Mệt lòng vì cứ phải cố gắng lấy lòng con riêng của người yêu
Bây giờ tôi đã hiểu tại sao con bé không thích tôi dù tôi cố gắng rất nhiều.
Tôi và Tuấn làm cùng công ty gần 2 năm nay. Lúc đầu tôi không có ấn tượng gì về anh, chỉ coi anh như những người đồng nghiệp khác. Trong một lần đi du lịch cùng công ty, Tuấn thường xuyên giúp đỡ tôi như xách đồ giùm hay mua hộ ly nước ngọt, những việc làm rất nhỏ của anh đã thu hút sự chú ý của tôi.
Tiếp xúc nhiều với Tuấn, tôi cảm thấy sự gần gũi thân thiện và mạnh mẽ ở anh. Tôi thích có được cảm giác che chở từ anh ấy. Vì thế tình yêu của 2 người đến với nhau từ lúc nào cũng không hay biết nữa. Hiện tại chúng tôi yêu nhau được 7 tháng.
Khi chưa yêu Tuấn, tôi đã biết về gia cảnh của anh. Anh đã có vợ và con riêng, 2 người ly hôn khi đứa con gái được 5 tuổi. Có lẽ do cuộc sống khó khăn, chị vợ chịu không nổi nên quyết định ly hôn.
Sau ly hôn, Tuấn gửi con nhờ bà nội chăm sóc, còn bản thân lao vào công việc kiếm tiền. Trong công ty, Tuấn được đồng nghiệp và các sếp rất quý mến bởi sự nhiệt tình năng nổ của anh.
Lần đầu Tuấn đưa tôi về nhà chơi, nhìn thấy cô gái nhỏ 9 tuổi đáng yêu của anh, tôi chạy đến chào hỏi, vậy mà cô bé lạnh nhạt nhìn tôi rồi chạy vào trong phòng. Thấy thái độ thiếu thân thiện của con gái, Tuấn rất khó chịu và lớn tiếng quát nạt con nhưng tôi can ngăn anh đừng nói gì hết, thời gian sẽ giúp cô cháu hiểu nhau hơn.
Lúc tôi xuống bếp nấu cơm với bác gái, bác ấy nói cô bé sợ bố đi lấy vợ nữa sẽ không thương con nên mới cố làm mình làm mẩy thế, bác bảo sẽ từ từ nói cho con hiểu.
Video đang HOT
Những lần sau đến chơi, tôi mua nhiều quần áo đẹp, đồ chơi và đồ dùng học tập cho con gái của Tuấn nhưng lần nào con bé cũng hắt hủi và từ chối nhận. Thậm chí lúc chỉ có 2 cô cháu với nhau, tôi cố gắng tiếp cận để thân thiện hơn nhưng con bé quát lớn và đuổi tôi ra khỏi phòng.
Ảnh minh họa
Tôi không hiểu bản thân đã làm sai gì mà bị con bé hắt hủi coi thường đến vậy, nhiều lúc tôi tự hỏi thiếu gì đàn ông tốt mà tôi không lấy lại yêu Tuấn và bị con của anh ấy ghét bỏ.
Chưa về nhà Tuấn làm dâu mà tôi đã vấp phải ánh mắt xa lánh của con gái anh, vậy sau này về sống với nhau, tôi biết làm sao để lấy lòng cô bé đây. Tôi đem nỗi buồn trong lòng tâm sự với mấy người bạn thân. Mọi người đều có chung ý tưởng là khuyên tôi chia tay gấp. Bởi tôi xinh đẹp, gái tân, có công việc ổn định, không thiếu gì anh chàng tốt, việc gì phải lấy người đàn ông đã có gia đình, rồi phải nhìn mặt con gái anh ta để sống.
Lời khuyên của mọi người rất có lý nhưng tôi yêu Tuấn rất nhiều và mong muốn cả đời này được sống cùng anh.
Hôm thứ 7 vừa rồi, nhà Tuấn có việc nên tôi qua làm bữa. Trên đường đi, thấy có món chè ngon nên tôi mua cho con gái của anh ấy ăn sáng. Thế nhưng con bé không nhận mà còn đẩy tay tôi ra như thể không muốn tôi chạm vào người và cốc chè rơi xuống nền vương vãi khắp nhà. Lúc đó tôi uất ức lắm, không hiểu tại sao phải đi lấy lòng đứa trẻ con thế này.
Bác gái trách con bé hỗn hào, còn Tuấn vội lau chùi chỗ chè đổ ra, còn tôi cố nuốt nước mắt vào trong để tránh lời dị nghị của mọi người.
Ăn uống xong, tôi vào phòng Tuấn nghỉ ngơi và buổi chiều tỉnh dậy thì thấy anh đang ở bên phòng con gái. Anh khuyên con gái đừng bướng bỉnh và ác cảm với tôi. Còn con bé nói không bao giờ chấp nhận bố lấy người phụ nữ khác và kiên quyết đợi mẹ quay trở về.
Bây giờ tôi đã hiểu tại sao con bé không thích tôi dù tôi cố gắng rất nhiều. Trở về nhà, tôi muốn nói lời chia tay với bạn trai nhưng cứ nghĩ việc phải rời xa anh là tim tôi đau nhói. Tôi phải làm sao đây?
Dang tay cứu cả nhà chồng khỏi cảnh nợ nần, tôi cay đắng ân hận sống trong cảnh bị hắt hủi
Cả nhà chồng mất tiền, vay mượn khắp nơi nên tôi đành ra tay giúp đỡ nào ngờ nhận lại sự vô ơn.
