Mất em tôi mất đi tất cả
Tôi bất lực nhìn em ra đi và vô vọng khi nhìn về con đường phía trước.
Tôi sinh ra trong một gia đình thuần nông, hoàn cảnh không có gì là khá giả nếu không muốn nói là nghèo túng. Tôi rất dễ mặc cảm vì hoàn cảnh của mình nên trong suốt 12 năm đi học dù được khá nhiều cô gái để ý nhưng tôi chẳng thể yêu một ai. Người ngoài nhìn vào thì tưởng rằng tôi kiêu bởi vì tôi là một thằng khá đẹp trai, hiền lành mà học hành cũng khá. Vào đại học, nỗi mặc cảm của tôi càng lớn dần lên khi ở môi trường mới hoàn cảnh của tôi so với những đứa khác lại càng chênh lệch vì thế tôi rất ngại tiếp xúc với người khác đặc biệt là con gái. Bạn bè của tôi chủ yếu là những đứa bạn cùng quê thời còn học cấp 3.
Tôi tình cờ quen em qua một người bạn, chính xác là em chủ động quen tôi vì mặc dù tôi gặp em khi đi chơi chung với bạn của tôi nhưng chúng tôi gần như không nói chuyện, bởi vì tôi cũng không thiết tha gì mấy khi biết em dù là người cùng quê nhưng hoàn cảnh của em với tôi hoàn toàn trái ngược. Sau đó em tìm cách xin số điên thoại tôi rồi chủ động nhắn tin nói chuyện. Trái tim tưởng chừng như băng giá của tôi đã bị em đán.h gục hoàn toàn. Tôi không biết tôi yêu em từ khi nào và yêu em vì cái gì bởi vì em không đẹp lại ngang bướng và rất không biết cách giao tiếp với người khác nhưng có lẽ cảm giác lần đầu tiên được một người con gái quan tâm đã làm tôi xiêu lòng. Thế nhưng cũng phải đợi đến lúc em chủ động ngỏ lời trước thì tôi mới dám chấp nhận.
Tôi yêu em một cách điên cuồng mặc cho bao lời khuyên ngăn của bạn bè và gia đình rằng em không đẹp, không tốt và cũng chẳng thật lòng với tôi… Từ khi yêu em chúng tôi đã hai lần chia tay (đều là em chủ động) vì em vẫn chưa quên được người yêu cũ. Nhưng cứ lúc nào em muốn quay lại thì tôi lại đồng ý ngay. Tôi gần như phục tùng em một cách vô điều kiện. Tôi có thể làm bất cứ điều gì mà em muốn. Bạn bè không ai ủng hộ mối quan hệ này nhưng cũng không ai có thể khuyên được tôi vì trái tim tôi đang chìm trong sự u mê của tình yêu dù cho nó làm cho tôi điêu đứng không ít lần.
Video đang HOT
Em nói chia tay với lí do mệt mỏi và không còn cảm thấy hứng thú khi hai đứa có quá nhiều bất đồng… (Ảnh minh họa)
Thế rồi đỉnh điểm của cuộc tình này đến khi em yêu cầu tôi về sống chung với em vì em muốn chúng tôi có điều kiện chăm sóc nhau hơn và cũng bởi em không muốn gặp bạn tôi trong những lần sang thăm tôi. Tôi băn khoăn rất nhiều vì dù sao tôi cũng là một người hiền lành, hiểu rõ đạo lí và cũng rất đứng đắn. Tôi lường trước được những gì sẽ diễn ra nếu tôi về sống với em. Thế nhưng vì sợ mất em nên tôi chấp nhận xa lánh bạn bè, bỏ ngoài tai những lời thị phi, đàm tiếu của dư luận để dọn về ở cùng. Từ khi về sống với em tôi luôn cố gắng để không xảy ra cãi vã hay giận hờn nhau, đặc biệt tôi phải kìm nén những ham muốn dụ.c vọn.g thấp hèn để giữ sự trong trắng cho em và cũng là để tự trấn an lòng mình rằng tôi không phải là người không có đạo đức.
3 tháng sống chung với em trôi qua trong buồn vui lẫn lộn, tôi ra trường và chuyển về sống ở nhà người quen để kiếm việc làm. Vì khoảng cách không quá xa nên chúng tôi vẫn thường xuyên gặp nhau nhưng dần dần tình cảm của chúng tôi cứ với đi một ít, những cuộc cãi vã xảy ra thường xuyên hơn, những bất đồng trong suy nghĩ cũng như những cơn giận vu vơ vì tính trẻ con của hai đứa. Những lần đi chơi không làm em vui, lúc bên nhau cũng không khiến em hạnh phúc, thay vào đó em muốn ở nhà và tìm niềm vui với những tin nhắn hay những cuộc online với một người con trai khác mà em mới quen. Tôi biết những điều này vì gần như tất cả các tài khoản của em và tôi đều có chung mật khẩu. Tôi đã thẳng thắn nói chuyện với em nhưng em cho rằng tôi trách móc gen tuông lung tung. Nhưng tôi biết có thể em không phải là người lăng nhăng nhưng rõ ràng tình cảm của chúng tôi đang ngày càng vơi dần đi. Tôi cố gắng níu kéo nhưng không thể, cuối cùng điều gì đến cũng đã đến. Em nói chia tay với lí do mệt mỏi và không còn cảm thấy hứng thú khi hai đứa có quá nhiều bất đồng… Tôi chỉ còn biết chấp nhận vì tôi đã cố gắng rất nhiều nhưng tôi càng muốn giữ thì em lại càng muốn buông ra.
