Méo mặt khi đang ‘khát’ tiền nhưng được thưởng Tết bằng quần ngủ
Không khí công ty hơi trầm khi nghe nói năm nay thưởng Tết chỉ vài ba triệu đồng, nhưng hóa ra sự thật còn đáng buồn hơn: Số tiền đó được quy hết thành quần ngủ.
Còn 2 tuần nữa là Tết nên đi đâu cũng thấy râm ran bàn tán, hỏi han nhau về thưởng Tết. Tôi nghe mà rầu.
Người ta thì khoe thưởng Tết hàng trăm triệu, thưởng ô tô, thưởng vàng, hoặc tiền thì ít cũng mười mấy hai mươi triệu hay tương đương một vài tháng lương. Còn tôi, ai hỏi thưởng Tết thì nửa muốn bộc bạch cho đỡ buồn, nửa muốn giấu biệt cho đỡ tủi.
Tôi làm nhiều năm nay ở một công ty nhỏ chuyên sản xuất và kinh doanh các sản phẩm may mặc. Dù nhỏ nhưng nhờ chị chủ tháo vát và có nhiều mối quan hệ, thời gian trước công ty làm ăn rất khá. Tôi làm ở bộ phận văn phòng, lương thấp nhưng vì kiêm nhiệm khá nhiều việc nên tổng thu nhập không tệ. Công ty không bao giờ nợ lương, mỗi năm có 2 lần thưởng vào ngày thành lập và dịp Tết, tương đương 3 tháng thu nhập.
Vài năm nay, chuyện kinh doanh trở nên khó khăn hơn, năm ngoái chúng tôi chỉ được thưởng Tết 1,5 tháng lương, sinh nhật công ty thì mỗi người 1 triệu đồng. Năm nay buôn bán càng kém, nhân viên biết thân biết phận, chỉ mong được một tháng lương đã mừng lắm rồi.
Video đang HOT
(Ảnh minh họa: Freepik – Huy Mạnh)
Tuần trước “giới thạo tin” rỉ tai rằng sếp đã chốt chỉ thưởng mỗi người 2 – 3 triệu đồng thôi, tùy vị trí và cống hiến. Cả công ty trầm hẳn đi, sau vài hôm thì chuyển sang cảm giác mong đợi. Thôi thì đằng nào cũng ít tiền rồi, được nhận luôn cho xong, đỡ phải dài cổ mong ngóng và đoán mò. Hơn nữa, chúng tôi ai cũng luôn trong tình trạng “khát” tiền. Thu nhập chẳng bao nhiêu nhưng con vẫn phải ăn học, các đám hiếu hỷ vẫn phải đi, đồng nghiệp hay bạn bè có người thân đau ốm vẫn phải thăm nom…
Đến hôm trước thì có thông báo chính thức. Mức thưởng thì đúng như tin đồn, có điều không phát tiền mặt mà được quy hết ra sản phẩm tồn kho của công ty, đó là quần ngủ mặc mùa đông dành cho nam, người ít được mười mấy cái, người nhiều thì tầm hai chục cái, tha hồ vừa mặc vừa cho.
Bộ phận sản xuất thì không rõ, nhưng bộ phận hậu cần như chỗ tôi thì rõ ràng là năng suất làm việc giảm rõ rệt vào hôm nhận thông báo. Mọi người gõ phím rào rào, chắc là than thở, kể lể với bạn bè, người quen, nhân tiện hỏi han tình hình chỗ khác thưởng thế nào.
Hóa ra cũng nhiều nơi khác thưởng Tết cho nhân viên bằng hiện vật “cây nhà lá vườn” như công ty tôi. Được tặng những sản phẩm mà nhà nào cũng dùng đến như nước mắm, dầu ăn… thì còn đỡ. Còn được phát những thứ như bỉm, thực phẩm chức năng hỗ trợ chữa bệnh, cốc chén in logo công ty… thì đâu phải ai cũng cần dùng, muốn đem cho hay biếu cũng phải lựa người.
Làm việc vất vả cả năm, gần Tết người lao động nào chả mong thưởng. Mấy ai không so sánh mức thưởng của công ty mình với “công ty nhà người ta” để rồi vui buồn theo đó. Thế nên tôi và các đồng nghiệp hai hôm nay rất “tâm trạng”.
Có điều suy đi rồi nghĩ lại, chúng tôi lại động viên nhau, kinh tế đang khó khăn, cũng đâu phải mỗi công ty mình như vậy. Dù sao chúng tôi vẫn đang có công ăn việc làm, lương chưa bị nợ, thế là tốt lắm rồi. Thôi thì cùng nhau cố gắng vượt qua, hy vọng những năm tới công ty trở lại thời thịnh vượng, thưởng Tết sẽ lại tươm tất như lời sếp hứa.
