Một lần lầm lỡ, 10 năm chịu sự trừng phạt ghê sợ của chồng
Kính chào quý độc giả. Tên tôi là Nguyễn Thị Mến (41 t.uổi). Trước kia, tôi là giáo viên mầm non nhưng bây giờ tôi chỉ ở nhà bán hàng tạp hóa và cơm nước phục vụ chồng con cũng như bố mẹ chồng.
Tôi không được phép đi đâu, không được gặp gỡ bạn bè, không được về quê ngoại nếu không có chồng đi cùng. Đã vậy tôi còn phải chịu vô vàn những hình phạt khắc nghiệt từ chồng và gia đình chồng mình.
Tuy nhiên từ trước đến giờ, những hình phạt đó dù có khiến tôi tổn thương đến đâu tôi cũng không bao giờ hé răng kể lể với ai. Bởi vì tôi từng là người có tội. Thế nhưng bây giờ sau gần một chục năm chịu đựng, tôi cảm thấy mình không được đối xử như một con người vì thế tôi muốn giải thoát chính bán thân mình.
Thời con gái, tôi có một nước da trắng ngần, một mái tóc dài bóng mượt và một đôi môi quyến rũ nên tôi được rất nhiều người theo đuổi.
Đến khi tôi lấy chồng nhiều người vẫn thầm thương trộm nhớ tôi. Trong đó có thầy hiệu trưởng nơi tôi làm việc. Thầy thường lén nhìn tôi và quan tâm đến tôi hết mức. Tuy nhiên, tôi vẫn tảng lờ và giữ mối quan hệ ở mức xã giao.
3 năm sau, chồng tôi nhận công trình ở Vinh, Nghệ An rồi làm ở đấy gần 2 năm. Trong suốt 2 năm đó, tôi ở nhà với bố mẹ chồng và hai đứa con. Bố mẹ chồng rất gia trưởng, khó tính và hay soi mói nên cuộc sống của tôi vô cùng mệt mỏi. Vợ chồng tôi cũng vì những chuyện đó mà mâu thuẫn và lạnh nhạt với nhau.
Ảnh minh họa
Sau đó, có lẽ vì quá buồn bực và mệt mỏi lại thêm chuyện vợ chồng lạnh nhạt nên không biết từ lúc nào tôi bắt đầu tìm đến những lời an ủi, động viên của thầy hiệu trưởng.
Từ đây, tôi cũng bắt đầu có tình cảm với thầy. Thế là chúng tôi hẹn hò. Tuy nhiên tôi mới chỉ đi nhà nghỉ với thầy 1 lần thì mẹ chồng tôi bắt được tại trận. Bà làm lớn chuyện rồi bắt chúng tôi ký xác nhận.
Tiếp đên, bà gọi chồng tôi về. Chồng tôi về nhà, sau khi đ.ánh tôi thừa sống thiếu c.hết, anh tuyên bố coi tôi không bằng con ở, rồi anh bắt tôi nghỉ việc.
Ở nhà, tôi không được đi bất cứ đâu, gặp bất cứ ai ngoài những người đến mua hàng. Điện thoại, anh cũng không cho tôi dùng. (Khi viết những dòng này, tôi phải lén mở máy tính của con trai cả – nv).
Bữa ăn cơm, tôi không được ngồi cùng mâm với bố mẹ chồng, với chồng và các con mình. Tôi phải đợi mọi người ăn xong, sau đó bê xuống bếp, tôi mới được ăn lại những đồ thừa.
Video đang HOT
Đêm xuống, trước khi đi ngủ, anh bắt tôi phải khai báo tất cả những người tôi đã gặp và nói chuyện trong ngày. Sau đó, khi không còn thắc mắc gì, tôi mới đi ngủ. Nhưng khi ngủ, tôi cũng không được nằm trên giường cùng chồng mà ở một góc nhà. Mỗi khi cần giải quyết nhu cầu, anh lôi tôi ném lên giường rồi lại đạp tôi xuống đất khi đã xong việc.
Tôi nhục nhã đến ê chề và đau lòng không kể xiết. Thế nhưng nghĩ đến lỗi lầm của mình, tôi lại câm nín.
Tôi nghĩ mình đã sai thì mình phải chịu sự trừng phạt. Tuy nhiên hơn 10 năm trôi qua tôi đã phải sống như như một con ở, thậm chí không được đối như một con người.
Bây giờ, tôi rất muốn được giải thoát chính bản thân mình. Tôi muốn ly hôn để có được quyền tự do. Tuy nhiên tôi lại không có gì trong tay để có thể tranh giành quyền nuôi con mà xa con thì tôi không thể. Mong mọi người hãy tư vấn giúp tôi.
Theo PNVN
Bạn thân 10 năm gài bẫy cướp trắng vợ, chồng đã làm điều này..
"Cảm giác gậy ông đ.ập lưng ông thích chứ? Tao đã coi mày như người anh em thân thiết, vậy mà... Bài học ngày hôm nay &'tặng' mày đấy. Mày chưa đủ khôn để gài bẫy tao đâu!".
