Mới cưới một năm mà sở thích của chồng đã khiến tôi không chịu nổi
Tôi gào lên: “Nếu anh yêu chó như thế thì cứ ôm chó mà ngủ, ăn cùng chó, cưới chó luôn đi chứ cưới tôi làm gì?”. Vậy mà anh làm thật. Anh ôm gối ra ghế salon rồi gọi 3 con cún cảnh lên ngủ cùng.
Tôi mới cưới chồng được gần một năm và đang kế hoạch hóa gia đình. Thật ra, tôi rất muốn có một đứa con, nhưng tôi sợ không thể cáng đáng nổi nhiệm vụ làm vợ làm mẹ trong lúc này.
Chồng tôi là một người đàn ông vô cùng tình cảm, anh dành rất nhiều tình cảm và thời gian cho đàn cún cảnh ở nhà. Khi mới quen biết anh, tôi còn nghĩ một người đàn ông có lòng yêu thương động vật thế này, chắc chắn sẽ là một người chồng tốt. Ấy thế mà tôi sai. Về sống chung nhà tôi mới dần nhận ra “bất hạnh” khi lấy phải chồng quá yêu cún cảnh.
Chẳng là chồng tôi tìm mua được 3 chú cún cảnh tuyệt đẹp với những cái giá trên trời. Con nào con nấy xù như cục bông, trắng tinh, sạch sẽ, thơm sực nức mùi nước hoa. Nhìn tụi nó, hẳn các bạn sẽ muốn ôm ngay. Nhưng tôi thì lắm lúc chỉ muốn đá phăng bọn chúng cho hả giận.
Không phải tôi không yêu động vật. Ngược lại, tôi cũng là người yêu cún cảnh và từng tuyên bố “Không cưới ai ăn thịt chó.” Nhưng yêu chó cũng vừa phải chứ không đến độ cuồng như chồng tôi. Hình như trong mắt anh, tôi chẳng bằng được mấy con cún đáng ghét đó.
Anh đi làm về là nhào vào ôm, bế, hôn hít, nựng nịu mấy con cún ngay. Còn vợ anh thì anh chẳng thèm hỏi một tiếng dù lúc đó tôi đang tất tả cơm nước cho anh. Rồi anh thay quần áo, thắt mõm vã dắt mấy con cún đi dạo. Tôi lủi thủi ở nhà nấu ăn, dọn dẹp trong tức tối.
Tôi cũng vài lần khóc lóc, giận dỗi vì anh yêu cún cảnh hơn yêu vợ nhưng thái độ của anh càng làm tôi phát điên. (Ảnh minh họa)
Video đang HOT
Nói là ganh tị với cún thì sợ mọi người cười nhưng thực sự tôi đang ở trong tình trạng đó. Chồng tôi chưa khi nào ôm hôn hay nói vài lời âu yếm với vợ. Nhưng mấy con cún cảnh thì hưởng không hết “lời đường mật” của anh. Thậm chí, anh còn hôn chùn chụt vào tụi nó, rồi lắc lắc tai và thì thầm những câu của “ người đang yêu” như: “Tụi mi nhớ tao không? Tao nhớ tụi mi đến điên lên mất.” Hay “Đối với tao, tụi mi là cả thế giới đấy, có biết không?”. Tôi nghe mà nổi da gà.
Khi đi tắm, bao giờ anh cũng dẫn mấy con cún theo cùng, rồi cùng tắm táp cho tụi nó bằng sữa tắm riêng. Thú thật là mùi hương của anh và của tụi nó hao hao nhau, nhiều khi đang ngủ, tôi không biết mình đang ôm chồng hay ôm cún.
Tôi cũng vài lần khóc lóc, giận dỗi vì anh yêu cún cảnh hơn yêu vợ nhưng thái độ của anh càng làm tôi phát điên. Anh thản nhiên bảo: “ Sao em kỳ cục vậy, đi để ghen với chó. Em hết việc để làm à? Lúc nào cũng cau cau có có, em thử ôm mấy con cún này xem, rồi em có thích mê nó không?”. Thử hỏi, nếu tôi tiếp tục giận dỗi thì chẳng hóa ra tôi không bằng cả con cún cảnh của anh.
