Một lần ‘vụng trộm’ với… chồng
Cuối năm, chồng long trọng chuyển tiếp cái email chi tiết chương trình “Year end party” của công ty, kèm theo một lời mời rằng, em gắng thu xếp đi chung cho vui nhé!
Vợ đọc xong thì len lén bĩu môi, tất nhiên là khi chỉ có một mình, kèm theo câu “xỉa xói” là, tất niên thì nói đại cho rồi, bày đặt tiếng Anh tiếng tây chi không biết nữa! Thế nhưng, vợ cũng thấy hân hoan với ý nghĩ, ừ thì ngày đó bữa đó, sẽ có một bữa tiệc ngon lành sang chảnh chờ mình. Coi như giải trí xả xì – trét miễn phí đi.
Thì đàn bà, cũng phải tỏ ra cao giá tí chút, đợi chồng mời mọc năn nỉ mấy lần mới giả vờ miễn cưỡng gật đầu, chứ lòng vợ thì vui mừng như mở hội. Hóa ra, “lão ấy” cũng không đến nỗi phải xấu hổ giấu biệt vợ ở nhà, cũng chưa tới mức có gì mờ ám nên không dám dắt vợ theo. Nghĩ kỹ, cũng có phần dễ thương đấy chứ!
Dắt con theo hay không? Hai đứa nhỏ vốn nghịch ngợm kinh khủng, cứ sáp vô là ồn ào chạy nhảy. Một đứa thì chẳng sao, chứ cho cả hai theo là hơi bị mệt chứ chẳng đùa. Vợ phân vân suy tính, sau cùng quyết định chỉ “hai vợ chồng son” với nhau thôi. Kệ, lâu lâu cũng phải ích kỷ với con cái chút đỉnh chứ, với lại cho đứa này theo thì tội đứa kia phải ở nhà, chẳng qua là để cho công bằng vậy mà!
Chồng bảo, hôm ấy sẽ đến cổng công ty đón vợ rồi cùng đi luôn cho tiện. Chỉ nghĩ thôi là vợ đã hơi bị nôn nao rồi! Mới bốn giờ chiều mà vợ đã thấy thắc thỏm. Đã lâu chẳng còn cái cảnh chồng khấp khởi đứng đón, nên vợ hơi lạ lẫm với ý nghĩ, biết đâu lát nữa, bạn bè đồng nghiệp sẽ bắt gặp mình đi với giai nhà, cảm giác thật là kỳ cục nhỉ!
Này là kem nền, phấn phủ. Này là một chút mascara cho đôi mắt thêm phần thu hút. Xịt thêm giọt nước hoa cho gợi tình. Nên mặc quần áo công sở hay đồ đi chơi nhỉ? Mình già quá chưa, sao cái cảnh lu bu xu sửa soạn này có vẻ xa lạ thế này cơ chứ? Vợ vừa rị mọ trang điểm vừa lăn tăn tự vấn. Nếu không có dịp này, chắc hẳn vợ chẳng nhớ ra, dường như đã lâu lắm vợ không làm siêng ra ngoài tiệc tùng, gặp gỡ. Cuộc sống bận rộn với công việc và con cái, đến mức hai vợ chồng tựa hồ không còn có cả thời gian để mà hẹn hò cùng nhau…
Vợ rón rén xuống cổng, nhìn giống như đang vụng trộm với ai chứ chẳng phải chồng mình! Chồng tròn mắt ngó vợ tươm tất và rạng rỡ, không khỏi ngạc nhiên và buông ra câu khen ngợi lâu lắm mới nghe, rằng vợ mình cũng còn “bén” quá chứ! Vợ ngoài mặt thản nhiên, nhưng bụng thì đang nở ra từng khúc ruột!
Nhớ có lần, vợ phong thanh nghi ngờ chồng “có tình ý” gì đó với một em gái 8x chung bộ phận. Nên giờ, vợ cố tình chờ xem mặt em ấy coi đẹp xấu thế nào. May quá, chồng hình như nhìn thấu tim đen của vợ, nên nhanh nhảu giới thiệu vợ với các “chị em” của mình. Nhìn thái độ vô tư của “đương sự” lẫn mọi người, vợ hình như trút được gánh nặng trong lòng, âm thầm nhẹ nhõm thở ra.
Video đang HOT
Cái cảm giác hơi chút ngại ngùng, có phần bẽn lẽn này làm vợ có phần khó hiểu. Mình đấy sao, cặp kè bên cạnh chồng, được giới thiệu với người này người kia sao mà mới mẻ đến thế không biết. Lâng lâng. Mấy ly rượu ngọt làm vợ mạnh dạn hơn hẳn, hỏi han trò chuyện với các cô bạn chung cơ quan của chồng. Không khí vui vẻ náo nức làm vợ cũng thấy háo hức lây. Đã lâu lắm, vợ mới hòa mình vào một cuộc vui chung như thế này.
