Mất tiền tỷ để cưới được cô vợ ngoan, nào ngờ chán luôn khi thấy vợ cởi váy ra
Mất cả đống tiền để cưới được cô vợ ngoan về, ai ngờ đêm tân hôn khiến Hùng thất vọng toàn tập khi em cởi chiếc váy ngủ ra.
Gặp Lan trong bữa tiệc cưới đứa đứa bạn, Hùng kết ngay Lan vì em không những xinh mà còn ngoan hiền nữa. Cố kiếm cớ làm quen nhưng không được, em khó gần và chảnh quá. Hỏi cô dâu đó là ai thì Hùng mới biết là người chị họ của nó, cô ấy rất khó gần và thận trọng trong các mối giao tiếp.
Xin được cô dâu số điện thoại, địa chỉ nhà của Lan mà Hùng gọi điện đến tận nhà em, em vẫn phớt lờ Hùng. Bao nhiêu ngày trồng cây si, miệt mài tán em mãi mà vẫn không đổ. Theo kinh nghiệm tình trường của Hùng, những cô gái ngoan rất dễ tiếp cận, nhưng Lan là trường hợp ngoại lệ. Chắc em nghĩ mình đẹp nên có quyền chảnh chăng?
Thói đời con gái càng chẳng, càng khó tiếp cận Hùng lại càng thích. Hùng tự thề với mình sẽ cưa đổ và xa hơn nữa là cưới Lan về bằng được. Hùng không thể nào chịu thua. Thế là Hùng bắt đầu đầu tư tiền vào đứa bạn để nó làm mai và kéo Lan về phía Hùng. Hùngthỏa thuận với đứa bạn, nếu Hùng và Lan nên duyên thì Hùng sẽ biếu nó 500 triệu và ngày cưới Hùng sẽ gửi tặng bố mẹ vợ 1 tỷ khiến con bạn Hùng đồng ý liền.
Chắc em nghĩ mình đẹp nên có quyền chảnh chăng? (ảnh minh họa)
Nhờ sự mai mối mát tay của nó mà Lan có thiện cảm với Hùng hơn. Em chấp nhận đi café hẹn hò với Hùng mỗi tối. Đặc biệt hơn sau khi yêu nhau 3 tháng, Hùng lỡ dại nói đùa hỏi Lan có đồng ý cưới Hùng không em gật đầu liền khiến Hùng giật mình. Sợ Lan giận và cũng thích Lan về chung 1 nhà với Hùng, Hùng về xin bố mẹ cưới Lan liền vào tháng sau.
Mọi chuyện hơn cả dự tính, Hùng trao cho cô bạn kia 500 triệu và vô tư biếu bố mẹ vợ 1 tỷ lo đám cưới. Lan ngoan và xinh như thế này thì số tiền ít ỏi này có đáng là bao chứ. Chỉ cần em cứ ngoan hiền và yêu Hùng đến suốt cuộc đời này là được rồi.
Ngày cưới đến Hùng và Lan xinh đẹp trong trang phục của cô dâu chú rể. Trao nhẫn cưới đắt tiền cho em, Hùng hứa sẽ chăm và yêu Lan suốt cuộc đời này khiến tất cả hội trường ồ lên vì ngạc nhiên.
Cưới xong, Hùng đưa Lan lên phòng nghỉ ngơi cho 1 đêm tân hôn tuyệt vời. Nghĩ Lan thích lãng mạn nên Hùng đã không ngần ngại mua nến và hoa hồng về trang trí phòng mình thật đẹp. Ắt hẳn đêm nay sẽ là đêm đáng nhớ của vợ chồng Hùng tới nhà. Nhưng không, những ảo mộng của Hùng chỉ dừng lại ở đó khi mà thực tế khiến anh thất vọng tràn trề.
