Mệt mỏi vì người tình U50 liên tục cài bẫy để làm chuyện này với tôi
Mặc dù tôi đã thể hiện quan điểm không đồng ý nhưng người tình đều phớt lờ, không hợp tác tránh thai, muốn cố tình làm tôi có bầu. Thật sự thời gian qua tôi rất mệt mỏi vì chuyện này.
Ảnh minh họa
Tôi và anh quen nhau, yêu nhau đã được 2 năm. Thời gian khá là dài, anh đề nghị chúng tôi kết hôn nhưng thực sự tôi không sẵn sàng cho chuyện làm vợ, làm mẹ cho những đứa con riêng của anh.
Năm 22 tuổi, lúc còn học đại học năm 3 tôi trót trao tình yêu cho một gả sở khanh. Lúc ấy còn trẻ, suy nghĩ còn mơ mộng nên tôi chỉ biết tin và yêu hết mình.
Thế rồi, một ngày đẹp trời gả tình yêu của tôi rời bỏ tôi không một lời từ biệt. Anh rời bỏ tôi khi trong tôi đang mang một sinh linh bé nhỏ. Lúc phát hiện thì cái thai trong bụng tôi cũng đã hơn 2 tháng, gia đình biết chuyện, gia đình tôi lại theo đạo nên bố mẹ tôi không đành lòng nhìn tôi bỏ đứa con. Bố mẹ tôi đã bằng mọi cách xin tạm dừng chương trình học, đưa tôi vào Nam ở nhà cô chú để chờ sinh con.
6 tháng sau ngày sinh con gái, tôi để lại bé cho bố mẹ nuôi và tiếp tục chương trình đại học. Tới giờ bé con của tôi vẫn ở với ông bà ở quê, còn tôi làm tại Hà Nội. Vì quá khứ buồn thương ấy mà suốt một thời gian dài tôi đã không còn niềm tin với đàn ông, không muốn dành tình cảm cho bất cứ ai, mặc dù cũng có nhiều người theo đuổi. Cho tận khi con gái đã thành thiếu nữ.
Video đang HOT
Cách đây 2 năm, trong một lần đi công tác, tôi gặp anh. Anh là một giám đốc nhân sự của công ty chuyên làm truyền thông, đang tổ chức chương trình cho công ty tôi. Anh là người thành đạt, nhưng cũng rất lãng mạn. Vì đào hoa, thường xuyên phải đi công tác xa nên vợ anh đã không thể chịu đựng sự cô đơn. Vợ anh bỏ anh ra nước ngoài định cư cùng với người đàn ông khác để lại cho anh nuôi 2 con nhỏ. Suốt thời gian đó, anh gần như bị cuốn vào công việc và trách nhiệm của người làm bố.
Sau một thời gian làm việc cùng nhau, sau 2 tháng anh nói rằng anh có tình cảm với tôi muốn được ở bên cạnh chăm sóc tôi. 2 năm trôi qua, chúng tôi vẫn ở bên cạnh nhau. Thời gian ấy với tôi thực sự rất hạnh phúc. Anh luôn mang tới cho tôi cảm giác được an toàn, được yêu thương che chở.
Gần đây người tình của tôi thay đổi quan điểm. Anh muốn cưới tôi, muốn tôi theo anh vào TP. Hồ Chí Minh sinh sống. Tôi không mấy bất ngờ vì cũng có lần anh đã gợi ý cho tôi về vấn đề này, có điều, điều làm tôi suy nghĩ nhiều nhất chính là anh muốn tôi sinh con cho anh.
Nhiều lần anh ngỏ ý, nhưng tôi đều im lặng. Mặc dù tôi đã thể hiện quan điểm không đồng ý nhưng anh đều phớt lờ, không hợp tác tránh thai, muốn cài bẫy làm tôi có bầu. Thật sự thời gian qua tôi rất mệt mỏi vì âm mưu của người tình.
Năm nay tôi đã 39 tuổi, có con gái 17 tuổi, con tôi sắp bước vào đại học, tôi không muốn con tôi phải khó xử với bạn bè. Thêm vào đó, anh cũng đã gần 50 tuổi, 2 con lớn, cháu đầu học đại học, cháu thứ 2 vào cấp 3. Kể cả chuyện từ bỏ công việc, gia đình để kết hôn với anh và chuyển tới một nơi ở mới tôi cũng chưa thực sẵn sàng.
Thực sự với tôi giờ tất cả mọi thứ đều đang rất ổn, tôi không muốn bước vào một mối quan hệ phải có sự cam kết, hay phải có trách nhiệm với một ai đó. Hơn nữa hai con của anh cũng không yêu quý tôi. Một vài lần gặp chúng, chúng đều rất lạnh lùng, thậm chí còn tỏ thái độ chống đối tôi.
