Mẹ dặn 5 con gái ở xa: Tết về mùng nào cũng được, đừng tranh cãi với nhà chồng
“ Năm nay mùng mấy về ăn Tết hả con? Về được mùng mấy thì về nhé, đừng tranh cãi với nhà chồng rồi năm mới lại mất vui.
Mẹ không quan trọng đâu, mùng nào các con về thì mẹ có Tết”.
Năm nào, trước Tết, mẹ cũng gọi điện, nhắn tin dặn hết con gái lớn đến con gái út chuyện về quê. Mẹ chỉ lo các con vì chuyện Tết nội, Tết ngoại mà cãi nhau với nhà chồng rồi tình cảm gia đình mâu thuẫn. Các con khó sống ở nhà chồng, thì mẹ cũng đau trong lòng. Dù mẹ nói là vậy nhưng tôi hiểu hơn ai hết, mẹ mong các con về biết bao nhiêu.
Là con gái út, được ở với mẹ lâu nhất nên tôi luôn nặng gánh, đau đáu nhớ về mẹ mỗi dịp Tết đến. Ngày tôi lấy chồng, mẹ cũng khóc nhiều nhất. Có lẽ mẹ buồn vì từ nay sẽ không còn ai quấn lấy mẹ, sẽ là sự cô đơn bủa vây lấy căn nhà nhỏ từng đầy ắp tiếng cười.
Lấy chồng đã 5 năm, tôi chưa từng được về đón giao thừa với mẹ. Nhà chồng tôi gia trưởng, chồng lại càng khó. Anh không chấp nhận chuyện vợ về nhà ngoại ăn Tết. Với anh, vợ đi đâu thì đi, nhất nhất phải đón giao thừa và ở nhà nội ngày mùng 1 Tết. Cãi nhau nhiều lần không được, tôi cũng đành “ngậm bồ hòn làm ngọt”.
Trên tôi có 4 chị gái, đều lấy chồng xa. Người lấy chồng gần nhất cũng cách nhà mẹ đẻ 60km. Gia đình các chị hay tôi đều không giàu có, làm chỉ đủ ăn đủ mặc. Tôi sống ở thành phố lớn, công việc tuy có thuận lợi hơn các chị nhưng đổi lại, chi tiêu lại nhiều hơn. Năm nào, tôi cũng chỉ gửi biếu mẹ đôi, ba triệu ăn Tết. Các chị cũng gom góp chút ít biếu mẹ.
Video đang HOT
Vì ở xa nên tôi dặn người chị gái lấy chồng gần nhất, cách nhà 60km, sát Tết về mua biếu mẹ cây quất, cây đào. Có năm 29 Tết chưa có ai về, nhìn qua camera, nhà cửa vắng tanh, chưa thấy đào, quất, tôi lại chạnh lòng. Mỗi lần mở camera ra xem để nhìn mẹ, nước mắt tôi chảy dài. Thương mẹ, nhớ mẹ là thế nhưng lại không thể chạy ùa về như đứa con gái còn độc thân, tự do bay nhảy.
Có lúc, tôi chỉ ước mình chưa lấy chồng, được ở bên mẹ, được chăm sóc yêu mẹ, được đón Tết cùng mẹ mãi mãi.
Bố mất sớm, một mình mẹ nuôi mấy chị em chúng tôi ăn học, chưa một lời oán thán. Ngày trước, tôi cứ nhủ phải lấy chồng gần để được về thăm mẹ thường xuyên. Nhưng vì đi học, đi làm xa rồi duyên số lấy người chồng hiện tại, tôi phải xa mẹ nhiều năm.
Tôi từng ngỏ ý đón mẹ lên chung cư ở cùng, nhưng chồng tôi có vẻ không thích. Và nói thật, nếu thực sự anh có thích thì mẹ tôi cũng chẳng muốn. Các cụ ở quê, quen cuộc sống điền viên, có hàng xóm láng giềng. Cuộc sống ở chung cư với 4 bức tường chắc chỉ làm cho mẹ thêm nỗi nhớ quê hương.
Cứ đến gần Tết, lòng tôi lại rạo rực, nôn nao nhớ về cảnh ở trong căn nhà cấp bốn, có bố, có mẹ. Tôi nhớ ngày nhà nghèo chưa có đệm, bố trải rơm xuống dưới giường rồi lót một chiếc chăn mỏng, thêm một chiếc chiếu cho mấy chị em tôi nằm đỡ lạnh.
Tôi nhớ nồi bánh chưng bố gói luộc thâu đêm. Mấy chị em tôi tranh nhau nằm gần bếp để canh mấy chiếc bánh chưng nhỏ được ăn sớm. Chiếc nào cũng phải buộc dây đánh dấu theo cách riêng để không ai bị nhầm của ai.
Sau khi bánh chín, 5 chị em cầm 5 chiếc bánh của mình ra khoe thành phẩm. Trước đây, Tết chỉ ước được ăn bánh chưng, bây giờ thì lại khác. Tiện bếp củi, bố lại nướng ít thịt xiên, cái bắp ngô cho mấy chị em ăn. Mùi thịt, mùi bắp ngô thơm lừng góc bếp. Cả nhà xúm vào ăn uống, cười nói vui đùa. Khoảnh khắc ấy cả đời này tôi cũng không thể nào quên.