Tối muộn Hùng vội vã đóng cửa hưởng thụ giây phút ngọt ngào này thì bất chợt Lan kêuHùng đừng đốt nến vì em dị ứng với mùi nến. Chiều lòng em, Hùng cứ thế đến ngồi gần bên vợ mắt không rời khỏi Lan 1 giây nào. Nhưng đến khi Lan cởi váy ra thì Hùng hết hẳn ý định muốn tân hôn. Hùng nhìn body của Lan với ánh mắt sợ hãi và vô cùng thất vọng,Hùng chỉ tay vào vòng eo của em mà ú ớ không lên lời.
Video đang HOT
Nhưng đến khi Lan cởi váy ra thì Hùng hết hẳn ý định muốn tân hôn (ảnh minh họa)
- Sao… người em lại nhiều… hình xăm dữ tợn thế kia? Lẽ nào đã có 1 quá khứ oai hùng với những hình xăm đó.
- Anh sao vậy? Anh sợ mấy hình xăm hổ báo này à. À thì ngày trước em có ăn chơi hơi quá, nhưng tuổi trẻ mà anh nổi loạn 1 tý cũng có sao đâu. Anh có nhanh lên không, để vợ cởi hết đồ rồi ngồi không như thế này ư?
- Thôi, đêm nay chúng ta tạm dừng tân hôn đi, anh không có hứng. Em ngủ trước đi anh đi ra ngoài có chút việc 1 tý.
Trước lời mời chào tân hôn của vợ, Hùng lặng lẽ khoác áo lấy xe phóng ra ngoài quán rượu. Hùng yêu em vì em ngoan hiền, chứ nào ngờ đêm tân hôn mới biết em là người hư hỏng thích xăm trổ như vậy? Có lẽ Hùng đã lầm khi quá tin tưởng vào Lan mà không tìm hiểu kỹ về quá khứ của em để giờ kết hôn rồi mới thấy hối hận.
Vậy đấy, bỏ tiền tỷ ra để cưới 1 cô vợ ngoan về ai ngờ đêm tân hôn chán ngán vì những hình xăm trên người em như vậy? Giờ thì Hùng chả biết làm gì với cô “vợ ngoan” này nữa mặc dù chưa tân hôn đã phát ớn rồi.
Theo Phununews
Không ngờ đứa trẻ tôi nhẫn tâm bỏ rơi năm đó, bây giờ chính là...
Tôi run lẩy bẩy, nước mắt dàn dụa. Tôi âm thầm đi xét nghiệm, tôi hồi hộp chờ từng giây từng phút. Để rồi hôm đó tôi phải vỡ òa, ôm tờ giấy và khóc hét lên: "Đúng là con tôi rồi, con ơi mẹ xin lỗi".
Tôi đã từng có quá khứ lầm lỗi, tôi yêu 1 người quên cả bản thân mình. Nhưng cái này tôi biết mình có bầu gần 3 tháng cũng là lúc anh ta dứt áo ra đi đòi lấy vợ. Cô ta giàu có chứ không nghèo như tôi.
Tôi đau khổ bấn loạn, đợt đó cô bạn thân bảo tôi vào nhà thờ nhờ các sơ chăm sóc. Nếu sinh con ra tôi không nuôi được sẽ có người nhận nuôi giúp. Tôi đã làm như vậy vì tôi không đủ can đảm để bỏ con đi. Bao ngày tháng tôi sống trong đau khổ, sợ hãi. Tôi dường như phát điên với những gì đang diễn ra, nỗi đau phản bội khiến tôi sống không bằng chết, cộng thêm cái thai ngày 1 lớn lên nữa.
Ngày con ra đời, tôi ôm con cứ thế khóc. Dù thương nhưng tôi vẫn phải từ bỏ nó vì khi ấy tôi chưa có gì trong tay cả, ở quê bố mẹ quá nghèo khó. Tôi lao vào đi kiếm việc và suốt ngày làm quần quật để quên đi mọi nỗi đau.