Bình, Tùng và Lê vốn là bộ ba thân thiết với nhau từ hồi 4 năm đại học. Khi ra trường Bình và Lê bất ngờ tuyên bố yêu nhau khiến mọi người vô cùng ngạc nhiên, nhất là Tùng. Vì Tùng cũng yêu Lê đã từ lâu nhưng không dám thổ lộ.
Ảnh minh họa
Từ đó đến giờ cũng được 6 năm rồi. Giờ Bình và Lê đã kết hôn và có một b.é g.ái 3 t.uổi. Vậy mà đến giờ Tùng mới chuẩn bị cưới vợ. Vốn là chỗ bạn bè thân thiết hơn cả anh em ruột, nên bất cứ chuyện gì vợ chồng Lê cũng gọi Bình sang. Nhìn Bình và Lê hạnh phúc, lòng đố kỵ ghen tuông của Tùng lại trào dâng không cam tâm vì chậm chân một bước. Anh không thể cố kìm nén được nữa, mỗi phút giây nhìn thấy Lê là Tùng chỉ muốn cướp cô về bên mình bằng bất cứ giá nào, kể cả mất đi tình bạn đẹp này.
Thế rồi Tùng dần dần tiếp cận gần giũ với Lê nhiều hơn, tranh thủ cơ hội Bình đi công tác vài ngày Tùng sang nhà Lê "trông nhà" hộ như lời đề nghị của Bình. Anh biết yếu điểm của Lê là hay tủi thân, dễ khóc khi cô đơn. Bình lân la gần Lê, và rồi hai người cũng bất chấp tất cả để đi quá giới hạn với nhau. Cứ mỗi lần Bình đi công tác, là Tùng và Lê lại vui vẻ bên nhau. Họ còn làm "chuyện ấy" ngay tại chính chiếc giường của vợ chồng Bình.
Một ngày Tùng bàn với Lê tìm cách đối phó với Bình, anh muốn Lê là vợ của mình. Lê nhất trí và cũng muốn ở bên Tùng, cô không còn yêu Bình như ngày trước nữa. Cô không cần một người chồng đi tối ngày bỏ mặc vợ một mình một bóng. Thứ cô cần là tình cảm, mà chính Bình mới là người đem lại thứ cô cần. Giờ phút này không còn gì quan trong hơn việc tìm được hạnh phúc đích thực của cuộc đời mình. Hai người đã lên kế hoạch gài bẫy Bình, mọi chuyện cứ để Tùng ra mặt.
Một chiều Bình về nhà sớm, thấy cửa mở mà không thấy vợ con đâu. Thấy có đôi giày phụ nữ lạ để ngoài cửa, không phải của Lê, Lê chưa bao giờ đi mẫu giày này, Bình cẩn trọng hơn. Anh ra ngoài sân tìm xem người nào đó đã đột nhập vào nhà anh. Vòng qua lối sau vườn, nhìn vào nhà tắm anh thấy một người phụ nữ lạ đang k.hỏa t.hân nói chuyện điện thoại:
- Anh yên tâm. C.ưỡng h.iếp trai là nghề của em rồi mà. Chỉ cần ông Bình xuất hiện, là em sẽ bật máy quay và gửi lại cho anh c.ảnh n.óng. Anh chị cứ vui vẻ ở nhà đi. Bao giờ có kết quả em sẽ gửi ngay cho.
- ....
- Rồi anh yên tâm. Em nhận t.iền là phải làm chứ, với lại được gần trai là sở thích của em mà.
Đoán được có người đang gài bẫy mình. Bình khéo léo gọi cho cô em gái bán quán gần đó vào ứng cứu. 5 phút sau cô em có mặt vào thẳng nhà tắm nhà Bình, lôi cổ cô ả kia ra. Lúc này Bình mới vào làm ra nhẽ. Dọa nạt cô ta các kiểu thì ả khai là Tùng với Lê thuê ở đến gài Bình. Cô ta nhận được 500 ngàn. Tùng ném thẳng 3 triệu vào lòng cô ta vào ra lệnh:
- Số t.iền này đủ để cô diễn một màn kịch chứ?
- Sao? Anh thích tôi diễn như thế nào. Cứ nhiều t.iền là khả năng diễn xuất của tôi lại giỏi hơn đấy.
- Đơn giản thôi. Tôi cần cô gọi cho Tùng và bảo rằng mọi chuyện đã xong. Clip kia đợi về nhà cô giử cho, và cô dò hỏi giúp tôi anh ta và vợ tôi đang ở đâu.
- Okie. Quá đơn giản.
Nghe người phụ nữ nói cái bẫy này chính là thằng bạn thân và vợ gài anh. Bình ức nghẹn nơi lồng ngực, 2 người anh tin tưởng tuyệt đối lại đ.âm sau lưng anh đau điếng thế này. Được, nếu như họ đã bắt tay gài bẫy anh, anh sẽ "tặng" họ một bài học nhớ đời. Không thể tha thứ dễ dàng vậy được.
