Một năm sau ngày chị l.y hô.n mọi người mới vỡ lẽ ra sự thật
Ngày chị kiên quyết l.y hô.n anh, ai cũng mắng chử.i chị là đồ bạc bẽo. Chị nhận hết, không hé một lời biện minh.
ảnh minh họa
Anh chị yêu nhau từ thuở sinh viên, 2 người cùng là dân tỉnh lẻ lên Hà Nội học Đại học. Nhà chị tuy ở quê nhưng thuộc diện khá giả, có của ăn của để. Còn anh xuất thân trong một gia đình thuần nông, mọi thu chi trong gia đình đều trông chờ vào hạt lúa, dưới anh còn 3 em nhỏ đang tuổ.i ăn, tuổ.i học, gia cảnh nhà anh thuộc dạng cùng đinh trong làng.
Chị yêu anh, bởi anh là người đàn ông hiền lành, có chí, đi học anh luôn dẫn đầu lớp suốt mấy năm Đại học.
Anh chị ra trường, chị xin được vào một công ty truyền thông, còn anh xin làm trong công ty xây dựng. Đi làm được 1 năm thì làm đám cưới, vào cái ngày anh cầu hôn chị, anh đã hứa, cả đời này sẽ yêu thương, chăm sóc chị. Anh sẽ cố gắng làm để có vốn mở công ty riêng, sẽ cho chị một cuộc sống sung túc, đầy đủ. Chị mỉm cười, hạnh phúc. Chị tin chắc anh sẽ làm được những gì anh hứa.
Video đang HOT
Cưới nhau được 1 năm thì chị sinh cu Bin, hạnh phúc tưởng đã trọn vẹn với gia đình chị thì chị phát hiện mình bị ung thư gan. Chị choáng váng lắm, chị đa.u đớ.n tưởng chế.t đi sống lại. Chị còn trẻ lắm, chị mới 25, chị vừa mới sinh con, tại sao ông trời lại đẩy chị vào hoàn cảnh trớ trêu này.
Chị giấu kín không nói cho anh biết. Vừa hôm qua anh khoe với chị, anh mới ký được 1 hợp đồng lớn cho công ty, lương thưởng anh tháng này sẽ tăng cao. Anh nói, anh muốn kiếm thật nhiều tiề.n để mở công ty riêng. Nhìn anh hào hứng mà chị thấy hạnh phúc lắm, viễn cảnh tươi đẹp vừa mở ra trước mắt chị thì bất ngờ đóng sập bởi căn bệnh quái ác kia.
Nếu bây giờ chị nói với anh, nhất định anh sẽ bắt chị đi điều trị, bao nhiêu tiề.n của sẽ đổ vào thuố.c thang, thăm khám, mà chắc gì chị đã khỏi, trước giờ có ai bị ung thư mà sống được đâu. Rồi cu Bin, nếu anh tiêu hết tiề.n cho chị, cu Bin sẽ thế nào đây. Chị dằn vặt mình, chị nghĩ nát óc để tìm ra cách giải quyết theo chị là toàn vẹn nhất, dù bây giờ mọi người không hiểu, thì sau này sẽ hiểu cho chị. Chị thầm xin lỗi anh, cuộc đời này chị chỉ yêu mình anh, được làm vợ anh như thế là chị đã mãn nguyện lắm rồi.
Để bắt đầu kế hoạch, chị nhờ anh bạn đồng nghiệp nhắn tin cho chị vào buổi tối, chị cố ý cho anh đọc được, toàn những tin nhắn mùi mẫn yêu đương. Khỏi phải nói, anh sốc và tức giận thế nào. Hôm ấy, bên ngoài trời lặng gió, nhưng bên trong căn nhà của anh chị, có trận bão đổ vào. Anh tát chị. Chị rơi nước mắt, thế là kế hoạch của chị thành công rồi.
Chị đưa đơn l.y hô.n cho anh ký, anh sững sờ, chưa bao giờ anh nghĩ đến chuyện này. Anh khóc, anh dùng mọi thứ để níu kéo chị, cả cu Bin bé nhỏ, nhưng chị vẫn dứt áo ra đi. Chị nói, chị không còn yêu anh nữa, ở bên nhau chỉ làm anh thêm khổ. Chị muốn để cu Bin lại cho anh nuôi, vì chị sợ chị không lo được cho con.
Gia đình, bè bạn, hàng xóm láng giềng, ai cũng chì chiết chị hết lời, bảo chị là loại đàn bà lăn.g loà.n, bạc bẽo. Chị im lặng chẳng nói một lời. Chị về nhà với bố mẹ đẻ, mẹ chị thương chị, khóc đến cạn nước mắt.
Gần một năm sau, Cu Bin đã lẫm chẫm biết đi, anh cũng nguôi ngoai dần nỗi đau bị phản bội thì nhận được tin chị mất. Anh bàng hoàng, bỏ dở công việc, anh bắt chuyến xe đêm ngược lên quê chị. Mẹ chị kể cho anh mọi chuyện, vì sao chị nhất định l.y hô.n với anh. Nhìn di ảnh người vợ trên bàn thờ nhập nhèm hương khói, anh khụy xuống, tưởng mình đa.u đớ.n đến chế.t đi. Anh không khóc nổi, nước mắt chảy ngược vào trong khiến anh tưởng như có ai dùn.g da.o đâ.m vào tim anh vậy.
