Một chuyện ngoạ.i tìn.h
Cô bạn thân chạy đến gặp tôi, mặt hằn lên nỗi tức giận: “Chính xác là thằng chồng mày, tao không nhầm vào đâu được. Hắn vừa cùng tình nhân đi vào một nhà nghỉ. Đi, mày đi theo tao, quả này phải bắt tận tay, day tận trán mới được”. Tôi nghe xong, ngồi phịch xuống sàn nhà, cảm giác như hơi thở của mình đã bị ai rút hết.
ảnh minh họa
Sau khi cố gắng trấn tĩnh để đuổi khéo cô bạn về, tôi ngồi một mình, tự suy ngẫm lại mọi chuyện, và tự hỏi mình một câu đáng lẽ không nên hỏi “chuyện gì đang xảy ra thế?”.
Vợ chồng tôi đã bên nhau gần mười năm. Mười năm với một đời người không dài, nhưng với một cuộc hôn nhân đâu phải là ngắn. Vợ chồng với nhau, ngọt nhạt, ấm nồng, tin tưởng, thất vọng, bao nhiêu cũng bậc hỉ, nộ, yêu thương đều đã có cả. Chúng tôi còn có ba đứa con, là kết tinh mật ngọt của tình yêu. Đứa lớn chưa đầy chín tuổ.i, hai đứa sau vừa mới chập chững đến trường. Chặng đường phía trước còn dài, bao nhiêu lo toan, trách nhiệm cần chung vai gồng gánh. Vậy mà chồng tôi lại ngoạ.i tìn.h, là nhất thời say nắng say sóng, hay là đã thực sự thay lòng đổi dạ?
Mấy chị em trong những lúc ngồi tán chuyện thường nói rằng: Đàn ông 100 người, thì đến 99 người có mối quan hệ ngoài chồng ngoài vợ, chỉ là mức độ khác nhau, có kẻ là yêu thật lòng, có kẻ chỉ vì ham vui, có kẻ muốn xác lập quan hệ lâu dài, có kẻ chỉ xem như phút vui qua đường ngắn ngủi. Nhưng tôi, có lẽ cũng rất giống như nhiều bà vợ yêu chồng và tin chồng, luôn nghĩ chồng mình nằm trong số 1% chung thủy ấy.
Mấy lần cô bạn tôi cứ đán.h tiếng rằng hình như là chồng tôi có bồ, tôi không tin, vì tôi nghĩ tôi hiểu chồng mình. Anh còn bố mẹ chồng già yếu ở quê phải lo, ba đứa con anh còn nhỏ, công việc thì bộn bề. Anh luôn nói với tôi, ước gì mỗi ngày có 48 giờ đồng hồ để anh làm được nhiều việc hơn, vậy thì thời gian đâu để nghĩ đến những chuyện mèo chuột đó. Vả lại tôi với vai trò làm dâu, làm vợ, làm mẹ, chưa bao giờ làm điều gì quá đáng để anh trái ý phật lòng.
Nhưng sự thật là như thế đấy. Tôi không muốn đi đán.h ghe.n. Thử hỏi đến nơi họ đang hú hí với nhau, ập vào bắt quả tang để làm gì? Để thấy họ đang ôm ấp nhau? Để thấy chồng tôi và cô nhân tình kia vội vàng lấy khăn che người rồi tái mặt xin lỗi? Hay là để tim tôi vì đó mà vỡ vụn hơn gấp nhiều lần. Người ta vẫn nói “mắt không thấy, tim không đau”, chi bằng tìm một cách giải quyết khác. Hoặc là tôi vẫn có chồng, các con tôi vẫn có bố, hoặc là hai đứa đường ai nấy đi. Quyết định thế nào, tôi nhường anh lựa chọn.
Chiều đó, chồng tôi về, như thường lệ, con cái đã tắm rửa sạch sẽ, cơm canh đã sẵn sàng. Anh vui vẻ hỏi han tôi, đùa nghịch với con, mọi thứ tự nhiên như thể những lời nói trưa nay bạn tôi nói với tôi chỉ là điều bịa đặt.
