Mới cưới tôi đã muốn “tặng” vợ vài vả vì hay ghen tuông
Được đà ghen tuông, vợ tôi đem cô ấy và tình cũ của tôi – tức bạn cô ấy lên bàn cân rồi so đo tình cảm mà tôi dành cho hai người. Sau một hồi huyên thuyên anh yêu cô ta thế này, yêu em thế nọ thì em phát biểu một câu xanh rờn “Anh lấy tôi để trêu tức cô ta phải không?”.
Tôi yêu một cô bạn thân của vợ trước khi yêu và lấy vợ tôi bây giờ. Trong logic của tôi luôn rạch ròi người cũ là quá khứ, vợ tôi – người hiện tại mới quan trọng. Tôi lại chia tay người cũ hẳn một năm mới yêu và lấy vợ. Rõ ràng nước sông không phạm nước giếng.
Có hôm tôi đi làm về đã thấy vợ sụt sùi bên máy tính. Lúc thấy chồng thì lườm một cái thật dài rồi bỏ lên giường nằm khóc vật vã.
Nhưng trong suy nghĩ của vợ tôi thì khác. Với vợ, cho dù là đồ ôi thiu bỏ đi không yêu nữa cũng đừng ai mong được động vào. Cô ấy lúc nào cũng hay ghen tuông vô cớ khiến tôi mệt mỏi quá. Chẳng lẽ tôi phải tặng vợ vài bạt tai vì tính hay ghen vớ vẩn này?
Tuy chúng tôi mới lấy nhau vài tháng nay nhưng cuộc sống vợ chồng son của tôi không được như ý dù cho 2 chúng tôi vẫn mặn nồng. Nguyên nhân là bởi không ngày nào tôi được yên vì vợ luôn ghen với quá khứ của chồng.
Vợ tôi là người phụ nữ 25 tuổi. Cô ấy còn khá trẻ và cũng rất năng động. Còn tôi, tôi thuộc mẫu người hấp dẫn trong mắt chị em nên lúc nào cũng có một vài em chân ngắn chân dài vây quanh. Nhưng lạ là, vợ của tôi chẳng mảy may để ý đến số phụ nữ này mà chỉ thường bắt bẻ lý trấu lý sự về tình cũ của tôi.
Có hôm tôi đi làm về đã thấy vợ sụt sùi bên máy tính. Lúc thấy chồng thì lườm một cái thật dài rồi bỏ lên giường nằm khóc vật vã. Tôi chột dạ hỏi thăm thì được lời như cởi tấm lòng, trút hết giận dữ lên chồng.
Kể thì to tát chứ nội dung chỉ xoay quanh việc vợ tôi lục hộp thư cũ của chồng thì thấy mail của tôi và người cũ. Tôi thấy đàn bà khéo rước khổ vào thân. Vợ tôi tò mò tọc mạch hết các mail ấy. Và cô ấy tự tưởng tượng ra những lúc chúng tôi còn mặn nồng bên nhau và ghen tuông ầm ĩ.
Chuyện bé như muỗi và sáng như ban ngày mà vợ tôi giận dỗi bỏ ăn bỏ uống mấy hôm liền. Lại còn ấm ức “biết 2 người sâu đậm như thế tôi chẳng thèm xen vào”. Tôi giải thích hết nước hết cái rằng đó là quá khứ thì vợ tôi càng được thể. Hỏi có vô lý không?
Video đang HOT
Được đà, vợ tôi đem cô ấy và tình cũ của tôi – tức bạn cô ấy lên bàn cân rồi so đo tình cảm mà tôi dành cho hai người. Sau một hồi huyên thuyên anh yêu cô ta thế này, yêu em thế nọ thì em phát biểu một câu xanh rờn “Anh lấy tôi để trêu tức cô ta phải không?”. Bó tay.com với tính ghen tuông của vợ!
Sau khi càn quét mọi thứ trong bộ nhớ máy tính, điện thoại, vợ tôi còn lên kế hoạch xóa sạch trí nhớ của tôi về tình cũ. Cô ấy như phát rồ khi thấy đó đây trong quyển sổ lưu niệm vẫn còn lưu một số tấm ảnh của tình cũ của tôi.
