Mất anh chỉ vì lời nói dối
Cũng như mọi lần, khi đang đi chơi với bạn thì có điện thoại của anh. Tôi trả lời đang ở chỗ làm. Anh cười và bảo tôi quay ra sau xem ai đang ở đó. Quay lại, người đứng đó là anh.
Bốn năm trước tôi và anh biết nhau qua một trang kết bạn trên mạng. Tôi chú ý đến anh vì cái nick rất ngắn gọn. Hai đứa làm quen, qua nhiều lần nói chuyện tôi càng bất ngờ hơn khi anh ở nước ngoài đã sáu năm. Một tháng chúng tôi nói chuyện được hai, ba lần, phần vì công việc, phần vì anh ít khi online do bận.
Ngày anh về nước thăm nhà, chúng tôi hẹn gặp nhau. Anh lớn hơn tôi bảy tuổi, trông rất bình dân chứ không như những người sống ở nước ngoài mà tôi từng biết. Chúng tôi có những ngày vui vẻ bên nhau, anh cùng tôi đi uống cà phê, đi ăn và gặp gỡ bạn bè anh. Hôm chúng tôi đi chơi xa thành phố với những người bạn của tôi, trên đường về nhà xe bị thủng xăm ở dọc đường mà chỗ đó rất xa nhà dân, anh gọi điện thoại cho bạn. Bạn anh đi xe máy hơn 30 km chỉ để đến chở tôi về. Sau này tôi biết anh có hai người bạn thân, họ không nề hà khi giúp đỡ nhau. Điều đó làm tôi cảm thấy rất thú vị về cuộc sống của anh. Càng ở gần, tôi càng cảm thấy nhiều điều thú vị về anh – người tưởng chừng như khô khan khi nhìn bề ngoài.
Anh quay về nơi anh sống, chúng tôi liên lạc với nhau nhiều hơn. Ngày qua ngày, tôi biết mình yêu anh, yêu sự chân chất, đơn giản trong lối sống và yêu cả con người anh. Ngày sinh nhật anh, tôi gọi điện chúc mừng và bày tỏ tình cảm của mình. Anh ngỡ ngàng trong vài giây, hỏi tôi đã suy nghĩ chưa, tôi trả lời rồi và chúng tôi bắt đầu quen nhau từ đó. Khi quen nhau, tôi mới nhận ra anh sống rất nghiêm túc, chỉ biết công việc, sau công việc thì về nhà. Anh bảo: “Mọi chuyện anh có thể bỏ qua, trừ sự lừa dối”. Tôi cười và trả lời: “Em có gì mà dối anh”. Chính sự nghiêm túc trong cuộc sống của anh trở thành áp lực trong tôi mặc dù cả hai đều ở xa nhau. Trước khi anh đi đâu, làm gì ngoài công việc đều nói tôi biết, tôi lại không làm được điều đó. Nhiều lần khi đang đi chơi với bạn, anh gọi tôi lại nói đang ở chỗ làm. Cứ nghĩ ở xa nhau, không muốn để anh suy nghĩ nhiều nên tôi nói dối, không ngờ điều đó dẫn đến việc chúng tôi chia ly.
Video đang HOT
Cũng như mọi lần, khi đang đi chơi với bạn thì có điện thoại của anh. Tôi trả lời đang ở chỗ làm. Anh cười và bảo tôi quay ra sau xem ai đang ở đó. Quay lại, người đứng đó là anh. Tôi chưa kịp mừng vì gặp anh thì anh quay lưng bỏ đi. Chới với, hụt hẫng, tôi chạy theo nhưng anh đã lên xe bạn và bỏ đi. Tôi cố gọi cho anh, gọi nhiều lần nhưng anh không bắt máy.
Nghĩ anh đang giận và cũng đoán chẳng có chuyện gì nên tôi bỏ điện thoại vào túi xách quay lại với bạn. Về tới nhà, mở điện thoại ra nhận được tin nhắn của anh “Chúc em hạnh phúc”. Tôi gọi lại nhưng đầu dây bên kia báo một tràng ngôn ngữ mà tôi không hiểu được. Tôi biết anh đã tắt máy. Những ngày sau tôi cố tìm cách liên lạc với anh nhưng không được. Anh về rồi đi lúc nào tôi cũng không biết. Tôi nhớ anh quay quắt, tìm mọi cách liên lạc nhưng đều vô hiệu.
