Mẹ chồng thường xuyên gọi điện mách tội tôi với mẹ đẻ
Cứ ăn tối xong là mẹ chồng thảnh thơi gọi facetime cho mẹ tôi, lấy cớ cho bà ngoại nói chuyện với cháu để kể tội con dâu, khiến mẹ tôi buồn lòng, còn tôi rất ức chế.
Tôi năm nay 32 tuổi, cái tuổi từ lâu đã phải tự do mọi mặt cho cuộc sống của mình và đáng lẽ phải được tự chủ, nhưng nhiều lúc tôi thấy mình không khác một đứa trẻ trong nhà, thường xuyên khiến bố mẹ đẻ phiền lòng. Thời còn đi học, tôi sợ nhất là bị cô giáo gọi điện mách tội với bố mẹ. Còn bây giờ khi đã yên bề gia thất, tôi lại ám ảnh về việc mẹ chồng gọi điện cho bố mẹ đẻ “tố tội”.
Gia đình nhỏ của tôi sống cùng với bố mẹ chồng. Con còn bé, hai vợ chồng đều đi làm, mẹ chồng giúp chăm cháu. Tôi luôn biết ơn về điều đó, bởi nếu không có bà hỗ trợ, chúng tôi khó có thể toàn tâm toàn ý với công việc. Tuy nhiên, bà lại mắc bệnh nói nhiều, thường xuyên kể công khiến đôi lúc tôi cảm thấy mình như là người vô dụng trong gia đình.
Dù tôi cố gắng sắp xếp công việc để sau khi tan sở có thể về nhà nhanh nhất, lao vào làm việc nhà cũng như trông con, nhưng mẹ chồng không bao giờ hài lòng. Dù tự nguyện giúp trông cháu, bà vẫn thường xuyên kể lể là vì bận bịu với con tôi nên không có thời gian tham gia các câu lạc bộ với bạn bè.
Hễ tôi về nhà là mẹ chồng lập tức ấn đứa trẻ vào tay tôi, vội vàng sang nhà các bà hàng xóm để giao lưu. Tôi tiếp quản toàn bộ các công việc nấu bữa tối, lau dọn nhà cửa, đổ rác, giặt, phơi, cất quần áo, tắm cho con hay cho con ăn… Bát đĩa bẩn hai bà cháu ăn trong ngày, mẹ chồng cũng xếp đầy trong chậu chờ tôi về rửa.
Vừa trông con vừa làm mọi việc trong khoảng thời gian vài tiếng buổi tối sao cho kịp phục vụ cả gia đình, tôi thực sự vắt chân lên cổ, nhưng mẹ chồng không hiểu là con dâu cũng đã vất vả cả ngày để mà thông cảm. Bà thường xuyên trách móc sao muộn rồi vẫn chưa nấu xong, hay chê bai món này món kia mặn nhặt không vừa ý.
Nếu quần áo giặt xong chưa kịp phơi, nhà quét xong chưa kịp lau, bà lại nói bóng gió về việc tôi lười biếng, vụng về, không biết sắp xếp việc nhà.
Video đang HOT
Mẹ chồng thường xuyên không hài lòng với tôi. (Ảnh minh họa: AI)
Nhưng chuyện không chỉ có thế. Ăn uống xong, mẹ chồng tôi thảnh thơi cầm điện thoại gọi facetime cho mẹ tôi, lấy cớ là để bà ngoại nói chuyện với cháu nhưng thực ra là kể tội con dâu giống như cô giáo gọi cho phụ huynh để tố con họ. Nào là “Mẹ nó chả biết ngày xưa có phải nấu ăn không mà xào thịt bò không thể nhai nổi”, “Cái áo con bé trớ ra dính bột mà đưa cho mẹ nó giặt thì kiểu gì cũng còn bẩn”, “Hai bà cháu tôi ở nhà thì không sao, tối về giao cho mẹ nó là y như rằng nhà cửa cứ tanh bành, cứ thế này chắc tôi trả về nơi sản xuất”…
Có hôm mẹ chồng kể lể, nhà hàng xóm thuê giúp việc 8 triệu đồng một tháng, còn bà vất vả trông cháu cả ngày, không biết con cái có biết ơn hay không. Thật ra, vợ chồng tôi đều làm cơ quan nhà nước, thu nhập không cao nhưng mỗi tháng cũng đều gom góp biếu 5 triệu đồng để bà tiêu vặt. Những lời so sánh của bà khiến tôi không khỏi giật mình, không biết bà chỉ vui miệng hay có ý nhắc nhở chúng tôi cần biếu nhiều hơn.
