Mẹ bắt vợ đẻ bằng được con trai, thương em tôi lén đi “thắt” để rồi 6 tháng sau cô ấy chửa to tướng
Hoang mang khi bụng vợ cứ trồi lên mỗi ngày, tôi thấy lạ bảo em giảm cân đi để rồi sốc đến tận óc khi vợ khoe điều hoang đường này.
Là con trưởng của dòng họ, lại trai độc đinh trong gia đình, áp lực phải đẻ bằng được con trai khiến vợ chồng tôi nặng nề vô cùng. Vì chiều theo ý bố mẹ chồng, vợ tôi cố đẻ mổ đến đứa thứ 3 vẫn là con gái. Điều đáng sợ hơn lần sinh thứ 3 tôi suýt chút nữa thì mất vợ, sức khỏe của vợ lại yếu. Vậy mà bố mẹ tôi, rồi họ hà ng vẫn không xót, tiếp tục bài ca: “Phải đẻ tiếp, đẻ bằng được con trai mới thôi” .
Dù tôi có nói, giải thích thế nào bố mẹ cũng không chịu nghe. Ông bà vẫn thương cháu gái nhưng nỗi niềm khao khát thằng cháu đích tôn để gia đình có người thờ cúng vẫn thôi thúc ông bà. Có lần mẹ rỉ tai tôi bảo: “Hay mày ra ngoài kiếm thằng con trai đi” . Tôi giật mình, sững sờ trước lời mẹ xúi, chưa bao giờ tôi có tư tưởng đó và muốn làm việc đó cả. Tôi yêu vợ, thương cô ấy không hết sao có thể vì trách nhiệm với gia đình mà để vợ tổn thương được.
(Ảnh minh họa)
Chịu điều tiếng từ chính người thân, vợ tôi gần như trầm cảm. Em suy nghĩ nhiều, lúc nào cũng cảm thấy có lỗi với nhà chồng, tự nhận mọi lỗi lầm về mình. Vợ đã khổ sở vậy rồi mà bố mẹ tôi không tha cho em, vẫn tiếp tục đay nghiến làm khổ vợ. Nghĩ nát óc không biết làm gì để vợ hết khổ, để bố mẹ đừng nhắc chuyện đẻ con trai nữa tôi mới nghĩ ra hạ sách.
Giấu tất cả mọi người, tôi nói dối đi công tác 2 tháng trong Nam để đi thắt ống dẫn tinh, chấm dứt chuyện sinh đẻ cho vợ đỡ khổ, bố mẹ cũng hết hi vọng. Trở về nhà, tôi gặp riêng bố mẹ và tiết lộ chuyện mình bí mật làm. Ông bà nghe xong sốc lắm, bố mẹ trách tôi ngu dại, bất hiếu nhưng tôi không thể làm khác được. Chỉ có cách này tôi mới giúp vợ hết khổ, khiến bố mẹ tôi dừng việc ép tôi đẻ con trai bằng được.
Không muốn vợ buồn hay phải cảm thấy mang ơn, tôi xin bố mẹ hãy giấu chuyện này với cô ấy để gia đình được yên ấm. Tôi biết làm thế là không nên, khiến bố mẹ buồn nhưng sẽ là cách tốt nhất để chấm dứt chuyện con cái tại đây. 3 cô công chúa là đủ rồi, tôi không có con trai lo chuyện thờ cúng dòng họ thì đã có con của các chú. Bố mẹ, họ hàn g quan trọng hóa lên thôi. Thời buổi bây giờ, đẻ được là tốt rồi, trai gái quan trọng gì chứ.
Từ ngày nhận tin sét đánh từ tôi, bố mẹ không nhắc gì chuyện cháu trai nữa, vợ tôi cũng thoải mái tâm lý hơn. Vậy mà dạo này bụng vợ cứ trồi lên rõ rệt, nghĩ đơn giản vợ béo bụng tôi bảo em giảm cân, tập luyện cho có eo thì vợ lại thủ thỉ: “Em có bầu rồi, 4 tháng rồi. Lần này em nghén ngọt chắc là con trai anh ạ. Bố mẹ biết chắc mừng lắm. Em sợ lại con gái nên giấu đợi đến tháng 4 mới cho anh biết đấy” . Vợ vừa nói vừa khoe bụng bầu khiến tôi sốc, hoang mang vô cùng. Tôi đi thắt rồi, vậy vợ bầu với ai?