Trong khi vợ tôi cứ lồng lên ghen tuông thì thật sự từ khi quen và lấy vợ, tôi quên hẳn tình cũ. Thậm chí bây giờ nhìn lại vẫn còn ngờ ngợ không biết có phải là người xưa của mình không. Đàn ông là thế, tình hết là chấm hết, không quyến luyến rườm rà như phụ nữ. Sao cô ấy không hiểu rằng từ lâu trong đầu tôi đâu còn nghĩ đến ai khác ngoài vợ.
Cứ thế, cô ấy lại còn ghen kiểu rất trẻ con. Cô ấy thường xuyên rình rập tình địch trên facebook như thú rình mồi. Mỗi status, mỗi hình ảnh, comment mới của người ta đều được vợ tôi cập nhật kịp thời và thuộc lòng như đếm.
Thậm chí em còn ra vào nhà người ta nhiều hơn facebook nhà mình. Lần nào em vào chỉ cốt để phát hiện những cái xấu của tình địch chứ không like hay bình luận.
Mấy lần, tôi để ý thất, hôm nào vợ tôi vui thì quả đúng như là tình địch có status buồn hoặc bị tung ảnh dìm hàng. Ôi tình bạn của phụ nữ! Đôi khi cũng thấy tội nghiệp tình cũ của tôi, nhiều lúc vô cớ bị vợ tôi săm soi ghét bỏ.
Mà hình như cô người yêu cũ của tôi cũng chẳng phải hạng xoàng. Thỉnh thoảng cô ấy có nhắn tin hỏi vu vơ về công việc và dặn dò kiểu quan tâm rất dễ khiến người khác cảm động. May mà tôi nhanh tay xóa ngay những tin nhắn đó.
Kiểu ghen tuông lặt vặt như vậy của vợ tôi xảy ra liên tục. Vụ lớn nhất là em tình cờ bắt gặp tôi và tình cũ giữa đường. Hôm ấy tôi đi làm về thì thấy tình cũ đang loay hoay dắt bộ xe vì thủng lốp. Bản tính nam nhi trỗi dậy nên tôi dừng lại hỏi thăm và dắt giúp chứ không có ý gì. Vậy mà số tôi rõ đen. Đi cùng người cũ có mỗi đoạn mà vợ lại trông thấy!
Vợ tôi nhảy dựng lên khóc lóc ầm ĩ và trên đường về phải đi qua cây cầu nên em còn có ý đòi nhảy cầu tự tử khiến tôi vừa hãi vừa ngượng. Sau đó là chiến tranh lạnh của vợ chồng kéo dài không dưới 2 tuần. Tôi phải xuống nước năn nỉ và thề thốt sẽ không bao giờ gặp lại tình cũ vợ mới tạm tha.
Nhiều lúc nói thực với mọi người, vì quá mệt mỏi khi vợ cứ ghen tuông vô lối, tôi chỉ muốn vả cho vợ vài vả cho chừa tật này.
Sự tích về cuộc chiến ngấm ngầm giữa vợ tôi và tình cũ còn nhiều. Gần đây em lại có kiểu đá đểu để thăm dò chồng như: “Con V. dạo này xinh thế, trắng trẻo trông thích chồng nhỉ?” hay “Ôi trông nó có chồng rồi mà như gái son í”. Tôi nghe mà sởn gai ốc vì hãi vợ chứ chẳng ham hố tò mò về tình cũ chút nào.
Nhiều lúc nói thực với mọi người, vì quá mệt mỏi khi vợ cứ ghen tuông vô lối, tôi chỉ muốn vả cho vợ vài vả cho chừa tật này đi. Nhưng 2 đứa mới cưới như này, tôi chỉ sợ em sốc. Song hình như em cứ càng được đằng chân lân đằng đầu. Song chẳng lẽ đánh vợ vì tính ghen tuông không thì hèn hạ quá. Thực sự, tôi phát điên lên mỗi lần thấy em vô cớ khóc lóc hay mặt nặng mày nhẹ hỏi dò.
Xin bạn đọc giúp tôi chữa bệnh hay ghen tuông của cô ấy cho tôi được thoải mái và vui vẻ hơn với! Tôi sợ cứ tình trạng này, chúng tôi sẽ sớm đổ vỡ khi bị tức nước vỡ bờ ngay cả khi chưa có con cái quá!
