Mối quan hệ tội lỗi với cô gái sắp cưới chồng
Ở nơi không ai biết ấy, tôi đã quan hệ với em, thậm chí còn không dùng biện pháp ngừa thai nào. Sau đêm định mệnh ấy, cho tới cách đây không lâu, chúng tôi còn quan hệ tình dục với nhau nhiều lần.
Trong đời không ai biết được chữ ngờ, một người được giáo dục và sống trong khuôn phép lại có thể sống mất chuẩn mực như thế này. Tôi 27 tuổi, có một gia đình nhỏ với vợ và con trai. Cuộc sống không có gì khó khăn về mặt tình cảm vợ chồng. Từ nhỏ tôi được rèn luyện và sống trong một gia đình mẫu mực, khuôn phép, vậy mà giờ đây lại phá vỡ những gì tôi đã có, tốn công giữ gìn.
Tôi yêu bạn của sinh viên mình. Có một lần vô tình bình luận về một status của em, em inbox cho tôi trò chuyện. Tưởng chừng câu chuyện chỉ dừng lại trên Facebook nhưng em muốn gặp nói chuyện để được tôi tư vấn. Tôi nghĩ chắc cũng chả có gì nên nhận lời. Một lần, rồi hai lần chúng tôi trò chuyện say sưa về nhiều vấn đề trong cuộc sống. Những gì em muốn chôn sâu trong lòng giờ lại khơi lên cho tôi thấy, có nhiều điều em chẳng tâm sự với ai ngay cả người thân thì lại kể cho tôi nghe.
Video đang HOT
Một hôm em nói buồn vì tình yêu và muốn tôi đi dạo cùng. Tôi đồng ý, ngày hôm đó em xin nắm tay tôi để cảm thấy không bị cô đơn. Tôi cũng đồng ý. Không hiểu sao tôi lại như thế nữa. Giờ nghĩ lại tôi không lý giải được. Có lẽ do nói chuyện với nhau nhiều nên thân thiết quá. Sau lần nắm tay ấy chúng tôi tiếp tục mối quan hệ dù biết tôi có gia đình và em chuẩn bị cưới. Chúng tôi vẫn đi chơi và trò chuyện với nhau. Sẽ không có gì đáng buồn nếu không có cái đêm mưa gió ấy.
Sau Tết chúng tôi gặp nhau, vì nhớ nên tối hôm đó cả hai vẫn trò chuyện đến khuya. Khi đưa em về tới nơi sống, em nói muốn ôm tôi một cái. Một lần nữa tôi lại đồng ý. Thế rồi sau cái ôm ấy, chúng tôi đã hôn nhau. Nụ hôn ấy sao mà khủng khiếp quá, nó đã đánh cắp trái tim và lý trí của tôi. Tôi hôn em say đắm đến mức có người đi qua còn không biết. Thật ra, vợ là người đầu tiên tôi yêu nhưng khi hôn em, cảm giác thật lạ, tha thiết, làm tôi mê muội.
Tôi sẽ không tự trách mình và thương cho em nếu chỉ dừng lại ở nụ hôn ấy. Em nói muộn, không thể vào nhà vì giờ đã khuya, bạn em đã đóng cửa. Tôi đưa em vào khách sạn. Ở nơi không ai biết ấy, tôi đã quan hệ với em, thậm chí còn không dùng biện pháp ngừa thai nào. Sau đêm định mệnh ấy, cho tới cách đây không lâu, chúng tôi còn quan hệ tình dục với nhau nhiều lần.
Giờ đây, tôi thực sự dằn vặt bản thân, đạo đức, lối sống truyền thống bị phá vỡ, sống giả tạo với bản thân và gia đình. Thương vợ con nhưng tôi cũng thương em lắm. Tôi muốn nói với em “Anh xin lỗi” dù rất muộn màng, vì tôi em phải lo lắng trăn trở về tương lai của mình. Một con người tuy cứng rắn, hay rèn luyện từ nhỏ trong truyền thống gia phong có thể còn dễ vỡ hơn những người khác. Tôi đã để cảm xúc vượt qua lý trí và đạo đức. Thương vợ và con nhưng lại yêu em. Tôi phải làm gì đây?
