Mẹ chồng tôi – đệ nhất chăm cháu ‘quái’
Thay đổi thời tiết, cháu ho hen, cảm mạo… ngay lập tức, bà sẽ chữa bằng những bài thuố.c nhìn đã sợ.
Tôi không dám rời con nửa bước vì sợ bà cổ hủ chăm cháu (Ảnh minh họa)
Đọc tâm sự của bạn trong bài viết “Cháu ốm là bà cho uống “nước thánh” có lẽ tôi là người thấu hiểu nhất tâm trạng, tình cảnh của bạn. Bởi hơn ai hết, tôi cũng là người “đồng cảnh ngộ” và có lẽ tôi còn ‘vô phúc’ hơn bạn vì hoàn cảnh lỡ dở của mình.
Tôi lấy chồng năm 24 tuổ.i cũng vì yêu, nhưng nào ngờ tình yêu đó làm tôi khốn khổ. Sinh con xong chồng thay tâm đổi tính, rượu chè be bét rồi về đán.h đậ.p vợ con. Sau nhiều lần cứu vãn không được, chúng tôi ly dị. Tôi và đứa con trai 4 tuồi nương nhau mà sống. Sau vì cơ cực quá nên tôi gởi con về quê cho bà ngoại chăm sóc, còn mình cố gắng kiế.m tiề.n để nuôi con.
Video đang HOT
Tôi gặp được người chồng bây giờ khi đã ngoài 30 còn anh kém tôi tận 4 tuổ.i. Vì thương tôi nên anh bất chấp sự can ngăn của gia đình, quyết cưới tôi cho bằng được. Thôi thì ‘trời không chịu đất thì đất phải chịu trời’, mẹ chồng vì thương con nên đành đồng ý cho cưới nhưng luôn hằn học xỏ xiên tôi là đàn bà mất giá, một đời chồng một con riêng… Biết phận, về tôi đẻ luôn cháu cho bà những mong sẽ thay đổi tình cảnh. Ai ngờ con tôi ra đời tôi càng thấy mệt mỏi, khổ sở đến không ngờ. Nhiều phen chỉ muốn ôm con bỏ trốn cũng chỉ vì lối sống đầy hủ tục của bà.
Vốn người quê quen làm nông nên khi lên thành phố sống, bà vẫn giữ cung cách cũ, cái gì cũng đem những kinh nghiệm xưa ra nói, áp dụng lên người khác. Dù gia đình không phải khó khăn nhưng việc gì bà cũng tự làm, không cho mua bất cứ gì ở ngoài. Sáng trước khi đi làm, tôi phải dậy sớm nấu nồi cháo trắng hoặc hầm nồi nước xương để ăn mì. Bà nói ăn bên ngoài tốn kém, mất vệ sinh, ảnh hưởng sức khỏe của chồng. Tôi mang bầu 6 tháng, vẫn phải đều đặn làm ‘toi mọi’ đủ kiểu. Nếu mở miệng than mệt bà lại chử.i “đàn bà vô dụng, nấu bữa ăn cũng không xong, lúc đẻ con ra làm sao nuôi nổi!”. Những lúc đó tôi ức chỉ muốn ra khỏi nhà nhưng nghĩ mình còn sinh nở nên cắn răng chịu đựng. Ngày tôi đẻ, nằm cữ, bà cứ thịt kho cả tháng, tôi ăn đến nỗi ngửi mùi thịt xộc lên là nôn khan. Có khi bà thấy, không thương lại còn mắng “nằm ngửa ra đó, có người lo ăn lo mặc còn kêu ca”. Tôi bị sốc tâm lý đến độ tắc sữa cả tuần.
Con 1 tháng tuổ.i, bị nôn trớ vì trào ngược dạ dày, bệnh nhiều đứ.a tr.ẻ bị lúc còn non yếu. Tôi biết nên thường cho con bú xong ẵm con lên vỗ lưng cho tiêu sữa nhưng bà đều giằng lại, bảo cho nó nằm yên, ăn xong mà bồng sốc nôn thốc tháo là phải! Bụng đang no, khi vừa để xuống con đã nôn ra cả lỗ mũi. Tôi cuống cuồng bế con lên thì lại bị bà xô ra bảo để đó bà lo và đổ thừa sữa của tôi không sạch nên con mới ói ra như thế! Rồi bà đi ra sau nhà ngắt một nắm lá rau tầm đất vào nhai nát rồi nhổ vào chén cái thứ nước màu xanh đục hòa lẫn với nước bọt tanh rình làm tôi phát nhợn. Bà lấy tay bốc một nhúm xoa xoa vào bụng của con. Tôi hoảng, hỏi mẹ làm gì vậy thì bà nói rau tầm làm ấm người, nó sẽ mau tiêu, ấm bụng!
