Mẹ tôi muốn “đi bước nữa” dù đã 70 tuổi
Tôi thực sự sốc khi nghe tin mẹ nói muốn “đi bước nữa” với cụ ông năm nay đã ngoài 80 tuổi, cũng cô đơn vì con cái đang sống ở nước ngoài.
Bố tôi mất cách đây 10 năm. Chúng tôi tuy không ở cùng mẹ nhưng chỉ sống cách đó vài cây số, thỉnh thoảng vài ba ngày con cháu lại về nhà bà tụ họp. Vợ tôi là người khá chu đáo, rất quan tâm đến mẹ tôi từ việc nhỏ đến việc lớn, hàng tuần cô ấy đều mua những thứ cần thiết để bà khỏi phải vất vả đi chợ, mọi việc giỗ chạp trong nhà, vợ tôi cũng một tay lo chu toàn.
Bất cứ lúc nào có thể thu xếp được là vợ tôi cũng ghé qua nhà mẹ chồng vì sợ em cô đơn. Thấy tình cảm mẹ chồng nàng dâu như thế tôi rất phấn khởi và nghĩ rằng mẹ tôi cũng vui vẻ.
Mẹ tôi muốn đi bước nữa thực sự với tôi là chuyện động trời. (ảnh minh họa- ngoisao)
Video đang HOT
Nhưng cách đây không lâu, vợ tôi về nói là dù con cái chăm sóc chu đáo nhưng mẹ ở một mình, nên cảm thấy rất cô đơn. Mẹ cũng không muốn ở chung với con cháu vì sợ khoảng cách thế hệ, hơn nữa cũng muốn để các con thoải mái. Mẹ nói muốn đi bước nữa với một người đàn ông năm nay đã ngoài 80 tuổi, cũng cô đơn vì con cái đang sống ở nước ngoài. Mẹ muốn tuổi già có người tâm sự, bầu bạn sớm khuya.
Tôi thực sự sốc khi nghe mẹ tôi đề đạt như vậy. Chưa bao giờ tôi nghĩ đến tình huống này. Mẹ tôi giờ đã già lại muốn lấy chồng với tôi là chuyện động trời. Mà mẹ tôi đã nói ra thế là mẹ cũng đã quyết rồi, tôi là người biết rõ nhất tính mẹ.
Tôi vẫn coi như chưa biết chuyện vợ tôi nói vì muốn bình tâm lại. Hiện tôi đang rối như mớ bòng bong, liệu tôi có nên phản đối chuyện mẹ tôi muốn đi bước nữa hay không?./.
Theo vov.vn
Suốt 9 năm cưng chiều con trai hơn bản thân, tôi sốc nặng khi biết sự thật
Mấy ngày hôm nay tôi đã làm mọi cách để gạt đi tất cả ra khỏi tâm trí mình, tôi đã cố gắng để bình tâm lại. Nhưng rồi mỗi lần tôi tỉnh dậy, tôi lại nước mắt lưng tròng vì sự thật quá cay đắng
Tôi đem tất cả sự thật tâm sự với mẹ mình và nhận được lời khuyên bất ngờ- Ảnh minh hoạ.
Tôi và Dương (vợ tôi) quen nhau được một năm thì đi đến kết hôn. Tính tới nay, hôn nhân của chúng tôi đã được 10 năm. Chúng tôi có một đứa con trai 9 tuổi. Tôi đã từng rất hãnh diện với mọi người vì tôi có một gia đình hạnh phúc, con trai ngoan ngoãn, học giỏi.
Tôi hiện là phó giám đốc của một công ty xây dựng. Còn vợ tôi cô ấy là nhân viên PR của một công ty điện máy. Hàng ngày vợ tôi đi làm theo ca nên thời gian không ổn định. Không ít lần tôi khuyên vợ nên chuyển sang làm cùng công ty với tôi ở bộ phận hành chính nhưng cô ấy tha thiết xin chồng ở lại. Nghe vợ nói thế tôi lại mủi lòng.
Không quá tự hào, nhưng tôi có một gia thế khá vững chắc khi bố mẹ tôi đều là dân . Nhà tôi có công ty nội thất riêng, nhưng vì yêu nghề xây dựng nên tôi vẫn nhất định theo đuổi ước mơ của mình. Dù không khuyên được tôi kế nghiệp gia đình, nhưng bố mẹ vẫn một mực ủng hộ công việc của tôi.
Lẽ ra tôi sẽ tiếp tục tận hưởng cuộc sống hạnh phúc như trong mơ ấy, cho tới tuần trước. Khi đó, tôi và một nhóm bạn có tham gia một gói khám sức khoẻ tổng quát. Nhân tiện, tôi kiểm tra luôn 'vấn đề' hơn một năm qua tôi gặp phải. Và rồi, sau khi làm các xét nghiệm cơ bản nhất, bác sĩ kết luận tôi bị vô sinh bẩm sinh và triệu chứng đau đớn là do tôi bị viêm nhiễm.
Từ hôm đó, tôi vô cùng hoang mang. Tôi đã không nghi ngờ gì vợ mình cho tới hôm qua tôi mượn máy tính của vợ để tìm địa chỉ chữa bệnh. Nhưng rồi khi nhìn thấy nội dung đoạn chát giữa vợ và một người đàn ông lạ chân tay tôi run râỷ.
Anh ta hỏi thăm tình hình con trai tôi và liên tục gọi nó là 'con chúng ta', 'thằng bé thế nào?',... Chưa hết, vợ tôi còn cảm ơn anh ta vì đã cho cô ấy một đứa con bụ bẫm, đáng yêu. Nội dung đoạn chát với vừa tối qua nhưng cô ấy chưa kịp xoá nó đi.
Bán tín bán nghi, tôi đã lấy mẫu tóc của con trai mang đi xét nghiệm kết quả ADN. Tôi đã rất hy vọng mọi thứ chỉ là sự nhầm lẫn. Nhưng không, khi cầm kết quả trong tay, tôi như chết lặng... Tôi gục ngã vì sự thật quá đau đớn.
Tôi rất yêu vợ nên trước đó đã không làm ầm lên khi chưa có bằng chứng rõ ràng. Đến hôm nay, khi có bằng chứng rành rành trong tay, tôi vẫn lưỡng lự. Tôi lấy hết dũng cảm đem chuyện tôi bị vô sinh và chuyện con trai không phải con tôi tâm sự với mẹ.
Nghe xong bà khóc và thở dài rồi nói trong tuyệt vọng: 'Chuyện đã tới nước này thì chấp nhận thôi con ạ. Cá vào ao ta, coi như là của ta'. Bà cũng khuyên tôi hãy giữ kín bí mật này 'sống để bụng, chết mang theo'. Nghe những lời mẹ tôi nói, tôi vô cùng hoang mang mọi người ạ. Giờ tôi phải làm sao đây?
Theo Đời sống & Pháp luật
Giữ gìn cho bạn gái suốt 4 năm, ai ngờ nàng chửa với kẻ khác chỉ vì 1 lý do Khi nghe cô ấy nói chia tay, tôi đã không đồng ý. Nhưng rồi nàng thú nhận đã có thai với người khác khiến tôi... choáng váng. Hơn 1 tuần trời ngập trong bia rượu, những cơn say và sự chán nản, cuối cùng tôi cũng bình tâm lại. Bạn bè động viên tôi, coi như có duyên mà không có phận. Thế...