Mẹ anh nói: Con gái quê em hám tiền nhiều lắm…
Em bươc vao tinh yêu vơi nhưng mơ mông, hy vong va sư sôi suc cua trai tim tre tuôi ma em không biêt đươc răng, xung quanh tinh yêu con hê luy vao nhiêu thư khac nưa: gia đinh, quê hương va phai “môn đăng hô đôi”.
Ảnh minh họa
Tinh cơ, môt lân ghe thăm bênh nhân cua khoa tâm thân, em nhin thây môt cô gai trac tuôi em, cô ây hoa điên, cô ây gao thet tên ngươi yêu, vung chay khăp phong, rôi khoc loc, rôi van xin, rôi đanh ca me đe đang chăm soc. Ôi! Đo la vi yêu…va rôi em giât minh, em thây lanh ơ sông lưng, cay cay ơ khoe măt. Em giât minh vi nghi răng, hinh như em đa tưng bi “điên” như thê cach đo 2 ngay, khi anh chia tay em.
Giưa căn phong trông văng, em bât tinh trong đêm va đoc nhưng dong tin nhăn cua anh. Nhưng lơi le sao ma chua chat, cay đôc, răng em la đưa gia tao, la diên viên không cân tra cat-sê, la em yêu anh vi tiên… Em đa không khoc đươc, không biêt tra lơi hay giai thich với anh thê nao. Bơi le nhưng dong chư đo qua xa vơi đôi vơi em.
Em đa tưng nghi, khi yêu la phai đăt hêt niêm tin vao ngươi minh yêu. Em không biêt gia đinh anh giau cơ nao, em không biêt la em đang diên vơi cuôc sông cua em ra sao? Hay em qua ngôc nghêch, chi biêt yêu va đa nghi qua đơn gian: hanh phuc rôi se đên nêu như trai tim ta thât long. Không phai như thê đung không anh?
Hanh phuc se không đên vơi môt đưa con gai ngheo, môt đưa con gai co quê hương ma con ngươi ơ đo mang tiêng la xâu xa.
Em tim đên rươu vi em hy vong cơn say se giup em ngu va quên đi nhưng chuyên buôn phiên. Va rôi em lai nhâm, hinh như cuôc sông nay em đa nhâm qua nhiêu thi phai. Cang trong cơn say em cang thây đâu oc minh tinh tao, cang nhơ ra moi chuyên va đau, khoc, gao thet…
Video đang HOT
Thât mêt moi khi đôi măt nhau ma khoang cach qua xa, em không hân anh vi em vân yêu anh lăm. Cuôc đơi thât trơ trêu phai không anh? Khi anh hêt hiêu nhâm em vê chuyên em la đưa gia dôi thi lai la gia đinh.
Chua xot, cay đăng qua vi em xuât thân tư quê hương không mây ai thich va mang nhiêu tiêng xâu nên me anh se không châp nhân. Em nghe xong ma cươi nhat…Em cươi anh, anh không co chinh kiên cua riêng anh, sao anh yêu đuôi như vây, anh không đu dung cam vươt qua ban thân đê đôi diên vơi cam xuc thât sư. Rôi em lai nghi hay minh phân đâu ma sông đê xưng vơi cai danh ma ngươi đơi ban cho nhi: “con gai nơi ây ham tiên lăm”.
Lân ngôi bên nhau cuôi cung, anh vân noi la con yêu em. Em tư hoi: “tinh yêu cua anh chi đươc đên thê thôi sao! Anh châp nhân nhưng li do đo đê bo đi tinh cam cua anh hay do em tham lam qua. Luc đo em cân lăm môt câu noi: anh va em se vươt qua nhưng kho khăn”.
Vây la anh va em xa nhau không phai vi hêt yêu ma ca hai co qua nhiêu khoang cach. Cuôc sông cua em va anh dương như qua khac biêt.
Sau cơn điên loan rôi em cung trơ vê la chinh mình nhưng ma không nguyên ven như trươc nưa. Trai tim đau nhoi, niêm tin tan vơ va cam giac chai san.