Bữa cơm đang vui, tôi như buột miệng kể: “Sáng nay, cô đồng nghiệp phòng em phát hiện ra chồng cô ấy có bồ. Khổ, khóc như chưa bao giờ được khóc. Từ trước đến giờ lúc nào em cũng thấy cô ấy khen chồng hiền lành, thương vợ, thương con, làm ăn chăm chỉ. Lúc nào cô ấy cũng nói “chồng em có mà đưa gái đến mời cũng không thèm” Yêu nhau như thế, tin tưởng đến như thế mà rồi cũng bị chồng phản bội…”
Chồng tôi đang đưa đũa gắp rau hình như bỗng khựng lại vài giây nhìn tôi, rồi anh nói: “Vậy à!”
Video đang HOT
“Vâng! Nhìn nó thương lắm ý. Nó cũng là đứa hiền lành, giỏi dang, xinh đẹp. Họ cũng có con với nhau rồi. Cô ấy nói chồng bội bạc thì thôi đã đành, chỉ thương con còn nhỏ dại quá. Giờ biết vậy rồi, sống chung cũng khó bề hạnh phúc, mà li dị thì tội con. Trẻ con nó có tội gì đâu, nó cũng chẳng được quyền chọn cha chọn mẹ. Đứa nào có phúc thì sinh ra trong gia đình ấm êm, bất hạnh thì rơi vào cảnh sống thiếu cha hoặc thiếu mẹ. Em nói với cô ấy, ai cũng có lúc sai lầm, tha thứ được thì tha thứ. Còn nếu anh ta muốn b.ỏ v.ợ bỏ con theo người tình thì hãy buông nhau ra. Một người chồng không tốt thì mình cũng chẳng mong dựa dẫm, một người cha không tốt thì con cái cũng chẳng trông mong được gì”.
Tôi nhìn chồng tôi, anh vẫn cắm cúi ăn, ậm ừ vẻ ra mình đang nghe, thỉnh thoảng to giọng nhắc ba đứa nhỏ đang chành chọe nhau không lo ăn cơm.
Tôi cao giọng: “Mà cái giống đàn ông các anh cũng lạ thật. Có vợ đảm, con ngoan, gia đình ấm êm không muốn lại đi làm cái trò mèo ấy. Cuối cùng vui đâu chẳng thấy, chỉ khổ vợ, khổ con, khổ cả mình. Mình là người ngoài cuộc nhìn vào còn thấy xót, huống hồ cô ấy, chắc là rất đau khổ”.
Chồng tôi cuối cùng cũng lên tiếng: “Ừ, thì mỗi cây mỗi hoa, mỗi nhà mỗi cảnh. Nhiều khi có thể do hoàn cảnh đẩy đưa, hay xao lòng chút xíu thôi. Em không là đàn ông nên không biết đấy thôi, với họ không có ai quan trọng bằng vợ con mình cả. Anh ăn xong rồi, em dọn giúp anh nhé”.
Nói rồi chồng tôi đứng dậy đi lên phòng. Cả buổi tối hôm đó tôi thấy chồng mình cứ chúi mũi vào máy tính làm việc, hình như để tránh nói chuyện. Đêm ngủ tôi thấy anh ôm mình thật chặt, hành động này đã khá lâu rồi không có.
Từ hôm đó chồng tôi đi làm về đúng giờ, về nhà là tắt điện thoại. Anh chăm chơi với con hơn, không còn chỉ biết ôm máy tính và điện thoại như trước. Tôi gọi cho bạn tôi, nhờ cô ấy điều tra xem cô nhân tình của chồng tôi dạo này thế nào, cô ấy bảo:”Thấy nó cặp với thằng khác rồi. Mày xử lý thế nào đấy? Là nó đá chồng mày hay chồng mày đá nó?”. Tôi bảo tôi chẳng làm gì cả, và cũng không quên cảm ơn nó. Vậy là chồng tôi đã có lựa chọn cho mình.
Ngày tôi lấy chồng, mẹ tôi nói với tôi: “Con biết không, kim loại vì cứng mà gãy, nước nhờ mềm mại mà được vẹn toàn. Không có gì mềm mại bằng nước, cũng không có gì có sức công phá mạnh bằng nước. Là phụ nữ, lúc cần cương hẵng cương, nếu có thể dùng nhu là tốt nhất”. Những gì mẹ tôi nói, chưa bao giờ tôi thấy sai.
