Mỗi đêm, đang ngủ mà nghe tiếng bước chân của chồng, tôi lại nơm nớp lo sợ và phải chốt cửa thật kĩ mới dám ngủ tiếp
Tiếng bước chân của chồng trở thành nỗi ám ảnh của tôi từ bao giờ, chính tôi cũng không biết nữa.
Dốc hết trái tim – Tổng đài “lắng nghe và giải đáp” tất tần tật về phụ nữ. Ở đây, phụ nữ có một nơi để trút bỏ không chỉ những tâm sự về tình yêu – hôn nhân, mà còn có thể nói về những ước mơ, hoài bão; bày tỏ quan điểm, thắc mắc muôn mặt về đời sống; thậm chí kể câu chuyện đời mình… Với hình thức chia sẻ hai chiều, bạn gửi tâm sự về cho Tổng đài – Tổng đài gửi lại bạn hình ảnh minh họa tâm sự đó, hy vọng rằng đây sẽ là nơi gửi gắm tin tưởng của chị em. Ngay bây giờ, hãy dốc hết trái tim qua hòm mail: tongdaitraitim@gmail.com
Xin chào Hướng Dương,
Tôi và chồng không hạnh phúc từ 2 năm nay. Chồng tôi cộc cằn, vũ phu, động chuyện gì không vừa ý thì la hét, đánh vợ. Lần đầu bị chồng tát, tôi sững sờ, đau đớn. Nhưng sau đó, tôi chai sạn dần. Nhiều người hỏi tại sao tôi không ly hôn? Một người chồng vừa thích nhậu nhẹt, hay mắng đánh vợ thì có đáng để sống chung tiếp không? Tôi cũng từng nghĩ đến chuyện ly hôn rồi nhưng lại không dám. Tôi sợ con tôi thiếu tình thương của bố. Hơn nữa, nếu ly hôn, tôi sợ mình không nuôi nổi con khi bản thân đang thất nghiệp. Chí ít, chồng tôi vẫn đang chu cấp tiền bạc dư dả mỗi tháng.
Mỗi tối, đang ngủ mà nghe tiếng bước chân của chồng, tim tôi lại đập loạn lên vì sợ hãi. Anh đi về khuya là vì đã say xỉn rồi và thường sẽ lớn tiếng quát mắng vợ con. Những khi đó, tôi phải chốt cửa thật kĩ mới dám ôm con gái hơn một tuổi ngủ. Con bé thường xuyên bị giật mình bởi tiếng la hét của bố. Tiếng bước chân của chồng thành nỗi ám ảnh của tôi Hướng Dương ạ.
Tôi sống vì con, giờ không có con, tôi không biết mình có sống nổi không nữa. Nhưng tinh thần tôi lúc nào cũng ức chế và căng thẳng. Có cách nào để chồng tôi biết thương vợ, hiểu và đối xử nhẹ nhàng với vợ hơn không Hướng Dương? (mebibi…@gmail.com)
Chào bạn,
Video đang HOT
Trong hôn nhân, vợ chồng phải tôn trọng, chia sẻ và thương yêu nhau. Nhưng bạn lại đang sống trong một cuộc hôn nhân thiếu đi tất cả những điều này. Ngoài việc đưa tiền cho vợ mỗi tháng, chồng bạn đã đối xử với bạn bằng thái độ hằn học và coi thường. Nếu như bạn không biết cách “vùng dậy”, bạn sẽ mãi sống trong cảnh đau khổ, ám ảnh. Không chỉ thế, con gái bạn cũng sẽ có một tuổi thơ không hạnh phúc. Sống vì con nhưng con lại không có cuộc sống bình yên, liệu sự hi sinh của bạn có xứng đáng?
Bạn nên thẳng thắn nói chuyện với chồng và yêu cầu anh ấy thay đổi cách ứng xử với vợ con. Hãy lựa lúc anh ấy đang vui vẻ, tránh những lúc anh ấy say xỉn, mất kiểm soát vì sẽ khiến tình hình tệ hơn. Bạn cũng nên nhờ bố mẹ chồng, bạn bè thân thiết tác động tâm lý với chồng bạn để anh ấy thay đổi dần dần.