Anh thương chị quá, thương đến thắt lòng, thắt dạ. Tại sao chị không nói cho anh, chị biến anh thành người chồng tàn nhẫn thế này. Cuộc đời sau này, anh biết phải sống tiếp ra sao. Tiề.n bạc để làm gì, công danh để làm gì nếu anh không bao giờ còn cơ hội đền đáp cho chị nữa. Tình yêu của chị, cả đời anh trả bao giờ mới hết?
Theo blogtamsu
Hai người đàn bà và hai phận đời bạc bẽo
Giá như ngày trước, họ đủ khôn ngoan để biết cân bằng cuộc sống của mình, giữa sự nghiệp và gia đình thì giờ đây đâu nên nỗi.
Phận đàn bà sao mà bạc bẽo... (Ảnh minh họa)
Ngày còn đi học, nghe bạn bè trêu nhau "Phụ nữ 25 như quạt điện giữa mùa đông, để đâu cũng thấy không hợp, ngay cả bố mẹ đẻ cũng chê mình chiếm chỗ trong nhà" Linh thường hay cười khẩy rồi bỏ đi chỗ khác. 25 tuổ.i, dại gì mà ràng buộc mình với hôn nhân, ngoài kia còn bao nhiêu điều hay, cô còn phải bay nhảy cho thỏa với sức trẻ của mình.
Thế rồi, gần chục năm sau cái tuổ.i 25, bạn bè đã yên bè gia thất, có đứa đã 2 con thì Linh vẫn một mình lẻ bóng. Cả tuổ.i trẻ của mình, Linh chỉ biết có công việc. Chức trưởng phòng kinh doanh trong một tập đoàn lớn với thu nhập tính bằng nghìn đô là thành quả xứng đáng mà Linh nhận được sau bao nhiêu năm phấn đấu, lăn lộn. Thế nhưng sau ánh hào quang đó, cô chỉ còn lại một nỗi cô đơn không gì có thể lấp đầy.
Bố mẹ Linh ban đầu sốt ruột, chẳng ngày nào mà 2 cụ không giục giã Linh chuyện chồng con, Linh cứ ừ hữ cho qua. Cô thấy mình còn trẻ chán, cố thêm 1, 2 năm nữa rồi lấy chồng đâu có muộn, rồi tuổ.i trẻ qua đi, khi Linh giật mình nhìn lại thì cô đã bước sang cái tuổ.i 35. 35 tuổ.i, còn ai thèm trông mong cô nữa.
Bố mẹ đã thầm chấp nhận việc Linh không muốn lập gia đình, mặc dù vậy cô biết bố mẹ cô vẫn không khỏi chạnh lòng khi có ai đó vô tình hỏi đến chuyện chồng con của cô. Cô biết mẹ giấu tiếng thở dài thườn thượt vào mỗi đêm muộn, trong không gian tĩnh mịch khi cả nhà đã ngủ say.
Khác với Linh, Trâm là cô bạn cùng lớp Đại học xưa, Trâm kết hôn ngay sau khi tốt nghiệp. Cô từ bỏ hết các cơ hội của mình, chấp nhận là người phụ nữ đứng sau chồng, làm hậu phương cho chồng phấn đấu. 5 năm sau khi kết hôn, Trâm đã là bà mẹ 2 con, chồng cô có chỗ đứng trong xã hội, kinh tế khá giả.
Thế nhưng, khi đã "công thành danh toại", chồng Trâm bắt đầu chá.n v.ợ. Anh ta ch.ê v.ợ mình xấu xí, xồ xề, cả ngày lôi thôi, luộm thuộm, đầu tóc quần áo lúc nào cũng thấy mùi bếp núc. Rồi anh ta ngoạ.i tìn.h, công khai mua nhà, mua xe cho bồ, cũng chẳng buồn giấu vợ. Trâm sụp đổ hoàn toàn, cô không ngờ mình hi sinh như vậy để đổi lại sự phản bội trắng trợn của chồng.
Linh và Trâm gặp nhau, cùng khóc than cho phận mình. Hóa ra, đàn bà mạnh mẽ quá cũng khổ, hi sinh quá cũng khổ. Họ không biết trách ai khi chính bản thân họ đẩy cuộc đời mình vào những trái ngang như thế. Giá như ngày trước, họ đủ khôn ngoan để biết cân bằng cuộc sống của mình, giữa sự nghiệp và gia đình thì giờ đây đâu nên nỗi.
Theo Phunutoday
Trắng tay khi b.ỏ chồn.g là giám đốc Khi đặt bút ký vào tờ đơn l.y hô.n và bước chân ra khỏi căn nhà ấy cũng là lúc em trắng tay Chỉ có người điên mới bỏ ông chồng giám đốc để sống cuộc sống nghèo nàn (Ảnh minh họa) Thân gửi M.T! Tình cờ đọc được tâm sự "Cái giá quá đắt khi cố lấy chồng giám đốc"của em, chị...