Mẹ chồng đón kẻ thứ 3 ễnh bụng về, tôi cười phá rồi lôi ra thứ khiến bà “trắng mắt”
Cô gái đang ngồi kia còn ưỡn bụng ra với đầy vẻ tự đắc. Tôi đã hiểu ra phần nào câu chuyện. Tôi còn đang nực cười trước những chuyện xảy ra trước mắt thì bên ngoài đã có tiếng xe của chồng tôi về.
Cuộc hôn nhân của chúng tôi khá êm ả. Hai vợ chồng nghề nghiệp đều thu nhập ổn định, nhà đã có nên nhìn chúng cũng không có gì phải suy nghĩ nhiều. Duy chỉ một nỗi đã 3 năm chúng tôi vẫn chưa có con.
Tôi biết lý do tin vui vẫn chưa đến song thực lòng tôi vẫn mong một điều kỳ diệu xảy ra. Tôi tích cực làm điều phước lành, tham gia nhiều chương trình thiện nguyện. Tôi muốn lòng mình được an yên, còn chuyện con cái có lẽ là số trời.
Vợ chồng tôi vẫn thương yêu nhau song tôi biết mẹ chồng tôi thì không muốn như vậy. Bà đã rất nhiều lần nói bóng gió cũng có, nói thẳng mặt tôi cũng có. Những câu chuyện “cây độc không trái, gái độc không con” đâu còn nhằm vào ai khác ngoài tôi.
Đã rất nhiều lúc tôi bị nản lòng, thậm chí từng nghĩ đến một sự giải thoát cho chính mình. Song tôi thương chồng và thật lòng muốn níu giữ cuộc hôn nhân này. Chỉ là tôi không ngờ, sau tất cả, chỉ mình tôi là ngây thơ nghĩ như vậy.
Tôi tự cuốn mình vào công việc nên cũng không còn quá suy nghĩ nhiều về chuyện con cái. Với tôi giờ đây, vợ chồng cứ sống với nhau thuận hòa là được, gặp duyên con sẽ đến. Cho tới một hôm vừa đi làm về, tôi đã thấy trong nhà đang nhao nhao lên vì một vị khách lạ.
Ảnh minh họa.
“Bố mẹ, con đã về ạ”, tôi cất tiếng chào nhưng hình như trong nhà mọi người còn chẳng để ý tới sự xuất hiện của tôi. Họ đang xúm lại vị khách kia và trao nhau tờ giấy gì đó đầy vui vẻ.
“Phải thế này chứ, chẳng lẽ nhà này lại tuyệt tự. Con làm tốt lắm”.
“Bố mẹ đang nói chuyện gì thế ạ”, tôi nói với giọng lớn hơn.
Lần này thì mọi người đã biết đến sự xuất hiện của tôi. Mẹ chồng tôi cầm tay vị khách lạ mặt kia rồi nói với giọng rất hùng hồn:
Video đang HOT
“Đây là Lê, người sẽ sinh con nối dõi cho cái gia đình này. Giờ thì chúng ta cũng chẳng có gì phải giấu nhau nữa. Tí nữa thằng Hùng sẽ về bây giờ. Tạm thời cái Lê sẽ ở phòng tầng 2 để bố mẹ còn tiện chăm sóc”.
Cô gái đang ngồi kia còn ưỡn bụng ra với đầy vẻ tự đắc. Tôi đã hiểu ra phần nào câu chuyện. Tôi còn đang nực cười trước những chuyện xảy ra trước mắt thì bên ngoài đã có tiếng xe của chồng tôi về.
“Cô đang làm gì ở đây thế này? Linh Anh, em đừng hiểu lầm. Hãy nghe anh giải thích”, chồng tôi bỗng vội vã thanh minh.
Mẹ chồng tôi thấy vậy liền nhanh nhảu đáp:
“Là mẹ đón nó về đấy. Bố mẹ vừa đưa con bé đi khám thai. Bác sĩ nói là con trai đấy con ạ. Thế là nhà mình an tâm có người nối dõi rồi”.
Ảnh minh họa.
“Người nối dõi? Con trai ư?”, tôi vừa nói vừa cười phá lên. Tất cả mọi người không khỏi choáng váng trước thái độ bất ngờ của tôi. Không để họ phải chờ lâu, tôi đã quyết định hạ màn kịch sau bao năm giữ trong lòng.
“Đến nước này thì con cũng chẳng còn gì phải giấu. Em đã từng muốn níu giữ cái gia đình này nhưng hóa ra đó lại chỉ là suy nghĩ ngây thơ của mình em. Giờ thì tất cả hãy nhìn đi”.