Thời gian sau tôi gặp chồng mình bây giờ, bạn tôi giới thiệu cho tôi vào làm chỗ anh ấy. Đó là 1 người đàn ông cao to điềm tĩnh, rất tâm lý, sau 1 thời gian tiếp xúc chúng tôi trở thành bạn tâm giao. Tôi nghe anh tâm sự chuyện của anh, còn tôi tôi chưa 1 lần dám kể về quá khứ khủng khiếp của mình, nhưng có lẽ anh nhận ra tôi đau khổ vì nó nhiều như thế nào.
(Ảnh minh họa)
Sau hơn 1 năm quen biết anh ngỏ lời yêu tôi, tôi bối rối suy nghĩ rất lâu phải đến nửa năm sau nữa tôi mới đồng ý. Bạn tôi vẫn hay bảo: "Phạm sai lầm không có nghĩa là không có quyền hạnh phúc, mày cứ đón nhận đi, cuộc đời mày đau thương vậy đủ rồi".
Đúng là cuộc đời tôi nhiều trắc trở nhưng điều tôi thấy may mắn nhất là có được 1 người bạn thân như Nga. Nga thánh thiện trong sáng và luôn sống vì người khác, khi tôi mang nặng đẻ đau chính Nga là người đã ở bên. Tôi tin tưởng nó hơn bất cứ thứ gì trên đời. Từ ngày xa con tôi rất nhớ, rất đau lòng nhưng chưa 1 lần mẹ con gặp lại, vì bé đã được đưa đến nuôi ở 1 nơi xa. Tôi nghe bạn tôi bảo thế, xót xa nhưng vẫn phải cố quên.
Tôi lấy chồng sau 3 năm vật vã vì những tổn thương trong quá khứ. Chồng rất yêu thương tôi, anh nhẹ nhàng ân cần khiến tôi không có cảm giác hụt hẫng bị bỏ rơi như nhiều người phụ nữ khác. Đêm đêm chồng ôm tôi thật chặt vào lòng để tôi có thể ngon giấc. Ngày tôi có bầu, anh vui mừng khôn xiết, đó là 1 bé trai đáng yêu. Nhưng khổ nỗi lúc tôi sinh bị băng huyết nhiều quá suýt mất mạng, hơn nửa sức khỏe tôi yếu bác sĩ cũng như người nhà được phen hú vía.
Sau lần suýt mất vợ, chồng tôi không dám đề cập đến vấn đề sinh con nữa dù tôi biết anh vẫn mong có 1 cô công chúa. Tôi vẫn ngày ngày nhớ đến đứa con bé bỏng ngày xưa của mình, nhiều lần tôi trốn vào nhà vệ sinh để khóc. Tôi lo sợ chồng biết chuyện quá khứ, thú thực dù bề ngoài luôn tỏ ra hạnh phúc nhưng lòng tôi rất bất an.
Rồi 1 ngày đẹp trời chồng đưa về nhà 1 cô bé 5 tuổi, nó xinh xắn đáng yêu vô cùng. Lúc này tôi sốc tột độ, tôi ú ớ nhìn anh: "Con ai đây anh". Chồng nhìn tôi trả lời:
- Từ nay nhà mình sẽ có thêm 1 thành viên mới, bé mồ côi anh gặp anh thương nên anh nhận về. Anh và em đều thích có con gái mà.
Tôi nghe xong liền hóa đá, rồi tôi hét lên:
- Em có thể sinh con cho anh mà, sao anh lại không bàn bạc gì với em. Tại sao anh lại làm vậy, hay nó là con riêng của anh.
Chồng nhìn tôi bặm chặt môi, nhìn con bé nước mắt lưng tròng ái ngại. Anh bảo nó vào phòng chơi với em rồi quay lại lên tiếng:
- Anh không muốn mất em, em không nghe bác sĩ nói gì sao, sức khỏe em không tốt sinh con nữa sẽ rất nguy hiểm. Em... em không thấy đứa bé này rất đáng thương sao, mình nhận nó em nhé. Anh yêu em và anh không hề có con riêng như em nghĩ, nếu em muốn em có thể đi xét nghiệm AND.