Theo Dân Trí
Tâm sự cô gái đành chia tay mối tình 9 năm vì mẹ bạn trai sắp đặt chuyện ngoạ.i tìn.h
Cô gái phải chia tay mối tình 9 năm để bạn trai lấy cô đồng nghiệp đang mang bầu.
Ảnh minh họa
9 năm yêu nhau, cả tuổ.i thanh xuân của người con gái đều dành trọn vẹn cho người con trai. 9 năm yêu nhau là một con số đáng ngưỡng mộ đối với tình yêu chóng vánh của giới trẻ. Vậy mà, chỉ vì ghét bỏ cô gái, người mẹ đã nỡ lòng sắp đặt để bạn trai cùng cô đồng nghiệp đi quá giới hạn mà dính bầu. Một mối tình đẹp kết thúc trong sự ân hận của người bạn trai và cái kết mở cho người bạn gái cùng một người chồng sắp cưới.
***
"Từ bỏ tình yêu 9 năm, em cưới 1 người em không yêu. Tuần sau em cưới, em muốn tên chú rể là anh, nhưng không được rồi..."Em và anh học chung trường cấp 3 ở 1 vùng quê nhỏ. Anh hơn em 1 tuổ.i, cao ráo, chững chạc, đeo kính cận. Lần đầu gặp em ở phòng thi chọn đội tuyển HSG Lý cấp trường. Anh quên đồng hồ, phải mượn em. Và như duyên số, chúng ta dần quen nhau. Anh lớp 12, em lớp 11. 2 đứa đi học sớm hơn trước, về muộn hơn trước. Mỗi ngày đều cố gắng được thấy nhau. Cứ hôm nào có 1 người nghỉ là cảm giác buồn, hụt hẫng ghê gớm. Lần đầu nắm tay, em run lên. Lần đầu anh hôn trộm, em sợ hãi. Cứ thế chúng ta bước qua ngày tháng tươi đẹp của tình yêu đầu.
Tình yêu không lời
Anh mơ ước đậu Bách Khoa, và anh làm được. Em nhớ ngày anh tốt nghiệp cấp 3, em sợ hãi, em khóc. Ngày anh bắt xe đi Hà Nội, em còn khóc to hơn. Rồi em cũng quen với việc yêu xa. Em học 12, năm tháng bận rộn guồng quay bài vở. Anh nhắc nhở em mỗi ngày. Chúng ta vẫn đều đặn tặng quà rồi viết thư tay. Anh thì luôn kiềm chế nỗi nhớ, bảo em học xong mới được nhắn tin.Em đậu NEU. Chúng ta ở cùng khu trọ. Cuộc sống sinh viên vất vả nhưng không bao giờ thiếu niềm vui.
Xa nhà, không có bố mẹ bên cạnh nhưng có anh, em chưa bao giờ cảm thấy cô đơn nơi thủ đô. Ngày nghỉ, em và anh sẽ loanh quanh đi dạo, sang phòng trọ của nhau nấu nướng.Bạn bè 2 đứa đều ủng hộ và ngưỡng mộ tình yêu này. Em luôn nghĩ rằng mình không thể yêu ai ngoài anh. Mẹ anh lại không thích em, em thực sự không biêt lí do. Có thể do ác cảm với em từ hồi học cấp 3 vì 2 đứa yêu sớm, bác sợ ảnh hưởng học hành, rồi gọi điện cho em ngăn cấm. Em buồn, nhưng rồi bỏ ngoài tai, vẫn yêu anh hết lòng, không để ý mẹ anh, chưa 1 lần về chào hỏi, ra mắt.