Bên cạnh đó, bạn nên tìm việc làm, chủ động về kinh tế. Về con gái, bạn có thể nhờ bố mẹ hai bên giúp đỡ trong việc trông cháu hoặc tìm nhà trẻ uy tín, an toàn để gửi cháu. Nếu bạn chủ động kinh tế, chắc chắn chồng bạn sẽ không thể tiếp tục coi thường vợ nữa.
Nếu bạn không mạnh mẽ, không bản lĩnh đứng dậy để bảo vệ cuộc sống của chính mẹ con bạn, bạn sẽ không có được cuộc sống mình mong muốn. Hãy can đảm để đem lại sự bình yên và những giấc ngủ an lành cho con gái.
Thân ái.
Đưa 2 triệu/tháng vì sợ vợ cho nhà đẻ, sang ngoại chơi tôi "nghẹn ứ" nghe đứa cháu khoe
Tôi biết số tiền đó không dư dả nhưng như thế buộc vợ phải tiết kiệm, chắc chắn không còn thừa xu nào để cô ấy biển thủ mang về nhà ngoại được.
Ngay từ khi yêu nhau tôi và Ngọc đã độc lập về tiền bạc. Tôi chưa bao giờ hỏi lương cô ấy. Thú thật là vì lương tôi khá cao, lên đến 30 triệu. Nếu tôi hỏi lương Ngọc, nhỡ cô ấy hỏi lại lương tôi thì sao?
Biết bạn trai lương cao, thể nào cô ấy cũng đòi hỏi nhõng nhẽo cho mà xem. Và tôi cũng quán triệt tư tưởng luôn từ lúc yêu nhau, đó là đàn ông đàn bà bình đẳng, tiền ai người đấy giữ. Trông kiểu cách ăn mặc và lối sống giản dị của Ngọc thì biết lương chẳng khá khẩm gì. Gia cảnh nhà cô ấy cũng không tốt lắm, chỉ ở mức cơ bản thôi.
Sau đám cưới Ngọc sớm mang thai. Sức khỏe yếu nên vợ tôi phải nghỉ làm ở nhà dưỡng thai chờ sinh con. Trước đó chúng tôi vẫn chia tỷ lệ đóng góp 6 - 4, cô ấy làm nhiều việc nhà hơn nên cho đóng góp chi tiêu 4 phần. Cứ tổng kết mỗi tháng hết bao nhiêu tiền thì chia ra.
Trông kiểu cách ăn mặc và lối sống giản dị của Ngọc thì biết lương chẳng khá khẩm gì. (Ảnh minh họa)
Nhưng từ khi vợ ở nhà thì mình tôi phải cân hết mọi chi phí. Tính toán kỹ lưỡng xong, tôi chỉ đưa cho cô ấy 2 triệu một tháng, tự vợ phải căn ke tính toán sao cho đủ thì thôi. Tiền nhà và điện nước tôi đã nộp riêng cho chủ nhà rồi. 2 triệu kia để hai vợ chồng ăn bữa tối ở nhà, trưa tôi ăn trên công ty, con chưa chào đời nên chưa tốn kém. Tôi biết số tiền đó không dư dả nhưng như thế buộc vợ phải tiết kiệm, chắc chắn không còn thừa xu nào để cô ấy biển thủ mang về nhà ngoại được.
Hôm vừa rồi tôi đưa vợ về nhà ngoại chơi. Lâu không về nhà vợ thấy trong nhà có nhiều đồ đạc mới quá. Nổi bật nhất phải kể đến bộ bàn ghế bằng gỗ xịn giữa nhà, chắc giá thị trường cũng cỡ 50 - 70 triệu. Rồi còn cái máy massage chắc phải 20 - 30 triệu nữa. Xuống bếp thì thấy tủ lạnh mới, tôi đoán sơ sơ chắc cũng hơn chục triệu.
