Mất em!
Vì lời hứa hôn từ 2 gia đình , vì là 1 đứa con gái ngoan biết hiếu thảo với cha mẹ . Nó buộc phải lấy anh , 1 người nó chưa từng quen biết ngay cả gặp mặt cũng không . Nó lấy anh vì sự sắp đặt của 2 gia đình , nó lấy anh vì mẹ anh đã giúp gia đình nó rất nhiều . Cuộc hôn nhân này được coi như 1 sự trao đổi giữa nó và gia đình .
Cái ngày nó được gả về gia đình chồng cũng đến , cái ngày này đối với những người khác là hạnh phúc nhưng đối với nó thật cay đắng. Lễ cưới được diễn ra, cuối cùng thì nó cũng biết chồng nó là 1 người như thế nào. Nhìn anh có vẻ rất ga lăng và có tính ăn chơi, khuôn mặt anh rất đẹp, nhìn anh có thể nói rằng anh là 1 dân chơi giàu có.
Lần đầu tiên nó nhìn anh, nó không ngờ chồng của nó là 1 người đẹp trai và phong độ như vậy. Nhưng đối với anh, lần đầu tiên anh nhìn nó với cặp mắt lạnh lùng và k.hinh t.hường, thậm chí là nhìn anh có vẻ ghét nó. Anh ghét nó vì mẹ anh bắt anh phải lấy 1 người con gái mà anh không hề quen biết, vì nó mà ngày tháng ăn chơi quậy phá của anh đã chấm dứt, vì nó mà anh trở thành 1 người đã có vợ.
Từ ngày nó về làm dâu nhà anh, nó chưa hề nở 1 nụ cười, nếu nó có cười chỉ là 1 nụ cười gượng. Mẹ anh rất thương nó, bà thương nó vì nó là 1 đứa con gái hiền lành, đảm đang. Từ ngày làm vợ anh, nó chưa bao giờ xài t.iền của mẹ anh cho. Mỗi ngày, nó đi làm thêm k.iếm t.iền, nó muốn xài cái đồng t.iền chính nó tạo ra. Anh lấy nó , nó trở thành vợ anh, nhưng nó chưa bao giờ là người đàn bà của anh. Anh đối xử với nó rất tệ, nó phải chịu đựng sự h.ành h.ạ của anh. Anh ghét nó, anh ghét cái sự im lặng của nó, anh ghét cái cách chịu đựng của nó mỗi khi anh h.ành h.ạ nó, điều mà anh muốn ở nó là chủ động kí vào đơn li dị, vì làm như vậy, nó và anh đều tự do.
Ảnh minh họa
Rồi 1 hôm anh nhậu say be bét về, nó ngồi trong phòng đọc sách và đợi anh. Nó thấy anh say quá, bèn dìu anh lên giường nằm nghỉ. Đột nhiên anh ngồi dậy, anh đè nó ra rồi hôn nó tới tấp, nó vùng vẫy, sợ hãi… Nhưng, mặc cho nó vùng vẫy, anh cởi hết đồ của nó ra… Qua đêm ấy, nó đã trở thành người đàn bà của anh. Nó cứ tưởng qua lần đó anh sẽ thương yêu và đối xử tốt với nó, nhưng nó đã lầm! Anh vẫn thờ ơ và lạnh nhạt với nó. Đối với anh, nó chỉ như 1 món đồ chơi. Khi ở nhà , anh thích thì chơi, chán thì bỏ đi ra ngoài tìm thú vui khác…
Rồi mẹ anh đột nhiên mất, anh cảm thấy ghét nó hơn, anh luôn cho rằng từ ngày cưới nó về chẳng có gì tốt đẹp, nó mang lại xui xẻo cho anh. Anh luôn h.ành h.ạ nó và đ.ánh đ.ập nó nhiều hơn kể từ khi mẹ anh mất đi. Nhưng mỗi lần đ.ánh nó xong, anh thấy nó đ.au đ.ớn, anh thấy tội nghiệp nó và trong lòng có chút thương xót. Anh nghĩ rằng đó chỉ là lòng thương hại anh dành cho nó khi thấy nó đau…