'Mỗi năm sắm Tết, nhà tôi mất đứt một chiếc xe máy'
Mỗi năm sắm Tết, nhà tôi lại mất đứt một chiếc xe máy. Năm nay tôi muốn thắt chặt chi tiêu mà không biết nên cắt giảm khoản nào.
Mỗi cái Tết, nhà tôi lại chi hết 30 triệu đồng dù không ở Hà Nội một ngày nào. Số tiền ấy có thể không lớn với nhiều gia đình, nhưng không hề nhỏ với 2 vợ chồng đều làm công việc văn phòng bình thường như chúng tôi. Năm nay, tôi bàn với chồng thắt chặt chi tiêu lại, nhưng vẫn chưa nghĩ ra nên cắt giảm khoản nào. Khoản nào cũng thấy quan trọng, không thể không có.
Về cơ bản, 30 triệu ấy được chia thành các khoản như sau.
Vì chúng tôi ăn Tết hoàn toàn ở nhà nội và nhà ngoại từ 27-28 Tết đến hết kỳ nghỉ, nên chúng tôi biếu ông bà 2 bên mỗi nhà 5 triệu coi như đóng góp một chút với ông bà. Ông bà hai bên đều không có lương hưu nên tôi nghĩ 5 triệu cũng là mức tối thiểu để sắm sửa thịt cá, bánh trái cho một cái Tết cơ bản.
5 triệu nữa tôi dành để lì xì trẻ con. Nội ngoại hai bên đông con cháu, mỗi đứa chỉ mừng tuổi 100 nghìn là đã tốn 2 triệu. Cô dì chú bác cũng mừng tuổi các con tôi như thế nên tôi không thể mất lịch sự mà mừng lại ít hơn được. Con cháu ruột thịt trong nhà mừng tuổi 100 nghìn cũng không phải là nhiều so với vật giá bây giờ, nên tôi nghĩ khoản này không nên cắt. Ngoài ra, còn các ông già bà cả, trẻ con hàng xóm, con cái bạn bè, họ hàng xa, tôi chỉ lì xì 20-50 nghìn đồng lấy may.
Như vậy là đã mất 15 triệu đồng. Tôi chi thêm 2 triệu để mua thêm đồ ăn mang từ Hà Nội về đãi khách ở quê. Bây giờ giò chả, bánh chưng, thịt đông chẳng ai ăn nhiều. Nhà nào cũng chừng ấy món, bữa nào cũng ăn sẽ ngán nên tôi mua thêm ít đồ ăn ngon, lạ miệng để thỉnh thoảng cô dì chú bác tới dùng bữa đổi vị. 2 triệu tôi chi cho đào, quất, hoa cắm bàn uống nước và bàn thờ. 1 triệu nữa chi cho hoa quả thắp hương, bánh kẹo mời khách. Tổng chi từng ấy món đã là 20 triệu đồng.
Mua sắm dịp Tết thế nào cho tiết kiệm, hợp lý luôn là bài toán khó với mỗi gia đình. Ảnh minh hoạ
10 triệu còn lại tôi chi tiêu lặt vặt những ngày ở quê, đi chợ Tết vui mắt nhặt cái này cái kia, trang hoàng nhà cửa, cốc chén, bát đũa hỏng thì mua bù. Ông bà ở quê sống giản tiện, nhiều khi đồ dùng đã sứt mẻ mà vẫn cố dùng. Cứ mỗi dịp Tết, tôi lại về sắm đồ mới một thể.
Khoản tiêu tốn nhất là tiền xe cộ, đi lại từ Hà Nội về quê nội, rồi lại từ quê nội về quê ngoại và trở lại Hà Nội - đi đứt 4 triệu tiền taxi cho cả nhà.
Nhà tôi đã sắm Tết hết 30 triệu đồng như thế. Tôi thực lòng muốn nhận được chia sẻ của mọi người để biết mức chi tiêu của tôi như thế đã là hợp lý hay chưa và khoản nào có thể cắt bớt để tiết kiệm hơn nữa.
Tôi bị dè bỉu vì mặc váy trắng đến dự đám cưới người yêu cũ Chỉ vì mặc váy trắng đến dự đám cưới người yêu cũ mà tôi trở thành đề tài bàn tán của cả phân xưởng. Đúng là quá oái oăm. Tôi và Diễn vừa là đồng nghiệp vừa là người yêu cũ của nhau. Chúng tôi bên cạnh nhau 3 năm và đã từng có khoảng thời gian chung sống như vợ chồng. Nhưng...