Sợ cô ấy béo bụng tưởng mình có thai, tôi cố giữ bình tĩnh đưa vợ đi khám xem thế nào. Kết quả, cái thai được 4 tháng 1 tuần. Nhìn vào kết quả siêu âm, tôi sốc và phẫn nộ vô cùng. Cả đoạn đường chở vợ về tôi không nói câu gì, vợ nhìn vẻ mặt của tôi có phần sợ sệt, hoang mang.
Video đang HOT
Về đến nhà, tôi lôi trong tủ giấy tờ mình đi thắt ống dẫn tinh ra cho cô ấy xem. Vợ tái mặt nhìn nó, còn tôi thì bắt đầu chuỗi câu hỏi cha của đứa bé là ai? Cô ấy phản bội tôi từ bao giờ? Tại sao lại làm điều đó trong khi tôi hết lòng yêu thương vợ? Em nhìn tôi run lên bần bật, vợ khai rằng đã làm chuyện đó với đồng nghiệp cách đây 5 tháng. Vì áp lực con cái, vì cảm thấy buồn tủi em đã ngã vào lòng anh ta và dẫn đến cơ sự này.
Bị vợ cắm sừng, tôi đau đớn vô cùng. Cả đêm ấy tôi và vợ không ngủ nhưng cũng chẳng nói với nhau câu nào. Vợ nằm khóc, còn tôi thở dài suy nghĩ. Sáng hôm sau vừa đưa con đi học về, tôi thấy vợ đã dọn hết đồ cá nhân của cô ấy và để lại mảnh giấy: “Em không đủ tư cách làm vợ anh, nhận sự yêu thương của anh, lại càng không xứng làm mẹ các con. Em đi rồi, anh thay em chăm các con nhé” .
Vợ bỏ đi không báo trước một lời, tôi đến nhà ngoại nhưng cô ấy không tới đó. Tìm gã đồng nghiệp của vợ nhưng hắn ta cũng không biết em ở đâu. Không tìm được vợ, tôi buồn, hụt hẫng vô cùng, Có lẽ cô ấy tự cảm thấy xấu hổ nên đã bỏ đi để tránh mặt mọi người, còn tôi thì bây giờ như một kẻ thất bại, bị vợ cắm sừng, vợ bỏ, lại mang tội bất hiếu với gia đình nữa. Tôi phải làm gì đây? Làm gì để bản thân không phải đau khổ, mệt mỏi mỗi ngày nữa?
Bế đứa cháu đỏ hỏn trên tay, mẹ chồng mặt cau có: 'Lại con gái, chỉ ăn với đẻ mà vô tích sự'
Đây là lần thứ 3 tôi lên bàn mổ, trước khi có đứa con này, tôi đã thề với lòng dù là con trai hay con gái thì tôi cũng sẽ không đẻ thêm. Vì chồng cũng vì rồi, bây giờ là lúc phải sống cho tôi và các con.
Nhà chồng tôi toàn những người có học thức hẳn hoi. Thế nhưng tư tưởng có khi chẳng bằng một người nông dân. Người ta có cháu nào thì quý cháu đấy. Còn nhà chồng tôi, lúc nào cũng chỉ thích con trai. Sống ở thành phố mà vẫn có những người cổ hủ thế đấy.
Lấy chồng 6 năm thì tôi mổ đẻ 3 lần. Ai từng mổ đẻ rồi thì biết. Đau muốn chết đi sống lại, đã vậy sức khỏe còn tụt dốc trầm trọng. Chưa kể tôi mổ dày, từ lúc mang thai đến khi lên bàn mổ, lúc nào cũng nơm nớp vì rất dễ xảy ra tình huống xấu cho cả mẹ và con. Ấy vậy mà lần nào cũng thế, hễ nói đến chuyện con cái là mẹ chồng tôi lại tạo áp lực:
"Lần này đẻ con gái rồi, lần sau cố mà kiếm thằng cháu trai cho chúng tôi".
"Có phải muốn là được đâu mẹ. Hơn nữa với con thì con nào cũng được hết"
"Thì tao cứ dặn vậy. Đẻ được con trai đỡ lo chồng nó kiếm con bên ngoài".
