Mẹ chồng cay độc, nàng dâu nhanh trí ‘phản’ lại với mong muốn, không ít thì nhiều cũng phải cho bà hiểu chuyện
Mẹ chồng ăn nói bốp chát, sâu cay. Không chấp nhận điều này, cô con dâu đáp trả mẹ chồng xéo xắt mong bà tỉnh ngộ mà thay đổi.
“Rau gì mà cứng thế?”, “Thịt dai thế này ai ăn được?”, “Nấu cho ai ăn mà cơm không nhai nổi thế này”… mấy câu nói buông lơi ấy, kèm theo thái độ cau có khó chịu ra mặt của mẹ chồng không ngày nào không hiện diện bên mâm cơm nhà tôi.
Bữa ăn đang ngon mà thấy đắng. Chồng tôi chả nói gì ngồi im thin thít ăn.
Mẹ chồng tôi nổi tiếng là khó tính – Ảnh minh họa: Internet
Nghĩ mà bực mình, mẹ chồng tôi ở nhà cả ngày chẳng động tay động chân vào việc gì. Trong khi tôi đi làm cả ngày, chiều tối mới về, vội vàng đi chợ nấu ăn, làm sao không tránh khỏi bữa cơm thế này thế kia. Đã thế, mẹ chồng tôi lại vô cùng khó tính, ăn cái gì cũng phải thật ngon, hơi trái ý là phật lòng.
Video đang HOT
Sống thế này chịu sao nổi? Tôi bèn tìm cách cự lại bà, cốt để cho bà hiểu và thông cảm. Bố chồng tôi mất sớm, nên xưa nay trong gia đình mọi việc đều do bà quyết định, ai can hay nói gì cũng không được, lúc nào bà cũng cho mình là nhất rồi. Lại được con cái cưng chiều, không ai nói gì nên bà càng ngày càng khó tính.
Không hài lòng điều gì, mẹ chồng đều mang tôi ra để nói – Ảnh minh họa: Internet
Ngày Tết, tôi vừa bưng mâm cúng lên đã nghe tiếng bà chê ỏng, chê eo, nào là bày biện xấu thế, cà rốt chưa tỉa hoa, giò sao không xếp hì nh bông hoa cho đẹp. Tôi “phản” luôn: “Mẹ ơi, cốt ở tấm lòng. Con không có nhiều thời gian, cháu lại nhỏ mà chẳng ai đỡ đần con cái gì. Thành tâm là quan trọng nhất mẹ ạ. Con thấy mẹ từng làm cỗ có cầu kỳ vậy đâu mà mẹ cứ yêu cầu con vậy?”.
Lại tiếp chuyện này nữa, bữa ấy nhà có khách. Mọi người trong lúc ăn cơm nói về chuyện vợ anh Nam, bạn chồng tôi, nghe nói thu nhập cao lắm, dư dả mua nhà mua xe cho nhà chồng. Mẹ chồng tôi buông đũa nói một câu: “Vợ người ta như vậy chứ, ai như vợ con nhà này bao giờ?”.
Nói thật, tôi thấy nóng mặt quá các mẹ ạ. Chồng tôi vẫn ngồi im chẳng nói gì.
Thế là, tôi – cô con dâu đáp trả mẹ chồng ngay lập tức: “Mỗi nhà mỗi cảnh mẹ ạ. Mẹ so sánh như vậy là không hợp rồi. Như bác Hưng hàng xóm còn vừa mua cho hai vợ chồng anh con trai cả cái nhà ngay mặt đường để kinh doanh đó mẹ, nghe nói mấy tỷ đồng, bọn con cũng có so sánh gì đâu?” . Bà im lặng không nói gì, chắc tại ngại nhà có khách.
Hôm khác, đang ngồi ăn cơm, không may đĩa rau còn sót con sâu nhỏ, bà liền gắt gỏng: “Có mớ rau mà nhặt không kỹ thì còn làm được việc gì?” . Tôi trả lời luôn: “Con về muộn, trời tối, mắt lại kém, mai mẹ ở nhà giúp con nhặt rau, con về nấu cho nhanh và tiện, kẻo lại vướng sâu mẹ ăn thì khổ”.
Tôi nói bóng gió vậy thôi chứ biết bà cũng chẳng giúp gì mình đâu. Tính người khó cải. Biết thay đổi được mẹ chồng tôi không phải là dễ, nhưng nếu tôi càng im lặng thì càng không được các mẹ ạ.
Sống cùng mẹ chồng khiến tôi ngột ngạt vô cùng, ai ngờ vừa lên ở được một tháng bà đột ngột bỏ về quê, đọc mẩu giấy bà để lại mà tôi nghẹn ngào
Tôi hốt hoảng gọi điện cho bà nhưng không ai nghe máy. Kiểm tra giường ngủ của bà thì tôi tìm được một mảnh giấy nhỏ dưới gối.