Chớp mắt, nó sống với anh đã được 1 năm. Mà nó cũng giỏi chịu đựng thật, nó sống với anh chỉ có h.ành h.ạ và đ.ánh đ.ập chưa hề có sự hạnh phúc. Anh vẫn luôn h.ành h.ạ nó, anh đem nó ra làm vật đáp ứng nhu cầu t.ình d.ục khi ở nhà. Rồi có 1 ngày nó cảm thấy trong người khó chịu, nó đoán là mình đã có thai. Nó 1 mình đi khám, kết quả đúng như nó đoán. Nó đã có thai gần 2 tháng, cái thai của nó rất yếu nhưng tồn tại đến bây giờ là sự may mắn. Nó vui lắm, nó cầm tờ giấy xét nghiệm trong tay mà miệng cứ cười hạnh phúc. Nó muốn chạy về nhà thật nhanh, đợi anh đi làm về và thông báo cho anh biết anh sắp làm cha. Nghĩ đến điều đó nó thấy vui và sung sướng biết bao…
Nó về nhà, hôm nay khác với mọi ngày, hôm nay anh về sớm hơn nó nghĩ. Nhưng nó không thấy anh chỉ thấy đôi dép của anh và của 1 người lạ ở ngoài cửa. Nó đi lên lầu, cửa phòng mở he hé, tay nó có vẻ hơi run, nó mở cửa phòng ra. Trời ơi ! Cái cảnh nó không nên thấy đang diễn ra trước mặt nó, anh đang l.àm t.ình với 1 người phụ nữ. Tim nó đau thắt, cổ họng nó nghẹn ngào và gào thét lên:
- Đồ khốn !!!!!
Anh giật mình nhìn nó, dừng hẳn lại cái việc dơ bẩn đang làm, anh có vẻ bàng hoàng khi nhìn thấy nó, nó nhìn anh với cặp mắt đ.au đ.ớn rồi định bỏ chạy, anh gằn giọng lớn tiếng:
Video đang HOT
-Cô đứng lại đó ! Chờ tôi chút !
Nó đứng ngoài phòng đợi anh, người phụ nữ bước ra khỏi phòng và nhìn nó với cặp mắt k.hinh t.hường rồi bỏ ra về. Có lẽ nó quá hiền, có lẽ nó quá giỏi chịu đựng trước hành động của anh. Anh bước ra rồi dùng tay n.ắm t.óc nó lôi thẳng vào phòng. Anh đ.ánh nó tới tấp, anh gằn giọng nói:
- Ai cho cô có quyền c.hửi tôi, chó chết! Cô có quyền gì mà c.hửi tôi?
Giọng nó kêu lên đ.au đ.ớn:
- Dừng lại đi ! Đau quá ! Đau…
Nó cố gắng vùng dậy rồi bỏ chạy để bảo vệ đứa con trong bụng nó, đôi tay mạnh mẽ của anh kéo nó lại, anh lỡ tay xô mạnh nó vào bàn, bụng của nó đ.ập vào cạnh bàn, khiến nó kêu đau thảm thiết, tiếng la đau của nó không nên thành câu:
- Đau… đau… Anh… anh g.iết c.on anh rồi!
Nó té xuống, nằm bẹp dưới đất, tay cố gắng chống xuống đất để ngồi dậ , nó đau quá, không còn sức để ngồi dậy nữa. Đứa con trong bụng mất rồi, nó chảy rất nhiều m.áu. Anh nhìn nó bị c.hảy m.áu, anh ngỡ ngàng câu nói vừa nãy của nó. Anh chạy tới đỡ nó ngồi dậy, m.áu ra nhiều quá, anh không biết chuyện gì xảy ra với nó, tiếng nó kêu đau thảm thiến anh cảm thấy x.ót x.a và thương nó Anh đưa nó đi cấp cứu, người ta vội vã chuyển nó vào phòng cấp cứu. Anh ngồi ở ngoài vò đầu bứt tóc suy nghĩ về câu nói hồi nãy của nó, anh không hiểu câu nói đó của nó. Điều anh lo lằng nhất bây giờ là nó, anh sợ nó xảy ra chuyên gì lúc đó anh có hối hận cũng không kịp. Đợi 1 hồi lâu, bác sĩ bước ra, anh chạy tới và hỏi bác sĩ:
- Cô ấy sao rồi ? Có bị gì không ?