Tôi phải kìm chế mấy lần, chứ không cũng cãi lại mẹ chồng rồi. Nói như mẹ chồng tôi thì nhà nào toàn con gái chồng sẽ đi ngoại tình hết. Chẳng qua chỉ vì chồng tôi kiếm được tiền nên tôi mới đẻ nhiều. Với cả anh bảo đẻ một lần, tranh thủ chăm con nhỏ, sau này chỉ việc đi làm thôi.
Mẹ chồng hễ gặp là giục chúng tôi phải sinh cho bà 1 đứa cháu trai (Ảnh minh họa)
Mà vợ chồng tôi cũng không quan tâm việc con trai con gái, miễn sao con khỏe mạnh ngoan ngoãn. Chỉ có mẹ chồng tôi là lúc nào cũng đặt nặng chuyện này. 2 lần trước tôi mang thai thì chẳng nói làm gì, lần này bà cứ đòi đi khám cùng tôi. Tất cả cũng vì muốn biết đứa cháu trong bụng là trai hay gái.
Đợt thai 13 tuần, đi khám biết tin tôi đang mang bầu con trai, mẹ chồng tôi về nhà, ngồi ôm điện thoại cả ngày chỉ để khoe con dâu đang mang bầu thằng cháu đích tôn cho bà. Đến 21 tuần, người ta vẫn bảo đó là con trai. Thế là trên đường về, bà tạt qua shop quần áo gần nhà mua chẳng biết bao nhiêu đồ.
Tôi nghĩ 21 tuần thì bác sĩ chẩn đoán cũng đúng rồi, vậy nên những lần sau chỉ đi thăm khám chứ chẳng hề quan tâm tới giới tính của bé nữa. Cho tới hôm mổ đẻ, tôi mệt nhưng vẫn cố thều thào với bác sĩ:
"Bác sĩ ơi, con cháu là trai hay gái".
"Gái nhé, hồng hào trắng trẻo, 3 cân 3".
"Nhưng cháu siêu âm là trai mà. Có nhầm lẫn gì không".
"Chắc bác sĩ nhìn dây rốn đấy. Đây, con cháu đây".
Tới viện thăm cháu nhưng biết không phải cháu trai, bà quay sang nói tôi vô tích sự (Ảnh minh họa)
Tôi thì không quan trọng việc trai gái đâu, nhưng mẹ chồng tôi hụt hẫng vô cùng. Lúc tôi trở về từ phòng hồi sức sau 4 tiếng sinh mổ, mẹ chồng tôi đang bế cháu với gương mặt cáu có. Thấy tôi, bà lẩm bẩm:
"Lại con gái, chỉ ăn với đẻ mà vô tích sự".
"Mẹ nói cái gì thế? Mẹ không sợ cháu mẹ nó tủi thân à? Đã vậy ra viện con cho mẹ con nó về ngoại".
"Anh giỏi. Vậy thì cho nó về đi. Nhà này cũng chả cần đứa không biết đẻ".
Lúc ấy tôi đau nên chẳng nói được gì, chỉ có chồng tôi là an ủi:
"Thôi, em cứ nghỉ ngơi đi. Con gái cũng được, con gái càng tốt. Thời bây giờ, con gái mới có giá".
Được chồng động viên nên tôi cũng đỡ buồn. Mỗi tội từ hôm ấy đến hôm tôi ra viện, mẹ chồng chẳng đến thăm con dâu lần nào nữa. Không hiểu sao thời giờ vẫn còn nhiều người như mẹ chồng tôi, lúc nào cũng đòi hỏi con dâu phải đẻ cháu đích tôn thế nhỉ?
Con dâu nuốt nước mắt nhìn mâm cơm thừa mẹ chồng để phần vì 'không biết đẻ con trai' Sau khi cho con bú xong, bước ra ngoài ăn cơm, cô con dâu bất ngờ vì phần thức ăn thừa được mẹ chồng để lại. Tư tưởng "trọng nam khinh nữ" vẫn còn tồn tại trong nhiều gia đình Việt Nam hiện nay. Có không ít bà mẹ chồng vẫn ao ước có cháu đích tôn và gây áp lực cho con...