Mở quán cafe k.iếm t.iền nuôi con, họ hàng nhà chồng thi nhau ra uống không trả t.iền
Tôi nói chuyện với bố mẹ chồng còn bị mắng ngược là loại con dâu ki bo, ích kỷ.
Tôi khuyên chân thành các bạn nữ đang còn độc thân hãy cố gắng tự chủ kinh tế nhất có thể rồi hãy nghĩ đến việc đi lấy chồng. Sau khi lấy chồng thì sống c.hết cỡ nào cũng không được bỏ dở công việc của mình dù có phải sinh con đẻ cái đi chăng nữa!
Tôi chính là điển hình cho việc chưa sẵn sàng về mặt kinh tế đã đi lấy chồng. Sai lầm kế tiếp sai lầm khi nghe lời nhà chồng ngon ngọt mà bỏ dở công việc có thu nhập ổn định để ở nhà sinh con đẻ cái. Cuối cùng, không những chẳng có gì trong tay mà còn không có tiếng nói trong nhà chồng và bị đè nén đến mức phải ly dị dù vợ chồng vẫn còn yêu thương nhau.
Tôi 22 t.uổi vừa tốt nghiệp đại học với cái bằng giỏi trong tay, vì từ những năm cuối đã rất chịu khó đi làm chỗ này chỗ kia để lấy kinh nghiệm nên tôi dễ dàng tìm được một công việc rất tốt. Tôi đi làm được hơn một năm, thu nhập ổn định, cấp trên đ.ánh giá cao, đồng nghiệp tốt… Nói chung thời gian đó, cuộc sống của tôi gần như chẳng phải lo lắng điều gì ngoài những lần cố chạy deadline.
Thế rồi tôi gặp chồng mình, anh ấy hơn tôi 5 t.uổi, cũng có công việc rất ổn định, gia đình cơ bản. Sau mấy tháng tìm hiểu, bố mẹ hai bên đều ưng mối duyên này nên chúng tôi cứ bị cuốn theo, chưa kịp tìm hiểu nhau kĩ càng thì đã cưới chỉ sau có nửa năm quen biết và yêu đương.
Lúc chuẩn bị cho đám cưới, chúng tôi đã xuất hiện rất nhiều bất đồng mà trước đó không hề có. Lúc ấy tôi đã lấn cấn trong lòng và luôn đặt cho mình câu hỏi: Liệu rằng quyết định kết hôn của mình là đúng hay sai?
Đáng lẽ ra ngay thời điểm ấy tôi phải hiểu rằng, một cuộc hôn nhân còn chưa bắt đầu đã xuất hiện quá nhiều mâu thuẫn khó giải quyết thì đó là một cuộc hôn nhân rất có vấn đề. Nhưng thời điểm ấy tôi thật sự còn quá non nớt…
Lấy nhau về được mấy tháng thì nhà chồng liên tục giục giã chúng tôi có con, tôi thì không đồng ý vì đây là thời điểm tôi cần phấn đấu cho sự nghiệp nên việc có con sẽ ảnh hưởng rất nhiều đến công việc. Thế nhưng chồng tôi thì muốn thuận theo ý của người lớn nên cuối cùng chúng tôi cũng quyết định sẽ có con.
Video đang HOT
Tôi dự định vẫn sẽ cố gắng làm việc cho đến gần ngày sinh nở nhưng không thể ngờ tôi gặp quá nhiều bệnh lý trong thai kỳ nên dù được công ty hỗ trợ cho làm việc online thì cuối cùng tôi vẫn phải xin thôi việc ở tháng thứ 6 của thai kỳ.
Giám đốc của tôi cũng thương nhân sự nên đã nói nếu sinh con xong bất kỳ lúc nào tôi cũng có thể quay lại làm được. Nhưng chắc các bà mẹ bỉm sữa đều hiểu chuyện này có lẽ là điều khó mà thành vì sau khi sinh con xong mới chỉ là bắt đầu mà thôi. Tôi thật sự đã trở thành người phụ nữ không có công ăn việc làm và chỉ ở nhà chăm con mà thôi.
Suốt những ngày tháng này, cuộc sống của tôi ở nhà chồng đương nhiên chẳng dễ dàng gì rồi. Bởi vậy khi con tròn 1 t.uổi, tôi quyết định trút nốt số t.iền tiết kiệm được để mở một quán cafe.
Thật may, việc làm ăn kinh doanh của tôi khá ổn, kể từ ngày mở quán, khách đến quán lúc nào cũng đông nghịt. Tuy bận bịu vì vừa phải bán hàng vừa phải chăm con nhỏ nhưng tôi lại thấy vui vì có thể kiếm được t.iền và không phải ru rú trong nhà nữa.
Thế nhưng có một chuyện mà tôi rất không thoải mái, đó là từ ngày tôi khai trương quán, gần như không có ngày nào anh chị em, các cô các bác… nói chung là toàn bộ họ hàng nhà chồng thường xuyên qua quán ngồi.
Nếu như họ qua ủng hộ thì tốt quá nhưng không biết họ bảo nhau thế nào mà chẳng bao giờ trả t.iền. Có những hôm hóa đơn lên đến cả triệu bạc, họ uống xong đứng dậy đi về mà không hề có ý định thanh toán.
Càng quá đáng hơn khi họ đưa cả bạn bè đến, tiếp khách, làm việc với đối tác hay chỉ đơn giản là ăn cơm xong ra ngồi chơi… Thậm chí khi quán tôi đông thì họ vẫn mặc nhiên chiếm chỗ làm khách phải bỏ đi nơi khác.