Bác sĩ lắc đầu và nhẹ giọng trả lời anh :
- Vì va đ.ập quá mạnh nên đ.ứa b.é không thể giữ lại được, còn cô ấy thì nguy cơ sống rất ích, bị mất quá nhiều m.áu. Cô ấy giờ rất yếu, anh có thể vào nhìn lần cuối.
Anh rất bàng hoàng khi nghe xong những câu nói của bác sĩ. Anh không ngờ chính tay anh g.iết c.hết con và vợ của mình. Anh chạy vào nhìn mặt nó, khuôn mặt nhợt nhạt quá, đôi mắt của nó nhắm nghiền. Điều anh muốn bây giờ là nó mở mắt ra nhìn anh lần cuối. Đôi bàn tay anh nắm c.hặt t.ay nó, nước mắt anh đã thật sự rơi vì nó. Giọng anh thều thào bên tai nó :
- Cô tỉnh dậy đi, bây giờ tôi rất sợ mất cô, cô mở mắt ra đi, mở mắt ra nhìn tôi đi! Một lần thôi, tôi xin cô đó !
Nó không trả lời, đôi mắt cứ nhắm . Bỗng có 1 tiếng nghe thật điếng tai :
- Títttttttttttttttttttttttttttttttttttttt !!!!!!!!!
Nó đã đi rồi , ngay cả mở mắt ra nhìn anh lần cuối nó cũng không thể . Nó ra đi với đứa con trong bụng , có lẽ nó và con sẽ được bình yên ở nơi nào đó . Nó đi chỉ để lại cho anh nỗi ân hận và nỗi đau nó dành cho anh không bao giờ anh có thể quên được . Có lẽ kiếp này anh chỉ mãi nhớ tới nó và chỉ có 1 mình nó là vợ .
ANH THẬT SỰ MẤT EM RỒI !
Theo Iblog
Nghi bồ n.goại t.ình, tôi lẻn vào tủ đồ chờ bắt quả tang và hết hồn khi thấy dáng người đó đang tiến vào phòng ngủ
Nhưng khi nhìn qua khe cửa và thấy dáng người đó tiến vào phòng ngủ, tôi hết hồn. Chân tay tôi run cầm cập, hơi thở mạnh không kiểm soát được.
Đàn ông có bồ sợ vợ bắt gặp, sợ vợ ghen là chuyện đương nhiên, đằng này tôi chẳng sợ vợ, tôi chỉ sợ bồ. Tôi sợ bồ cặp với người khác, sợ bồ bỏ, sợ bồ ghen. Thế nên tôi luôn làm mọi cách để chiều lòng cô ấy. Phải nói một cách công bằng thì bồ của tôi đẹp toàn diện, lại giỏi nữa. Tôi thành đạt thì thành đạt nhưng xét về t.uổi tác cũng đã già rồi, ngoài kia bao nhiêu thằng trẻ lại giàu, sểnh ra một cái là nó cướp bồ tôi như chơi.
Vợ tôi thì cũng già, cô ấy sinh xong 3 đứa con cho tôi thì xem như hết t.uổi xuân, người cứ quắt lại. Cơ mà tôi không dám nói cho cô ấy biết rằng tôi đang có một cô bồ xinh đẹp ở bên ngoài. Việc của tôi là giấu vợ và làm cho bồ vui lòng.
Nhưng dạo này tôi cứ thấy bồ lạ lạ, không còn mặn nồng như trước nữa. Tôi sinh nghi. Dù tôi đã cố gắng tặng quà, lấy lòng bồ bằng mọi cách nhưng cô ấy cứ thờ ơ kiểu gì ấy. Tôi không hiểu chuyện gì đã xảy ra, căn nhà tôi mua cho bồ dạo này cứ có cái gì đó khang khác, khi thì một đôi tất lạ nằm dưới gầm giường, khi thì hộp b.ao c.ao s.u thiếu mấy chiếc. Từng ấy chứng cứ đã khiến tôi nghĩ rằng cô ấy đang ngoại tìnhvới một gã nào đó giàu hơn tôi, trẻ hơn tôi.
