Mẹ chồng tự ý lấy vàng của con dâu cho con gái, vợ chồng tôi phối hợp ăn ý lấy lại tất cả
Bị phát hiện, mẹ chồng còn tỉnh bơ nói với vợ chồng tôi rằng là người nhà thì so đo tính toán làm gì, tôi không dùng nên mới đưa cho con gái bà dùng.
Trước khi lấy chồng, tôi vẫn nghĩ cuộc đời này toàn màu hồng, thời buổi nào rồi mà mẹ chồng còn khắt khe với con dâu. Chính vì vậy khi trước cưới, chồng bảo sẽ ở chung với bố mẹ anh tôi không hề lo lắng gì.
Lúc đầu mới về làm dâu, tôi hay mua quần áo cho mẹ chồng, thấy mẹ chồng còn trẻ trung, thích làm đẹp nên tôi còn mua cho bà cả bộ mỹ phẩm đắt tiền. Mỗi tháng, hai vợ chồng cũng biết điều gửi tiền biếu bà. Tôi luôn nghĩ chỉ cần mình đối đãi chân thành với bố mẹ chồng thì mình cũng sẽ được nhận về sự chân thành. Nhưng, tôi đã lầm.
Mẹ chồng không biết thế nào là đủ nên dần dần giữa mẹ chồng nàng dâu có khá nhiều mâu thuẫn. Không những vậy, bà còn là người rất tự tiện, không biết phải trái đúng sai. Cứ cảm giác trước và sau khi tôi gả vào nhà này làm dâu, mẹ chồng là hai người hoàn toàn khác nhau. Hoặc có lẽ là do sau đám cưới, mẹ chồng đòi giữ vàng cưới nhưng tôi kiên quyết không đưa nên bà mới đối xử với dâu con chẳng chút kiêng nể.
Mẹ chồng và tôi có khá nhiều mâu thuẫn. (Ảnh minh họa)
Hai vợ chồng tôi đương nhiên có phòng riêng, nhưng nghĩ là nhà mình nên tôi không bao giờ đóng cửa. Thế nhưng có mấy hôm đi làm về, tôi phát hiện phòng mình có dấu hiệu bị lục lọi, có lần mất cái váy mới mua chưa kịp mặc vẫn còn nguyên nhãn mác, có lần mất thỏi son.
Không biết là ai lén vào phòng hai vợ chồng, tôi đã âm thầm lắp camera mini, đồng thời khóa cửa phòng cẩn thận. Không ngờ lần đó vô tình mở camera lên xem, tôi phát hiện mẹ chồng đang lục lọi trong phòng tôi. Bà vừa lục lọi vừa mắng con dâu, qua camera tôi nghe rõ những lời khó nghe của bà.
- Dâu với chả con, suốt ngày chỉ biết tiêu xài phung phí, không biết tiết kiệm gì. Mua đủ váy vóc quần áo cũng chẳng cho mẹ chồng, em chồng được cái gì tử tế.
Tức tối, ngay tối hôm đó tôi về nói chuyện này với chồng để anh nói chuyện riêng với mẹ. Ban đầu bà còn chối, nhưng khi anh bảo trong phòng có lắp camera thì bà mới chịu thừa nhận rằng mình đã tự ý vào phòng các con.
- Hai đứa đi làm tối ngày, mẹ chỉ vào giúp hai đứa dọn dẹp phòng ốc, sắp xếp đồ đạc cho gọn gàng thôi.
Biết mẹ chỉ đang “chữa cháy” nhưng chồng tôi cũng không nói gì nữa và đòi luôn chìa khóa dự phòng. Những ngày sau, hễ đi ra khỏi nhà là vợ chồng tôi lại khóa cửa phòng lại. Mẹ chồng thấy thế thì tức lắm, có lần còn mỉa mai:
Video đang HOT
- Gớm, người ngoài không phòng lại đi phòng người nhà. Có ý tốt dọn phòng cho tụi nó, không ngờ lại bị coi là kẻ trộm. Con với chẳng cái.
Mỗi lần mẹ chồng nói mát mẻ như thế, tôi đều im lặng cho qua chuyện, tránh mẹ con lại cãi vã người ngoài nhìn vào lại cười cho.
