Mối tình 9 năm nồng nàn của Rosicky
Yêu nhau từ năm 2002, không hề ràng buộc bởi hôn nhân, con cái, lại sống cách xa nhưng tình cảm giữa tiền vệ Arsenal và người bạn gái Radka Kocurova cho tới nay vẫn rất bền chặt. Cặp đôi được ví như Becks – Vic của CH Czech.
Rosicky và Radka quen nhau năm 2002 khi cùng tham gia chụp hình quảng cáo cho một công ty thể thao, khi ấy “Tiểu Mozart” vẫn còn thi đấu cho Dortmund, Đức. Cặp đôi nhanh chóng nảy sinh tình cảm và yêu nhau không lâu sau đó.
Chàng là một trong những tài năng sáng giá nhất của bóng đá CH Czech còn nàng là Á hậu cuộc thi Hoa hậu CH Czech năm 2002. Đôi trai tài gái sắc được ví như cặp Becks – Vic của CH Czech. 9 năm yêu nhau trong xa cách (Rosicky thi đấu ở Đức cho Dortmund rồi chuyển sang Anh đá cho Arsenal còn Kocurova ở lại quê nhà phát triển nghề người mẫu), cặp đôi vẫn đang rất hạnh phúc dù đôi lúc cũng có những sóng gió.
Năm 2007, Rosicky cùng 4 đồng đội ở đội tuyển CH Czech vướng vào vụ scandal đưa gái gọi về phòng trong chiến dịch vòng loại Euro 2008 nhưng được Radka tha thứ vì cô luôn tin tưởng tuyệt đối vào anh.
Tháng 8 năm nay, Rosicky vui mừng thông báo anh sắp được làm bố khi Radka mang thai đứa con đầu lòng của họ. Tuy nhiên tai họa bỗng dưng ập tới khi Radka bị sảy thai hồi đầu tháng 10, lúc đó đứa con trong bụng cô đã được 5 tháng tuổi. Dù rất buồn, Rosicky đủ mạnh mẽ để an ủi bạn gái, vượt qua nỗi đau. Tiền vệ Arsenal cho biết dù có chuyện gì xảy ra, anh vẫn sẽ luôn ở bên Radka bởi cô là hạnh phúc của đời anh.
Video đang HOT
Một số hình ảnh đẹp của Radka Kocurova:
Theo Bưu Điện Việt Nam
Tình không ràng buộc
Tôi phải giải thích cho con mình ra sao về bố nó. Rồi khi nó lớn lên, lập gia đình, liệu nó có lặp lại vết xe đổ của bố mẹ nó không?
32 tuổi, chưa bao giờ cầm tay người khác giới chứ chưa nói đến chuyện yêu đương nam nữ. Ở nhà, bố mẹ nhắc đến tôi đầy ngao ngán còn trong suy nghĩ của mọi người, tôi như một bà cô già khó tính và quá "kén cá chọn canh"...
Tôi thường nghĩ rất đơn giản khi nào gặp được người phù hợp, yêu chiều mình thì mới yêu. Thú thực là đến bây giờ, tôi vẫn chưa gặp được người yêu, thế thì làm sao mà tôi yêu được! Mãi đến khi bạn bè gặp nhau, đứa nào cũng đưa cả vợ/ chồng, con cái đi theo rồi tíu tít nói cười, tôi mới thấy chạnh lòng và tủi phận cho mình.
Nhiều lúc cô đơn, tôi lang thang trên mạng, đăng nhập vào phòng chát và các diễn đàn để mở rộng mối quan hệ, mong tìm cho mình một người đàn ông phù hợp.
Một ngày cuối tuần, khi thất vọng với lời đề nghị tình một đêm từ một bạn chát, chuẩn bị thoát yahoo thì bất ngờ một nick lạ nhảy vào chát "chào em, anh và em có thể nói chuyện chứ?"
Theo thói quen, tôi lại trả lời và bắt đầu trò chuyện với người đàn ông lạ. Theo như lời anh giới thiệu thì anh là một giảng viên của trường cao đẳng. Tôi cứ nghĩ những người làm nghề giảng dạy thường nghiêm nghị, khô khan nhưng khi nói chuyện với anh, thực sự tôi đã thay đổi hoàn toàn suy nghĩ của mình. Anh vui tính và luôn khiến tôi mỉm cười. Dường như anh rất hiểu tâm lí phụ nữ và cảm thông với những nỗi lòng của một "gái già" như tôi.
Anh kể cho tôi nghe về cuộc hôn nhân không mấy hạnh phúc của anh. Hiện tại họ đã sống ly thân. Nguyên nhân của sự rạn nứt được anh thừa nhận là do chính mình. Bởi anh không thể quên được mối tình đầu. Dù ngày ấy, cô gái kia đã chủ động nói lời chia tay để đi theo người đàn ông khác giàu có hơn, nhưng anh không hề oán hận mà trong lòng lúc nào cũng lưu giữ những hình ảnh, kí ức đẹp.