Tôi khi nào cũng phải chiều chuộng và lấy lòng bồ (Ảnh minh họa)
Tôi cay cú lắm, sau khi quan sát một thời gian dài và tra khảo bồ nhưng em vẫn chối đây đẩy, tôi quyết định sẽ rình bắt quả tang. Nghĩ là làm, hôm đó, sau khi nghe lén được mấy cuộc điện thoại của bồ, tôi giả vờ đi làm rồi về giữa buổi, lẻn vào tủ quần áo của em ngồi đợi. Đúng như tôi dự đoán, đầu giờ chiều sau khi gọi điện cho tôi xong, bồ của tôi về nhà. Nghe giọng của cô ấy và tiếng mở khóa lách cách, tôi nín thở chờ đợi. Rõ ràng ở ngoài phòng khách có tiếng bước chân của hai người. Tôi đã cầm sẵn một cây gậy bóng chày, tôi dự định đến đoạn gay cấn nhất sẽ xông ra cho gã kia một đòn chí mạng, rồi bồ của tôi sẽ quỳ xuống cầu xin tôi tha thứ.
Nhưng khi nhìn qua khe cửa và thấy dáng người đó tiến vào phòng ngủ, tôi hết hồn. Người đó hông ai khác chính là vợ tôi. Chân tay tôi run cầm cập, hơi thở mạnh không kiểm soát được. Tôi nghe giọng bồ tôi ráo hoảnh:
- Chị cứ lại mở cửa tủ quần áo ấy, em chắc chắn anh ấy đang trốn trong đó. Em là em đi guốc trong bụng anh ta mà.
Tôi không ngờ người đang tiến vào là vợ của mình (Ảnh minh họa)
- Cảm ơn em, nếu không có em tìm đến tận nhà kể cho chị mọi chuyện thì giờ đây chị vẫn nghĩ anh ấy là người chồng chung thủy, yêu vợ thương con.
- Chị ơi, em bị lừa. Nghĩ sao mà em lại đi yêu anh ấy khi biết anh ấy đã có vợ con kia chứ? Em xinh đẹp như này, bao nhiêu anh giàu có, điển trai đòi yêu còn chưa được. Chẳng qua cái duyên cái số của em nó v.ô d.uyên quá chị ạ.
- Ừ, chị cũng nghĩ vậy, không thì em chả đến để tìm chị và kể hết đâu nhỉ.
Trời, tôi nghe mà rụng rời tay chân. Bồ tôi đang nói điêu vì cô ấy thừa biết tôi đã có vợ và 3 con nhưng vẫn yêu vì tôi "quá gợi cảm" như lời cô ấy nói. Giờ cô ấy lại đổi trắng thay đen thế đấy.
Vợ tôi đi đến cái tủ, nhẹ nhàng mở cánh tủ ra, chiếc gậy trên tay tôi rơi xuống. Vợ tôi xách tai tôi ra rồi nhỏ nhẹ bảo: "Về nhà rồi nói chuyện nghe chồng". Trong khi đó, tôi một mực thanh minh còn cô bồ của tôi đang thút thít khóc.
Sau đó, dĩ nhiên là tôi bị vợ cho một bài học nhớ đời. Nhưng nó vẫn không đau bằng việc tôi thấy cô bồ xinh đẹp của mình tay trong tay với một thằng đàn ông khác trẻ hơn, giàu hơn. Thì ra cô ta đã dùng cách đó để ruồng bỏ tôi sau khi đã vơ vét không biết bao nhiêu t.iền bạc, của cải từ tôi. Tôi cay lắm, nhưng khi hiểu ra thì mọi chuyện đã muộn mất rồi.
Theo Một Thế Giới
Yêu thì cứ yêu thôi, là cho đi và đừng nên giữ lại cho riêng mình… Ai rồi cũng trưởng thành đủ để đối diện với sự cô đơn nhưng họ quên mất cái giá của sự cô đơn lớn tới nhường nào. Quay ngược lại năm tháng của t.uổi xanh, thời mơ mộng về chàng hoàng tử bạch mã, nàng công chúa với lâu đài tráng lệ, chợt nhận ra rằng trong giấc mơ truyện cổ tích luôn...