Mẹ chồng tốt như thế này, tôi kiếm cả đời cũng không có
Ngày yêu nhau, tôi cũng lo lắng lấy anh về, mẹ chồng sẽ không phải người dễ dàng gì. Mẹ chồng nàng dâu có mấy ai hòa thuận đâu.
Nhiều khi tôi nghĩ, đời mình cũng may mắn, lấy được người chồng quan tâm, yêu thương mình lại có gia đình chồng rất quý mình. Mẹ chồng lại là người phụ nữ rất hiểu chuyện, chẳng bao giờ gây khó khăn cho con dâu. Đời làm dâu như tôi còn gì sung sướng hơn nữa.
Ngày yêu nhau, tôi cũng lo lắng lấy anh về, mẹ chồng sẽ không phải người dễ dàng gì. Mẹ chồng nàng dâu có mấy ai hòa thuận đâu. Tôi đã từng băn khoăn có nên ở chung nhà chồng không. Nhưng vì chồng nài nỉ, lại vì chúng tôi chưa có điều kiện nên chấp nhận ở chung với bố mẹ chồng. Tôi không muốn chồng buồn nên đã liều lĩnh không nghe lời ngăn cản của bạn bè…
Mấy ngày đầu, tôi cũng sợ nên toàn phải dậy thật sớm, rồi làm việc, dọn dẹp, quét sân quét nhà giặt giũ. Tôi vốn không muốn mẹ chồng ngay ngày đầu đã để ý con dâu. Cũng muốn thể hiện cho chồng biết, tôi thật sự là người vợ tốt mà anh chọn không hề sai.
Tôi đi làm, tối về, cơm nước mẹ chồng đã chuẩn bị sẵn sàng. Vợ chồng cưới nhau được hơn 1 năm không có bầu, mẹ chồng tôi cứ lo lắng bảo tôi phải chịu khó tẩm bổ. (ảnh minh họa)
Những ngày sau đó, vì mệt, tôi đi làm về muộn lại thức khuya nên không thể dậy sớm chuẩn bị đồ ăn sáng và dọn dẹp. Có hôm tôi bị ốm, mẹ chồng đã dậy sớm từ bao giờ nấu cháo cho tôi ăn. Mẹ còn dặn tôi ở nhà nghỉ ngơi, đừng đi ra làm không lại mệt. Những ngày hôm đó tôi bị sốt mẹ chồng cũng quan tâm tôi nhiều lắm. Mẹ mua thuốc rồi đắp khăn mát cho tôi, suốt cả ngày chồng tôi đi làm, chỉ có mẹ chồng chăm sóc. Tình cảnh ấy khiến tôi có chút ngại nhưng lại xúc động vô cùng.
Video đang HOT
Thi thoảng mẹ bảo tôi về thăm bố mẹ đẻ để bớt buồn. Rồi mẹ còn kể ngày mẹ đi làm dâu cũng chỉ mong về nhà bố mẹ đẻ. Thấy tôi lâu lâu không về mẹ lại bảo &’có phải con ngại không. Sống với bố mẹ không phải ngại gì đâu, con thích về lúc nào cũng được, đừng coi bố mẹ là người ngoài. Con muốn thì cứ về thăm bố mẹ. Các cụ già cả rồi, con phải cố gắng thăm nom nhé!’. Những lời mẹ nói bỗng dưng khiến tôi rơi nước mắt, tôi cứ như thế mà khóc vì vừa xúc động lại vừa thương bố mẹ mình.
Tôi đi làm, tối về, cơm nước mẹ chồng đã chuẩn bị sẵn sàng. Vợ chồng cưới nhau được hơn 1 năm không có bầu, mẹ chồng tôi cứ lo lắng bảo tôi phải chịu khó tẩm bổ. Rồi mẹ đi mua đủ thứ đồ bổ bảo tôi phải ăn. Mẹ cứ nấu cho tôi rồi bắt tôi mang lên công ty ăn để bồi bổ sức khỏe. Vừa cảm kích tấm lòng của mẹ lại vừa cảm thấy mình thật sự quá may mắn.
