“Mẹ ơi sao làm đàn bà khổ trăm nghìn lần thế này”
Rồi tôi cũng bị đán.h, lần một, lần hai, lần sau đán.h nặng hơn lần trước, có lần bị đán.h d.ã ma.n đến tăm tối mặt mày, không vùng ra được, ngạt thở.
Ảnh minh họa
Tại Việt Nam bị chồng đán.h là bình thường nhưng bị chồng đán.h mà phản kháng, t.ố cá.o mới là chuyện lạ. Ở nhà chồng tôi, là phụ nữ ai cũng bị đán.h cả, chỉ khác nhau là người nặng người nhẹ. Mẹ chồng tôi bị bố chồng đán.h ngay giữa trường học nơi bà đang đứng lớp. Chị chồng có thời gian bị chồng đán.h như cơm bữa (chắc đán.h nhẹ nên chị chịu được, vì thế gia đình không tan vỡ), sau này anh không đán.h vậy nữa. Em chồng tôi đã ly dị người chồng đán.h v.ợ và đem con về ở với bố mẹ chồng. Sống trong gia đình vậy tôi cũng không ngoại lệ, chồng lấy tôi làm vợ hai, vợ cả do bị anh đán.h nên cũng bỏ đi và anh đã l.y hô.n. Mãi sau này bị đán.h tôi mới biết, còn lúc đầu ngu dại nghe lời nhà chồng là tại vợ lăng nhăng lười làm.
Rồi tôi cũng bị đán.h, lần một, lần hai, lần sau đán.h nặng hơn lần trước, có lần bị đán.h d.ã ma.n đến tăm tối mặt mày, không vùng ra được, ngạt thở. Anh dí dao vào cổ tôi rồi còn ném tàn thuố.c l.á vào má tôi, càng vùng chạy càng bị đán.h. Khi mọi người đến tôi bị vu oan là “Không biết điều, không biết làm dâu, làm vợ”. Lúc họp gia đình thì mọi lỗi lầm đều thuộc về tôi, mẹ chồng nói “Vì tôi không khôn khéo, không biết nhịn chồng, không biết cơm sôi nhỏ lửa”, nói nhiều tới nỗi tôi ù tai, nước mắt nhạt nhòa, chẳng nghe được gì, chỉ nghe thấy trong lòng mình kêu “Mẹ ơi sao làm đàn bà khổ trăm nghìn lần thế này”.
Tôi cũng chịu khó chứ có phải không biết làm gì đâu. Đi làm về nhà là vội vàng nấu nướng dọn dẹp tới tận 20h rồi mới thay quần áo, vệ sinh cá nhân dù là mùa hè nóng nực hay mùa đông giá rét. Rồi tôi bị lưu thai liên tiếp hai lần, không dậy nấu cơm sáng cho chồng, chồng chăm được một tuần mà chử.i tôi bằng những lời lẽ tồi tệ, tổn thương nhất.
Video đang HOT
Tôi nào có dám đòi hỏi gì, đi khám thai một mình, tự bỏ tiề.n ra chạy chữa mua thuố.c và khám, mẹ đẻ cũng phải bỏ tiề.n và thuê xe đưa tôi đi nhiều lần. Nhà chồng đứng ngoài cuộc khi tôi lưu thai liên tiếp. Sau trận đán.h d.ã ma.n tôi xin về nhà đẻ ở, mùng hai Tết chồng mang đơn l.y hô.n hùng hổ “Chúc tết cả nhà vợ”, tôi ký xong anh còn nói “Loại đàn bà bỏ đi”.
Tôi viết lại chi tiết anh đán.h v.ợ dã man cho đơn vị anh nghe (anh là sĩ quan huyện đội), từ đó tôi là kẻ thù với gia đình anh. Dẫu biết mình có quyền lựa chọn hạnh phúc, nếu thấy cay đắng quá thì từ bỏ đi nhưng rốt cuộc mọi lỗi lầm vẫn bị đổ cho người phụ nữ. Đàn ông họ chẳng làm gì sai hết, có sai là vì phụ nữ không biết khôn khéo mà ra. Khôn khéo làm sao được khi sự hy sinh không được đáp trả lại, hy sinh mãi mãi thì mình vẫn đau khổ?
Theo VNE
Nếu em yêu người khác, anh có tiếc không?
