Một cuộc tình giấu ở Hà Nội
Cô tự hứa với lòng mình từ mai cô sẽ trở thành vợ của người đàn ông khác. Nhưng dám chắc rằng, cả đời này có một cuộc tình mà cô giấu kín.
Ngân đáp chuyến may bay tới Hà Nội vào lúc 11h đêm. Thành phố với nỗi buồn mà bao năm qua Ngân không dám quay lại đón Ngân bằng một cái lạnh tê người. Có thể nó không lạnh với những người gắn bó với Hà Nội. Nhưng với Ngân, nó là một cái lạnh đến từ một tâm hồn cô độc.
Ngân cũng chẳng biết cô quay lại Hà Nội để làm gì. Có lẽ là để tìm một chút kỉ niệm còn khắc khoải trong lòng. Ngày ấy Ngân đi chưa nói một câu từ biệt, có lẽ vì thế mà Ngân thấy mình nợ nơi này một lời xin lỗi. Cô quay về mà chẳng biết ai sẽ đón mình.
Đứng một mình ở sân bay, cái lạnh bắt đầu thấm lấy da thịt. Ngân hoang mang không biết về đâu. Như một phản xạ, cô bấm số điện thoại gọi cho anh…
- “Anh à, em đang ở Hà Nội…”
- “Em ở đâu, anh sẽ đến đón em?”
- “Em… ở sân bay”
Ngân không nghĩ mình sẽ nói địa chỉ bởi khi cô quyết định ra Hà Nội, cô đã tự nhủ với mình rằng sẽ không tìm anh, không làm đảo lộn cuộc sống của anh. Vậy mà Ngân vừa làm gì? Ngay cả tới khi tắt máy điện thoại đi Ngân cũng không biết mình làm thế là đúng hay sai nữa.
***
Người đàn ông đó xuất hiện, đôi mắt anh nhìn một lượt khắp sân bay rồi nhanh như chớp khi phát hiện ra chỗ mà Ngân ngồi. Cô co ro ở hàng ghế chờ và anh thì chẳng mất thời gian quá lâu để nhận ra bóng dáng của người con gái mà anh đã từng rất yêu thương.
Vũ tiến gần lại, anh khoác lên người Ngân chiếc áo phao dày sụ cho cô khỏi lạnh:
- “Anh biết ngay là em sẽ mặc đồ mỏng manh mà… Lần nào từ trong Sài Gòn ra em cũng quên mang theo áo rét”
Vũ vẫn như vậy, vẫn là anh của những tháng ngày tuổi trẻ, khi mà cô đã từng run rẩy đón nhận những yêu thương tại thành phố xa lạ này. (Ảnh minh họa)
Chỉ một câu nói đó thôi, vậy là Ngân bật khóc. Vũ vẫn như vậy, vẫn là anh của những tháng ngày tuổi trẻ, khi mà cô đã từng run rẩy đón nhận những yêu thương tại thành phố xa lạ này. Anh vẫn tốt, vẫn chu đáo và ân cần như thể cô và anh là một đôi yêu nhau sau bao ngày xa cách.
Vũ kéo Ngân xích gần lại. Anh không ngần ngại ôm lấy cô, cho cô dựa vào ngực anh mà khóc. Giọt nước mắt nóng hổi và đầy tức tưởi…
Video đang HOT
- “Đi nào, không thể đứng đây mãi được. Em định để chúng ta chết cóng ở đây à?”
***
Vũ lái xe xuyên màn đêm để đưa Ngân về trung tâm thành phố. Anh không đủ giàu có để có thể đưa Ngân về trên một chiếc xe hơi. Cũng không khó khăn để anh gọi một chiếc taxi nhưng anh dám chắc cô thích cái cảm giác ngồi sau lưng anh, ôm ghì thật chặt và cả hai cứ thế lao đi trong đêm đông lạnh giá. Anh dám chắc, không chỉ anh mà cô cũng cảm thấy ấm áp vô cùng.
Ngân đã làm đúng như những gì anh nghĩ. Cô không nói một lời, đôi tay thì ôm chặt lấy người đàn ông cao lớn, vạm vỡ. Cô gục đầu vào lưng anh, nước mắt rơi ra bị con gió cuốn đi thật mạnh… Nhưng anh cũng biết là cô khóc dù cho cô có cố mím môi thật chặt để ngăn không nấc lên từng lời.
Thành phố Hà Nội về đêm yên bình lạ thường, nhất là vào ngày đông. Những con phố vắng người qua lại… Anh dừng lại ở một ngã tư…
- “Em muốn đi đâu?”