Tâm sự với chồng thì chồng cười bảo &’mẹ thật là chiều em, anh còn chưa được mẹ chiều như thế’. Nhiều khi cứ nghĩ ngợi sao mẹ lại chiều mình như vậy nhưng lại hiểu ra, mẹ không có con gái nên mẹ yêu thương một cô con dâu cũng là chuyện thường tình. Với lại trên đời này, đâu phải ai cũng khó tính trong mối quan hệ mẹ chồng nàng dâu đâu.
Lòng tôi vui lắm và cảm thấy mình quá may mắn. Trên đời này, chắc tôi không tìm đượ c người mẹ chồng tốt như vậy lần nữa. (ảnh minh họa)
Bao nhiêu ngày tôi nghĩ mẹ chồng khó khăn này kia rồi rất sợ cảnh sống chung nhà chồng. Nhưng những gì mẹ chồng đối xử với tôi khiến tôi cảm thấy vui vô cùng. Chồng tôi cũng rất yêu thương và quan tâm tôi. Dù điều kiện kinh tế vợ chồng không phải khá khẩm gì so với bạn bè nhưng tôi rất vui vì mình có một cuộc sống hạnh phúc.
Mẹ chồng chưa từng to tiếng hay khó chịu với chúng tôi. Có chuyện gì mẹ cũng nói nhẹ nhàng, góp ý để con cái thay đổi. Tôi kính trọng mẹ ở điểm đó. Cái gì trong nhà mẹ cũng chu toàn, đâu như tôi…
Cuộc sống vợ chồng mà nói với tôi bây giờ là hoàn toàn vui vẻ. Mẹ chồng cũng tốt với tôi, quan tâm tôi và chưa từng thắc mắc về bất cứ việc gì vợ chồng tôi dự định…
Có tiền tiết kiệm, mẹ cũng đưa cho chúng tôi bảo tôi mua xe đẹp hay gì đó mà đi lại cho tiện. Có hôm mẹ còn đưa cho tôi một ít, bảo tôi gửi sổ tiết kiệm cho mẹ, gần như mẹ không ngại chuyện tiết lộ tài chính với tôi.
Lòng tôi vui lắm và cảm thấy mình quá may mắn. Trên đời này, chắc tôi không tìm được người mẹ chồng tốt như vậy lần nữa. Đúng là một người mẹ chồng tuyệt vời và tôi là một cô con dau quá may mắn…
Theo Afamily
Cả đời không tha thứ cho mẹ chồng vì một câu nói
Mẹ chồng điêu ác, dựng chuyện nói xấu em với chồng em bao nhiêu em cũng đều chịu được, giải thích cho chồng hiểu được, nhưng xúc phạm đến mẹ em thì quá giới hạn chịu đựng của em rồi.
Ngay từ trước khi lấy chồng em đã biết mối quan hệ giữa con dâu với mẹ chồng nếu không cẩn thận sẽ thành phức tạp lắm. Bao nhiêu chị chẳng có vấn đề gì với chồng, nhưng vì mẹ chồng mà vợ chồng không thể ở đời ở kiếp được với nhau. Biết trước vậy rồi mà không thể tránh được. Em chỉ có thể chọn cách sống nhẫn nhịn cho mình, nhưng không chọn được tính cách cho mẹ chồng, bà là người điêu ác, ưa dựng chuyện, nanh nọc ghê gớm, em càng nín nhịn mẹ chồng càng bắt nạt em.