Dạo này em hay tự hỏi mình câu hỏi ấy. Và những lúc như thế, em cứ nghĩ mãi về anh, dù chẳng còn lí do gì để làm thế. Em đã quên anh, quên rất lâu rồi, những nhớ những thương trong tim cũng nhạt lắm rồi...
Em những ngày gồng mình chống chọi với nỗi nhớ, sợ hãi trong chênh vênh nhớ thương.
Những ngày cuối tuần nhiều hoang hoải. Em co ro trong những kỉ niệm xưa cũ, thấy vết thương xưa lại nhói đau... Mùa Đông, se sắt gió, lãng đãng mưa. Em một mình đi dọc các con phố Hà Nội, gói cho đủ đầy mùi vị của mùa Đông, của Hà Nội và tự nhủ với lòng mình, em đang hạnh phúc, thực sự hạnh phúc.
Và đi giữa đất trời Hà Nội, em, bâng quơ nghĩ đến anh. Anh ở đâu giữa đời em, giữa gió mưa rét buốt lúc này.
Nếu em yêu người khác, anh có tiếc không?
Dạo này em hay tự hỏi mình câu hỏi ấy. Và những lúc như thế, em cứ nghĩ mãi về anh, dù chẳng còn lí do gì để làm thế. Em đã quên anh, quên rất lâu rồi ấy và cảm xúc, những nhớ những thương trong tim cũng nhạt lắm rồi. Có chăng, những gì còn sót lại, chỉ là một thói quen, một cảm giác, và một khoảng trống hun hút rơi rớt lại.
Một ngày gió mùa ùa về bất chợt. Chạy xe chầm chậm trên phố, hít hà mùi mưa và cái lạnh phảng phất trong không khí. Rồi hít cho căng đầy lồng ngực mình một đêm mưa và em mỉm cười khi nhớ đến anh. Chúng mình đã gọi nhau là Người - Quen - Cũ, thì có nghĩa là một người - đã - cũ - lắm - rồi.
Mùa Đông về. Em lại đan khăn cho một người con trai khác - dĩ nhiên, không phải anh. Rồi em sẽ thay tấm ảnh của anh trong ví, bằng ảnh của một người con trai khác - tất nhiên, cũng không phải anh. Sẽ là những mắt cười, môi hôn và những nhớ nhung - giống như tình cảm ngày xưa cũ - nhưng hiển nhiên, anh biết mà, không phải dành cho anh nữa... Khi đã trở thành hai đường thẳng song song, có nghĩa là chúng ta có quyền yêu thương một người khác nữa.
Nếu em yêu người khác, anh có tiếc không?
Những ngày bão về. Sóng sánh và hoang hoải nỗi nhớ. Kỷ niệm xưa cũ những tưởng vụn vỡ và có thể quên đi...
Đêm muộn, vẫn sẽ lạnh lắm, ra đường, nhớ mặc ấm nhé anh!
Đêm qua, thấy nick anh sáng, và vẫn avatar xưa cũ... Em định buzz, rồi nói vu vơ vài câu. Nhưng rồi lại thôi.
Vì vốn dĩ chẳng có gì, chẳng còn gì. Và chẳng cần thiết nữa...
Lẽ ra em có thể lại yêu anh, có thể tha thứ, chấp nhận mà bỏ qua tất cả để được bình yên bên anh. Đám bạn vẫn thường nói em ngốc, rằng anh là người hoàn hảo và con trai ai chẳng có lúc lăng nhăng. Nhưng em hiểu rằng, lừa dối đồng nghĩa với việc anh muốn rời bỏ tình yêu nơi em, chỉ là sớm hay muộn mà thôi. Vì thế, hãy cứ ra đi khi em không thể làm bến đỗ bình yên trong cuộc đời anh.
Chỉ là... còn một câu hỏi vẫn luôn nhức nhối không thôi...
Theo VNE
Chồng đã nghiệ.n tình một đêm Câu chuyện chồng nghiệ.n tình một đêm bây giờ mới được hé lộ. Không phải từ khi về làm chồng, chồng mới có tính lăng nhăng. Ngay từ ngày yêu nhau, chồng đã là một gã đàn ông chơi bời, nhưng chồng chưa từng nói qua về chuyện đã yêu bao nhiêu người và cũng tỏ ra mình là người rất nghiêm chỉnh...