Thế nhưng trong nhà, người dọn dẹp cho tụi nó nhiều nhất lại là tôi. Chồng tôi chỉ thích cho ăn, tắm rửa, làm chúng sạch sẽ thơm tho, còn những gì chúng bày ra trên sàn nhà thì anh mặc kệ.
Nhất là lúc mấy con cún thay lông. Thôi thì cả nhà đâu đâu cũng toàn lông chó, lông xù, dài nên bay tứ tung. Chồng tôi lại hay bế tụi nó lên giường chơi đùa nên cái giường của chúng tôi cũng chẳng khác nào “nhà tụi nó”. Tắm xong, chưa kịp sấy khô lông, một con đã nhảy tót lên giường rồi giũ lông làm ướt đẫm ga trải giường.
Tôi đâu ép anh phải bán tụi nó đi, cũng đâu ép anh từ bỏ sở thích. Tôi chỉ muốn chồng mình quan tâm mình một chút thôi mà. (Ảnh minh họa)
Hôm vừa rồi, con Bella, con xù Nhật anh cưng nhất đã biến cái váy hàng xách tay tôi mới đặt bạn mua, thành đồ chơi. Đi làm về, đập vào mắt là cảnh nó ngoạm cái váy rách tung tăng chạy qua lại trong nhà khiến tôi không kìm được cơn giận, đã dùng chổi đuổi theo vụt nó.
Chẳng may, trong lúc 2 chủ-chó vật lộn với nhau thì chồng tôi về. Con Bella thấy anh thì chạy ùa ra kêu ăng ẳng như thể tôi đã “xử thịt” nó luôn vậy.
Đêm đó, lần đầu tiên chúng tôi cãi nhau đến mức lôi cả đơn ly hôn ra dọa nhau. Tôi to giọng nói sẽ xử lý hết mấy con cún nếu anh không chịu nhốt nó lại. Tôi còn gào lên: “Nếu anh yêu chó như thế thì cứ ôm chó mà ngủ, ăn cùng chó, cưới chó luôn đi chứ cưới tôi làm gì?”.
Vậy mà anh làm thật. Anh ôm gối ra ghế salon rồi gọi 3 con cún lên ngủ cùng. Nhìn cảnh chồng mình thủ thỉ xin lỗi mấy con cún, tôi vừa thấy tủi thân, vừa thấy buồn cười.
Đến nay đã gần 4 ngày, anh vẫn không chịu vào ngủ với tôi mà cứ ôm chó ngủ như vậy, tôi buồn quá. Tôi đâu ép anh phải bán tụi nó đi, cũng đâu ép anh từ bỏ sở thích. Tôi chỉ muốn chồng mình quan tâm mình một chút thôi mà. Ai có cách gì hay để giải quyết chuyện này thì hiến kế giúp tôi với?
Theo Afamily
Tôi sắp phát điên vì chồng không cho đi làm
Đã gần một tháng trôi qua, mọi lý lẽ tôi đã nói hết với anh. Nhưng tình thế vẫn không thay đổi, anh vẫn một mực bắt tôi ở nhà nội trợ. Cuộc sống của tôi giờ đây trở nên tù túng trong 4 bức tường. Nhà cao cửa rộng thật đó, chồng kiếm nhiều tiền, con ngoan thật đó, nhưng tôi chẳng khác nào người thừa.
Tôi năm nay 28 tuổi, làm kế toán cho một công ty xây dựng. Tôi lấy chồng được hơn hai năm, anh ấy làm kỹ sư xây dựng. Chúng tôi yêu nhau được hơn một năm thì cưới. Ngày mới yêu nhau anh luôn yêu thương, chiều chuộng tôi, mặc dù con người anh rất khô khan và cứng nhắc, nhưng mọi việc xưa nay anh đều nghe theo tôi sắp đặt. Vì lý do đó mà trong suốt thời gian yêu nhau chúng tôi chưa hề cãi nhau hay bất hòa. Nhưng kể từ sau khi kết hôn dường như tính cách anh thay đổi hẳn. Anh thường xuyên ca thán, mọi chuyện cũng tự ý quyết định không hề hỏi qua ý kiến vợ.