Theo VNE
Tôi quá nhu nhược nên bị vợ "cắm sừng"
Nhìn vợ đang mang bầu ở tháng thứ 8, sự nặng nhọc và mệt mỏi của cô ấy khiến tôi thương vô cùng. Nhưng cứ nghĩ đến việc mình bị "cắm sừng" bao năm qua tôi lại không biết phải nên làm gì nữa.
Tôi yêu cô ấy, yêu nhiều lắm. Giờ tôi phải làm sao để giải quyết cuộc hôn nhân của mình đây? Tôi có nên bỏ vợ hay không? Vợ tôi lại đang mang thai đứa con của tôi.
Tôi lấy vợ được chục năm nay rồi. Tôi biết cô ấy không hề yêu tôi, trước đây cô ấy yêu một người khác trong 5 năm nhưng vì gia đình ngăn cấm nên cô ấy đành chấp nhận chia tay. Còn tôi, tôi đã thầm thương trộm nhớ cô ấy bao năm trời nhưng cô ấy không đoái hoài. Không biết bao nhiêu lần tôi bày tỏ tình cảm nhưng cô ấy đều phũ phàng từ chối. Nhưng tôi vẫn lao đến bên cô ấy như một con thiêu thân lao vào lửa. Tôi thậm chí còn bị cô ấy mắng chửi nhưng tôi nghĩ "đẹp trai không bằng chai mặt" nên vẫn quyết tâm theo đuổi.
Thế rồi khi bố mẹ cô ấy ngăn cấm không cho yêu người kia, tôi đã có cơ hội. Cô ấy cũng nói thẳng với tôi là không yêu tôi, lấy tôi chẳng qua là vì bố mẹ mong muốn như vậy mà thôi. Lúc đấy, cái cảm giác được sở hữu người mình yêu bao năm qua khiến tôi hạnh phúc vô cùng. Tôi chẳng còn nghĩ được là cô ấy không yêu mình thì sau này sẽ ra sao. Tôi chấp nhận hết, miễn là được cưới cô ấy làm vợ. Trước ngày cưới cô ấy cũng nói với tôi cô ấy không còn trong trắng. Tôi cảm thấy hơi buồn nhưng rồi cũng bỏ qua vì nghĩ bây giờ chuyện đó cũng đâu quá quan trọng. Chỉ cần tôi yêu thương cô ấy và sau này cô ấy cũng đáp lại tình cảm đó là quá đủ rồi.
Vì biết vợ không yêu mình nên khi kết hôn tôi luôn yêu thương, chiều chuộng cô ấy hết mực (Ảnh minh họa)
Vậy là chúng tôi cưới nhau. Tôi là một người hiền lành, chăm chỉ làm ăn. Biết rằng vợ lấy mình không hoàn toàn xuất phát từ tình yêu nên trong cuộc sống vợ chồng tôi luôn cố bù đắp cho cô ấy thật nhiều để hi vọng cô ấy cảm động rồi sau này cũng yêu tôi. Chỉ cần cô ấy yêu bằng 1/10 tình cảm mà tôi dành cho cô ấy là tôi cũng mãn nguyện lắm rồi.
Trong nhà cô ấy muốn làm gì tôi cũng chiều, muốn ăn gì tôi cũng mua. Tôi không quá giàu có nhưng tôi không bắt vợ vất vả bao giờ. Cô ấy đang đi làm ở một công ty nhưng kêu mệt muốn nghỉ tôi cũng đồng ý. Tôi mở cho cô ấy một cửa hàng để cô ấy trông coi tại nhà, vừa nhẹ nhàng, vừa trông coi nhà cửa luôn cũng tiện. Ai nhìn vào cũng bảo tôi là một người chồng quá tử tế. Vậy mà cưới nhau hơn 2 năm trời cô ấy vẫn giữ khoảng cách với tôi. Những lần cho tôi gần gũi cũng rất ít, có chăng cũng chỉ là gượng ép mà thôi. Tôi không mấy khi thấy cô ấy cười nói, yêu thương tôi. Tôi buồn lắm. Nhưng càng buồn tôi lại càng quyết tâm yêu cô ấy nhiều hơn. Tôi không tin người ta là gỗ đá mãi được.