Khủng khiếp hơn, thời tiết thay đổi nên một lần con tôi cảm mạo ho hen vài tiếng, bà đi lấy ở đâu đó về gói thuố.c bột màu trắng ngà ngà như thạch cao pha vào nước sền sệt (thuố.c không hề tan mà như một dạng vữa giống trộn giữa cát và xi măng để xây nhà) rồi bế thốc con tôi lên, ép cái ly vào miệng cho uống! Tôi thất thanh la lên “mẹ cho con của con uống cái gì vậy?” bà quay ngoắt sang tôi chử.i “thuố.c chứ thứ gì, chị nghĩ tôi giế.t nó à? Ngày xưa mỗi khi thằng Hai (ý nói chồng tôi) và mấy đứa nhỏ trong xóm cảm mạo thương hàn, chỉ vài gói Bồ Câu Trắng này là hết sạch bệnh trong vòng 1 ngày! Không tin thì chị coi đi!”. Vừa nói bà vừa đút thuố.c vào miệng cháu mặc cho cháu khóc ré lên cắn môi lại cho thuố.c trào ra ngoài. Sợ quá tôi nhặt tờ giấy gói thuố.c lên xem thì thấy thành phần có thạch cao những tên vị thuố.c ‘trên trời’. Tôi sợ con ngạt nên giằng lại, chạy ra ngoài gọi chồng. Bà bị bất ngờ trước phản ứng của tôi nên đứng đó dậm chân tru tréo…
Sau hôm đó tôi không dám rời con nửa bước và cũng quyết tâm không nhịn bà nữa. Kể chuyện với chồng, anh cũng hoảng vía vì mẹ mình làm những việc không thể ngờ như vậy nhưng cũng không dám nói thẳng với bà mà cứ giả lả “con của con cứ để cho mẹ nó chăm, mẹ có tuổ.i rồi thì nghỉ ngơi đi, đừng nhọc công cho mệt” nhưng bà cố tình không hiểu. Bà vẫn luôn hạch sách, mắn.g nhiế.c tôi đủ điều mỗi lần con tôi ốm đau hay không khỏe. Nhiều lần suy nghĩ tôi cũng chỉ muốn dọn ra ngoài ở như những người cùng cảnh ngộ khác nhưng cũng ngặt nỗi bà chỉ có một mình, làm sao chồng tôi chịu bỏ bà đi. Nhưng sống chung thì có ngày tôi đứng tim chế.t vì quá hoảng với cách chăm cháu của bà.
Theo VNE
Vợ cứ có "hoa đồng tiề.n" là tươi
Nói ra thì anh giống như một kẻ xét nét, bần tiện nhưng thú thật, anh không tài nào "thăng hoa" được trong đêm tân hôn khi trước đó ít phút, phải ngồi đợi chị đếm đếm ghi ghi số tiề.n mừng cưới.
Hình ảnh ấy của chị lặp lại ngay sáng sớm hôm sau, rồi thì anh không bao giờ còn "gặp" lại số tiề.n ấy nữa.
Một lần kẹt tiề.n, anh rào đón hỏi chị về tiề.n mừng đám cưới thì chị nhăn nhó bảo đã trích dần vào những khoản quan hệ xã hội, đáp lễ người ta. Chưa kể chị tiêu tiề.n dành dụm của anh trước ngày cưới để sắm vô số quần áo, giày dép, tới khi anh phát hiện thì chị "chiến tranh lạnh", lại còn vin vào con trai mà lúc đó chị đang mang nặng để gây áp lực với anh...