Lúc đầu tôi cho rằng có lẽ người đàn ông nào cũng vậy, sau khi kết hôn sẽ không còn lãng mạn như trước nữa, sẽ mạnh mẽ và uy nghiêm hơn chứ đâu phải chỉ một mình chồng mình đâu nên gắng nhịn. Thế nhưng sức chịu đựng của người phụ nữ có giới hạn. Ngay sau khi mang bầu, mọi việc anh làm dường như trở thành sức ép đối với tôi. Cũng như bao người đàn ông khác, khi hay tin vợ mang bầu anh vui mừng lắm, chăm lo cho tôi từng chút một nhưng chính sự chăm sóc của anh khiến tôi ngạt thở.
Chính anh phải là người hiểu rõ về tôi nhất, tôi vốn là người phụ nữ mạnh mẽ, độc lập và tự chủ. Tôi không thể cả ngày chỉ ngồi nhà mà không làm việc gì. Thế nhưng anh vẫn ép tôi phải xin nghỉ việc ngay lập tức, không được làm bất cứ việc gì trong nhà, mọi việc đã có người giúp việc.
Cuộc sống của tôi giờ đây trở nên tù túng trong 4 bức tường
Anh nói "Từ giờ em không được tự do làm theo ý mình, em phải ở nhà chăm sóc bản thân mình cũng như chăm sóc cho con của chúng ta khỏe mạnh. Anh không cho phép em động tay vào việc lớn nhỏ gì trong nhà. Công việc ở công ty xây dựng quá vất vả, anh không thể để em tiếp tục làm việc lúc này. Tiền bạc mình anh lo là đủ...". Điều này làm sao tôi có thể chấp nhận được chứ. Trong khi có biết bao người phụ nữ khác cũng mang thai đến thàng thứ 5, thứ 6 vẫn ra ngoài làm việc bình thường thì sao tôi lại phải "trói buộc" mình ở nhà những 9 tháng.
Tôi và anh đã lời qua tiếng lại với nhau không biết bao nhiêu lần vì chuyện này. Nhưng không thể ngờ nổi anh lại dám lén tôi đi gặp giám đốc công ty tôi làm đề nghị anh ấy cho tôi nghỉ việc. Vậy là tôi buộc phải nghỉ việc vì không muốn làm khó giám đốc. Ngày ngày ngồi không trong nhà dường như tôi muốn phát điên lên. Nhưng cuối cùng cố gắng lắm 9 tháng cũng qua đi. Tôi hạ sinh một cậu con trai kháu khỉnh. Chính anh là người vui mừng hơn bao giờ hết. Khi con được hơn 4 tháng tôi xin anh để tôi đi làm việc trở lại. Nhưng anh vẫn nhất quyết không cho, anh nói: "Em hãy ở nhà cho đến khi con học lớp 1, lớp 2 rồi hãy nghĩ đến việc đi làm. Phụ nữ là phải biết chăm lo cho gia đình. Anh không cần em kiếm tiền rồi để con cái nheo nhóc, nhà cửa lộn xộn...".
Đã gần một tháng trôi qua, mọi lý lẽ tôi đã nói hết với anh. Nhưng tình thế vẫn không thay đổi, anh vẫn một mực bắt tôi ở nhà nội trợ. Cuộc sống của tôi giờ đây trở nên tù túng trong 4 bức tường. Nhà cao cửa rộng thật đó, chồng kiếm nhiều tiền, con ngoan thật đó, nhưng tôi chẳng khác nào người thừa. Tôi muốn được đi làm như trước kia, dù là công việc gì cũng được, tôi không thể để cuộc đời mình chôn vùi trong 4 bức tường. Bây giờ tôi không biết phải nói với anh những gì nữa. Cuộc sống trước kia liệu có thể quay trở về với tôi không?
Theo Blogtamsu
Những nguyên tắc bất di bất dịch cho người đang yêu Gặp gỡ nhau là có duyên, thành cặp thành đôi là có phận, nhưng để nuôi dưỡngtình yêu lâu bền thì chỉ duyên và phận thôi chưa đủ. Những người đang yêu nên biết trân trọng tình cảm của nhau. Dưới đây là 7 nguyên tắc bất di bất dịch mà những ai đang yêu nên đọc. 1. Đừng quên một lời chúc...