Mẹ đơn thân ân hận vì trót tin những lời “đường mật”
Cô nhận ra, mình chỉ là “miếng bánh” lúc anh đói lòng. Tất nhiên, cô không để mình bị anh ta lợi dụng…
Nhiều mẹ đơn thân như “lột xác”, xinh đẹp hơn nhiều so với trước. Họ biết yêu bản thân hơn nên chú trọng chăm sóc ngoại hình, nhan sắc của mình. Cô cũng vậy. Cô tươi tắn, rạng rỡ, duyên dáng, tự tin, thu hút ánh nhìn nhiều người xung quanh. Cô là tâm điểm trong đám đông của cuộc họp lớp. Người yêu cũ đã sững sờ khi gặp lại cô. Họ đã hẹn gặp riêng nhau sau đó. Đang chông chênh khi hôn nhân tan vỡ, gặp lại tình cũ, ôn lại những kỷ niệm xưa, cảm xúc mãnh liệt khiến hai người hòa vào nhau. Cô tưởng mình được yêu, được anh trân trọng vì tình yêu đầu đời. Thế nhưng, cô nhận ra, mình chỉ là “miếng bánh” lúc anh đói lòng. Tất nhiên, cô không để mình bị anh lợi dụng. Cô cần tình cảm thực sự, chân thành chứ không phải là người phụ nữ “không có gì để mất” như một số người nghĩ về mẹ đơn thân.
Cô ngỡ tưởng mình sẽ gặp tình yêu với chàng trai kém tuổi cô. Dù gì, những thể hiện của anh ta khiến cô thấy mình là cả “ thế giới” của anh. Anh ta chăm sóc, nâng niu, quan tâm cô từng li từng tí. Anh ta không quản mưa nắng, đêm hôm để mua cho cô những món ăn cô thèm. Anh ta cũng luôn có những cử chỉ, hành động lãng mạn dành cho cô, để cô thấy mình được yêu biết bao trong vòng tay người đàn ông si tình. Cô lâng lâng trong men say hạnh phúc của tình yêu vừa chớm nở. Thế nên, cô chẳng ngần ngại đưa hết số tiền mình dành dụm được để anh mua xe ô tô. Nhưng chẳng lâu sau đó, cô phát hiện chiếc xe ô tô mà cô đầu tư cho anh còn chở người tình khác của anh. Cô nhận ra, mình quá nhẹ dạ khi dễ tin những lời “đường mật” của anh ta. Thực tế, anh ta chỉ lợi dụng sự cô đơn của cô chứ không có tình cảm gì.
Từ đó, cô sợ và tránh xa những người đàn ông xung quanh. Không phải cô không có niềm tin vào tình yêu, hôn nhân nhưng cô luôn đề cao cảnh giác. Nếu là tình yêu, cô muốn tình dụ c là phần thưởng sau cả chặng đường cả hai đi cùng nhau. Bởi với cô, giữ phẩm giá của bản thân là rất quan trọng, đặc biệt, tình d ục là thứ đáng trân trọng dành cho tình yêu chứ không phải để bị lợi dụng.
Tôi chưa từng biết ơn mẹ, cho tới khi bất đắc dĩ làm mẹ đơn thân
Chồng tôi mấy tuần gần đây bận điên cuồng nên chẳng mấy khi dành thời gian ở nhà...
Video đang HOT
Ảnh minh họa: Getty cImages
Khi tôi chuẩn bị bữa mỗi tối, rửa bát, đi tắm cho các con, kiểm tra bài tập về nhà của chúng, cho chúng đi ngủ, giẫm phải miếng xếp hìn h Legos dưới đất và buông lời nói tục lên vết xước ở chân, tôi liên tục thở dài, thấy mình như đứa bé đáng thương trong toàn bộ sự việc.
Mắc kẹt trong cảnh một bà mẹ đơn thân bất đắc dĩ, tôi thấy mình như cậu bé bôi tương cà lên áo sơ mi trắng hay mấy đứa con gái đồng loạt hét lên khi thấy một con nhện trong bồn tắm. Tôi cần được giúp đỡ.