Chương trình văn nghệ khá bài bản chuyên nghiệp. Vợ bất ngờ khi biết, chồng đã đăng ký hát một bài gì đấy về tết nhất. Hóa ra chồng mình vẫn còn điển trai và lịch lãm vô cùng trên sân khấu. Tay MC hóm hỉnh bỗng nảy ra sáng kiến, mời một bạn nữ nào đấy lên song ca cùng, sẽ hấp dẫn hơn. Chồng sau một giây bất ngờ đã ra sức kêu gọi ai đó giúp sức. Thế nhưng, chẳng hiểu sao không thấy “em” nào hưởng ứng, chỉ toàn đùn đẩy nhau. Rồi bỗng nhiên, chồng nói rành rọt, mời bạn H. lên đây hát chung vui với mình nào. Xin mời!
H. chính là tên của vợ. Vợ “đứng hình” mất cả phút, rồi cũng thấy mình lập cập bước lên, cầm lấy micro, đứng gần bên chồng. Tim đập chân run. Chồng quay sang bỏ nhỏ, chẳng phải em vốn luôn tự hào là “ca sĩ karaoke cấp phường” đấy sao? Cho thiên hạ… lác tai đi nào!
Lời thách đố của chồng làm vợ nhanh chóng lấy lại tinh thần. Dù mấy câu đầu có hơi lạc giọng tí, nhưng vợ vẫn giữ được phong độ nữ cao mà sâu lắng của mình. Cộng với giọng nam trầm của chồng, tạo nên một hiệu ứng lặng im lắng nghe bất ngờ bên dưới. Vợ thả từng ca từ ngọt ngào cho cảm xúc dẫn lối, này là từng giọt sương long lanh rơi, này là hoa ngọc lan bát ngát, này là giao thừa, này là hẹn hò, này là mùa xuân yêu đương… mọi thứ trôi tuột qua trong nỗi xúc động của vợ. Ôi, đã từng bao giờ vợ mơ tới một dịp cuối năm, vợ chồng cùng đứng trên sân khấu, trước bao người xa lạ, hát với nhau một bài tất niên rạng ngời thế này…
Đường về hôm ấy hơi hơi gai lạnh. Vợ quàng tay ôm eo chồng, hạnh phúc đến muốn rơi nước mắt. Vợ muốn nói lời cảm ơn tình nhân lâu năm của mình, thấy những đêm chồng vất vả làm thêm, những lần bực dọc vì công ty chồng có vẻ bóc lột, những vất vả khó nhọc của cả năm dài đã bay biến đâu mất cả, sau buổi tiệc tất niên khó quên như này…
Theo PNO
Giật chồng
Có ai đã từng giật chồng người ta mà được cảm ơn như tôi không? Trời ơi, tại sao lại cảm ơn người đã giật chồng mình? Chị ta là cái thứ vợ gì vậy!
Khi gặp Tuấn lần đầu trong lễ ký kết đối tác chiến lược giữa hai công ty, tôi nói với chị sếp của mình: "Em sẽ cua ông này". Chị sếp dí ngón tay vô trán tôi đe: "Đừng có lộn xộn, người ta có vợ con rồi".
Tôi lơ đễnh hỏi lại "Vậy hả?" nhưng trong tâm trí thì đặc biệt lưu ý người đàn ông có những ngón tay rất dài như tay nghệ sĩ chơi đàn ấy. Chẳng biết sao tôi đặc biệt thích những người đàn ông như vậy.
Khi công ty chiêu đãi, vô tình tôi ngồi cạnh Tuấn. Cơ hội tự đến và tôi cảm thấy ông trời đã có sự sắp đặt khi cho tôi gặp anh, thích anh và lại được ngồi gần anh.
Chiến lợi phẩm đầu tiên tôi mang về hôm đó là số điện thoại của anh để rồi buổi tối rất muộn, tôi nhắn "chúc anh ngủ ngon, mơ đẹp".
Không thấy anh trả lời. Tôi trằn trọc suy nghĩ lung tung. Anh đã ngủ nên không thấy hay vợ anh bắt gặp tin nhắn đã làm khó cho anh? Hay anh không thích làm bạn với tôi? Không có lẽ, vì buổi chiều anh nói chuyện rất vui kia mà?
Sáng hôm sau anh gọi lại. Tôi thở phào. Ra là hôm đó anh mệt vì tiệc tùng nên ngủ sớm. Anh chúc tôi ngày mới vui vẻ. Giọng anh thật ấm. Cả ngày hôm đó tôi làm việc không biết mệt. Tôi mong cho mau đến tối để được nhắn tin chúc anh ngủ ngon...
Cuối cùng thì tôi đã có được người đàn ông của mình sau đúng 6 tháng theo đuổi. Tôi rất mãn nguyện. Tuấn không phải là người đàn ông đầu tiên bị tôi giành khỏi gia đình.