Có lần, tôi không ở quán, nhân viên không biết nên đã mang hóa đơn ra yêu cầu anh họ của chồng tôi thanh toán. Thế là con bé bị mắng c.hửi một trận không ra gì đến nỗi phải xin thôi việc!
Đến khi không thể chịu nổi nữa, tôi quyết định nói chuyện với bố mẹ chồng thì không ngờ rằng chính ông bà là người sĩ diện nói với họ hàng rằng cứ ra uống thoải mái không phải trả t.iền nong gì đâu!
Tôi đưa cho bố mẹ chồng danh sách quản lý tài chính của cửa hàng, có tháng đỉnh điểm tổng số t.iền mà tất cả họ hàng đến uống mà không trả t.iền lên đến cả chục triệu. Tưởng rằng như vậy bố mẹ chồng sẽ xót của cho con cái, ai ngờ bố chồng tôi giật ngay giấy tờ đó xé nát hết rồi mắng c.hửi tôi là loại con dâu ích kỷ ki bo, tính toán từng đồng từng hào một với nhà chồng.
Chồng tôi ngồi ngay đấy nhưng vì sợ bố mẹ nên chẳng bênh vợ được câu nào. Anh còn bảo tôi thôi thì cũng lọt sàng xuống nia cả. Lọt là lọt thế nào được? Đấy đều là t.iền bỉm sữa của con mình cả đấy!
Tối hôm đó tôi chán nản đến mức viết sẵn đơn ly dị. Người đàn ông không bảo vệ được vợ con mình từ những chuyện nhỏ nhặt như vậy thì tôi còn cố gắng để làm gì nữa?
Choáng váng khi phát hiện những tờ giấy nợ trong ví của chồng sắp cưới
Thu nhập mỗi tháng 40 triệu, vậy mà bạn trai tôi lại có nhiều tờ giấy vay nợ trong ví. Không hiểu chuyện gì đang xảy ra với anh ấy nữa?
Thu nhập của bạn trai tôi khá cao, mỗi tháng hơn 40 triệu, anh đã mua được nhà riêng và xe hơi. Suốt thời gian yêu nhau, tôi thấy Vĩ là người phóng khoáng, lãng mạn và yêu thương tôi thật lòng.
Trong thành phố có những quán ăn ngon hay cửa hàng quần áo nào đẹp anh đều đưa tôi đến và không tiếc t.iền chi cho bạn gái. Tôi thấy thật may mắn khi có được người bạn trai giỏi k.iếm t.iền và nhân cách tốt.
Tháng 9 tới chúng tôi sẽ cưới, hiện tại tôi và anh đang chuẩn bị đang ký kết hôn, chọn cửa hàng thuê váy chụp ảnh, lên kế hoạch mời khách, nhà hàng tổ chức tiệc cưới,...
Hôm qua, Vĩ qua nhà tôi chơi, lúc về ví của anh bị rớt ở giường. Yêu nhau hơn 1 năm nay nhưng chưa bao giờ tôi động vào ví của bạn trai, tôi rất tò mò muốn biết ở trong đó có những gì.
Mở ví ra, tôi thật sự choáng váng khi thấy những tờ giấy nợ có chữ ký của Vĩ. Tổng số t.iền anh đã vay của người ta lên đến 800 triệu, không hiểu anh làm gì mà nợ nần nhiều thế.
Ngay sau đó tôi gọi Vĩ ra quán cà phê để hỏi chuyện cho rõ ràng. Đến lúc này, anh mới thú nhận tất cả sự thật, thu nhập mỗi tháng 40 triệu nhưng không đủ để anh chi tiêu nên phải vay nợ bên ngoài.
Tôi không hiểu anh chi tiêu những gì mà tốn kém vậy. Anh nói mỗi tháng bỏ ra 10 triệu thuê nhà, t.iền tình phí, quần áo, trả góp mua xe, t.iền gửi về cho bố mẹ ở quê.
Tôi rất bất ngờ khi biết nhà là Vĩ thuê, vậy mà đi đâu anh cũng nói là nhà của anh mua. Không có t.iền, thế mà anh còn ở nhà sang, mua xe hơi, tôi thật sự không hiểu nổi bạn trai nữa. Nếu biết bạn trai thiếu trước hụt sau, tôi không bao giờ cùng anh vào nhà hàng đắt đỏ hay mua sắm những bộ quần áo tốn cả triệu đồng.
Vĩ bảo tôi đừng nghĩ nhiều cho nhức đầu, làm ra t.iền phải biết tiêu xài, ki bo tiết kiệm làm gì cho cực khổ. Mỗi người được sinh ra có 1 lần trên đời, thế nên phải biết hưởng thụ cuộc sống.
Tôi rất thất vọng về lối sống thích hưởng thụ của bạn trai. Với số nợ mà Vĩ đang mang trên mình, tôi không biết bao giờ mới trả hết. Theo mọi người, tôi nên tiếp tục yêu hay chia tay bạn trai đây?
T.uổi trung niên không phải t.iền bạc nhưng đáng lo nhất 3 điều này Điều đáng lo ngại nhất ở t.uổi trung niên không phải không có nguồn thu nhập ổn định và không có t.iền tiết kiệm mà là 3 điều này. Người trung niên thường đứng trước sự bế tắc của công việc, áp lực cuộc sống, gánh nặng của cấp trên đè xuống và cấp dưới dội lên. Chỉ riêng một trong số đó...