- “Hãy thuê một nhà nghỉ nào đó đi anh. Em lạnh run người rồi”
Anh quay đầu lại nhìn Ngân:
- “Em chắc chứ?”
- “Vâng”
Nói rồi Ngân lại dựa đầu vào vai anh và nhắm mắt lại. Cô không muốn nói thêm điều gì nữa và coi đó như một hành động khẳng định chắc chắn ý định của mình.
***
Căn phòng được bao phủ bởi màu đèn vàng ấm áp. So với cái lạnh thấu xương ngoài kia, căn phòng quả thực là một nơi lí tưởng. Ngân nằm trên giường co ro trong chiếc chăn mỏng, đôi mắt cô nhìn chằm chằm vào anh.
Vũ đứng ngoài bên công, mặc cho gió rét, mặc cho vài hạt mưa bắt đầu lắc thắc rơi…. Anh hút một điếu thuốc cho khỏi lạnh nhưng có vẻ như anh đang căng thẳng nhiều hơn. Hút xong điếu thuốc, Vũ khẽ khép cánh cửa ban công lại và quay vào phòng.
Ngân biết, cô không thể thay đổi được quyết định của anh. Ngân nằm trọn trong vòng tay Vũ và đôi mắt khẽ nhắm lại… (Ảnh minh họa)
- “ Sao anh không lên giường với em?”
- “Em ngủ đi…”
- “Anh còn giận em đúng không?”
- “Nếu giận ngày hôm nay anh đã không lao đến bên em ngay sau cuộc gọi vào lúc nửa đêm như thế?”
- “Vậy anh đã hết yêu em rồi?”
….
- “Tại sao anh không trả lời?”
- “Vì yêu hay không cũng không còn quan trọng nữa. Em đừng hỏi nữa, ngủ đi em…”
- “Nhưng em muốn được một lần cùng anh. Em ra Hà Nội để tìm anh… Em sắp lấy chồng rồi.” – Ngân cố giữa cho giọng nói của mình không run lên vì xúc động.
Vũ tiến về phía trước giường. Anh ôm lấy cô vào lòng, hôn nhẹ lên trán:
- “Thôi nào, ngủ đi em… Ngủ đi, rồi mai anh đưa em về với Sài Gòn. Em cần phải chuẩn bị để trở thành một cô dâu xinh đẹp nhất”.
Ngân biết, cô không thể thay đổi được quyết định của anh. Ngân nằm trọn trong vòng tay Vũ và đôi mắt khẽ nhắm lại…
Đêm hôm ấy, Hà Nội lạnh thấu xương, còn Ngân và Vũ nằm bên nhau để đếm thời gian trôi, để đưa mọi chuyện thành kỉ niệm…
Cô tự hứa với lòng mình từ mai cô sẽ trở thành vợ của người đàn ông khác. Nhưng dám chắc rằng, cả đời này có một cuộc tình mà cô giấu kín. (Ảnh minh họa)
Ngân ra sân bay từ sớm mà không để Vũ tiễn. Đây là một cuộc chạy trốn thực sự. Mối tình 4 năm sinh viên đã trở thành kỉ niệm ngọt ngào như thế. Ngân và Vũ yêu nhau nhưng khoảng cách kẻ bắc người Nam khiến cả hai không đủ can đảm để dứt bỏ những điều gắn bó với mình để theo người kia. Chia tay là cách để cả hai coi trọng tình yêu này mãi mãi…
Ngân lên máy bay, cô cảm ơn trời vì đã để cô được yêu anh, được anh yêu… Cô tự hứa với lòng mình từ mai cô sẽ trở thành vợ của người đàn ông khác. Nhưng dám chắc rằng, cả đời này có một cuộc tình mà cô giấu kín. Một cuộc tình cô giấu ở Hà Nội.
Theo Ngoisao
Nghi bạn gái mất trinh vì tắt điện khi làm chuyện đó
Khi quan hệ với em, cô ấy đã cố tình tắt điện đi, phải chăng cô ấy đang cố che giấu điều gì.
Em là nam năm nay 22 tuổi, bạn gái 19 tuổi. Hai đứa quen nhau được gần năm, mới đây em và bạn gái có quan hệ tình dục. Khi quan hệ với em, cô ấy đã cố tình tắt đèn đi, khi đưa "cậu bé" vào thấy cô ấy hơi đẩy em ra và kêu đau rát nhưng em cảm nhận được những lời nói lúng túng và gượng gạo của cô ấy.