Anh và em tốt nghiệp đại học, anh làm kỹ sư thiết kế web trong 1 công ty lớn, em làm kế toán trong công ty đồ dùng học tập. Với 2 đứa mới ra trường, như thế cũng được gọi là ổn định. Gia đình anh khá giả, bố mẹ mua cho anh căn hộ, để anh tiện sinh sống, bố mẹ cũng tiện ra Hà Nội chơi. Em vẫn trọ ngoài. Trùng hợp thế nào cô đồng nghiệp lại cũng là hàng xóm của anh. Em ban đầu cũng ghen cũng lo, nhưng rồi tự trấn an bản thân rằng không có chuyện gì đâu. Mẹ anh thỉnh thoảng ra Hà Nội với anh, quý cô hàng xóm ra mắt, ra sức gán ghép. Cô ấy cũng thích anh - linh cảm của 1 người con gái qua vài lần tiếp xúc.
Biết anh có người yêu, ban đầu thì cô ta còn ngại, sau này thì chẳng ngại ngùng gì, cứ thế thể hiện thân mật. Em góp ý với anh, anh bảo em đa nghi, lo lắng không đâu.Anh muốn có sự nghiệp ổn định, anh cứ ngày qua ngày lại bận hơn, những lần đi chơi, những cuộc gọi, những tin nhắn cứ thưa thớt dần. Em trách móc, buồn tủi, nhưng rồi lại nghĩ phải biết thông cảm cho nhau. Mẹ anh bị bệnh nặng, anh thêm phần bận rộn hơn. Em qua hỏi thăm bác, bác đuổi em ra ngoài. Cô ấy thì giúp đỡ hết lòng. Rồi cái gì đến cũng đến.
Tâm sự của cô gái trên một trang mạng xã hội
Tối đó, anh gọi cho em, thông báo rằng anh sắp cưới, và cô dâu không phải là em. Mắt em nhòe đi, tiếng khóc, tiếng nấc hòa vào nhau. Anh kể trong 1 buổi liên hoan công ty, anh say quá, không làm chủ được bản thân, lúc tỉnh dậy thì đã thấy anh và cô ấy không mảnh vải che thân. Là mẹ anh sắp đặt. Đêm định mệnh đó xảy ra trong nhà anh. Suốt năm tháng yêu nhau anh luôn giữ gìn cho em, đến ôm em, gần gũi em mà anh vẫn kiềm chế được để bảo vệ đến ngày chúng ta thật sự thuộc về nhau. Vậy mà anh lại không kiềm chế được với cô gái mà anh không có tình cảm sao?Cô ấy có thai, anh dù đau lòng vẫn bắt cô ấy bỏ đứ.a b.é nhưng mẹ anh không cho. Mẹ anh nói bà bị bệnh không sống được bao lâu nữa, muốn anh cưới cô ấy. Em đau lắm, tim em đau.
Đầu óc em tê liệt. Toàn thân cứng đờ. Em còn biết nói gì nữa đây. Ngày anh cưới, anh mời em, nhưng em không dám đến dự, em sợ...Chuỗi ngày sau đám cưới, chuỗi ngày chị ấy mang thai. Anh và chị sống với nhau không hợp. Em vẫn giữ liên lạc, không xóa số điện thoại, không chặn Facebook, thỉnh thoảng bạn bè cũ gặp nhau thì anh và em vẫn cố tỏ ra bình thường trong đám bạn.
Hôn nhân của anh ngày càng tồi tệ. Anh đi sớm về muộn nhiều hơn, uống rượu hút thuố.c nhiều hơn. Hồi yêu em, anh đâu có như thế. Lúc anh buồn, anh mất phương hướng, anh lại gọi cho em. Em trò chuyện với anh như 2 người bạn. Anh muốn l.y hô.n nhưng mẹ anh khóc lóc đòi từ mặt nếu anh làm như vậy. Em hiểu cảm giác bị cướp người yêu, em sẽ không làm người thứ 3. Em từ bỏ. Em xa anh.
Về người chồng tương lai, anh ấy làm bên kinh doanh nội thất. Hơn em 5 tuổ.i, quen nhau trong 1 group phượt. Có vẻ là người từng trải, biết nghĩ. Anh ấy cũng có 1 mối tình sâu nặng, cô ấy lừa dối anh, cô ấy chỉ cần tiề.n của anh. Biết yêu là sai nhưng anh cứ mù quáng. Rồi lúc cô ấy bỏ anh theo người khác giàu hơn, anh vẫn không thể chấp nhận sự thật. Anh lao vào công việc cho quên mối tình nhưng vẫn không thể quên. Hai đứa quen nhau, kể cho nhau về những bước ngoặt cuộc đời, về tình yêu tan vỡ, chuyện trò như những người bạn lâu năm.