Mẹ đẻ tôi ban đầu nghe thông gia than thở về con gái cũng gọi điện riêng khuyên bảo tôi, nhưng sau đó thấy hầu như ngày nào thông gia cũng “mắng vốn” thì chỉ cười trừ cho qua chuyện. Tôi biết trong thâm tâm mẹ buồn lòng, còn tôi thì cảm giác tội lỗi đầy mình, chừng này tuổi rồi chẳng những chưa báo hiếu được gì mà còn suốt ngày khiến mẹ bị người ta nói này nói nọ.
Có lần tôi bàn với chồng thuê giúp việc theo giờ, chỉ cần 2 tiếng buổi chiều tối là việc nhà được đảm bảo, tôi đỡ bận rộn và có thêm thời gian chuyên tâm chăm con. Nhưng vừa nghe chuyện, mẹ chồng đã giãy nảy lên nói tôi hoang phí; bà trông cháu cả ngày trời không cần ai giúp, còn tôi tối về làm có tí việc đã kiếm cớ thuê người.
Con tôi hiện giờ mới được 7 tháng tuổi, chắc sẽ còn phải trông cậy vào mẹ chồng một thời gian dài nữa, nhưng những rắc rối nảy sinh khiến tôi hết sức đau đầu và không biết mình có thể chịu đựng bao lâu. Đã mấy lần tôi tâm sự với mẹ chồng để bà hiểu những khó khăn của tôi, mong bà hạn chế gọi điện “mách” bên ngoại khiến mẹ tôi phiền lòng. Tuy nhiên, tôi chỉ cần mở lời, chưa kịp nói hết ý là bà đã dỗi, chuyện bé xé ra to, chưa bao giờ chịu lắng nghe con dâu.
Rất mong độc giả cho tôi lời khuyên để có thể tìm được tiếng nói chung với mẹ chồng, để mẹ đẻ tôi không còn phải hứng chịu những phiền lòng không đáng có từ nhà con gái như hiện nay.
Em chồng gọi điện khóc lóc, mẹ chồng tôi "nhảy dựng" phản ứng cực đoan với thông gia
Tôi nóng cả mặt trước phản ứng của mẹ và em, lại vừa xấu hổ với bà thông gia.
Bố mẹ chồng tôi có con gái khi họ đã gần 40 tuổi. Vì thế, họ cực kỳ chiều chuộng cô con gái này. Từ nhỏ đến lớn, em chồng tôi chưa bao giờ phải làm việc nhà.
Khi về làm dâu, mọi việc trong nhà mẹ chồng giao hết cho tôi từ đi chợ, nấu nướng, dọn dẹp,... còn em chồng không phải động tay làm bất cứ việc gì, đi làm về là lên phòng mãi đến giờ ăn mới xuống. Tôi sợ bố mẹ cứ chiều như thế rồi làm hư em. Nhiều lần tôi định góp ý, nhưng thấy mẹ chồng bênh em chằm chặp nên không dám ho he gì.
May thay, em vẫn gả được vào một gia đình tốt ở tuổi 26. Em rể là người chín chắn, trưởng thành, chiều chuộng em chồng tôi hết mực. Bố mẹ chồng em nhìn qua cũng là người hiền lành, dễ chung sống.
Từ khi em chồng làm dâu, tôi cứ nghĩ em ấy sẽ thay đổi bản thân. Ấy thế mà mới cưới được 1 tháng, em chồng đã gọi về nhà bố mẹ đẻ khóc lóc tâm sự là em bị cả nhà chồng ghét bỏ, làm khó. Thậm chí, em rể cũng không bênh mà trách móc vợ nên em chồng tôi còn đòi ly hôn.
Mẹ chồng tôi vô cùng tức giận khi biết con gái yêu của bà bị đối xử như vậy ở nhà chồng. Ngay sáng hôm sau bà liền rủ tôi qua nhà thông gia với lý do thăm hỏi nhưng thực chất là thăm dò xem cuộc sống của em chồng ra sao. Nhà chồng của em chỉ cách nhà bố mẹ đẻ khoảng 12km, hôm đó lại là cuối tuần, tôi được nghỉ nên đồng ý chở mẹ qua nhà thông gia.