Bố mẹ vợ sắm nhiều đồ đắt tiền, tôi ngại hỏi trực tiếp. Sợ ông bà lại nghĩ con rể nhòm ngó tài sản nhà vợ. Nhưng tôi hỏi vợ thì cô ấy cười bảo mấy thứ đồ kia đều cũ rồi, ông bà cũng phải sắm mới chứ. Cả đời vất vả, còn sống được bao lâu nữa mà không hưởng thụ.
Như thế chứng tỏ nhà vợ có điều kiện đấy chứ. Vậy mà cô ấy chưa bao giờ khoe gì với tôi, cũng không hề xin xỏ tiền nong từ bố mẹ. Trong lòng nghĩ bụng khi về nhà tôi phải tỉ tê thủ thỉ giục cô ấy về ngoại xin chu cấp thêm cho hai vợ chồng mới được. Hiện tại cô ấy cũng có đi làm ra tiền đâu, bố mẹ chu cấp thêm cho con gái là điều bình thường.
Lúc ăn cơm xong, mọi người ra vườn hái hoa quả hết, chỉ có tôi và đứa cháu trai là con của anh trai vợ ngồi trong phòng khách. Thằng bé đang chơi điện tử trên điện thoại. Lúc đó chẳng hiểu sao tôi lại chép miệng bảo nó: "Cháu thấy bộ bàn ghế này đẹp không?".
Thằng bé không hề ngẩng mặt lên khỏi màn hình điện thoại nhưng đáp một câu khiến tôi phải hóa đá: "Cô Trang mua cho ông bà đấy. Cô ấy còn sắm máy massage và tủ lạnh nữa. Cô ấy giàu thật, nhà cháu nghèo chẳng có gì mua biếu ông bà". Trang là tên vợ tôi. Anh trai vợ ở riêng, hiện tại chỉ có bố mẹ vợ tôi sống ở nhà này.
Lúc ấy tôi mới ngã ngửa phát hiện... (Ảnh minh họa)
Trở về nhà, tôi lôi cổ vợ ra chất vấn cô ấy lấy tiền ở đâu hay là ăn trộm tiền của tôi trong két sắt. Nhưng khi kiểm tra lại thì thấy tiền tiết kiệm của tôi vẫn còn nguyên.
- Thế anh nghĩ bao nhiêu năm đi làm tôi không để ra được xu nào à? Tiền tôi làm ra biếu ai là việc của tôi. Anh biếu bố mẹ bao nhiêu cũng đâu có thông báo hay bàn bạc với vợ? Trước đây chúng ta tiền nong riêng rẽ, của ai người đấy quản lý còn gì! Còn bây giờ tôi mang thai, làm việc nhà, nên tất nhiên anh phải chi toàn bộ. 2 triệu của anh tưởng to lắm đấy chắc, tôi lúc nào chẳng phải bù thêm!
Lúc ấy tôi mới ngã ngửa phát hiện vợ có sổ tiết kiệm 1 tỷ trong ngân hàng cùng một mảnh đất hiện tại đang cho thuê được tiền thuê mỗi tháng. Hóa ra trước đó thu nhập của cô ấy rất cao song lối sống giản dị khiến tôi tưởng lương vợ thấp lắm. Nhưng đúng như vợ nói, trước đây tiền riêng nên tôi chẳng có lý do gì để trách móc cô ấy.
Từng coi thường và đối xử keo kiệt với vợ, bây giờ tôi thấy hối hận quá. Tôi phải chuộc lỗi với vợ thế nào?
Chồng cũ mang theo con riêng xin đoàn tụ, tôi vỡ òa khi biết thân phận đứa bé ấy Tôi quá xúc động về tình yêu và sự bao dung mà chồng dành cho mình. Anh phải yêu và thương tôi đến mức nào thì mới sẵn sàng làm điều đó? Kết hôn 3 năm, tôi là người chủ động đề nghị ly hôn bởi không thể mang lại hạnh phúc cho anh. Tôi không sinh được con. Anh xứng đáng được...