Từ bỏ tình yêu 9 năm, em cưới 1 người không phải là anh
Anh cũng đến tuổ.i lấy vợ, mẹ anh giục ra mắt người yêu. Anh tỏ tình, em đồng ý. Chẳng mảy may suy nghĩ. Đối với em, ngoài tình yêu duy nhất đó ra thì cưới ai cũng như nhau. Thế là chính thức về ra mắt bố mẹ nhau. Tuần sau đám cưới sẽ diễn ra. Anh ôm em, anh nói: "Hình như không có cảm giác gì". 2 đứa cười trong nước mắt. "Anh nhớ cô ấy, em nhớ anh ta... Vậy mà chúng ta vẫn về chung 1 nhà ư. Chỉ sau 2 tháng quen biết".Người yêu cũ HNHĐ. Mỗi lần nhắc về anh, tim em vẫn không ngừng nhói lên. Hồi yêu anh em lùn lùn mập mập. Em bảo là nhất định phải giảm béo rồi mới làm đám cưới.
Để chụp album ảnh cưới cho đẹp ấy mà. Giờ em giảm cân rồi, xinh xắn hơn trước, vậy mà không được cùng anh chụp ảnh cưới rồi. Em muốn tự tay chọn váy cô dâu, chọn áo vest, chọn áo dài. Em đã từng hi vọng về một đám cưới trong mơ, 1 mái nhà hạnh phúc. Rồi tuần trăng mật ở Hàn Quốc (hồi đó em mê Kpop mà, anh nhớ không). Em muốn mỗi sáng mai được nấu bữa sáng cho anh, buổi tối có thể ôm anh cùng xem phim, rồi chìm vào giấc ngủ. Anh nhớ bản kế hoạch hồi sinh viên không? Lấy nhau rồi, anh nấu cơm, em rửa bát. Sẽ làm việc cật lực để có tiề.n đi du lịch cuối tuần. Con trai sẽ giống anh, con gái sẽ giống em. Vậy mà giờ, em buông xuôi, em bỏ mặc.
Chồng tương lai TMH, ta dừng lại ở 1 studio nhỏ, chọn nhanh váy cưới, áo vest. Trang điểm đại khái, qua loa rồi chụp ảnh. Lấy đúng 2 ảnh to, không làm album gì hết. Anh vội vã lái xe về công ty, em bắt taxi về nhà. Chẳng có kế hoạch gì cho tuần trăng mật. Cưới xong dọn về căn hộ của anh sống, rồi vẫn đi làm bình thường. Ngày cưới cận kề mà em còn không buồn dưỡng da, làm đẹp. Đến chính em cũng không hiểu mình muốn gì nữa.
Suy cho cùng, quen nhau, yêu nhau rồi lại rời xa nhau. Chuỗi đau khổ, người này làm khổ người kia. Chẳng ai hạnh phúc. 2 người yêu nhau lại không thể đến được với nhau. Bi kịch không lối thoát. Rồi mỗi người, tổn thương vì tình yêu, sẽ chọn cách lao đầu vào công việc, không muốn nghĩ về tình cảm nữa. Anh à, em sắp cưới rồi. Hôm đó, gia đình anh phải xuất hiện trông thật hạnh phúc đấy, phải làm sao để em ngưỡng mộ đấy. Em yêu anh, HNHĐ.
Theo Tuổ.i trẻ Thủ Đô
Mẹ chồng hứa cho tôi căn nhà để ém nhẹm chuyện ngoạ.i tìn.h Mở cửa bước vào, tôi đã thấy một cảnh tượng phản cảm khiến tôi vừa xấu hổ, vừa ngỡ ngàng... Con trai tôi năm nay đã đi nhà trẻ nhưng chưa bao giờ được bà nội mua cho bất cứ thứ gì (Ảnh minh họa) Chồng tôi có một cô em gái kém 4 tuổ.i, tính cách hai anh em rất khác nhau,...