Tôi bất ngờ vào phòng ngủ rồi lôi ra tập giấy kết quả khám của chồng ném ra trước bàn.
“Cái gì? Vô sinh, cô nói con trai tôi bị vô sinh ư?”
“Những chữ trên đó chắc mẹ không đọc sai đâu. Con đã biết từ rất lâu nhưng không muốn nói ra vì sợ anh ấy tổn thương. Hóa ra là con đã lo quá xa rồi. Người vô sinh lại vẫn có con hoang ở ngoài được cơ mà. Thật nực cười!”.
Đến đây cô gái vừa nãy còn ưỡn bụng tự đắc kia bỗng quỳ thụp xuống chắp tay xin mọi người. Mẹ chồng tôi thấy vậy tung cú tát giáng trời xuống mặt cô ả kia.
“Giờ thì mọi người muốn làm gì cũng hãy bước ngay ra khỏi đây. Căn nhà này của bố mẹ tôi vẫn chưa hề sang tên cho hai vợ chồng đâu. Thật là nực cười quá đi mà”.
Nói rồi tôi chỉ thẳng tay mời họ ra ngoài. Cuộc hôn nhân này tôi chưa biết sẽ phải giải quyết ra sao song giờ phút này, điều duy nhất tôi muốn đó là không phải nhìn thấy những gương mặt đáng ghê sợ đó.
Theo tintuconline.com.vn
Nghĩ vợ n.goại t.ình khi suốt ngày "làm thêm" nhưng sự thật khiến chồng thương nhiều hơn giận
Sơn ngồi ngẫm nghĩ một lúc, có vẻ như anh đã hiểu ra vấn đề...
Duyên vốn là cô gái hiền lành, chịu khó, chăm chỉ. Cũng vì nết đó nên từ ngày về làm dâu nhà Sơn cô không có điều tiếng gì mặc dù gia đình anh được đ.ánh giá là khá phức tạp.
Lấy nhau cũng ngót năm mà vợ chồng Duyên chưa có em bé. Nhà anh có chị gái lấy chồng gần nên gửi cháu về cho bà ngoại chăm. Nhà cửa có tiếng trẻ con cũng bớt hiu quạnh. Vì thế mà mẹ chồng Duyên không hề sốt ruột hay gây khó dễ gì về việc cô chưa mang thai.
Duyên là người yêu công việc, luôn phấn đấu vì tương lai phía trước. Sơn biết điều ấy khi cô luôn mang việc công ty về nhà làm thêm buổi tối. Cô bảo: "Giờ chưa vướng bận con cái gì nên em muốn làm thêm, vừa có thêm thu nhập lại được các sếp ưu ái". Sơn không ngăn cấm gì vợ vì anh thấy mọi việc trong nhà Duyên đều hoàn thành chu đáo. Nhưng dạo gần gây Duyên có nhiều biểu hiện lạ.
Ảnh minh họa
Thường thì công ty Duyên làm được nghỉ chiều thứ 7 và cả ngày chủ nhật. Thời gian đó cũng thoải mái để người ta nghỉ ngơi, đi chơi hoặc tìm một hình thức giải trí nào đó. Ấy vậy mà lạ thay, Duyên lại "cắm chốt" ở công ty nói rằng nhiều việc cần làm. Chủ nhật cô cũng lên văn phòng từ sáng sớm rồi tối mịt mới về, thậm chí trưa ở lại ăn cơm bụi.
Lúc đầu Sơn cũng không mấy thoải mái vì cường độ làm việc nhiều quá anh sợ ảnh hưởng đến sức khỏe của vợ nhưng về sau nói mãi không được Sơn đành mặc kệ.
Một tháng tức là 4 cái chủ nhật đã trôi qua, chị gái hỏi Sơn: "Mợ Duyên dạo này làm gì mà bận rộn kinh thế nhỉ? Cậu không thấy lạ à? Xem lại đi không mọc sừng trên đầu mà không biết đâu". Ngẫm nghĩ lời chị gái nói, lòng Sơn bắt đầu dậy sóng. Những điều ấy không phải không có căn cứ. Có lẽ anh nên đến thử công ty vợ một lần tìm hiểu xem sao.
Duyên dắt xe ra khỏi nhà, Sơn nhanh chóng bám theo. Cô ăn sáng rồi mua luôn một hộp cơm mang lên văn phòng. Sơn vẫn chăm chú theo dõi. Đã gần trưa, Duyên vẫn miệt mài với cái máy tính, chưa có biểu hiện nào đáng nghi.
