Mong anh thôi níu kéo
Để tình yêu lâu bền thì cả hai cần phải hòa hợp cả tâm hồn và tính cách.
Có lẽ ngày hôm qua em đã khiến anh buồn nhiều lắm, có lẽ anh đã thất vọng, đã đau đớn lắm phải không?! Em biết mình không nên làm thế, biết rằng rồi thế nào mình cũng sẽ bị ông trời quả báo vì đã nhẫn tâm khiến cho người khác đau lòng. Nhưng suy cho cùng thì có lẽ đó lại là cách tốt nhất. Em chấp nhận bị hiểu lầm, chấp nhận bị nghĩ sai và chấp nhận bị anh trách cứ, miễn là sau tất cả anh có thể quên em.
Xin lỗi nếu như có khiến anh buồn, nhưng thực sự thì em đã hết kiên nhẫn với sự níu kéo dai dẳng đó. Em cảm kích tình yêu sâu đậm mà anh đã dành cho mình, nhưng cũng không phải vì thế mà em dối lòng để rồi lại nhận lời yêu anh thêm lần nữa. Yêu hay không là do trái tim định đoạt chứ em không có cách nào để ép nó phải thuận theo lý trí mình. Em thực lòng cảm ơn tình yêu ấy, nhưng một sự thật không thể chối cãi được đó là hai đứa mình chẳng bao giờ có thể hòa hợp được với nhau.Ngày hôm qua anh vẫn tiếp tục tìm cách liên lạc, nhưng lòng em đã quyết, vậy thì cố gắng để làm gì nữa hả anh?! Tóm lại thì vẫn chỉ là những câu chuyện bắt đầu một cách gượng gạo và rồi lại kết thúc bằng một trận chiến tranh. Gần nửa năm trôi qua, mọi thứ đều đã thay đổi cả. Cái đầu e nóng hơn, còn trái tim em lại lạnh… Em đã không còn bất kỳ chút cảm xúc nào với những lời anh nói yêu thương.
Cuộc sống tươi đẹp trong hiện tại của em không có anh (Ảnh minh họa)
Dẫu biết rằng tình yêu bắt đầu bằng sự rung động của con tim, nhưng để tình yêu ấy lâu bền thì còn cần phải có sự hòa hợp của cả tâm hồn và tình cách. Những gì đã trải qua trong quá khứ là một bài học đắt giá cho hiện tại, chẳng lẽ anh vẫn chưa đúc kết được điều gì từ sự đổ vỡ ấy hay sao?! Con đường cũ đã đi qua rồi em không hề muốn bước lại. Em không muốn bước vào để rồi lại dẫm phải những vết chân cũ và lại vấp, lại ngã… Em đã chán ngấy những trận chiến tranh lạnh hay ở mức độ căng thẳng hơn là cãi vã, đã chán ngấy với kiểu yêu nhiều nhưng chẳng hiểu được bao nhiêu ấy của anh.
Video đang HOT
Hôm qua em đã bật khóc giữa đêm vì bị anh gán ghép cho hai từ “ lừa dối“. Em không giải thích về tấm ảnh chụp chung với cậu bạn đó, bởi em thấy mình không có nghĩa vụ phải giải thích, hơn nữa, cứ để mặc cho anh hiểu lầm như thế có lẽ sẽ tốt hơn. Em bật khóc không phải vì còn yêu anh mà bởi khi bị bất cứ ai nghĩ sai về mình em cũng đều khóc cả. Suy cho cùng nếu như anh thật sự hiểu em, hiểu về tính cách và các mối quan hệ trong cả hiện tại và quá khứ của em thì có lẽ mọi việc sẽ chẳng diễn biến theo chiều hướng xấu đến như thế này.
Kỷ niệm ngày nào em đã thả nó trôi xa (Ảnh minh họa)
Em cũng hơi buồn, bởi không ngờ rằng tình yêu của hai ta lại kết thúc một cách chẳng vẹn toàn như thế. Nhưng nếu như nửa năm trước anh dũng cảm nhìn thẳng vào sự thật, dũng cảm đối diện với sự chia ly thì nỗi đau đã chẳng kéo dài và có lẽ lúc này vết thương ấy đã liền sẹo. Anh là một chàng trai tốt và tình yêu của anh cũng rất tốt. Nhưng giá như thay vì cố gắng níu kéo trong vô vọng, anh dành thời gian tìm kiếm một người con gái phù hợp, một người con gái khác tốt hơn em để trao tình yêu đó thì có lẽ mọi chuyện đã chẳng dai dẳng và phức tạp giống như lúc này.
Ngày hôm qua có thể em đã khiến anh đau lòng lắm, nhưng quả thực là em cũng chẳng còn sự lựa chọn khác nào. Thật buồn bởi vì cầm dao đ.âm vào tim anh một nhát chí mạng lại là điều cuối cùng mà em có thể làm cho người con trai em đã từng yêu. Em tin rằng nhát dao này sẽ dập tắt hết mọi tia hy vọng, khiến anh tỉnh táo hơn và chấp nhận sự thật đang diễn ra. Có quá nhiều bất ổn, tình yêu này ngay từ khi bắt đầu đã có quá nhiều bất ổn, vậy nên kết thúc là điều không thể tránh khỏi được anh à.