Thấy tôi và mẹ sang thăm, bà thông gia tiếp đón niềm nở lắm. Ngồi nói chuyện một lúc mới thấy em chồng bước xuống phòng khách. Em vẫn mặc đồ ngủ, đầu tóc rũ rượi, mặt còn ngái ngủ khiến tôi và mẹ xấu hổ đỏ mặt. Giận lắm nhưng tôi vẫn cố gắng nhỏ nhẹ hỏi để giữ thể diện: "Gần 11 giờ rồi, sao giờ này em mới dậy?". Thế mà em thản nhiên trả lời: "Tối qua em thức khuya xem phim nên mới mới dậy muộn. Mà nay là cuối tuần, em dậy sớm cũng có việc gì để làm đâu".
Ảnh minh họa
Bà thông gia lúc này mới thở dài mà nói: "Cái Linh (tên em chồng tôi) đi làm thì tôi không nói nhưng được nghỉ ở nhà con cũng chẳng giúp đỡ tôi việc nhà. Đã vậy thấy thùng rác trên nhà đầy ắp con cũng không đổ đi. Góp ý thì con cáu gắt rồi mắng luôn cả tôi. Chồng góp ý thì khóc lóc đòi ly hôn. Với tình hình này chắc tôi phải trả con về ngoại, nhờ ông bà bên đấy dạy lại, chứ nhà tôi chịu hết nổi rồi".
Trong khi tôi xấu hổ vô cùng thì em chồng lại lên giọng trách ngược mẹ chồng: "Con đi lấy chồng chứ có phải làm giúp việc đâu. Còn nhớ lúc ở nhà với bố mẹ, mấy việc trong nhà con còn không phải động một ngón tay vào, tại sao đi lấy chồng con phải phục vụ nhà chồng cơ chứ".
Tôi sốc nặng vì không ngờ em đi lấy chồng mà vẫn giữ thói quen như ở nhà. Ấy thế mà mẹ chồng tôi vẫn bênh vực em.
Mẹ chồng tôi tức giận nói: "Con gái tôi ở nhà được cưng như ngọc ngà, tôi còn chẳng dám sai con làm gì, vậy mà gả về đây lại phải chịu khổ như thế". Nói xong, mẹ quay sang bảo em nếu không thích sống ở nhà chồng thì lên xếp đồ về nhà với mẹ. Thế rồi mẹ chồng tôi cãi nhau với bà thông gia, không ai chịu nhường ai, còn em chồng thì đứng ở ngoài liên tục thốt ra những lời lẽ thiếu tôn trọng với mẹ chồng của em.
Tôi nóng cả mặt trước phản ứng của mẹ và em, lại vừa xấu hổ với nhà thông gia. Thấy tình hình trở nên căng thẳng, tôi khuyên mẹ bớt lời và khuyên em đã lấy chồng thì phải biết lo toan công việc phụ nhà chồng. Thế nhưng, mẹ chồng lại bực tức quay sang trách tôi không biết thương em mà đi bênh người ngoài.
Hiện tại mẹ chồng tôi đã đón em về nhà ở. Bà còn khẳng định là em chồng tôi không sai, nên nếu muốn đón em về nhà thì bà thông gia phải sang xin lỗi. Tôi thật sự hết cách với mẹ và em chồng rồi. Theo mọi người tôi nên làm gì để thay đổi suy nghĩ của mẹ và em chồng, làm thế nào để cứu vãn cuộc hôn nhân của em chồng đây?
Mẹ tôi than phiền cuộc sống khó khăn khi về già không có lương hưu, thông gia liền đưa ra ý tưởng làm cả nhà kinh ngạc Không hiểu mẹ chồng nói lời thật lòng hay xã giao nữa? Mẹ chồng tôi tính tình phóng khoáng và rất thương con cháu. Từ ngày tôi về làm dâu đến nay đã 13 năm rồi mà bà không lấy tiền ăn uống và điện nước. Tôi sinh 2 đứa con bà bao trọn tiền viện phí. Tháng nào bà cũng mua cho...