Mẹ Mất Sớm, Bố Tôi Trót … Làm Em Gái Ruột Có Bầu
Tôi gào lên:Tại sao bố không bảo vệ được em? Bố đã đi đâu và làm gì khi em con bị hại? Rồi tôi lặng người đi khi nghe bố nức nở: Bố xin lỗi, đó là.. con của bố!
Nghe người cha thân sinh ra tôi khóc nức nở &’Bố xin lỗi, đó là… con của bố!’ tôi như ngất tại chỗ.
Tôi sinh ra và lớn lên trong gia đình có 4 chị em gái. Mẹ mất sớm, là chị cả, tôi phải cùng cha chăm lo cho các em.Để đỡ đần gánh nặng kinh tế, năm 16 tuổi tôi rời quê vào Nam kiếm sống, khi ấy em lớn nhất của tôi mới 14, hai em còn lại lên 10 tuổi và 6 tuổi.Sau khi được nhận làm công nhân trong xưởng may, hàng tháng số tiền kiếm được, trừ tiền ăn và ở, tôi gửi về cho bố và các em hết.
Ngày đó, tôi ít gọi điện về lắm, vì gia đình không có điện thoại, để nghe máy, bố tôi phải đi lên bưu điện.Thời gian thấm thoát trôi đi, suốt 3 năm tôi không về nhà bởi muốn dành khoản tiền đi lại gửi cho gia đình.
Tới giữa năm thứ 4, người bác ruột có gọi điện cho tôi hỏi thăm sao không về, bác còn nói &’về mang em đi theo với, chứ ở nhà cũng khổ’.
Nghe vậy mà tôi nóng ruột. Tôi có hỏi thêm nhưng bác không nói gì.Tết năm đó tôi quyết định về nhà và cũng không báo trước cho ai.Sau bao ngày xa cách nhớ nhung rồi ngôi nhà thân thương của tôi cũng đã hiện ra.Thấy dáng cha lom khom trong bếp, tôi lên tiếng chào: &’Con đã về’! Ông ngước lên nhìn tôi như ngỡ ngàng, không vui mừng như tôi nghĩ mà có phần bối rối, ngại ngùng.Nghe tiếng tôi, 2 đứa em út cũng chạy ra ôm hôn và nói cười ríu rít. Tôi cũng như nghẹn thở với niềm vui sum họp.
Video đang HOT
Nghe tiếng tôi, từ phía vườn sau, Lan (đứa em ngay dưới tôi) cũng cất tiếng hỏi: &’Nhà có khách à?’.Tôi chưa kịp chạy lại ôm em thì chợt nhận ra bụng em tôi như người mang bầu 4 – 5 tháng nhưng tôi không dám hỏi.Chiều hôm đó, cả nhà tôi ăn cơm tối trong sự im lặng đến rợn người, nó trái ngược với những gì mà tôi tưởng tượng về bữa cơm sum họp sau 4 năm xa quê.
Buổi tối, chị em tôi rúc vào một giường ngủ cùng nhau như hồi bé. Mãi sau, Lan mới bước vào và khóc.Tôi như có động lực để cất tiếng: &’Em có bầu đúng không? Mấy tháng rồi? con của ai?’. Lan vẫn không trả lời mà chỉ khóc. Sự chịu đựng cũng đã hết, tôi cáu gắt và quát lên như chỉ muốn giáng cho em cái tát thật đau đớn.
Bố liền từ phòng khách chạy vào. Ông nhìn tôi rồi cúi xuống.’Bố xin lỗi’ – ông lí nhí không thành lời.Tôi như con thú bị cắn xé, gào lên với bố: &’Tại sao bố không bảo vệ được em? Bố đã đi đâu và làm gì khi em con bị hại?’.Rồi tôi chết lặng người đi khi nghe người cha thân sinh ra tôi khóc nức nở: &’Bố xin lỗi, đó là… con của bố!’.Tôi như ngất tại chỗ.
Tôi khóc, tôi xin ông nói lại, xin đừng lừa tôi như vậy, tôi ôm chân ông, tôi bảo nếu không muốn con về, con sẽ đi ngay, chỉ cần đừng nói như thế…Ông ngồi xuống và khóc nức nở, cả 3 em tôi nữa.
Tới sáng, không thấy bố đâu, tôi gọi Lan nói chuyện, Lan bảo: &’Em cũng không biết chuyện gì đã xảy ra, chỉ nhớ là em cũng tình nguyện’. Tôi như kiệt sức vì khóc. Đã 3 năm trôi qua kể từ ngày định mệnh đó, hiện tôi và 2 em út đã có cuộc sống ổn định trong Nam.
Chúng tôi chưa một lần gọi điện hay hỏi thăm bất cứ ai về tình hình ở nhà cả.Thật lòng, tôi cũng muốn biết hiện giờ bố và em Lan của tôi sống ra sao lắm. Nhưng quả thật, nỗi đau đó chẳng bao giờ nguôi ngoai trong lòng tôi… Giờ tôi phải làm sao?
Theo VNE
Ép buộc quan hệ để yên tâm đi tu nghiệp!
Vì anh sợ ở nhà, sẽ có kẻ sàm sỡ và cướp đi đời con gái của tôi. Như vậy, khi về, anh sẽ chỉ là kẻ đổ vỏ, còn người yêu anh lại bị kẻ khác chiếm mất, chính vì thế anh ép buộc quan hệ với tôi.
