Mỗi sáng nhìn vợ đứng tần ngần trước tủ quần áo chia 2 nửa sang – nghèo, rồi cuối cùng mặc bộ đồ cũ kỹ đi làm, tôi đau đớn đến muốn khóc
Vợ tôi đưa tay vuốt ve những bộ cánh đắt tiền kia rồi cuối cùng khoác lên mình bộ quần áo đơn sơ, rẻ tiền, sau đó mở cửa đi làm.
Một buổi sáng bình thường trong căn phòng trọ chật hẹp của vợ chồng tôi diễn ra bằng việc vợ dậy sớm nấu bữa sáng cho chồng và hai đứa con. Lúc đó 3 bố con tôi vẫn ngủ. Cô ấy phải đi làm sớm, sau đó tôi mới cho các con dậy rồi đưa chúng đến trường.
Gần đi làm, vợ vào phòng ngủ thay đồ. Cô ấy đứng trước tủ quần áo tần ngần một lát. Tôi mở mắt, im lặng nhìn từng hành động nhỏ của vợ. Ngăn tủ bên trái treo toàn những bộ váy hàng hiệu, giày dép, túi xách đắt tiền, có món lên đến vài chục triệu. Trái ngược hoàn toàn, ngăn bên phải là những bộ quần áo cũ kỹ, rẻ tiền.
Vợ tôi đưa tay vuốt ve những bộ cánh đắt tiền kia rồi cuối cùng khoác lên mình một bộ quần áo đơn sơ, rẻ tiền, sau đó mở cửa đi làm. Sự giàu sang chỉ còn là quá khứ, để mỗi lần nhìn lại mà tiếc nuối và cay đắng xót xa. Nhìn bóng vợ đi khuất, trong lòng tôi trào dâng đau đớn, cay đắng cùng cực.
Video đang HOT
Trước đây một tay tôi gây dựng sự nghiệp, lo cho vợ con cuộc sống phú quý không thiếu thứ gì. Vợ tôi chỉ cần chăm con, săn sóc gia đình và hưởng thụ. Nhưng rồi bất hạnh ập đến khi tôi bị phá sản.
Từ căn chung cư hạng sang, chúng tôi phải ở trong phòng trọ chật hẹp này. Tôi chán nản và nhụt chí, đang làm chủ lẽ nào xin đi làm nhân viên quèn? Vợ nghỉ việc nhiều năm, chuyên môn không còn, để nuôi sống gia đình thì cô ấy quyết định đi làm giúp việc ban ngày cho người ta. Trước đây nhà tôi lúc nào cũng có người giúp việc, bây giờ vợ phải làm công việc đó để kiếm sống.
Như từ thiên đường rơi xuống địa ngục, tôi oán hận chính bản thân mình. Nhưng tôi lại bế tắc vô cùng không biết phải vực dậy từ đâu, bắt đầu thế nào. Hàng sáng nhìn vợ tần ngần đứng trước tủ quần áo, lòng tôi đau muốn khóc. Con tôi cũng không được hưởng những điều kiện tốt như trước.
Bây giờ tay trắng, tinh thần rệu rã, bạn bè cũ đều quay lưng, tôi biết làm sao mới có thể lo cho vợ con?
(Xin giấu tên)
Thấy nhà bạn trai có căn phòng tối tăm, tôi tò mò vén rèm xem thử và bàng hoàng khi thấy mặt người bên trong
Tôi hoảng loạn khi nhìn vào căn phòng đó. Cảnh tượng trong ánh đèn lờ mờ thật đáng sợ.
Long, bạn trai tôi là người rất thật thà, đáng mến. Tôi yêu anh lắm. Chúng tôi đã dọn về ở chung trong căn phòng trọ như vợ chồng. Long không những chu đáo mà còn rất quan tâm, trách nhiệm với tôi. Chúng tôi dự định tổ chức đám cưới vào cuối năm nay.
Chủ nhật vừa rồi, chúng tôi được nghỉ làm. Long dẫn tôi về nhà anh, ra mắt bố mẹ anh. Nhà anh ở quê, tuy nghèo mà bình yên. Mẹ anh rất hiền lành, chân chất. Bà tự làm gà, nấu một mâm cơm thật ngon để thết đãi tôi.
Long nhìn mâm cơm cứ cười mãi. Anh nói bố mẹ anh nghèo khổ, thường ngày chỉ ăn rau canh, nay bà lại nấu một mâm cơm thịnh soạn như vậy, chứng tỏ rất trân quý con dâu tương lai. Tôi hạnh phúc lắm.
Nhưng đến trưa, sau khi ăn cơm xong, tôi bưng bát xuống nhà bếp thì thấy một căn phòng tối tăm, không có cửa mà chỉ che bằng một tấm rèm mỏng. Tò mò nên tôi nhìn vào bên trong xem thử và bàng hoàng với cảnh tượng trong ánh đèn lờ mờ.
Một người phụ nữ đầu tóc rối bù, ánh mắt hoang dại, nửa nằm nửa ngồi, chân bị cột vào chân giường bằng một sợi dây vải. Cô ấy đang khóc nỉ non, trên tay đang ôm con búp bê.
Thấy tôi đứng khựng lại, người yêu vội vã kéo tôi lên nhà trên. Anh nói trong phòng là chị gái anh. Sau khi bị mất đứa con đầu lòng vì tai nạn, chị ấy nửa tỉnh nửa mê nên bị chồng bỏ. Bố mẹ anh thương con gái quá nên đưa chị về chăm sóc.
- Tháng nào anh cũng gửi tiền về để lo thuốc thang cho chị. Thương lắm em à.
Tôi nhìn bạn trai mà sửng sốt. Sao anh lại giấu giếm tôi chuyện lớn đến thế? Không phải tôi chê gia đình anh nghèo nhưng chỉ cần nghĩ đến việc phải chăm sóc người chị chồng nửa tỉnh nửa mê cả đời, tôi sợ không làm được.
Tôi vội xin phép bố mẹ anh rồi về thành phố ngay chiều đó. Bạn trai giận dữ, bảo đã nhìn nhầm con người của tôi rồi. Tôi phải giải thích thế nào để anh hiểu tâm trạng của tôi đây? Nếu cưới, tôi không chấp nhận nuôi chị chồng thì liệu anh có chịu không?
(thuyle...@gmail.com)
Bố vợ gửi cho cá khô rẻ tiền tôi vứt đi, rồi cay đắng thấy hàng xóm tậu xe mới Cho đến hôm sau, chúng tôi đang ở nhà thì nghe tiếng reo hò cười nói hớn hở bên nhà hàng xóm. Ngó sang xem, tôi giật mình thấy trong sân nhà hàng xóm đang dựng 2 chiếc xe tay ga mới tinh. Sau đám cưới tôi mới thấy lấy vợ nghèo đúng là chán thật. Người ta được bố mẹ vợ cho...