(Ảnh minh họa)
Tôi ngồi thụp xuống, tôi nhớ con tôi, đầu óc quay cuồng. Khi tôi nhận 1 đứa bé về nuôi vậy con tôi thì đang ở đâu, nó đang sống ra sao? Nó cũng trạc tuổi đứa bé mà chồng đưa về. Càng nhìn đứa bé ấy lòng tôi lại quặn đau, tôi không dám nhìn sâu vào mắt nó. Nó rất mến em, ngày nào cũng quấn quýt lấy con trai tôi. Có lúc tôi bị trầm cảm nặng, tôi cáu gắt và gạt tay nó ra. Nó nhìn tôi lấm lét từ sau cánh cửa, nó ngoan rất đáng thương nhưng tôi thực sự khó chấp nhận nó.
Còn chồng tôi thì yêu thương con bé vô điều kiện, đôi lúc tôi thấy ghen tỵ thay cho con tôi. Thằng bé tôi mới biết nói suốt ngày bi bô gọi chị, còn tôi cứ như kẻ mất hồn. Rồi 1 ngày tôi ốm vì tâm bệnh, hôm đó miệng lưỡi đắng ngắt tôi khó nhọc lết người dậy. Cũng lúc đó tôi vô tình nghe được cuộc trò chuyện của chồng:
- Cô ấy đổ bệnh rồi em à, gần 3 năm nay cô ấy chưa được ngủ 1 giấc cho ngon. Anh có nên nói sự thật chuyện con bé là con cô ấy không?
Nghe đến đó tôi rụng rời chân tay, lảo đảo bước vào phòng. Tay luôn che miệng sửng sốt:
- Lẽ nào anh ấy đã biết chuyện quá khứ của mình rồi ư? Vậy đứa bé gái chồng nhặt về nuôi đó chẳng lẽ là đứa trẻ mình đứt ruột sinh ra sao? Không thể nào.
Tôi run lẩy bẩy, nước mắt dàn dụa. Tôi cố ăn uống khỏe lại rồi sẽ âm thầm đi xét nghiệm, tôi hồi hộp chờ từng giây từng phút. Để rồi hôm đó tôi vỡ òa, ôm tờ giấy và khóc hét lên: "Đúng là con tôi rồi, con ơi mẹ xin lỗi".
Tôi mệt nhọc đi ra khỏi bệnh viện, tôi tự hỏi chồng mình đã biết từ bao giờ, sao anh lại bao dung đến vậy. Hôm đó Nga đã nói cho tôi hết mọi chuyện, nó bảo anh biết hoàn cảnh của tôi từ khi hai người chưa gặp nhau, nhưng anh vẫn yêu tôi. Anh thấy tôi đau khổ quá nên đã cất công đi tìm và nhận nuôi con bé chỉ là chưa dám nói cho tôi sự thật.
Hai đứa cứ ôm nhau khóc, tôi thấy bất ngờ và vui quá. Hôm đó tôi cứ ôm lấy con bé mà hôn mà âu yếm, chồng về nhà thấy thế bỗng dưng mắt anh cay cay rồi ôm lấy 3 mẹ con tôi. Tôi không biết kiếp trước mình đã làm gì mà kiếp này gặp được người đàn ông tốt như vậy. Từ nay tôi có thể ôm chồng con ngủ yên giấc rồi. Tôi không biết làm gì để cảm ơn người đàn ông tuyệt vời đó nữa, cứ nghĩ đến tôi lại bật khóc vì quá hạnh phúc.
Theo Phununews
Vừa nghe nói 'Em vẫn còn' người yêu tủm tỉm: 'Vậy để anh ôm em ngủ' Trong không gian lãng mạn, anh và tôi ôm hôn nhau. Tôi nín thở không biết người yêu sẽ làm gì tiếp theo. Đúng như dự đoán Giang từ từ mở cúc áo tôi ra và rồi... Trước khi Giang tán tỉnh tôi, chúng tôi đã quen nhau được nửa năm. Hai đứa cùng tham gia 1 dự án từ thiện xây trường...