Từ lúc về làm dâu nhà chồng, đã tròn 5 năm. Chưa bao giờ tôi thấy tủi nhục thế này, luôn là con dâu ngoan, chăm chỉ, lại còn hào phóng nữa. Những tưởng được đối đáp tử tế, nào ngờ chỉ nhận những cay đắng bên nhà chồng. Đúng ra, tôi từng có những năm tháng êm đềm, mọi việc thuận lợi... Cho đến khi, tôi có hành động nghĩa hiệp với bên nhà chồng.
Không hiểu sao đang yên đang lành, gia đình bên chồng tôi gặp cơn sóng gió. Đùng một cái lâm cảnh lao đao, kiệt quệ cũng chỉ vì non nớt trong làm ăn mà ra nông nỗi này. Cả nhà nhẹ dạ nghe lời dụ dỗ của một của một người quen, đầu tư rất nhiều tiền vào một dự án, không may mọi chuyện đổ bể, gần như là mất trắng.
Thiệt hại nặng nề nhất là bố mẹ chồng tôi, không tính khoản tiền riêng mà tiền đi vay mượn thôi cũng lên đến vài trăm triệu. Những người khác, người nhiều, người ít cũng thiệt hại từ một tới vài trăm triệu đồng. Tính tổng thiệt hại cũng lên tới gần 2 tỷ đồng, trong đó đang đi vay hơn 500 triệu đồng. Cả nhà nháo nhác, tranh cãi suốt ngày, đổ lỗi cho nhau... Các chủ nợ đến thúc giục bán nhà để trả cho họ.
Trong lúc rối ren như vậy, mẹ chồng gặp riêng tôi để nhờ vả tôi tìm cách giúp gia đình. Tôi dốc sạch tiền, vàng đang có đưa cho mẹ chồng. Thương mẹ chồng, tôi đành về nhà bố mẹ đẻ hỏi vay số tiền còn lại để tạm giúp nhà chồng qua cơn sóng gió, trả hết số đang vay nợ rồi tính sau.
Con dâu khổ sở vì trót làm một việc giúp đỡ nhà chồng. Ảnh minh họa
Cầm 500 triệu đồng về giao trực tiếp cho từng người trong buổi họp mặt gia đình bên nhà chồng, ai nấy cũng phấn khởi tới tấp gọi chủ nợ đến để trả. Nhà chồng tôi mở tiệc ăn mừng, ai nấy tán dương tôi là người hiếu thảo, nghĩa hiệp. Nhiều người nói sẽ mang ơn tôi suốt đời, hứa trả tiền trong thời gian sớm, thậm chí trả hẳn tiền lãi. Từ hôm đó, tôi như lâng lâng hàng ngày đón nhận những hỏi han, quan tâm của những người đang nợ tiền bố mẹ đẻ tôi.
Nhưng cuộc đời ai học được chữ ngờ, vài tháng sau thôi là thấy mọi người đối xử khác. Ai cũng xa lánh, kiếm cớ để tránh tôi, họ sợ tôi nhắc lại chuyện tiền nong, trong khi tôi nói rõ là khi nào có thì trả, bố mẹ tôi cũng chưa cần luôn. Tôi bắt đầu nhận những rắc rối về mình, bị dửng dưng, tránh mặt đã đành, một số người còn kiếm cớ gây sự, giận dỗi tôi và tuyên bố từ mặt, cấm cửa tôi không được bén mảng sang nhà họ.
Ngay cả mẹ chồng cũng tỏ thái độ ghét con dâu, bà trước đây rất ôn hòa, nhưng bây giờ chèn ép tôi. Làm gì cũng khiến mẹ chồng khó chịu, bà lôi chuyện tiền nong ra trách móc con dâu: " Cô đừng tưởng cho tôi vay ít tiền mà lên mặt nhé. Tôi nói cho cô biết, tôi có vay có trả. Tôi không trả được thì con cháu tôi trả thay, đi về mà đòi chồng, đòi con cô".
Họ không nói là sẽ không trả, mà vẫn khăng khăng: " Khi nào có thì trả". Tôi thấy mình thật dại, làm việc tốt mà nhận lại đối xử thiếu tôn trọng như vậy. Chỉ vài người trả nợ, số tiền này cũng rất nhỏ so với khoản tiền 500 triệu đã cho vay. Ai cũng tìm cách gây khó dễ, tạo sức ép để tôi không dám đòi tiền họ. Chồng tôi cũng hiểu rõ mọi chuyện, anh ấy muốn giúp tôi nhưng cũng đành bất lực. Là bố mẹ, anh em họ hàng ruột thịt, sao mà anh ấy nỡ đi thúc ép trả tiền.
Tôi không nghĩ đến chuyện lời lãi số tiền cho vay, chỉ muốn yên ổn và nhận lại số tiền đã cho vay để trả cho bố mẹ đẻ. Hàng ngày tôi rất áp lực, tủi thân vì bị gây sự. Tôi có nên thúc giục bên chồng trả nợ, hay là tìm cách xin bố mẹ đẻ để xóa nợ cho họ để đổi lấy sự yên ổn nơi nhà chồng?
Nấu bát canh đầy tâm huyết bị mẹ chồng phũ phàng hất đi, con dâu choáng váng khi biết lý do thực sự Bị mẹ chồng hắt hủi thường xuyên, giờ tôi mới biết đâu là nguyên nhân thật sự. Không biết các chị em đi làm dâu thế nào, chứ tôi cảm thấy quá mệt mỏi vì hàng ngày nơm nớp lo sợ mẹ chồng. Trước đây khi chưa kết hôn, ai cũng nói tôi sau này có lấy chồng thì tốt nhất cứ ở...