Va em biêt sau nhưng ngay buôn thi anh cung se binh tâm trơ lai, anh se tim đươc môt ngươi khac co thê tôt hơn hoăc không băng em nhưng ngươi đo vinh viên không phai la em…
Theo VNE
Anh rể "tháo chạy" khỏi nhà vợ vì... em vợ si mê
Từ ngày tôi về ra mắt gia đình em, khi tôi chưa là chồng của chị gái em, tôi đã cảm nhận được sự quan tâm em dành cho tôi. Nhưng ban đầu tôi nghĩ, đó chỉ là do em quý mến người yêu của chị nên em chăm sóc như vậy.
Với lại, cả nhà em ai cũng quý tôi nên tôi luôn coi đó là chuyện thường. Nhiều lần em vòi vĩnh tôi, bắt tôi đưa đi mua quần áo, rồi em cứ thử xong lại xoay vòng chiếc váy. Sự tự nhiên của em nhiều khi khiến tôi ngượng. Nhưng tôi lại luôn xác định trong đầu, em là em gái của người yêu nên không quan trọng, chiều em một ít thì cũng là lấy lòng nhà vợ.
Người yêu tôi thì cực kì thoải mái trong chuyện này. Lúc nào cô ấy cũng bảo tôi quan tâm chăm sóc em gái cô ấy, vì em còn nhỏ. Thật ra, chỉ là em nhỏ hơn tuổi chúng tôi thôi chứ còn nói về tuổi nhỏ thì không phải. Em đã là thiếu nữ, biết yêu và cũng có thể lấy chồng dù là hơi sớm. Nhưng tôi không bận tâm nhiều chuyện đó, nghĩ chỉ mệt thêm, tôi cứ ân cần lo lắng cho cả gia đình người yêu, giống như chăm sóc cô ấy vậy.
Người yêu tôi là một cô gái tốt, cực kì tốt. Lúc nào em cũng quan tâm tới tôi. Em không bao giờ ỷ lại hay muốn tôi vất vả vì em. Tất cả những thứ em có, em đều muốn tôi san sẻ, ngay cả vật chất và tinh thần. Chúng tôi yêu nhau lắm, tôi đã qua lại nhà em gần gũi, thân thiện, bố mẹ em, cả họ hàng nhà em ai cũng đã coi tôi như người trong nhà.
Chỉ có cô em gái của em, nhiều khi tôi cảm nhận được ánh mắt khó chịu của cô ấy khi bắt gặp tôi quan tâm chị gái quá mức. Tôi thường hay thể hiện tình cảm như nhặt thức ăn dính trên má người yêu, hay gắp thức ăn cho em, nhưng em gái người yêu thì có vẻ không ưng chuyện đó. Cô ấy thường nhìn chằm chằm vào tôi những lúc như vậy, có khi dỗi đứng lên không ăn cơm mà chẳng ai biết vì sao.
Ảnh minh họa
Người nhà không hiểu chuyện chỉ bảo nó trẻ con, còn tôi thì cứ ngờ ngợ, hay là cô ấy thích tôi. Nhưng nói ra thì hài hước, và cũng là dở hơi, lại sợ người yêu suy nghĩ nên tôi để trong lòng, không nói gì.
Càng ngày thì biểu hiện của cô em gái càng rõ. Mỗi lần chúng tôi hẹn hò, cô ấy đều đòi đi cùng. Có hôm chị gái bận, cô ấy gọi cho tôi, bắt tôi dẫn đi xem phim. Tôi từ chối thì cô ấy nói tôi không biết chiều em vợ. Thật ra, tôi có cảm nhận không hay nên không muốn tạo khoảng cách gần gũi, tôi muốn không cho em cơ hội được gần tôi. Thế mà cô ấy nhất định không chịu, cứ đòi bằng được, tôi đành chịu thua.
Rồi tôi và chị gái cô ấy cưới nhau. Chúng tôi có một đám cưới hạnh phúc. Ngày chúng tôi ăn hỏi, cô em báo bệnh, không làm gì hết, chỉ nằm lỳ trong giường. Ai cũng lo cho cô ấy, còn tôi thì lờ mờ suy đoán ra nguyên nhân. Có vẻ như cô ấy thất vọng vì chúng tôi lấy nhau.