Thế rồi tôi phát hiện cô ấy vẫn lăng nhăng với người yêu cũ. Họ hẹn hò và lên giường với nhau. Lần đó tôi biết chuyện vô cùng đau khổ nhưng tôi không mắng cô ấy. Tôi thông cảm cho cô ấy vì dù sao đó cũng là tình yêu mà cô ấy tôn thờ bao năm qua, lại bị bố mẹ cản ngăn nên không dễ gì mà quên ngay được. Vì thế nên cô ấy mới làm điều mù quáng vậy thôi. Tôi nghĩ nếu lúc đó tôi làm găng lên, cô ấy vốn dĩ đã không có tình cảm với tôi, lại đang lăng nhăng với tên người yêu cũ thì có lẽ cô ấy sẽ bỏ tôi mất. Mà tôi thì sợ điều ấy vô cùng. Tôi khó khăn lắm mới lấy được cô ấy, tôi không muốn mất cô ấy như vậy.
Tôi quyết định phân tích thiệt hơn cho vợ thấy nhưng không trách cứ hay mắng mỏ cô ấy và cũng giữ kín chuyện đó. Tôi cứ ngỡ làm như vậy cô ấy sẽ cảm động với sự bao dung của tôi mà thay đổi. Rồi cô ấy mang thai. Đứa con đầu lòng của tôi là một con trai vô cùng kháu khỉnh. Tôi hạnh phúc vô bờ bến và không mảy may nghĩ đến chuyện cô ấy đã từng phản bội mình nữa. Cho tới cách đây hơn 3 tháng. Khi vợ tôi đang mang bầu đứa thứ hai, tôi mới biết một sự thật tày trời.
Thì ra bấy lâu nay, kể từ sau khi vụ việc cô ấy ngoại tình với người yêu cũ bị tôi phát hiện, cô ấy và hắn ta vẫn qua lại với nhau. Cô ấy bất chấp tình yêu của tôi, bất chấp sự bao dung tha thứ mà tôi dành cho cô ấy để tiếp tục ngoại tình với hắn ta. Đứa con đầu không phải là con tôi mà là con của hắn. Cô ấy vẫn nuôi hi vọng là sẽ được ở bên hắn thật lâu. Nhưng rồi cuối cùng hắn lấy vợ và chuyển đi nơi khác sinh sống cô ấy mới chịu quay đầu về với gia đình của mình. Việc đó cũng mới chỉ diễn ra cách đây chưa lâu. Sau khi hắn bỏ đi, cô ấy mới để mang bầu với tôi. Đứa con thứ hai này mới là con tôi.
Tôi cay đắng lắm. Bao năm qua tôi vì cô ta làm biết bao việc không tính toán. Ngay cả khi cô ta ngoại tình tôi cũng tha thứ vậy mà cô ta đang tâm bắt tôi nuôi con thằng khác bao năm. Khi tôi hỏi tội thì cô ta nói tại tôi nhu nhược, tại tôi không đánh chửi nên cô ta càng được thể thấy dễ dãi mà lao vào mối quan hệ bất chính đó. Đến khi có thai với hắn ta thì cô ta sợ không dám bỏ vì trước kia yêu nhau họ đã từng phá thai một vài lần. Cô ta sợ phá nữa sẽ vô sinh. Và hậu quả là tôi phải nuôi con kẻ khác mấy năm trời.
Tôi không ngờ lòng tôi của mình lại bị vợ chửi cho là nhu nhược nên vợ mới đi ngoại tình. Giờ tôi không biết phải làm sao. Tôi vẫn còn yêu cô ấy, hơn nữa cô ấy lại đang mang trong mình giọt máu của tôi nhưng cái ám ảnh về vợ mình ngoại tình, việc mình nuôi con kẻ khác hàng ngày, hàng giờ cứ ám ảnh tôi. Tôi phải làm sao đây?
Theo VNE
Hoang mang khi biết nhà người yêu quá nghèo Ngày yêu nhau, anh nói anh ở tỉnh nhưng lại là thành phố lớn. Thiết nghĩ thời nay, người ở một thành phố lớn như thế, lại có phong cách ăn mặc bảnh bao như anh, đi xe ga xịn như anh thì chắc là gia đình cũng thuộc hạng không giàu thì là khá giả. Thế nên, thời gian yêu nhau, suốt...