Bây giờ mất em tôi mất đi tất cả bởi vì em tôi đã đán.h đổi hết mọi thứ, bạn bè, người thân (gia đình tôi cũng can ngăn tôi khi biết chuyện nhưng tôi bỏ ngoài tai tất cả), lòng tự trọng và cả tương lai (vì muốn được gần em nên tôi muốn bám trụ lại thành phố để tìm việc nhưng vẫn bất thành). Tôi bất lực nhìn em ra đi và vô vọng khi nhìn về con đường phía trước mà tôi sẽ bước bởi vì tôi biết trái tim tôi vẫn còn yêu em rất nhiều.
Theo 24h
Tình yêu tội lỗi!
Đã một năm trôi qua, anh chỉ lặng nhìn em từ xa, luôn hướng về em mỗi đêm.
Đêm qua, một mình anh lòng vòng quanh thành phố, đi giữa cái lành lạnh của buổi giao mùa, đi tìm một điều gì đó của riêng mình. Những con đường hằng ngày anh vẫn đi nhưng đêm nay có điều gì đó khác lạ, nó làm anh buồn tê tái. Chạy dọc theo những con đường đã từng in dấu hai ta, đâu đó thấp thoáng bóng dáng em, nụ cười của em. Đến những nơi ghi đậm hình bóng em khi ở bên anh, rồi cái cảm giác hồi hộp chờ đợi để đón em từ sân bay về đến khi niềm vui vỡ òa khi thấy hình bóng quen thuộc của em từ trong cửa xuống, cái cảm giác ấy sao mới quá, chỉ như mới hôm qua đây.
Cảm giác hạnh phúc mới đó mà bây giờ đã tan biến như làn khói. Chạy dọc theo những con đường chúng ta đã đi qua, những nơi mà chúng ta đã đến để tìm đâu đó những gì còn đọng lại. Có lẽ đó là lần đầu và cũng là lần duy nhất anh được đứng bên cạnh em để chụp ảnh, hạnh phúc là thế bây giờ mãi mãi chẳng còn lại gì nữa. Đã thế mà còn hứa với em sau này sẽ đưa em đi chụp ảnh cưới ở Bà Nà, Hội An.
Có lẽ đó chỉ là mơ ước chẳng bao giờ trở thành hiện thực. Biết rằng bây giờ chẳng còn là gì của nhau nữa, chẳng có lý do gì để vấn vương, biết rằng bên em sẽ không còn là anh nữa nhưng sao vẫn nhớ thương. Biết rằng không còn được nhắc nhở em uống thuố.c khi em đau, không được uống nước đá khi em đau, không được... ôi sao nhiều thế, sao lo lắng nhiều thế, sao bước sâu vào cuộc đời em đến thế... Khi em nói chúng ta không thể hàn gắn nghĩa là mất em mãi mãi...
Tình yêu anh dành cho em sẽ mãi mãi không phai (Ảnh minh họa)
Sau 4 năm yêu nhau, chúng ta đã có biết bao nhiêu kỷ niệm, bao nhiêu dự định và hẹn ngày em ra trường chúng ta sẽ là của nhau mãi mãi... nhưng giờ đây điều ấy mãi mãi không thể thành hiện thực. Nỗi đau mất em giờ đây hằng ngày vẫn luôn giày xé bản thân anh, có thể cướp mất cuộc sống của anh bất cứ lúc nào bởi căn bệnh mà không bao giờ có thể chữa hết được. Mỗi ngày anh đều phải uống thuố.c để giảm đi nỗi đau, nỗi đau thể xác có thể được nhưng nỗi đau tinh thần làm thế nào đây?
Khi em rời xa anh để lên xe hoa cùng người khác, ngày anh xuất viện cũng là ngày em đính hôn. Khi anh đi ngang qua nhà nhìn em xinh tươi trong ngày vui mà lòng anh đau tê tái, có lẽ lúc ấy em không biết rằng anh đang ngắm nhìn em. Mọi người cố giấu anh nhưng khi anh biết điều đó khiến tim anh càng thêm nhói đau. Đó là kết thúc cho một cuộc tình, một con người.
Đã một năm trôi qua, anh chỉ lặng nhìn em từ xa, luôn hướng về em mỗi đêm. Trời sắp vào đông, ai sẽ sưởi ấm cho tâm hồn anh? Bên em giờ đây là người chồng mà em lựa chọn, và cả cô bé con mà em vừa sinh. Hạnh phúc đã đến với em, anh luôn hy vọng thế và anh mong em luôn được hạnh phúc dẫu anh biết rằng em rời xa anh có lẽ do anh không thể lo cho em một cuộc sống đầy đủ, không thể cho em một căn nhà ấm cúng, hay một chiếc ôtô để em không phải dầm mưa dãi nắng.
Tình yêu anh dành cho em sẽ mãi mãi không phai, cho dù đó là tình cảm tội lỗi bởi em đã có chồng. Nhưng anh không thể cấm com tim anh yêu em. Với anh, em mãi là người con gái mà anh yêu thương nhất. Cảm ơn em, tình yêu của anh. Hãy nhớ đến anh là kẻ đáng ghét như ấn tượng ban đầu em gặp anh nơi Sài Gòn xa xôi...
Theo 24h
Cuộc tình không trọn vẹn Lỗi tại tôi, tất cả là do tôi, tại tôi quá ngu ngốc và vô tâm nên mới xảy ra thế này. Trong tình yêu và cuộc sống có rất nhiều điều trái ngược đã được chứng minh. Với bao vất vả lo toan bận rộn này thì ai cũng có những tâm sự riêng của đời mình, và chúng ta cũng nên...