Cách đây một tháng, mẹ chồng xách hành lý từ quê lên ở chung với vợ chồng tôi. Chồng tôi là con trai duy nhất, bố chồng đã mất cách đây mấy năm nên sớm muộn gì chúng tôi cũng phải đón bà lên.
Sống chung với mẹ chồng cũng chẳng có gì nếu như mẹ chồng là người dễ tính và thoải mái. Đằng này mẹ chồng tôi khó tính và xét nét vô cùng. Bà ca cẩm và mắng mỏ tôi đủ mọi thứ, từ những chuyện nhỏ nhất. Tôi làm gì bà cũng chẳng vừa ý, từ chuyện gấp chăn màn, phơi quần áo đến chuyện sắp xếp vị trí mấy lọ gia vị dùng trong nấu nướng. Bà lúc nào cũng cằn nhằn và bắt tôi phải làm lại thật chỉn chu, gọn ghẽ mới thôi.
Cuộc sống chỉ có hai vợ chồng và một đứa con đang thoải mái tự do bao nhiêu, có thêm mẹ chồng khiến tôi thấy ngột ngạt và bức bí bấy nhiêu. Nghĩ đến cảnh phải sống chung lâu dài với mẹ chồng mà tôi thấy chán nản vô cùng.
Nhưng tôi làm sao có thể ngờ được vừa lên ở với các con được một tháng thì mẹ chồng tôi đột ngột bỏ về quê. Tôi khẳng định là tôi không hề làm gì khiến bà phật lòng. Dù mẹ chồng ghê gớm và khó tính nhưng tôi vẫn luôn nín nhịn để giữ nhà cửa êm ấm, đơn giản vì tôi rất yêu chồng.
Nghĩ đến cảnh phải sống chung lâu dài với mẹ chồng mà tôi thấy chán nản vô cùng. (Ảnh minh họa)
Sáng cuối tuần ấy, chồng tôi đang trong chuyến công tác, khi tôi ngủ dậy thì đã không thấy mẹ chồng đâu. Tôi hốt hoảng gọi điện cho bà nhưng không ai nghe máy. Kiểm tra giường ngủ của bà thì tôi tìm được một mảnh giấy nhỏ dưới gối. Trên mảnh giấy có vài dòng chữ viết vội:
"Thôi mẹ cứ về quê ở đã, sau này không gắng gượng nổi nữa thì mới lên với các con. Giờ các con vẫn còn thiếu thốn khó khăn như thế, mẹ thật sự chẳng đành lòng trở thành gánh nặng cho hai đứa. Ở quê mẹ làm lụng quanh quẩn, trồng rau nuôi gà cũng có cái ăn. Lên đấy có giúp được gì cho các con đâu, còn khiến hai đứa phải tốn kém thêm bao nhiêu khoản. Không phải về đón mẹ lên nữa nhé!".
Đọc xong những dòng chữ bà để lại mà tôi bật khóc vì xúc động. Tôi nhớ lại suốt mấy năm qua về làm dâu, chưa bao giờ tôi thấy mẹ chồng gọi điện lên xin tiền con trai. Chúng tôi nhiều lần biếu xén quà cáp, tiền nong mà bà còn chối đây đẩy không nhận. Thời gian ở đây, tôi mua gì cho mẹ chồng cũng bị bà chê ỉ ôi, hóa ra không phải bà ghét tôi mà vì bà không muốn con dâu tiêu tiền cho mình. Những điều bà mắng mỏ, góp ý với tôi thật ra cũng là muốn tốt cho tôi cả đấy chứ.
Vợ chồng tôi dù chưa mua được nhà và chẳng giàu có gì nhưng đâu đến mức khó khăn như bà nói. Thế mà bà vẫn bỏ về quê vì không muốn làm phiền đến các con. Tấm lòng thương yêu con cháu của bà bao la như vậy, nhớ đến những ngày qua nghĩ xấu về bà mà tôi thấy hổ thẹn vô cùng.
Bà về quê phải lủi thủi một mình, càng nghĩ tôi càng thấy thương mẹ chồng. Tôi muốn về đón bà lên ở với chúng tôi nhưng xem chừng ý tứ của bà khá kiên quyết. Phải làm sao để thuyết phục bà hả mọi người?
Làm dâu 5 năm, lần đầu tiên được mẹ chồng tặng quà, tôi đang mừng thì bàng hoàng khi nghe bí mật bà tiết lộ Cầm món quà mẹ chồng tặng, tôi hào hứng, vui mừng vì nghĩ rằng công sức mình bỏ ra suốt 5 năm qua đã có được thành quả. Nào ngờ sự thật chẳng hề đẹp đẽ như tôi nghĩ. 5 năm làm dâu, tôi luôn tâm niệm phải sống thật tốt, thật chân thành với gia đình chồng. Tôi luôn nghĩ rằng chỉ...