Yêu anh, nhưng từ bỏ mọi thứ để theo anh, để sinh con cho anh ở cái tuổi gần 40 và cùng anh và các con của anh chung sống dưới một mái nhà thì tôi lại không sẵn sàng. Giờ tôi nên làm thế nào để có thể thuyết phục anh đây?.
Theo Kienthuc
Các ông chồng muốn một người vợ hiền, vậy hãy để yên cho chúng tôi được hiền!
Các anh ra rả rằng vợ mình chẳng khác "sư tử Hà Đông" là mấy, thế nhưng các anh chẳng nhìn lại xem vì sao mà chúng tôi lại phải biến thành như thế!
Các chị kén chồng, thì các anh cũng kén vợ, cân lên đặt xuống bảy bảy bốn chín lần mới chọn được một cô vợ dịu dàng nết na, nữ công gia chánh, mười phân vẹn mười, công dung ngôn hạnh. "Người tình trong mắt" anh khi ấy là Tây Thi, là đẹp nhất trần đời, là chẳng gì sánh được. Anh nghĩ anh đã chọn đúng rồi, canh bạc này anh đã thắng. Anh tự hào với bạn bè làng xóm rằng anh có vợ đẹp con xinh.
Một năm sau, một vài năm sau, khi vài đứa trẻ "bỗng nhiên" xuất hiện, khi trách nhiệm lớn hơn, công việc bận hơn mà tiền lại ít hơn, thái độ của anh thay đổi 180 độ. Vợ anh không còn là cô gái nhỏ anh yêu năm xưa nữa mà hóa sư tử Hà Đông. Anh đổi tên vợ trong danh bạ điện thoại bằng những "mỹ từ" nghe đã thấy sợ! Vì sao, vì cuộc gọi từ "sư tử" thì có khác gì tiếng vọng từ địa ngục đâu cơ chứ. Một cuộc điện thoại, tức là một lần giục giã mau bỏ hết cuộc vui mà về nhà. Một cuộc điện thoại, là anh ơi ở đâu về trông con giúp em nấu cơm đi chợ. Dịu dàng ngày xưa đi đâu hết rồi hỡi những người phụ nữ anh từng coi như "nàng thơ" của đời mình?
Cô gái bé nhỏ và dịu hiền năm xưa mà anh yêu. (Ảnh minh họa)
Anh muốn một người vợ hiền, nhưng anh không để yên cho vợ anh hiền! Có người phụ nữ nào muốn nổi đóa lên với chồng, muốn cằn nhằn không dứt về chỉ một và một chuyện như bà già khó ở đâu? Ai chẳng muốn xúng xính váy áo, nhẹ nhàng xinh đẹp đi bên đức lang quân của mình. Thế nhưng nhìn lại những điều các anh đã làm với các bà vợ, quả thật chính là "con giun xéo lắm cũng quằn" mà.
Bố tôi hay bảo mẹ tôi không cần cắm điện mà vẫn nói khỏe hơn cả cái loa phát thanh. Quát con mắng chồng, từ sáng đến đêm chẳng khi nào biết mệt mỏi. Ghê gớm cằn nhằn đến gầy cả người đi. Nhưng bố đâu có biết có bao nhiêu áp lực dồn nén lên đôi vai mẹ mỗi ngày, trong đó có cả bố nữa?
Và rồi anh biến họ thành những người hiền không nổi. (Ảnh minh họa)
Tôi thương mẹ, thương những người phụ nữ không còn hiền nổi khi sống cạnh những ông chồng "nước đổ lá khoai". Nhà có việc, gọi cuộc đầu tiên chỉ đơn giản là thông báo nhà có việc. Gọi cuộc thứ hai chính là năn nỉ anh ở đâu mau về. Gọi cuộc thứ ba tức là anh không về thì cứ liệu hồn với em. Gọi cuộc thứ tư thứ năm và thứ n, chính là đã tuyệt vọng và chỉ muốn xả cái tức ấy ra mà thôi. Thế nhưng có nhiều khi đàn ông còn chẳng thèm để nàng "sư tử Hà Đông" ở nhà gọi đến cuộc thứ 2 thì đã dứt khoát tắt máy để tiếp tục cuộc vui bên bạn bè mà chẳng vướng bận.
Phụ nữ có thông cảm chứ, nhưng điều gì cũng nên có giới hạn của nó. Chính anh đã biến những người con gái anh yêu năm xưa thành người đàn bà nhiều chuyện, ngoa ngoắt và ghê gớm của hiện tại. Thế nên, trách ai bây giờ đây?
Theo Afamily
Người tình của mẹ (Phần 4) Thương chào nhưng không nhìn họ. Nhưng rồi như có một luồng điện xẹt qua, cô đứng vụt dậy và nhìn người đàn ông đang khoác vai cô gái trẻ kia. Cái kéo bấm trong tay cô rơi xuống đất, nó chỉ cách chân cô vài xentimet, nhưng ai để ý đến điều đó chứ? Vũ mất đến mười giây mới tiêu hoá...