Khi lấy hơi hít thở thật sâu rồi bước lên cầu thang lần thứ 300 trong ngày, tôi nghĩ đến những người bạn độc thân của mình, và những người bạn mà chồng của họ thường xuyên phải làm việc nhiều giờ. Tôi chợt cảm thấy rất tội lỗi vì đã phàn nàn chồng khi anh ấy chỉ vắng mặt tạm thời.
Đó là thời gian để tôi nghĩ về việc thực ra mình biết ơn và yêu mẹ của mình tới mức nào.
Tôi nghĩ về một người bạn, cô ấy một mình nuôi dạy hai con trai vì chồng cô ấy đã bỏ rơi mấy mẹ con chạy theo thư ký của anh ta, đúng mô túyp sáo rỗng và ngu ngốc thường thấy. Cô ấy rất mạnh mẽ.
Tôi nghĩ đến một người bạn khác có ba đứa con dưới 5 tuổi, chồng làm việc 16 giờ mỗi ngày. Tôi không biết cô ấy phải xoay xở ra sao.
Và rồi tôi nghĩ về một người mà trước đây mình chưa từng nghĩ tới. Chưa bao giờ, cho đến tối nay, đó là mẹ tôi. Bà là một bà mẹ đơn thân.
Khi tôi 11 tuổi, cha tôi qua đời.
Ông từng là tất cả đối với tôi: Người nghiêm khắc về kỷ luật, người sửa ăng-ten khi trời mưa làm nhiễu hết tivi khiến tôi phải chun mũi vì không xem được phim hoạt hình, người bảo tôi phải tập trung vào trái bóng, người đã luôn chiều chuộng tôi, người chu cấp cho tôi được ở trong một ngôi nhà chung cư, người mua cho tôi áo Hypercolor, người nói rằng ông sẽ nằm trong hòm với một khẩu súng trong buổi hẹn hò đầu tiên của tôi, người đã làm cho tôi luôn cảm thấy an toàn.
Tôi nghĩ về mẹ tôi - người mẹ trẻ góa bụa không bao giờ than vãn, không bao giờ thở dài, hay trợn mắt khi bồn rửa đầy bát đĩa hoặc khi tôi đóng sầm cửa phòng ngủ vì còn là một đứa trẻ trước tuổi vị thành niên ghét cả thế giới, ghét tất cả mọi người.
Mẹ tôi, người than khóc cho tình yêu lớn của đời bà, đã hướng tất cả sự yêu thương sang tôi, đứa con mồ côi cha.
Mẹ tôi, bà mẹ đơn thân cố gắng thiết quân luật cho con mà không thể không bỏ qua khi tôi cầu xin và hứa hẹn.
Mẹ tôi, người sẽ bị ướt khi giữ thang cho tôi trèo lên di chuyển lại đĩa vệ tinh khi gió mùa.
Mẹ tôi, người cố gắng đến khốn khổ để ném bóng khi tôi cười nhạo bà.
Mẹ tôi, người chuyển từ một bà mẹ ở nhà toàn thời gian sang xin đi làm một công việc làng nhàng với thu nhập thấp để xoay xở tài chính gia đình.
Mẹ tôi, người đi lại trong nhà một mình và cầu nguyện cho sự an toàn của tôi trong suốt những năm tháng tôi nổi loạn.
Mẹ tôi, người luôn tra hỏi bọn con trai ngốc nghếch xuất hiện trước cửa nhà.
Mẹ tôi, người khiến tôi cảm thấy an toàn trong một thế giới mà những người cha đột ngột qua đời và để những đứa con của họ lại một mình.
Và khi tôi lo lắng chạy quanh nhà để làm những việc mà chồng tôi thường giúp vợ làm, mắt tôi bắt đầu rưng rưng. Đó không phải là những giọt nước mắt thất vọng vì sự vắng mặt tạm thời của anh ấy. Đó là những giọt nước mắt của lòng kính trọng đối với mẹ tôi.
Thuê thám tử theo dõi, vợ cay đắng phát hiện bí mật của chồng và em gái Thuê thám tử theo dõi, vợ cay đắng phát hiện bí mật của chồng và em gái Tôi năm nay 38 tuổi, đã kết hôn được 13 năm và có 2 con trai. Chồng tôi là người hiền lành, chịu khó. Ngoài công việc ở cơ quan nhà nước, anh nhận sửa chữa máy tính và các thiết bị điện tử cho cư...