Khi em đưa vào bên trong thì thấy "cô bé" có ra ít máu dính xung quanh và "cậu bé" và không thấy ra thêm giọt máu nào nữa...Đến tối hôm sau em đòi quan hệ thì cô ấy bảo là đang có kinh không làm được (đúng là hôm ấy cô ấy tới ngày và còn kéo dài tới 7 ngày nữa). Em thấy sao mà nghi ngờ lắm, từ hành động khi quan hệ tới dấu hiệu ra máu trùng hợp như vậy. Em nghĩ cô ấy đang lừa dối em, mong chuyên mục tư vấn và giải đáp giúp em. Em trân trọng cám ơn.
Em có cảm giác bạn gái đã lừa dối em, liệu cô ấy có còn trong trắng thật không? (Ảnh minh họa)
Chuyên mục có thể nhận thấy rằng em không có lòng tin vào bạn gái nên nghi ngờ cô ấy không còn trong trắng khi đến với mình. Về mặt khoa học, có một số điều chuyên mục muốn chia sẻ cùng em.
Thứ nhất, không phải cô gái nào trong lần đầu mất trinh cũng chảy máu, cũng không phải cô gái nào cũng phải đau đớn vật vã mới là còn trinh. Trên thực tế, có nhiều cô gái dù trong lần đầu tiên quan hệ họ cũng không hề chảy máu, thậm chí không đau đớn. Nguyên nhân là do cấu tạo màng trinh. Có người dày, có người mỏng, có người có độ độ hồi tốt có người không, hình dáng của màng trinh khác nhau cũng là nguyên nhân gây ra những dấu hiệu khác nhau ở mỗi người. Vì thế, cái quan điểm cho rằng một cô gái còn trinh thì trong lần đầu quan hệ phải đau đớn, phải ra máu là một điều rất phiến diện và sai lầm.
Những biểu hiện bên ngoài đó chỉ là điều phiến diện mà ta nhìn thấy. Nếu như em không đủ lòng tin với người bạn gái của mình thì tốt nhất nên chia tay để không làm cô ấy tổn thương vì những nghi ngờ của em. (Ảnh minh họa)
Khi em quan hệ với bạn gái, em đã thấy có máu ra. Dù cho đó là máu khi tới ngày kinh nguyệt hay máu do rách màng trinh thì cũng không thể dùng để kết luận chuyện cô gái ấy có còn trong trắng khi đến với em hay không. Những lí do em đưa ra có phần hơi thiếu hiểu biết. Chuyện cô ấy tắt điện khi quan hệ lần đầu với em lại bị nghi ngờ là có ý đồ che giấu điều gì đó là quá ích kỉ. Chẳng có cô gái nào trong lần đầu quan hệ với một người bạn trai lại thích để điện sáng trưng cả. Còn những lời nói đau đớn của cô ấy mà em cho là "gượng gạo và lúng túng" đó cũng rất ích kỉ. Bởi lẽ bản thân em đã không có lòng tin thì em nhìn nhận mọi chuyện sẽ dưới góc độ của sự không chân thành.
Chuyên mục nghĩ rằng không ai khác ngoài em có thể kết luận chuyện cô ấy có còn trong trắng hay không bởi vì em mới là người yêu của cô ấy. Em hiểu tính cách của cô ấy, hiểu con người cô ấy ra sao và trên hết em cũng là người cùng cô ấy trải qua "chuyện đó". Nếu như em còn không tự xác định được mà luôn chỉ nghĩ trong đầu là cô ấy lừa dối thì không ai có thể kết luận chính xác được. Những biểu hiện bên ngoài đó chỉ là điều phiến diện mà ta nhìn thấy. Nếu như em không đủ lòng tin với người bạn gái của mình thì tốt nhất nên chia tay để không làm cô ấy tổn thương vì những nghi ngờ của em. Còn nếu em yêu và tin tưởng, chắc chắn em sẽ không quá nặng nề phân tích xem cô ấy tắt điện để làm gì hay những lời nói của cô ấy có giả tạo hay không?
Chúc em mạnh khỏe và hạnh phúc!
Theo VNE
Gửi người anh từng yêu! Anh biết mình đang đứng ở đâu, anh biết mình cần làm gì và biết mình nên rời xa em. Anh không biết phải bắt đầu từ đâu, sẽ viết như thế nào, và sẽ gửi nó đi hay không. Thực sự anh chỉ muốn viết ra những suy nghĩ dồn nén trong anh, hơn hết là một lá thư để em biết...