Sau khi người phụ nữ đó dò hỏi tin tức thành công từ Tùng. Bình nhanh chóng phi xe tới nhà Tùng. Trên đường tới nhà Tùng anh gọi điện cho mẹ vợ, và Thủy - vợ sắp cưới của Tùng cùng đến nhà Tùng có việc gấp. Đến nơi, Bình gửi xe ở đầu gõ và chờ 2 người kia xuất hiện. Thấy bảo có việc gấp mẹ vợ, và Thủy đến ngay sau đó 10 phút.
Cả ba nhanh chóng di chuyển vào nhà Tùng một cách bất ngờ và không làm Tùng phát hiện. Thấy cửa không khóa, đôi giày của vợ để trước cửa. Chắc mẩm vợ và thằng bạn thân đang hú hí với nhau. Bình cùng 2 người kia đi lên gác vào phòng Tùng. Đến nơi, nhòm qua khe cửa mẹ vợ, Thủy và Bình trợn tròn mắt nhìn Lê và Tùng đang quấn lấy nhau, ân ái trong trạng thái vô cùng "mát mẻ".
Nhìn vợ và thằng bạn thân điên cuồng l.àm c.huyện ấ.y, Bình đẩy cửa xông vào. Tùng và Lê giật mình nhìn ra ngoài, cả hai há hốc hoảng hốt buông nhau ra khi thấy những người thân cận đang nhìn mình. Tùng úa ớ nhìn Bình với vẻ mặt khó hiểu:
- Sao mày lại ở đây? Đ.ánh lẽ giờ này mày...
- Tao đang bị cô gái mày thuê hãm hại đúng không? Mày ghê hơn tao tưởng, nhưng chưa đủ khôn để gài bẫy tao đâu. Thử xem mày sẽ phản ứng thế nào với Thủy. Và cả cô nữa. - Bình nhìn sang vợ trợn mắt.
- Mẹ ơi, chồng ơi. Con xin lỗi, con trót dại...
- Con ơi là con. Sao mày ngu thế, có chồng đẹp con khôn không biết hưởng lại thành như thế này. Để người ta bắt tận tay, rồi mẹ mày chứng kiến còn gì là nhân phẩm nữa hả con. Từ giờ mày đừng gọi tao là mẹ nữa. Thà con tao c.hết đi, còn hơn có đứa con gái đĩ điếm này. Nhục.
- Nói xong mẹ Lê chạy đi khóc nức nở.
- Anh...anh dám ngủ với vợ của bạn thân, và hãm hại bạn mình nữa. Thật không ngờ, suýt nữa thì tôi đã gửi mình cho một kẻ đê hèn. Chia tay, tôi và anh không bao giờ nhìn mặt nhau nữa. - Thủy lại khóc và bỏ đi.
- Mày thấy thế nào. Cảm giác gậy ông đ.ập lưng ông thích thú chứ? Tao đã coi mày như người anh em thân thiết vậy mà... Bài học ngày hôm nay dành cho mày đấy. Mày ăn nổi vợ tao thì ăn đi, xem mày có dám vác cái mặt vô liêm sỉ ra đường không?
- Bạn bè thân thiết bao nhiêu năm mày lỡ làm thế với tao sao?
- Thân ư? Đã từng rất rất thân thiết, nhưng mày là người đ.âm tao trước đấy. Đau lắm, nhưng tao vẫn phải làm thôi. Là mày dồn tao đến chân tường.
- Thật không ngờ tao lại bại trận, nhục nhã trước mặt mày thế này ư? Sao mày lại né tránh cái bẫy hoàn hảo của tao được chứ?
- Nhân quả cả thôi. Từ nay trở về sau tao với mày không còn liên quan gì đến nhau. Tao sẽ coi chưa có thằng bạn nào tên Tùng cả.
Bình bỏ về khi đã lật ngửa được ván bài Tùng bày ra. Vợ chạy theo anh van nài, nhưng Bình nhất định cự tuyệt. Cô theo anh về nhà, Bình không nói nửa lời. Không đuổi vợ đi, không viết đơn ly. Với Bình vợ như ngày thừa trong nhà. Anh muốn Lê phải trả giá, chịu sự đau đớn ghẻ lạnh như thế nào. Dù trong tim Bình đang đau nỗi đau bị chính bạn thân và vợ phản bội.
Theo xaluan
Trốn chạy khỏi mẹ chồng ghê sợ khi thai chỉ mới 5 tháng t.uổi Đúng 12 giờ đêm, tôi gọi taxi, bế con về ngoại dù sức khỏe đang yếu. Chồng tôi chạy theo không kịp liền nhắn tin "Cô mà đi thì đừng quay về nhà này nữa". Tôi có chuyện này rất mong được tâm sự với mọi người, hiện tôi đang rơi vào bế tắc khi phải về nhà mẹ đẻ chờ sinh và...