Vợ anh biết anh không yêu cô ấy. Cô ấy cũng đã cố gắng rất nhiều để anh quên đi mối tình đầu nhưng cô ấy càng cố gắng bao nhiêu thì anh lại càng thấy yêu và nhớ người cũ hơn. Dần dần, vợ anh đâm ra chán nản rồi lạnh nhạt với anh, bỏ mặc chồng con. Cuộc sống gia đình trở nên ngột ngạt, không khí nặng nề, dường như chẳng ai muốn nói chuyện với ai.
"Sẽ chẳng có hai chữ trách nhiệm trong mối quan hệ của chúng ta đâu!"... (Ảnh minh họa)
Cuối cùng, vợ anh không đòi ly hôn nhưng cương quyết sống ly thân, mặc anh chăm con và không có quyền can thiệp vào cuộc sống riêng của cô ấy.
Khi nghe câu chuyện của anh, có lúc tôi đã rất chạnh lòng, rất cảm thông nhưng với bản tính nghi ngờ tất cả mọi mối quan hệ trên mạng, tôi đã thầm chửi anh là "đúng là thằng hâm, si tình nửa mùa." Thế nhưng, khi anh hẹn gặp tôi, tôi lại đồng ý ngay lập tức và háo hức trang điểm, lựa đồ đẹp cứ như đi gặp người yêu.
Không gian quán café tối thứ 7 lãng mạn và huyền ảo, cái se lạnh đầu đông khiến tôi bé nhỏ hơn trước anh. Trước lời đề nghị thẳng thắn nếu sau một thời gian tìm hiểu mà thấy hợp, chúng tôi có thể trở thành một cặp. Và tôi đã đồng ý không chút đắn đo.
Ít lâu sau thì chúng tôi chính thức yêu nhau, dành cho nhau sự quan tâm như một cặp tình nhân. Và chuyện gì đến cũng phải đến, chúng tôi đã có quan hệ tình dục. Anh đã rất ngạc nhiên khi thấy, cho đến tận bây giờ, tôi vẫn còn là gái trinh. Tôi đọc thấy cảm giác hơi áy náy trong mắt anh, nhưng tôi hoàn toàn hài lòng với những gì đã diễn ra. "Sẽ chẳng có hai chữ trách nhiệm trong mối quan hệ của chúng ta đâu", anh nhắc nhở. Đương nhiên, tôi hoàn toàn đồng ý. Bởi tôi cũng quan niệm, tình yêu mới là thứ ràng buộc hai người chứ chẳng phải trách nhiệm.
Giữa lúc tôi cảm thấy mình đang yêu và được yêu, sung sướng trong hạnh phúc đôi lứa thì tôi phát hiện ra mình mang thai. Cảm giác chán ăn và thỉnh thoảng buồn nôn làm tôi khó chịu. Kinh nguyệt hai tháng nay cũng không đến như lịch hẹn. Hơi ngờ ngợ, tôi tìm mua que thử thai. Hai vạch. Tôi không tin vào mắt mình. Nên vui hay nên buồn? Tôi thấy mình hoang mang.
Sau một hồi đắn đo suy nghĩ, tôi quyết định gọi cho anh. Dù biết không ràng buộc nhau bằng trách nhiệm nhưng anh cũng cần biết về sự xuất hiện của một sinh linh mới, vì đó là con anh. Đúng như dự đoán của tôi, vừa nghe chuyện que thử thai và hai vạch, anh gắt gỏng: "Anh đã mua và dặn em phải uống thuốc rồi cơ mà. Mọi lần quan hệ, anh đều nhắc em uống thuốc cơ mà, sao lại có thai được". "Giờ em không muốn tranh cãi điều gì. Em chỉ muốn nói là em sẽ sinh và nuôi con, kể cả anh có nói gì hay không đồng ý đi chăng nữa..."
Cuộc điện thoại chóng vánh và đầy cáu giận kết thúc. Tôi chán nản cười khẩy "Bọn đàn ông, thằng nào cũng khốn nạn, sở khanh như nhau!". Thế nhưng nghĩ lại, tôi cũng không thể trách anh được vì trước khi đến với nhau, anh đã nói với tôi rằng không ràng buộc bằng trách nhiệm. Và chính tôi cũng từng quan niệm rằng chỉ ràng buộc nhau bằng tình yêu cơ mà...
Tôi ngày xưa từng ngạo nghễ "làm mẹ đơn thân càng nhàn, không phải lo cho chồng, hai mẹ con thích gì làm nấy" nhưng đến bây giờ, khi chính bản thân mình rơi vào hoàn cảnh này, tôi thấy mình hoang mang.
Tôi không lo kinh tế, không lo cha mẹ quở trách, tôi cũng không ngại dư luận. Nhưng điều tôi áy náy là sau này, tôi phải giải thích cho con mình ra sao về bố nó. Rồi khi nó lớn lên, lập gia đình, liệu nó có lặp lại vết xe đổ của bố mẹ nó không?
Theo Bưu Điện Việt Nam
Làm bạn với người cũ Một khi ký vào tờ giấy ly hôn là cả hai đã chấm dứt những ràng buộc với nhau về mặt pháp lý. Có thể lý do ly hôn là một điều gì đó thật khủng khiếp nhưng không có nghĩa cả hai sẽ vĩnh viễn không nhìn mặt nhau nữa. Vì thế, lý tưởng nhất là vẫn có thể coi nhau là...