Giờ nhìn lại, một mình mẹ lủi thủi nơi góc bếp, lòng tôi lại quặn thắt. Mẹ vẫn gói bánh chưng đợi các con về, mẹ vẫn mua vài cân thịt, cân miến, ít bánh kẹo, hạt dưa chờ ngày sum họp. Nhưng chỉ có mình mẹ đón giao thừa trong cô quạnh. Thương mẹ nhưng biết làm sao!?
Tôi chỉ mong một lần chồng hiểu, để tôi được về đón giao thừa cùng mẹ. Cả 5 chị em tôi sẽ quây quần bên bếp bánh chưng, nói cười cùng mẹ, vui vầy bên mẹ… Ước mơ đơn giản như vậy thôi, liệu có ai chịu hiểu cho những người phụ nữ lấy chồng xa?
Anh tôi ném xấp tiền lên bàn rồi nói lời cay nghiệt, phản ứng của chị dâu khiến cả nhà bất ngờ
Tôi không thể chấp nhận những lời anh trai nói với chị dâu và rất hả hê với màn phản pháo của chị ấy.
Trước khi cưới nhau, anh trai và chị dâu đã góp tiền mua nhà, nhờ đó mà nhiều năm nay tôi được ở trọ miễn phí. Những năm sống chung với chị dâu, tôi thấy chị là người phóng khoáng, tốt tính và đối xử rất công bằng với bố mẹ 2 bên.
Ngày tôi còn là sinh viên, tháng nào chị cũng cho 1 triệu để chi tiêu sinh hoạt. Còn tiền anh trai cho tôi, chị không bao giờ hỏi han hay kiểm soát. Những lúc đi mua sắm quần áo chị hay rủ tôi đi và chắc chắn chị sẽ tặng cho 1 bộ đồ nào đó.
Hiện tại tôi đã đi làm, nhiều lần muốn ra ở riêng để trả lại không khí bình yên cho anh chị nhưng chị không chịu. Chị sợ tôi ra ngoài chi tiêu tốn kém, chị muốn tôi để dành tiền tiết kiệm cho gia đình nhỏ sau này.
Từ khi sinh đứa nhỏ, chị dâu nghỉ việc ở nhà chăm sóc con. Chị muốn 2 đứa con phải được chăm sóc tốt ngay từ khi còn nhỏ, còn chuyện tiền nong để kiếm sau.
Từ khi không đi làm nữa, chị dâu hạn chế chi tiêu mua sắm hơn. Số tiền anh tôi đưa cho mỗi tháng chị dành toàn bộ để phục vụ chồng con, còn bản thân chị sống rất đơn giản đạm bạc. Nhiều khi tôi còn bắt gặp cảnh chị ăn sáng bằng vài thìa cơm nguội. Chị nói là để giảm cân nhưng tôi biết chị đang thực hiện chế độ sống tiết kiệm.
Anh tôi cau mày trách chị không biết chi tiêu, đưa bao nhiêu tiền cũng hết. (Ảnh minh họa)
Hôm thứ 5 vừa rồi, anh tôi lĩnh lương và đưa cho chị dâu 17 triệu chi tiêu sinh hoạt trong gia đình. Trước khi ném xấp tiền lên bàn, anh tôi cau mày trách chị không biết chi tiêu, đưa bao nhiêu tiền cũng hết, chẳng hiểu nổi tiêu tiền kiểu gì nữa.
Nghe anh tôi nói thế, chị dâu đứng bật dậy và cầm tiền nhét ngược lại vào túi chồng. Chị bảo từ nay về sau, anh tôi cứ giữ lấy tiền cho bản thân, chị không cầm tiền của anh nữa để đỡ bị mang tiếng ăn hoang phá hoại.
Chị nói tháng sau sẽ gửi con đi trẻ và bản thân sẽ đi kiếm tiền, không cần sự bố thí của chồng nữa. Thái độ thẳng thắn, quyết đoán của chị dâu làm anh tôi sợ xanh mặt. Anh vội nói lời xin lỗi và khuyên chị ở nhà chăm sóc con 1 thời gian nữa, để con cứng cáp rồi gửi trẻ, kẻo cho con đi học sớm sẽ ốm yếu. Sau này, anh không dám nói những lời xúc phạm chị nữa.
Dù anh nói thế nào đi nữa, chị dâu vẫn giận. Từ hôm đó đến nay, chị dành nhiều thời gian ngồi trên máy tính để ôn lại kiến thức đã bị quên. Có lẽ chị chuẩn bị kiến thức để đi phỏng vấn. Anh tôi rất hối hận vì đã nói lời không phải với chị dâu.
Chị đang giận anh nên sẽ không nghe lời khuyên của chồng. Anh trai muốn tôi thuyết phục chị ở nhà chăm sóc con nhưng tôi không biết phải nói sao để chị nghe theo nữa?
4 ngày 10 mâm cỗ cúng, tôi phát hoảng với Tết nhà chồng Nghĩ về Tết, có đêm tôi toát mồ hôi tỉnh dậy khi nằm mơ thấy mình đeo tạp dề, mọc thêm mấy cái tay cầm dao cầm chảo, xung quanh là đống đồ ăn lưu cữu, bát đĩa bẩn. Từ rằm tháng Chạp, chồng tôi đã ướm hỏi vợ năm nay dự tính về quê ăn Tết ra sao, sắm sửa quà cáp...