Một lúc sau có vẻ như có ai đó nhắn tin, Duyên trả lời tin nhắn và cười đầy bí hiểm. Tưởng tượng ra mọi thứ tồi tệ lòng Sơn nóng như lửa đốt. Anh cố chờ kẻ thứ 3 xuất hiện sẽ bắt tận tay nhưng không may Sơn đã bị bảo vệ tóm cổ bắt ra ngoài.
Sơn ngồi sảnh chờ, mãi không thấy Duyên xuống dưới, sốt ruột quá anh lại tìm cách mò lên. Đúng như những gì dự đoán, trước mắt Sơn là một gã đàn ông cao lớn đang ngồi chuyện trò vui vẻ ở cạnh chỗ Duyên. Dù vợ anh ngồi vị trí khuất tầm mắt nhưng Sơn phải vào bắt quả tang ngay thôi. Hóa ra đòi đi làm ngày nghỉ là vì lý do này.
Sơn sừng sổ, khi anh đẩy mạnh người đàn ông lạ mặt ra thì cô gái kia lại không phải vợ Sơn. Là Mai, bạn đồng nghiệp rất thân của Duyên. Họ bảo Duyên nhờ cài hộ phần mềm máy tính. Thấy khuôn mặt hằm hằm sát khí của Sơn, Mai kéo anh ra một chỗ nói chuyện riêng. Sơn cũng không ngại ngùng mà bày tỏ những nghi ngờ trong lòng mình.
Mai thở dài nhìn anh: "Em cũng mấy lần định nói với anh nhưng gặp riêng em lại ngại. Em không biết thế nào mà dạo này chị Duyên stress lắm. Cuối tuần nào cũng rủ em lên công ty hoặc đi cafe. Mà hôm nào em bận thì chị ấy lại ra công viên ngồi một mình. Chị ấy cũng không tâm sự gì với em nhưng có hỏi chị ấy chỉ bảo không muốn về nhà".
Ảnh minh họa
Sơn ngồi ngẫm nghĩ một lúc, có vẻ như anh đã hiểu ra vấn đề. Cách đây vài hôm Sơn vô tình nghe được Duyên nói chuyện điện thoại. Cô ấy đề cập đến việc cuối tuần cả nhà chị chồng ở đây 3 ngày nên không thể làm cái gì đó. Sơn nghe loáng thoáng không hiểu nhưng bây giờ anh nghĩ mình đã biết lý do thực sự việc Duyên sợ phải về nhà.
Từ ngày Duyên lấy chồng, chưa có con cái gì nhưng chị chồng gửi 2 đứa cháu ở đây thì chẳng khác nào con cô. Cứ đi làm về là Duyên tay năm tay mười, cơm nước rồi tắm rửa cho cháu để mẹ chồng đi tập thể dục. Ngày nào cũng như ngày nào, cứ phải 9 giờ tối mẹ bọn trẻ mới đón chúng nó. Cuối tuần thì cả nhà chị chồng cô về đấy chơi mấy ngày, ngủ qua đêm luôn. Nhà Sơn chật chội lại đông người khiến vợ chồng cô không có chút riêng tư. Sự vô tư quá đà của chị chồng, sự thương con vô lý của mẹ chồng và sự nhu nhược của chồng đã khiến Duyên phải bất đắc dĩ chọn công ty là nhà. Ai bảo cô lấy chồng xa...
Sơn nghĩ mà thấy thương Duyên vô cùng. Cô cứ cam chịu, cô chẳng nói và anh thì quá vô tâm. Sơn lấy ngay điện thoại nhắn tin cho Duyên: "Sang tuần em xin nghỉ thêm 1, 2 ngày vợ chồng mình về ngoại chơi nhé. Yêu em".
Theo Afamily
Cái kết “c.hết điếng” cho gã đàn ông đúng lúc hân hoan được giải thoát khỏi cuộc hôn nhân cũ kĩ để đến với cô người tình xinh tươi Đúng lúc vừa dứt câu tạm biệt thì 1 nhân vật không ngờ xuất hiện. Là nàng, hắn đã dặn nàng ở nhà chờ mà sao nàng lại đến đây? Cứ nghĩ đến việc sắp được ở hẳn bên nàng mà hắn vui sướng tột độ, chẳng màng đến con cái, của cải. Hắn nghĩ chán rồi, trước đây hắn vẫn luôn lên...