Em biết mẹ không ưa em, vì nhiều "vấn đề" lắm. Em bề ngoài gầy gò, yếu ớt, mẹ chê em thế này sẽ khó đẻ, rồi "không biết có bệnh tật gì trong người không mà gầy thế, sau này đau ốm rồi lại khổ thằng Hưng thôi" (Hưng là tên chồng em, con trai quý của mẹ). Điểm nữa mẹ không ưa em là em làm sự kiện, nghề của em hay phải chạy đi nhiều, giờ giấc tréo ngoe, cái tầm mà "dâu con nhà người ta" loay hoay bếp núc thì em vẫn chưa xong việc để về, thậm chí có những hôm sự kiện diễn ra buổi tối em phải bám theo đến hết phần việc của mình mới có thể về, thường là muộn. Mẹ nhân chuyện này nói xấu em suốt,"tỉa" với chồng em là "chả có con vợ nào như con vợ mày, váy ngắn váy dài đi thâu đêm suốt sáng". Chồng em thì may là hiểu vợ, nhưng anh lại không thể nói lại với mẹ để bảo vệ em. Em chỉ biết cố gắng bù đắp chu toàn việc nhà những lúc em ở nhà, và chẳng bao giờ cãi mẹ, để chồng bớt khổ tâm.
Song cái điều mẹ không ưa em nhất, thì chính là vì em không có bố. Từ hồi cưới bà đã lăn tăn rằng bên nhà em không xứng làm thông gia với bên nhà bà. Mẹ em vì sai lầm thời con gái mà sinh em ra, nhưng ngoài cái "sai lầm" mà em thấy rằng chẳng có gì là tội lỗi ấy ra, mẹ là người tuyệt vời. Em hiểu đạo lý, nhẫn nhịn được mẹ chồng đến như bây giờ cũng là nhờ mẹ đẻ. Thế nhưng mẹ chồng lại thích xoáy vào nỗi đau đó, xem như khiếm khuyết lớn của em. Lần gần đây nhất mẹ "tỉa tót" em như mọi khi, nhân lúc không có mặt chồng (thực ra em nghĩ tránh được cho anh khó xử thì tốt hơn thôi), em có nói lại một lời giải thích với mẹ rằng em không phải như thế, thì bị chửi lại cho không vuốt mặt kịp, mẹ nói em là con dâu láo, trả treo, nói một cãi mười, thủ đoạn nên không có mặt chồng là "tay bo" với mẹ, rồi bà chốt "mẹ cô không dạy nổi cô để cô hỗn thế à, cũng phải, dạy sao nổi, cô làm gì có bố".
Nghe câu đó em tự nhiên ứa nước mắt, không thở được. Em quát lên là "mẹ im đi!", đúng lúc chồng em về.
Giờ em dọn ra ngoài sống rồi, chồng cũng đồng ý đi theo em sau nhiều lần vợ chồng nói chuyện. Em biết anh khổ tâm, nhưng em nói với anh, cả đời này em không tha thứ cho mẹ anh vì những gì bà đã nói. Nếu thương mẹ và hết tình với em, anh có thể quay về, còn em không bao giờ bước chân về làm dâu mẹ anh nữa.
Có những bà mẹ chồng, thích cậy thế làm mình làm mẩy với con dâu. Họ không hiểu con dâu chỉ vì tình yêu với một người đàn ông mà nín nhịn, tôn trọng họ. Nhưng con giun xéo mãi cũng quằn, em thà thất bại trong mối quan hệ với mẹ chồng, chứ không thể chịu nhục hơn được nữa.
Theo Dân Trí
Tôi đã phải nhận quả báo cả đời, nhưng vì mẹ tôi độc ác hay vì tôi là người đàn ông bạc nhược? Tôi đã mất đi người con gái tôi yêu và cả đứa con máu mủ của mình, chỉ bởi những toan tính của mẹ tôi và chính sự nhu nhược của một thằng đàn ông chỉ biết sống lệ thuộc vào gia đình như tôi. Hiện tại tôi là một người đàn ông thành đạt, tôi thừa hưởng khối tàn sản kếch xù...