Theo Eva
Không thể quên, em chọn yêu mãi mãi
Không có cách nào để quên, vì thế em sẽ chọn cách yêu anh mãi.
Em cũng chẳng biết phải gọi tên chuỗi cảm xúc của mình như thế nào bởi vì lúc này mọi thứ trong em dường như đều đang bị xáo trộn. Em biết mình đang có những cảm xúc không nên, em đang nhớ một người không nên nhớ, thế nhưng chính em cũng không có cách nào để ngăn những dòng ký ức xưa cũ thôi ùa về.
Em vốn ghét mùa Đông, nhất là những ngày đông vừa mưa vừa lạnh, nhưng vì ngày xưa chàng trai em yêu bảo rằng rất thích tiết trời như thế nên dần dần em cũng chẳng còn ghét nó giống ban đầu. Em ngốc nghếch tin rằng yêu một người cũng đồng nghĩa với việc yêu tất cả những thứ thuộc về người ấy, vì vậy nên em cứ khờ khạo tập cho mình các sở thích giống anh.Sáng nay thức dậy thấy bầu trời mùa đông mưa bay lất phất, một khung cảnh buồn buồn, lạnh lạnh và gợi nhắc em nhớ đến nhiều điều. Em không thể tự chủ được suy nghĩ của mình, vì thế nên suốt cả ngày hôm nay hình ảnh về anh cứ chờn vờn trong tâm trí. Rất nhiều lần em với tay lấy chiếc điện thoại định bấm số gọi nhưng rồi lại kịp ngăn được mình. Liệu em sẽ ra sao nếu như anh vẫn tiếp tục không bắt máy?!
Mưa mùa Đông làm em nhớ anh (Ảnh minh họa)
Em tin rằng chỉ cần sở thích giống nhau thì hai tâm hồn sẽ đồng điệu và khi đã đồng điệu rồi sẽ rất dễ dàng để em chạm tới trái tim anh. Cứ thế, càng ngày em càng thêm yêu một cách điên cuồng và ngốc dại, em vẫn ngậy thơ làm theo điều mình tâm niệm với niềm tin mãnh liệt rằng nhất định sẽ có một ngày anh hiểu được sự chân thành của mình.
Tự em đã làm khổ chính em, tự em đã huyễn hoặc bản thân, đã lấy trái tim yêu làm lu mờ lý trí. Đáng lẽ em sẽ sáng suốt hơn nếu như không yêu thương mù quáng như thế. Đáng lẽ em sẽ tỉnh táo và tự chủ được cảm xúc của mình nếu ngay từ đầu anh quyết định một cách dứt khoát. Anh gieo cho em sự hy vọng để rồi chính anh lại là người khiến em thất vọng gấp trăm lần. Em điên cuồng lao vào một cuộc tình tay ba giống như con thiêu thân lao đầu vào lửa, để rồi cuối cùng lại bị chính đám lửa đó khiến cho đôi cánh của mình cháy xém, cảm giác thất bại và đau đớn vô cùng.
Em quyết định dừng lại sau khi thấy trái tim mình đã mang quá nhiều thương tổn. Em không thể tiếp tục làm một người thứ ba vô duyên nữa bởi anh và người con gái ấy đang rất hạnh phúc kia mà. Anh vuốt ve bàn tay bé nhỏ của em giống như là an ủi nhưng rồi cuối cùng lại quyết định buông lơi nó để nắm chặt đôi tay của cô gái mà anh yêu thương. Ông trời cũng thật trớ trêu khi cho anh gặp cả em và người con gái ấy, để kết quả em lại là người phải chấp nhận thương đau.
Em sẽ quên, nhưng có lẽ lúc này em chưa làm được (Ảnh minh họa)
Em không cố tìm cách liên lạc với anh nữa, nhưng thật lòng thì quá khó để em quên được anh đi. Đôi khi em cứ ước rằng giá mà mình vô tình một chút, như vậy thì có lẽ lúc này em đã chẳng còn phải nhớ nhung sầu muộn vì anh. Cô bạn thân vẫn thường khuyên em nên mở rộng lòng ra để đón chào hạnh phúc đang tới, nhưng liệu còn người con trai nào có thể mang theo một luồng gió mới để xua tan những đám mây u ám đang ám ảnh trái tim và trí óc em lúc này?
Em không cần và không mong anh biết được những điều mà lúc này em đang nghĩ, bởi vì em sợ anh sẽ động lòng trắc ẩn rồi thương hại đứa con gái tội nghiệp này. Em yêu anh là thật, em đã từng mù quáng chạy theo anh là thật, nhưng em tự hào vì vẫn chưa đ.ánh mất lòng kiêu hãnh của bản thân mình. Hãy sống hạnh phúc bên cạnh người mà anh đã lựa chọn, còn có tiếp tục nhớ và yêu anh hay không lại là lựa chọn của riêng em.
Theo Eva
Có vợ, người cũ vẫn 'đeo bám' tôi Anh không chịu hiểu rằng người tôi đang yêu là chồng của tôi mà cứ bám riết dai dẳng. Trong chuyên mục này, tôi đã đọc nhiều bài viết hỏi có nên gặp lại người yêu cũ hay không? Hôm nay, tôi muốn chia sẻ cùng các bạn về câu chuyện của tôi. Tôi và anh yêu nhau hai năm, gia đình tôi...