Đám cưới tổ chức linh đình, sang trọng. Cô ấy chẳng ăn mặc cầu kì, vì chẳng vui vẻ gì, cũng không trang điểm, cái gì cũng xuề xòa. Cả nhà phải nhắc, cô ấy vẫn mặc kệ. Tôi không hiểu chuyện gì đang xảy ra, tại sao lại đi tương tư một người là chồng của chị gái mình.
Thật là, con gái có nhiều lý do buồn cười để không đi lấy chồng, hay không yêu ai đó. Biết rõ tôi sẽ là anh rể của cô ấy, vậy mà cô ấy còn quan tâm, còn thích tôi. Có bao giờ có kết quả gì đâu mà chờ đợi, và dù tôi không lấy chị cô ấy thì chắc chắn tôi cũng không lấy cô ấy. Tại sao cô ấy lại như vậy.
Tôi thật buồn nếu như đó là tình yêu thực sự mà cô ấy dành cho tôi. Sau ngày cưới, chúng tôi sinh con. Vì sống cùng một nhà nên tôi càng cảm nhận được tình cảm của cô ấy và sự thất vọng cô ấy dành cho mình. Chỉ có vợ tôi, em là người lương thiện lại không bao giờ nghĩ gì nên em không nhận ra. Nói thêm là, thời gian đó tôi sống nhờ nhà vợ vì chuyện công việc chưa thể chuyển lên nơi tôi mong muốn được. Phải đợi một thời gian.
Nhưng lâu dần, cứ ở nhà vợ quen, tôi cũng không muốn đi đâu cả. Vả lại, gia đình không có ai, chỉ có bố mẹ già và cô em gái, chúng tôi đi đâu thì các cụ buồn nên các cụ cứ giữ tôi lại. Tôi cũng vì nghĩ cho vợ nên cũng cố kéo dài thời gian, xem công việc thế nào rồi tính sau. Thoáng đấy mà đã được gần 5 năm từ ngày chúng tôi yêu tới khi có con lớn. Và đó cũng là khoảng thời gian mà cô em vợ dành tình cảm cho tôi.
Sống cùng gia đình tôi, cô ấy nhất định không đi lấy chồng. Bao nhiêu người đàn ông đến hỏi, cô ấy cũng từ chối. Bố mẹ tôi nói thế nào cô ấy cũng không nghe, cô ấy luôn miệng nói mình có người yêu rồi, ở bên nước ngoài, cô ấy sẽ đợi anh ta về và ra mắt gia đình. Nhưng đã mấy cái tết trôi qua, chẳng thấy tín hiệu gì. Tôi cũng lo lắng cho cô em vợ.
Sau này, sợ em vợ vì tôi mà không lấy chồng. Tôi bàn với vợ chuyển ra ngoài ở, vì con cái cũng lớn, cần không gian riêng. Vợ tôi buồn lắm và tôi cũng nhìn rõ ánh mắt ướt lệ của cô em vợ khi tôi nói ra ý định ấy. Tôi phải trình bày khá nhiều thì vợ tôi mới chịu đồng ý, và cuối cùng, tôi phải hi sinh công việc của mình và không thể chiều lòng vợ cũng chỉ vì ở đó sợ sinh thị phi.
Chúng tôi quyết định lên thành phố sống, xa hẳn cái gia đình, nơi có cô em vợ ngày ngày tương tư tôi như vậy. Tôi hi vọng sự ra đi của mình là cách tốt để khiến em tỉnh ngộ ra và có người yêu, đi lấy chồng. Tôi không còn cách nào khác, và tôi cũng không thể lý giải nổi, tại sao lại có thứ tình cảm mù quáng đến như vậy... Thật là khó hiểu vô cùng.
Theo VNE
Nhìn di ảnh hai người vợ hiền, tôi không dám kết hôn lần 3 Nhìn di ảnh 2 người vợ hiền trên bàn thờ khiến tôi không khỏi xót xa và không dám kết hôn lần 3. Tôi sợ khi danh chính ngôn thuận là vợ chồng, em lại đoản mệnh giống như 2 người vợ hiền trước đó của tôi. Tôi luôn quan niệm hạnh phúc đôi lứa sẽ tràn đầy khi xứng đôi vừa lứa....