Mình yêu nhau bình yên thôi, em nhé!
Cuộc đời lắm lúc chẳng cưỡng cầu vinh hoa, chỉ mong mỗi sớm bình minh ngủ dậy, vẫn thấy người ấy nằm bên, khuôn diện say ngủ bỏ quên tất thảy muộn phiền.
Mình yêu nhau bình yên thôi, em nhé! (Ảnh minh họa).
Nàng cách tôi 4000 dặm bay, còn phải thêm hơn hai năm nàng mới xong việc học và về lại.
Nàng bảo ở xa, có những ngày cô đơn tưởng chừng muốn bật khóc. Có hôm lên nhầm chuyến buýt nên muộn làm, nghỉ trưa phát hiện sáng đi vội vàng bỏ quên phần ăn trên bếp, chiều sang trường học lại ướt một đợt mưa, tối về úp vội bát mỳ thì chỉ kịp nhắn chào tôi rồi lăn ra ngủ.
Bình yên cho những kẻ ở xa chỉ có thể nhìn nhau qua màn hình cuộc gọi dài ngắn, chưa bao giờ là đủ.
Video đang HOT
Mấy hôm trước, vừa sáng ra, đã thấy nàng gửi cho tôi một loạt tin nhắn:
“Em mệt mỏi quá, thật sự chỉ muốn về nhà. Những ngày ngồi sau con xe nhỏ, ôm bụng tựa lưng anh. Bộn bề cuộc sống trôi nhẹ qua đời mình thật nhanh. Đi núi, đi biển, đi rừng, đi sông, mình đi với nhau qua cả thảy mênh mông cuộc đời.
Anh ơi…”
Tôi trả lời:
“Vé anh mua sẵn rồi, em chỉ cần sắp xếp công việc, mấy hôm hè thì về anh chăm!”
Tôi nghĩ ở xa hay gần cũng vậy, những tháng năm không nhau phí hoài cả rồi, giờ gặp được thì trân quý và thương dành nhau thôi.
Mình ở nhà riêng hay gác mái cũng được, ngủ cạnh người mình thương là được.
Mình đi nhanh hay chậm cũng được, đi cùng người mình thương là được.
Mình băng rừng núi, vượt đại dương cũng được, gặp người mình thương là được.
Về đi, mình ra biển cời bếp than hồng, nướng con cá mực, nhấp ngụm bia nồng, mình ngồi nhìn trời, đời mình thảnh thơi…
Cuộc đời lắm lúc chẳng cưỡng cầu hoa vinh, chỉ mong mỗi sớm bình minh ngủ dậy, vẫn thấy người đấy nằm bên, khuôn diện say ngủ bỏ quên tất thảy muộn phiền.
Có vậy, mình mới an yên…
Theo Nguoiduatin
5 năm yêu nhau bạn trai chưa hề tặng tôi món quà nào
Trong suốt thời gian đó anh chưa hề thể hiện tình yêu đối với tôi, dù tôi biết anh có yêu mình.
Tôi 25 t.uổi, quen bạn trai được 5 năm. Trong suốt thời gian đó anh chưa hề thể hiện tình yêu đối với tôi, dù tôi biết anh có yêu mình. Anh phụ việc nhà cho tôi, rồi chở đi chơi khi tôi muốn. Có điều con gái đôi khi cần lắm một chút lãng mạn. Chẳng hạn, kỷ niệm ngày yêu nhau của hai đứa, trong khi tôi tất bật chuẩn bị, mong muốn cho một ngày kỷ niệm đẹp, thế mà anh bình thường như mọi ngày làm tôi hụt hẫng. Tôi đâu cần quà, hoa, chỉ cần vài lời chúc ngọt ngào cũng đủ.
Tôi lại càng thêm giận vì anh chuẩn bị đi du lịch với bạn với tâm trạng háo hức, tôi biết anh muốn đi nên không hề cản, còn sắm sửa áo quần thật đẹp cho anh. Vậy mà vì tôi giận nên anh quăng lại mấy bộ đồ tôi cất công chọn lựa rồi giặt sạch để tặng anh. Tôi thật sự rất buồn. Có lẽ do tôi yêu quá nhiều, bởi trước đây dù đúng hay sai tôi đều xuống nước năn nỉ trước, không muốn vì chuyện nhỏ nhặt khiến tình cảm r.ạn n.ứt. Giờ tôi thật sự không còn sự kiên nhẫn nữa. Trong 5 năm qua, anh chưa hề tặng tôi một cành hoa hay món quà nào cả. Đôi khi tôi giận thì anh lại kiếm cớ giận lại. Tôi thấy rất mệt mỏi. Có phải tôi đã sai khi ban đầu nhún nhường quá không?
Theo Vnexpress
Muốn con có gia đình đầy đủ, tôi nhắm mắt tha thứ cho vợ ngoại tình, ngờ đâu lại nhận về trái đắng Vợ tôi "ngựa quen đường cũ" hay vì tôi không đáp ứng được nhu cầu nên lại ngoại tình với một thanh niên trong xóm khác. Vợ chồng tôi đã có một khoảng thời gian yêu nhau mặn nồng trước khi tiến đến hôn nhau. 2 năm cưới nhau chúng tôi đã kịp có một cặp sinh đôi bụ bẫm, kháu khỉnh. Mặc...