Mẹ báo tin vợ khó đẻ, tôi vẫn cố thêm “nháy” nữa với bồ để rồi phải khóc ngất trước mặt vợ
Biết vợ rất khó đẻ nhưng bồ gạ ở lại làm thêm “nháy” nữa tôi vui vẻ ở lại bỏ mặc vợ đau đớn trong viện để rồi phải khóc hết nước mắt, phải đối diện với tòa án lương tâm cả đời.
Chẳng lẽ trong lúc tôi ở bên Huệ thì vợ… (ảnh minh họa)
Từ ngày gặp Huệ tôi như say nắng em. Huệ trẻ đẹp và vô cùng nóng bỏng dù đã qu 1 đời chồng rồi. Huệ cũng biết tôi là người đã có gia đình nên lúc đầu em giữ khoảng cách lắm. Nhưng chẳng hiểu vì sao chúng tôi lại đến với nhau bất chấp tất cả dù biết trước cuộc tình vụng trộm này chẳng đi tới đâu, nó còn khiến tôi mất đi tất cả nhưng tôi vẫn muốn cặp với Huệ. Cứ thế chúng tôi giấu diếm mọi người, bí mật qua lại với nhau không ai hay.
Thời điểm tôi quen Huệ, thì vợ tôi đang mang thai đứa thứ 2 rồi. Nhiều lúc hôn lên bụng vợ mà nói dối yêu vợ nhất và chỉ có vợ thôi tôi lại thấy mình hèn và có lỗi với vợ quá. Nhiều lúc dặn lòng sẽ từ bỏ Huệ để về bên vợ con nhưng có lẽ lý trí không thắng nổi con tim. Mỗi lần ở bên Huệ là tôi quên đi tất cả và nhiều lúc nghĩ liều rằng có đánh đổi vợ với Huệ tôi cũng sẽ làm.
Cứ thế tôi và Huệ gặp nhau trong nhà nghỉ 1 nhiều. Lắm khi làm “chuyện đó” xong, Huệ nũng nịu với tôi đòi danh phận, em không muốn làm người tình bí ẩn nữa. Ậm ừ với Huệ tôi không biết phải làm sao với 2 người phụ nữ mình đang yêu. Bỏ Huệ về bên vợ tôi không đành mà bỏ vợ theo Huệ thì tôi có lỗi và mang tiếng cả đời này mất. Vợ tôi là cô gái hiền lành, đảm đang, yêu tôi với 1 tình yêu chân thành cô ấy không xứng đáng bị tôi ruồng bỏ nhưng…
Huệ lại kéo tay và nài nỉ ở lại với em và làm thêm “1 nháy” nữa (ảnh minh họa)
Thế rồi 1 ngày nọ đang ở trong nhà nghỉ âu yếm với Huệ thì mẹ tôi gọi điện. Phải đến cuộc gọi thứ 8 tôi mới nhấc máy vì đang dở cuộc vui. Vừa alo được cái mẹ đã nói như hét vào tai tôi: “Anh có vào viện với vợ ngay không, con Trà (vợ tôi) nó khó đẻ lắm”. Dạ vâng với mẹ, tôi định dậy mặc đồ vào viện nhưng Huệ lại kéo tay và nài nỉ ở lại với em và làm thêm “1 nháy” nữa. Ngần ngừ 1 lúc tôi đồng ý và tiếp tục cuộc vui với Huệ thêm hơn tiếng đồng hồ nữa.
Video đang HOT
Vui vẻ chán chê với bồ, tôi mặc đồ đi vợ và dặn Huệ hôm nay đừng nhắn tin gọi điện vì có gia đình ở bên. Lái xe đến viện vợ sinh, tôi lần hỏi được vợ đang ở phòng đẻ. Chạy vội đến đó xem vợ đã sinh được hay chưa thì vừa đến nơi đã thấy mẹ tôi và mẹ vợ nhìn nhau khóc hết nước mắt. Linh tính có chuyện chẳng lành tôi nắm chặt tay mẹ mình hỏi tình hình vợ sao rồi.
- Mẹ à, vợ con sinh rồi chứ? Vợ và con con khỏe chứ mẹ?
- Mày đi đâu, đi đâu hả Hải (tên tôi)? Tao gọi mày từ bao giờ mà giờ mày mới vác mặt đến. Mày có biết vì sinh con cái Trà đã mất rồi không? Trước khi nó mất, nó vẫn cố gọi tên mày và hỏi tao sao mày chưa tới. Mày có biết lúc đó con bé đau khổ thế nào không hả con?
- Sao ạ, vợ con mất ạ. Không thể, không thể có chuyện như thế được. Con bận chút việc nên đến trễ, vợ con không thể đi như thế được.