Mấy năm chung sống bên nhau có biết bao chuyện vui buồn, thế nhưng ngẫm lại, mọi nguyên nhân đều bắt nguồn từ tiề.n cả. Đầu tháng lãnh lương thì không khí rôm rả, gần cuối tháng lại buồn tẻ, ngột ngạt. Ra ngoài ăn uống, vui chơi mà anh chi tiề.n thì chị hớn hở, còn anh ngó lơ để chị mở bóp thì thể nào chị cũng bực bội, dấm dẳng chuyện không đâu. Dù suy cho cùng, tiề.n trong bóp chị chính là số tiề.n mà anh đưa cho chị lo việc chi phí trong nhà mỗi tháng. Chi phí này liên tục tăng lên không theo giá thị trường mà theo yêu cầu của chị, đến nỗi anh chịu không nổi, cách đây một năm, phải yêu cầu chị chung tay đóng góp. Từ lúc đó, chị bắt đầu chẳng nể nang gì anh, thậm chí tiêm nhiễm vào đầu con những suy nghĩ "chỉ có mẹ thương con", "cái này chính mẹ mua cho con"...
Chị phân chia tiề.n nong rạch ròi khiến có lúc anh ngỡ ngàng tự hỏi họ đang là vợ chồng hay chỉ "góp gạo thổi cơm chung" theo đúng nghĩa đen. Tháng nào anh lỡ đưa tiề.n ít một chút, y như rằng chị để nhà bị cắt điện, nước hay internet, ảnh hưởng đến sinh hoạt chung. Thế nhưng phần phải chi của chị thì đôi khi chị cố tình làm ngơ, như thay bình gas hay mua gạo, mắm muối... Bấm bụng bỏ qua hết lần này đến lần khác, anh thấy... thiệt thòi quá!
Cái thiệt thòi về vật chất có đáng gì so với những tổn thương tinh thần mà anh đã chịu. Anh không bao giờ quên được năm đầu tiên sinh nhật chị mà anh chỉ mang về chiếc bánh kem. Gặp lúc cô bạn thân tới chơi, chị cắt hơn phân nửa bánh cho bạn, lý do: "Tớ không thích mấy thứ sến rện này". Bạn vừa về, chị kiếm chuyện hỏi anh tiề.n tháng, anh than: "Chưa có". Thế là chị nổi trận lôi đình, bảo: "Không có tiề.n, còn bày vẽ bánh kem". Gặp hôm đó người giúp việc xin nghỉ, chị không thèm giặt ủi quần áo cho anh mặc đi làm, như một cách trừng phạt cái tội "không có quà cho vợ". Rút kinh nghiệm những sinh nhật chị về sau, anh tặng luôn chị... tiề.n mặt cho ấm êm nhà cửa.
Có lần, anh tâm sự những chuyện ấm ức này với cậu em vợ, cậu ấy cười hềnh hệch nói: "Bả (vợ anh) giống y chang tính má (má vợ anh), lúc nào có tiề.n là tươi như hoa. Thế nên anh ráng mà lao động, cứ mang được hoa đồng tiề.n về là bà cười suốt ngày cho xem". Anh nghe cậu ấy đùa mà lòng dạ tê tái, tình cảm vợ chồng cứ phải có hoa đồng tiề.n xen vào mới tươi được thì kể cũng lạ...
Mới đây, vài lần đi uống bia với bạn bè, khách hàng về mệt anh ngủ say. Khi tỉnh dậy, anh đều phát hiện thấy trong ví hụt đi vài tờ tiề.n mệnh giá lớn. Anh nhẹ nhàng hỏi vợ thì chị hét toáng lên, la rằng anh "lấy tiề.n cho gái rồi không nhớ còn về đổ cho vợ". Anh buồn lắm! Vợ chồng mà phải tính toán với nhau từng đồng, phải canh chừng nhau từng chút như nhà có trộm, liệu tình cảm có vẹn tròn?!
Theo VNE
Vì vợ, mất bạn Chẳng biết từ bao giờ, em đã làm cho bạn anh ngán ngẩm với những lời tâm sự, kể lể, trách móc, bêu xấu anh của em. Mỗi lần anh đi nhậu, để xác minh chính xác anh ở đâu, làm gì, em gọi cho hết người này đến người kia. Em có nhiều bạn gái, anh có nhiều bạn trai. Tất cả...