Nhiều lần mẹ chồng móc mỉa, tôi đều im lặng cho qua chuyện. (Ảnh minh họa)
Cách đây hơn tuần, vợ chồng tôi ra ngoài ăn tiệc, đi gấp nên quên quá khóa cửa tủ và cửa phòng. Không ngờ mẹ chồng phát hiện ra sơ hở liền lẻn vào phòng tôi lục lọi, lấy một chiếc lắc tay và nhẫn vàng của tôi cho em chồng.
Khi tôi hỏi, mẹ chồng đáp tỉnh bơ:
- Mẹ thấy con không dùng nên mới đưa cho em nó dùng. Người một nhà cả sao phải tính toán chi li với nhau hả con.
Tôi tức lắm, muốn làm to chuyện lên nhưng ngẫm lại thôi. Thay vào đó, tôi bàn với chồng kế hoạch khác để bà trả lại vàng cho hai vợ chồng.
Chẳng là hôm đó nhân lúc mẹ đi vắng, tôi nhờ chồng mở tủ lấy hết vàng của mẹ chồng đem đi giấu. Đến khi phát hiện ra mất vàng, mẹ chồng lo sốt vó, gào ầm ĩ cả lên. Lúc này tôi tỉnh bơ đáp:
- Không có trộm nào vào lấy đâu mẹ ạ. Con thấy mẹ không dùng, mà vợ chồng con lại đang kẹt tiền nên chúng con mang đi bán rồi ạ. Chúng ta là người một nhà cả, chắc mẹ không để bụng, tính toán với chúng con số vàng đó đâu mẹ nhỉ?
Mẹ chồng tức tím mặt, mắng tôi là kẻ ăn cắp rồi nằm lăn ra đất ăn vạ, bắt hai vợ chồng tôi trả lại vàng cho bà. Chồng tôi đứng bên cạnh cũng không kiêng nể gì mà nói thẳng:
- Mẹ tự ý lấy vàng của vợ chồng con đem cho em, vậy là mẹ cũng là kẻ cắp rồi. Giờ mẹ đòi tính toán thì chừng nào mẹ trả vàng cho vợ con thì con trả vàng lại cho mẹ.
Bà trách con trai có vợ không coi mẹ ra gì, nhưng cuối cùng vì sót của bà đành phải đi lấy lại vàng trả hết cho tôi. Sau chuyện này, vợ chồng tôi cũng xin phép ra ngoài thuê trọ ở riêng luôn, chứ ở chung cứ phải đề phòng nhau thế này thực sự mệt mỏi quá.
Nghe mẹ chồng so sánh cháu nội với hàng xóm, tôi hỏi ngược một câu khiến bà im bặt
Ra ở riêng, vì gần ngay nhà nên động tí có việc mẹ chồng lại ới vợ chồng tôi về làm. Từ chuyện nhà có khách, tới ma chay cưới hỏi vợ chồng tôi đều phải tham gia cùng bà hết.
Tính tới nay tôi cũng đi làm dâu được gần 5 năm, nhưng chưa bao giờ được sống một ngày thoải mái. Tất cả cũng chỉ bởi mẹ chồng tôi hay để ý, dò xét con dâu. Cảm giác này chắc chỉ ai từng sống chung với mẹ chồng mới hiểu.
Cưới xong tôi phải ở cùng mẹ chồng gần 2 năm vì lúc ấy vợ chồng chưa có điều kiện ra ở riêng. Sau đấy bố mẹ đẻ tôi bán được mảnh đất sau nhà chia cho tôi nửa tiền để mua căn chung cư gần ngay cạnh nhà chồng. Nhưng tới giờ tôi đúc rút ra được 1 kết luận, đã sống riêng thì tốt nhất tách xa hẳn với mẹ chồng, chứ gần nhau vẫn mệt mỏi lắm.