Hoặc là anh muốn &'ăn chắc', cứ phải cướp mất &'cái ngàn vàng' của người yêu thì mới yên tâm là cô ấy đã thuộc về mình, chính vì thế anh đã ep buoc quan he.
Tôi và anh yêu nhau được 1 năm. Tình cảm của chúng tôi thắm thiết vô cùng. Những lần đi chơi xa, chúng tôi lại càng thấy yêu thương và gắn bó với nhau hơn. Dù là có điều kiện gần gũi nhưng tôi luôn giữ mình. Tôi nói với anh về quan điểm của mình, chỉ khi nào là vợ chồng mới nghĩ tới chuyện &'đi quá giới hạn'. Anh biết tôi là cô gái ngoan ngoãn, không yêu đương chơi bời gì nên anh rất trân trọng tôi và cũng hứa sẽ giữ cho tôi tới khi chúng tôi lấy nhau. Tôi vui vì được người yêu tôn trọng.
Anh chiều chuộng tôi, tôi thích đi đâu, ăn gì, anh đều đưa đi. Nhiều khi tôi tự hào về anh lắm, vì anh biết được sở thích của tôi, không cần phải hỏi. Lúc nào tôi cũng khoe khoang với bạn bè là mình có một người yêu cực tốt, chưa bao giờ anh ep buoc quan he.
Nhưng rồi, một ngày, anh báo mình phải đi tu nghiệp nước ngoài 1 năm, do công ty anh cử đi. Đi như vậy rất có tương lai vì sau này về, có thể anh sẽ được lên chức. Tôi dù buồn và anh cũng không muốn xa tôi nhưng cuối cùng, tôi vẫn gật đầu đồng ý cho anh đi. Tôi nghĩ tới tương lai của anh, hi vọng anh sẽ có sự nghiệp tốt sau khi đi tu nghiệp về. Tôi nuốt nước mắt, chấp nhận xa người yêu 1 năm để chờ đợi và mong anh có được kết quả tốt.
Anh nói, đó là món quà anh muốn tôi tặng anh trước khi anh đi xa. Như vậy, anh sẽ yên tâm hơn, để tôi ở nhà mà không lo mất, khi về, anh nhất định cưới tôi. (ảnh minh họa)
Trước ngày đi, chúng tôi quyến luyến vô cùng. Anh hay đưa tôi đi chơi, đi khám phá những nơi mà chúng tôi chưa tới. Anh hứa hẹn đủ thứ với tôi, nói đợi anh, khi anh về rồi chúng tôi sẽ cưới nhau. Nhiều lần, anh đòi hỏi tôi, muốn tôi cho anh cái quý giá nhưng tôi không đồng ý. Bảo bây giờ anh đi rồi, ở nhà không ai quan tâm tôi, tôi sợ nhiều điều.
Anh nói tôi không yêu anh, không tin tưởng anh. Nếu như tôi cố giữ tức là tôi sẽ có ý định yêu người khác. Anh bảo, nếu muốn chắc chắn, anh muốn tôi hiến thân cho anh, để anh yên tâm đi công tác. 1 năm sau về, nhỡ ra tôi lại yêu ai thì anh sẽ rất đau khổ. Tôi hứa hẹn đủ điều, mong muốn ở anh nhiều thứ, chỉ hi vọng anh hiểu cho tôi rằng tôi chỉ yêu mình anh, thật sự chung thủy với anh, không có ý cợt nhả với người khác.
Nhưng anh kiên quyết. Và khi tôi không đồng ý thì anh đã cho tôi uống rượu cùng với bạn bè và đưa tôi vào nhà nghỉ. Sáng hôm sau tôi tỉnh dậy, thấy bộ dạng bệ rạc của mình, tôi chán lắm. Anh đã cướp đi đời con gái của tôi lại còn ngủ ngon lành. Anh nói, đó là món quà anh muốn tôi tặng anh trước khi anh đi xa. Như vậy, anh sẽ yên tâm hơn, để tôi ở nhà mà không lo mất, khi về, anh nhất định cưới tôi.
Và anh đi. Thời gian 1 năm không nhiều, không khó khăn để tôi đợi anh nhưng tôi phiền lòng, một người yêu như thế, không tôn trọng tôi, làm điều sai trái và nghi ngờ tôi, liệu có thể làm người chồng tốt không? Tôi đã có ý định từ bỏ cuộc tình này, nhân tiện anh không ở nhà. Dù là mang tiếng phản bội tôi cũng mặc, vì hành động không coi trọng tôi, cưỡng tôi để cướp đời con gái, ep buoc quan he, thật tình khiến tôi thất vọng vô cùng.
Theo VNE
Mẹ chồng ham dâu giàu, khinh dâu nghèo Nhà cô không giàu. Đó là lí do hồi cô yêu anh, mẹ anh phản đối dữ dội lắm. Nhưng anh vẫn quyết tâm lấy cô bằng được. Cô cũng nghĩ, cô lấy anh chứ có phải lấy mẹ anh đâu, chỉ cần 2 người yêu thương nhau là được. Nhưng khi về làm con dâu của bà cô mới được nếm mùi...