Theo VNE
30 tuổi tôi vẫn chỉ là người tình
Tôi nói muốn chính thức làm vợ anh chứ không phải là bồ hay người tình như người ta vẫn gọi, vì dù sao vợ chồng anh cũng xác định không thể sống tiếp với nhau nữa. Nhưng câu trả lời là không và không bao giờ có chuyện đó.
Năm nay tôi 30 tuổi, anh hơn tôi 20 tuổi, đã có một đời vợ và hai con, hiện vợ chồng họ ly thân, hai con anh đang học đại học. Lúc đầu khi đến với nhau chỉ là sự trống trải của hai tâm hồn, sau hơn 3 năm gắn bó tôi cũng phần nào hiểu con người anh. Về bản chất anh là người tốt, người cha có trách nhiệm, nhưng anh cũng gia trưởng, thích gì sẽ làm cho dù tôi có muốn hay không. Mọi chuyện lớn nhỏ trong nhà anh đều quyết định, chưa bao giờ hỏi ý kiến tôi xem như thế nào.
Tuy chưa chính thức là vợ chồng nhưng tiền anh đưa tôi quản lý, anh không muốn tôi phải làm việc vất vả. Ba năm trời tôi gần như phụ thuộc vào anh. Tôi cũng là một người rất ngang ngạnh, nếu không thích cũng không làm, nhiều khi vì muốn chọc giận anh nên tôi cố tình làm nhưng gì anh không thích, còn nói những lời khó nghe nhưng anh đều bỏ qua.
Tôi là phụ nữ, cũng khao khát được làm mẹ, vậy mà anh nói với tôi đợi hai đứa con anh trưởng thành rồi mới tính tiếp chuyện của anh. Còn tôi thì sao? Tôi là gì của anh? Tôi 29 tuổi rồi nên cứ lặng lẽ không dùng biện pháp tranh thai nào, sau một thời gian tôi có thai. Tôi nói muốn chính thức làm vợ anh chứ không phải là bồ hay người tình như người ta vẫn gọi, vì dù sao vợ chồng anh cũng xác định không thể sống tiếp với nhau nữa.
Nhưng câu trả lời là không và không bao giờ có chuyện đó. Nếu tôi chấp nhận sống với anh thì chỉ có thế thôi. Anh tính sẽ tích cóp tiền mua một căn hộ nhỏ cho tôi và con, cùng cả anh sống ở đó nữa. Anh còn nói cần một người phụ nữ chăm sóc lúc tuổi già vì không thể sống một mình được.
Anh nói yêu tôi, cần tôi nhưng khi tôi muốn có một đám cưới để danh chính ngôn thuận sinh đứa bé ra, để gia đình tôi và cả bản thân không phải chịu điều tiếng thì chỉ nhận được sự giận dữ và cái lắc đầu. Rồi anh còn nói tình cảm của tôi không có gì đáng để anh phải suy nghĩ. Lúc ấy tôi thực sự rất mệt vì thai nghén và suy nghĩ quá nhiều, cùng những dị nghị của mọi người. Tôi thấy mình không đủ dũng cảm để vượt qua nó.
Nhiều lúc tôi cảm thấy mình là người thừa, đặc biệt với cuộc sống gia đình anh. Tôi cũng rất tủi thân, đứa bé đã không kịp chào đời, tôi mất bao nhiêu nước mắt. Khi thai nhi không còn tôi lại càng khao khát được làm mẹ. Tôi biết để bắt đầu lại từ đầu rất khó bởi tôi cũng yêu anh, một tình yêu không toan tính. Sau những chuyện xảy ra, giờ tôi không biết anh thực sự cần tôi hay chỉ cần một người phụ nữ chăm sóc lúc tuổi già mà không nhất thiết phải là tôi? Tôi có nên từ bỏ người đàn ông này để tìm hạnh phúc mới?
Theo VNE
Chiều quá vợ hóa hư Tưởng chiều vợ sẽ nhận được những lời ngọt ngào, nhưng không bao giờ. Em lúc nào cũng so sánh "phải được như chồng người này, người kia". Có hôm họp trễ về muộn, vợ không nói câu nào còn bóng nói gió rằng tôi kiếm cớ đi chơi. Khi cưới nhau vợ tôi không biết nấu ăn dù là rán trứng, sau...