Không tin vào những gì mẹ nói, tôi đẩy cửa phòng đẻ vào nhìn vợ. Nhưng không người vợ đã được y tá phủ khăn trắng kín mặt hết rồi. Vợ đang ngủ hay đã chết mà giọt nước mắt đau đớn vẫn còn vương trên mí mắt của cô ấy thế kia. Tiến sát gần vợ, tôi cầm tay vợ lên hôn rối rít nhưng không tay vợ lạnh toát và không có bất kỳ phản ứng gì khi tôi gào khóc gọi tên cô ấy. Bất lực vì không đánh thức được vợ dậy, tôi khóc, khóc nấc lên vì đã mất vợ.
Buổi chiều hôm đó đưa vợ về nhà lo ma chạy, tôi cứ nhìn vợ rồi lại nhìn đứa con mới sinh mẹ đang bế trên tay mà bật khóc nức nở. Tại tôi, tại tôi mà vợ mới chết phải không? Nếu như tôi về ngay với vợ, biết đâu sức mạnh của tình yêu sẽ khiến vợ vượt qua cái chết? Có lẽ vợ tôi đã cố chờ, chờ tôi đến nhưng rốt cuộc lúc ấy tôi lại ở bên Huệ phản bội tình yêu của vợ.
Nhìn lên di ảnh vợ, thấy cô ấy mỉm cười mà tim tôi đau nhói. Nếu như tôi không đi gái, không bỏ rơi mẹ con cô ấy trong lúc nguy kịch thì mọi chuyện sẽ không đến mức thậm tệ này. Người ta bảo tình yêu sẽ giúp con người vượt lên khỏi số mệnh, cái chết nhưng tôi đã phụ vợ, đã gián tiếp giết vợ rồi. Không biết mai này con trai tôi lớn lên biết chuyện nó hận và chấp nhận 1 người bố tồi tệ như thế này không? Giờ tôi chỉ ước giá như thời gian quay lại tôi sẽ không cặp bồ, yêu thương vợ con thì có lẽ ngày hôm nay là tiếng cười chứ không phải chìm đắm trong nước mắt và u buồn thế này.
Theo blogtamsu
Chồng mất, mẹ chồng lập mưu đuổi tôi và 4 đứa con ra khỏi nhà nhưng rồi lại cúi đầu...
Thế là mẹ chồng tôi gọi luật sư đến đọc rõ di chúc rồi nói rõ, trong ngày mai tôi phải dọn ra khỏi nhà. Tôi khóc ngất, vì lúc đó, trong tay tôi chỉ có 5 triệu đồng và hoàn toàn không có chỗ nào để đưa con đi.
ảnh minh họa
Tôi khóc ngất khi biết tin chồng qua đời trong chuyến công tác ở miền núi. Tôi mới 40 tuổi, con bé nhất của tôi mới 2 tuổi, trên nó còn 3 đứa nữa, thế mà chồng tôi lại bỏ tôi mà đi mãi mãi. Tôi khóc ngất, thương mình, thương con từ đây bơ vơ trên cõi đời, không có ai mà nương tựa.
Trong lúc tang gia bối rối như vậy, mẹ chồng tôi lại gào lên, bảo rằng tôi hại chết chồng, chính vì tôi ăn không ngồi rồi nên chồng tôi mới phải nai lưng ra làm lụng rồi mới gặp nạn như thế. Tôi vừa buồn vừa tủi, vì mẹ chồng tôi cứ ép tôi sinh con trai nên chúng tôi cứ cố đẻ mãi. Tôi quanh năm suốt tháng cứ cố mang bầu rồi ở nhà nuôi con, làm sao có thời gian đi làm, giờ một mình nuôi 4 đứa con gái nheo nhóc, tôi thực sự thấy ngợp.
Thế mà mẹ chồng tôi không hiểu, sau khi chồng tôi mất được 2 tuần thì bà bắt đầu đuổi tôi và các con ra khỏi nhà với lý do đó là nhà của con trai bà, tôi không đẻ được cháu đích tôn cho bà thì không được ở trong căn nhà đó. Tôi không chịu, vì giờ nếu ra khỏi nhà thì mấy mẹ con tôi không biết đi đâu. Tôi bảo rằng tôi có thể thuê luật sư để bảo vệ quyền lợi của mình.
Cuộc chiến của tôi và mẹ chồng bắt đầu. Rồi đùng một cái, mẹ chồng tôi mang đến một bản di chúc viết tay của chồng tôi. Trong đó, chồng tôi bảo rằng căn nhà này sẽ để lại cho mẹ đẻ và không cho mẹ con tôi bất kỳ quyền lợi nào.
