng bằng một câu nói “em thích anh” của người ta.
Anh có biết rằng có những lúc em có cảm tưởng là em có thể giết được cô ta hay không? Anh có biết là em căm ghét cô ta như thế nào không? Nhưng, khi em bình tĩnh lại, khi em nhận ra được, bây giờ em đã là quá khứ, lòng em bình thản, lạ lắm anh à. Dù tim vẫn buốt, dù lòng vẫn đau, nhưng em không còn oán trách người ta của anh, và em cũng không tự than thân trách phận, cũng chẳng trách em kém cỏi nữa. Người ta là người ta, em là em. Em chỉ có một tấm chân tình, em biết như thế là em ngu ngốc, là em dại dột. Em chẳng muốn so sánh nữa, em cũng chẳng muốn em mệt mỏi như thế này nữa. Chỉ cần đọc những dòng tin nhắn ấy trong một đêm mưa gió như thế này cũng đủ làm em thấy tan nát hết cả rồi.
Anh có nhớ… Mình yêu nhau trong một tối mưa phùn, đến với nhau lần đầu tiên trong một đêm mưa gió, mình cãi nhau bao giờ trời cũng mưa, và giờ đây, khi tim em tan nát, trời cũng đổ mưa rồi anh à. Biết bao đêm mưa, nằm một mình em nhớ về anh. Nhưng giờ đây em đâu ngờ, người anh nhớ chẳng còn là em nữa, em tiếc vô cùng. Nhưng nuối tiếc nào rồi cũng qua đi anh à, dù em biết nói rằng đây là quãng thời gian mình thử thách nhau, nhưng hơn ai hết em hiểu, đây chỉ là một cách để em và anh chia tay trong nhẹ nhàng.
Yêu anh mãi mãi, nhưng, thật lòng làm người khác buồn vì em, mà tim em cứ hướng về anh, em thấy em thật tệ. Em sẽ cố quên anh, cố quên anh để đến với người ấy. Em chỉ không hiểu, vì sao ta lại như thế này…
Theo Bưu Điện Việt Nam
Lừa dối
Không biết em dùng mục này để viết cho anh có hợp không nữa? Nhưng em vẫn muốn có người đọc được những gì em đang suy nghĩ. Anh không còn là người yêu dấu của em nữa, mà hình như chưa bao giờ là người yêu dấu của em thì phải.
Anh đang muốn chơi trò gì với em đây? Em đã quá mệt mỏi rồi. Em chẳng muốn tham gia vào trò chơi này 1 tí nào nữa. Dù chuyện gì đã xảy ra thì nó cũng đã xảy ra rồi, không làm được gì hơn cả. Bây giờ em chỉ muốn đứng ở ngoài như 1 kẻ bàng quang, như 1 người xa lạ.
Xin anh làm ơn đừng cố níu kéo, chỉ làm em thêm khó chịu thôi. Em thật sự không có tìng cảm dành cho anh. Em không yêu anh, chưa bao giờ yêu anh cả. Ngày trước em luôn sợ anh buồn chỉ vì nghĩ rằng anh là người tốt, nhưng bây giờ cái hình ảnh ấy không còn nữa. Bây giờ em thật sự sợ con người của anh. Làm ơn đừng làm thêm bất kì việc gì nữa. Đừng trách em vô tâm lạnh lùng. Nhưng cũng cảm ơn anh đã giúp em kiên quyết hơn trong việc giải quyết chuyện này. Đối với em, đây quả thật là 1 cơ hội rất tốt vì em đã tìm thấy ánh sáng cho chuỗi ngày đen tối.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Gửi người dấu yêu Em biết giờ viết những dòng này thì cũng đã quá muộn màng rồi nhưng em muốn viết cho chính em và cho cả những ai đã từng "ngốc" như em. Em đã quá "ngốc"phải khong anh?Em biết mình rất yêu a nh nhưng bên anh em không thể tỏ ra rằng em yêu anh được. Và anh cũng rất yêu em? Em...