Tôi có một sự hứng thú đặc biệt đối với những người đàn ông đã có vợ, đặc biệt tôi rất ghét những người phụ nữ của họ. Tại sao họ có mà tôi thì không? Vì vậy, tôi phải giằng lấy người đàn ông của họ dù sau đó có khi mối quan hệ chẳng kéo dài bởi tôi là người cả thèm, chóng chán.
Nhưng với Tuấn thì khác. Tôi cảm thấy anh có sức quyến rũ đặc biệt. Hình như tôi yêu anh chứ không đơn giản là sự thèm muốn sở hữu như với những người đàn ông trước đó. Bằng chứng là tôi đã có anh nhưng vẫn khao khát được có và sẽ có anh mãi mãi.
"Anh có lấy em không?" - có lần tôi hỏi Tuấn. Anh nhìn tôi hồi lâu rồi lắc đầu: "Không, vì anh đã có vợ. Tuy cô ấy bệnh, anh không thể gần gũi nhưng anh yêu mẹ của các con anh". Câu trả lời của Tuấn khiến tôi nổi điên. Tôi túm áo anh: "Vậy còn em? Em thì sao?". Rất chậm rãi, anh nhìn thẳng vào mắt tôi: "Em là bạn tình, một người bạn tình tâm đầu ý hợp". Tôi xô anh ra thở dốc. Có cái gì đó chèn lên ngực khiến tôi không thở nổi.
Nhưng tôi không từ bỏ. Tôi bắt đầu đổi chiến thuật. Tôi nhắn tin cho vợ anh, ban đầu thì vờ làm như mình là một người tốt bụng, tôi báo cho vợ Tuấn biết anh có người đàn bà khác bên ngoài. Câu trả lời mà tôi nhận được sau rất nhiều tin nhắn là: "Xin cảm ơn".
Hừ, chị ta là thứ gì vậy? Biết có người khác giật chồng mình mà sao thản nhiên đến lạ. Tôi quyết định thay đổi chiến thuật. Tôi chính thức nhắn tin, sau đó gọi điện cho vợ Tuấn biết, tôi chính là người yêu của anh. Tôi nghe giọng chị ta hình như rung rung: "Cám ơn cô".
Tôi hét lên trong điện thoại: "Chị có khùng không? Tôi giật chồng chị, sao chị lại cảm ơn? Đúng là dở hơi". Giọng người phụ nữ kia vẫn từ tốn: "Vì cô đã cho anh ấy điều mà tôi không thể cho...".
Tôi thở dài. Còn chị ta sau một hồi im lặng lại lên tiếng: "Tôi chưa thấy mặt cô nhưng tôi nghĩ chắc là cô đẹp lắm. Và cô giỏi nữa, nếu không thì anh Tuấn sẽ không bao giờ đồng ý. Tôi biết tính chồng tôi mà".
Lần này, tôi thấy hoang mang thật sự. Tôi mong gặp một người phụ nữ dữ dằn, chanh chua, nói những lời khó nghe để tôi có thể củng cố niềm tin, có thêm động lực để không buông tha người đàn ông của họ. Thế nhưng chị ta làm tôi thất vọng hoàn toàn.
Tôi gọi cho Tuấn, nói cho anh biết là tôi đã gọi cho vợ anh, nói rõ sự thật. "Em có bị làm sao không? Em làm như vậy là giết cô ấy rồi, biết không?" - giọng Tuấn bỗng rung lên.
Có lẽ anh không ngờ tôi lại làm như thế bởi tôi đã thề thốt với anh là sẽ giữ kín mọi chuyện. Vậy mà bây giờ, vì quá yêu anh mà tôi đã không giữ lời. Thế nhưng anh phải biết điều đó chớ sao lại giận giữ với tôi?
"Giật chồng chớ giết người sao mà làm dữ vậy? Anh đừng có quá đáng với em" - Tôi nói như hét rồi cúp máy. Đây là lần đầu tiên trong đời, tôi vướng vào tình cảnh này. Những người đàn ông trước đây đều bị tôi rời bỏ chớ không có người nào dám rời bỏ tôi. Còn lần này, tại sao tôi lại quyến luyến, khổ đau với một người đàn ông đã mất tự do như vậy?
Nhưng tôi yêu Tuấn thật lòng. Tôi muốn được có anh mãi mãi. Chẳng lẽ mong ước chính đáng ấy lại khó thực hiện đến vậy sao? Hạnh phúc là đấu tranh mà. Nhất định tôi phải đấu tranh đến cùng để giành lấy hạnh phúc cho cuộc đời mình.
Như vậy có gì sai đâu mà sao tôi cứ dằn vặt mãi thế này?
Theo VNE
Vụng trộm với... chồng cũ Vợ chồng em ly hôn được một năm. Lý do thì nhiều... ... Gia đình bên chồng quá hà khắc với em, bắt em ở nhà không được đi làm, chúng em cưới nhau hai năm nhưng không có con, trong khi anh từng có con riêng trước khi cưới em (đứa bé là con trai, ở với nhà nội), anh chị bên...