Tôi điếng người, bức di chúc chính là bản viết tay của chồng tôi, không lẫn đi đâu được. Thế là mẹ chồng tôi gọi luật sư đến đọc rõ di chúc rồi nói rõ, trong ngày mai tôi phải dọn ra khỏi nhà. Tôi khóc ngất, vì lúc đó, trong tay tôi chỉ có 5 triệu đồng và hoàn toàn không có chỗ nào để đưa con đi. Mẹ chồng tôi không muốn nhận cháu vì 4 đứa con của tôi đều là gái. Bà gọi người đến, đuổi mấy mẹ con tôi ra khỏi nhà.
(Ảnh minh họa)
Tôi ôm di ảnh của chồng, bế con ra khỏi nhà trước sự chứng kiến của nhiều người. Tôi biết họ cũng bức xúc thay tôi nhưng không thể làm gì được. Mẹ chồng tôi hỉ hả lắm, cuối cùng sao bao nhiêu năm bà cũng đuổi được tôi ra khỏi nhà. Bà nói rằng bà sẽ cho thuê căn nhà đó lấy tiền để an hưởng tuổi già vì giờ con trai đã mất, không có ai để nương tựa nữa.
Tôi dẫn con đi thuê nhà trọ, đang điếng người vì không biết phải làm gì để nuôi con và chi trả cho việc thuê nhà thì một sự việc bất ngờ khác lại diễn ra. Hôm đó là tròn 1 tháng ngày tôi bị mẹ chồng đuổi ra khỏi nhà. Lúc đó mới 7h tối, tôi đi ngang qua khu nhà cũ, định vào vay tạm chú một ít tiền thì thấy có mấy người đứng vây lại thành một vòng tròn. Lại gần hơn, tôi thấy có 3 đứa con gái trông có vẻ bặm trợn đang quây quanh một bà già chừng 80 tuổi. Tôi thấy bà ấy nằm co quắp dưới đất, tay giữ chặt cái ví thì hiểu ra ngay vấn đề. Tôi chạy lại gần đó cầm một vốc đá rồi vừa ném vào đó vừa hô to: "Cướp ai cứu tôi với, cướp". Nói rồi tôi ôm ngang cái xe đạp mình đang đi, vừa ôm vừa xoay tròn rồi xông vào chỗ mấy đứa con gái đó đang đứng. Thấy tôi, mấy đứa nhóc sợ quá chạy tán loạn. Tôi chạy đến đỡ bà già kia lên và ngạc nhiên khi biết đó là mẹ chồng tôi.
Tôi đỡ bà ngồi dậy, phủi quần áo cho bà rồi hỏi han. Mẹ chồng tôi bảo rằng bà mới đi lấy tiền thuê nhà về, số tiền lên đến 20 triệu, nếu lúc nãy không có tôi liều mình xông vào thì có lẽ bà bị tụi nhóc kia đánh và cướp tiền rồi. Tôi thấy vậy bèn đưa mẹ chồng về nhà rồi xoa dầu cho bà. Xong xuôi, tôi cáo từ rồi về nhà trọ cùng với con.
(Ảnh minh họa)
Nào ngờ ngày hôm sau, mẹ chồng tôi tìm đến chỗ tôi trọ. Bà quỳ xuống xin lỗi tôi, bà nói: "Mẹ xin lỗi, mẹ đã làm giả bản di chúc để cướp nhà của con. Từ mai con hãy đưa cháu về nhà mà ở. Tại mẹ hồ đồ, con cho mẹ xin lỗi". Tôi hơi sốc trước lời thú nhận của mẹ chồng. Tôi ôm lấy bà, nói lời cảm ơn.
Ngày hôm sau, tôi và các con chuyển về nhà, mẹ chồng tôi từ đó cũng thường xuyên sang ở với chúng tôi. Bà nói rằng tuy bà không có phúc có cháu trai nhưng bà lại có một người con dâu tốt. Nếu không có vụ cướp hôm đó, chắc bà đã gây ra một tội lỗi tày trời.
Theo blogtamsu
Đánh vợ què chân vì cái tội về nhà muộn để rồi 2 ngày sau phải khóc ngất khi thấy em... Thế mà ngày hôm sau, vợ tôi lại về nhà muộn hơn. Thấy vợ về, tôi vác luôn cái gậy dùng để mắc màn lôi ra đánh túi bụi vào chân vợ. Vợ tôi quá ngạc nhiên trước hành động của tôi, cô ấy không né kịp... ảnh minh họa Thấy vợ mệt nhọc kéo chiếc xe cho ngay ngắn vào khoảng sân...