Cưới xong tôi phải ở cùng mẹ chồng gần 2 năm vì lúc ấy vợ chồng chưa có điều kiện ra ở riêng nhưng mẹ chồng hay để ý, dò xét khiến cuộc sống làm dâu của tôi mệt mỏi vô cùng. (Ảnh minh họa)
Ra ở riêng, vì gần ngay nhà nên động tí có việc mẹ chồng lại ới vợ chồng tôi về làm. Từ chuyện nhà có khách, tới ma chay cưới hỏi vợ chồng tôi đều phải tham gia cùng bà hết. Thôi thì bà bảo chúng tôi là trưởng phải có trách nhiệm gánh vác đối nội đối ngoại, tôi chấp nhận vui vẻ làm theo không ý kiến gì. Thế mà bà vẫn còn bảo tôi nhác chuyện nhà chồng. Mỗi lần nhà có giỗ chạp, kiểu gì tôi cũng bị mấy cô mấy bác trong họ rỉ tai, trách móc:
"Con đi làm dâu thì phải để tâm tới gian đình nhà chồng tí. Đừng để mẹ chồng cháu phải suy nghĩ, buồn lòng. Bà ấy hay than phiền con dâu trưởng vô tâm, không quan tâm tới đằng nội đó".
Tôi bực tím mặt nhưng cũng chỉ biết cười gượng vâng dạ cho phải phép rồi về tâm sự với chồng để rồi nhận lại lời động viên:
"Thôi, tính các cụ già cứ lẩm cẩm thế nhưng không có ý gì đâu em. Em đừng để bụng chấp mẹ làm gì. Phận làm con mình cứ cố gắng sống cho phải đạo".
Chồng tôi hiền lành, sống có trách nhiệm với vợ con nên tôi vì anh mà nhẫn nhịn chứ không chắc khó kiềm chế.
Có điều từ lúc tôi đẻ con, mẹ chồng lại xoay ra kiểu ca thán, moi móc khác. Con tôi được 16 tháng, bập bẹ chưa nói được câu dài. Mỗi lần mẹ chồng sang chơi, bà lại chẹp miệng bảo:
"Cái thằng này nó chậm thế nhỉ. Mấy đứa trẻ con nhà hàng xóm ít tháng hơn mà nói sõi lắm rồi".
Một lần, 2 lần nói không sao. Đằng này không lần nào sang bà không hát điệp khúc ấy khiến tôi sốt ruột. Đã thế qua sang chơi với cháu được lúc thì bà bảo:
"Nhìn cháu hàng xóm, nghĩ tới cháu mình mà chán. Chúng nó nhanh nhẹn thông minh bao nhiêu, cháu mình dại bấy nhiêu. Không biết giống ai nữa".
Từ ngày tôi sinh con, mẹ chồng lại kiếm lý do khác để móc máy. Bà liên tục mang con tôi ra so sánh với con nhà hàng xóm rồi trách dâu không biết chăm con. (Ảnh minh họa)
Nghe bà nói, tôi tức lộn ruột. Không nín được nữa, tôi bảo luôn:
"Con con nó mang giống nhà nội mẹ ạ. Nếu mẹ băn khoăn nghi ngờ thì cứ mang thử ADN là rõ cho đỡ phải phiền lòng vì giống ai mà thế này thế kia. Mẹ xem thằng bé mới có hơn năm mà suốt ngày bị bà nội chê bai nào yếu, nào chậm, nào là dại không bằng con nhà người ta. Mẹ thử đặt mẹ vào vị trí của con xem mẹ sẽ nghĩ gì".
Bà nghe vậy đỏ mặt nói lại:
"Ơ hay, con bé này. Thì mẹ chỉ vui miệng chứ có ý gì đâu mà mày nổi xung lên".
"Con không thích mẹ suốt ngày chê cháu thế đâu. Nhiều lần lắm rồi nên nay con mới nhắc để mẹ hiểu cho suy nghĩ của con", tôi nói thẳng.
Đến đây thì bà nín lặng, không nói thêm lời nào. Thật sự tôi không muốn đôi co to tiếng với mẹ chồng, nhưng không nói thì không được. Theo mọi người, tôi phản ứng có đúng không?
Đi nộp viện phí cho mẹ chồng, nghe lời khen của y tá tôi lập tức viết đơn ly hôn Thấy tôi giới thiệu là con dâu, đến đóng viện phí cho mẹ chồng, 2 y tá liền khen hết lời. Nhưng lời khen của họ khiến tôi sửng sốt tột độ. Vì bố chồng đã mất nên sau cưới vợ chồng tôi đón mẹ lên ở cùng để tiện chăm sóc bà. Tính tình bà cũng hiền hòa, dễ chịu, và có...