Một lần đi uống nước với bạn bè, tôi gặp lại bạn anh – người đã chở tôi về nhà. Tôi hỏi bạn anh về anh thì được biết vẫn liên lạc với anh bình thường. Tôi kể cho anh bạn đó nghe chuyện giữa chúng tôi, cuối cùng cũng hiểu vì sao chỉ vì lời nói dối nhỏ mà chúng tôi chia tay. Bạn anh nói, ngày trước anh từng yêu một người, họ rất hạnh phúc dù lúc đó anh đã qua nước ngoài. Trong lần về nước thăm nhà không báo trước, anh đến thăm người yêu và thấy cô ấy đang ôm hôn một người trong khi anh gọi cô ấy lại nói đang ở nhà và rất nhớ anh. Từ đó anh sống thầm lặng hơn và căm ghét lời nói dối dù là nhỏ. Hiểu ra chuyện, tôi gọi và nhắn tin cho anh rất nhiều nhưng dù có giải thích như thế nào đi nữa cũng chỉ nhận được sự im lặng từ anh.
Nhờ người quen, tôi làm kết hôn giả và qua nước anh đang sinh sống. Tôi lần đến địa chỉ anh từng cho nhưng khi đến nơi họ bảo anh đã chuyển đi lâu rồi. Cuối tuần, tôi đi khắp nẻo đường chỉ mong được gặp anh nhưng biết tìm anh ở đâu nơi phương trời này. Tôi vẫn trông ngóng tin anh hàng ngày, mỗi ngày trôi qua tôi lại nhớ đến anh nhiều hơn. Tôi không biết phải làm thế nào để anh liên lạc lại với mình. Rất mong mọi người giúp đỡ.
Theo VNE
Bị em chồng vu oan là "theo trai"
Tôi phải làm sao bây giờ khi mà vừa phải chống chọi với cô em chồng, vừa phải làm công tác tư tưởng để mẹ chồng và chồng tin tưởng?
Làm dâu ở nhà anh đã được gần 5 năm, thế nhưng mãi gần đây tôi mới biết bộ mặt thật của cô em chồng. Nhìn bên ngoài, chúng tôi thân thiết chẳng khác gì chị em gái. Thế nhưng, trong lòng em chồng tôi nghĩ gì, làm gì, tôi thực sự không thể đoán định được trước nên đã bị rơi vào bẫy cô ấy.
Em chồng tôi lấy chồng cách nhà đẻ khoảng năm cây số. Thứ bẩy, chủ nhật nào cũng mang con về chơi với ông bà ngoại. Trước đây, tôi cứ nghĩ em chồng tôi là người ăn nói dễ nghe, đàng hoàng, nhưng kỳ thực, sau một thời gian dài quan sát, tôi nhận ra rằng cô ta là một người chỉ biết lợi về mình, nghĩ cho riêng bản thân mà không quan tâm tới người khác.
Lần nào về thăm nhà mẹ đẻ, mẹ chồng tôi chẳng được lấy một hào quà, một lời hỏi thăm chân tình. Cô chỉ nhanh nhanh chóng chóng tìm xem trong tủ lạnh có cái gì ăn, rủ mẹ đẻ ra chợ để nhân cơ hội bòn tiền của bà, sau đó mang đồ sắm sửa về nhà mình. Cô sợ tôi sẽ lấy hết tiền lương của bà để mua sắm, sợ tôi khéo ăn khéo nói nên lúc nào cũng nhận cái này, vơ cái kia về phía mình.
Bên ngoài mặt, cô em chồng tôi tỏ ra rất lễ phép với chị dâu nhưng đằng sau đó, cô diễn vở kịch với mẹ chồng tôi để làm cho hai mẹ con trở nên bất hòa. Tôi cảm thấy cực kỳ khó chịu và thấy bị tổn thương ghê gớm. Đã rất nhiều lần, cô em chồng tôi đạo diễn những câu chuyện thêu dệt về tôi chẳng hạn như chị ấy đanh đá, nhờ mua cái này cái kia mà cũng khó khăn, rồi thì thầm to nhỏ với mẹ tôi "suốt ngày đi chơi, chẳng thấy làm ăn gì, khéo lại theo trai". Những lần cô nhỏ to với mẹ chồng tôi đã không buồn nói, đến lúc tôi bắt gặp và nghe được câu nói như xát muối vào lòng tôi mới vỡ lẽ và cảm thấy bị xúc phạm vô cùng. Bảo sao chồng tôi mấy lần mặt nặng mày nhẹ ngay khi em chồng tôi trở về thăm nhà ngoại, mẹ chồng cũng lạnh nhạt, hờ hững và luôn luôn tỏ ra khó chịu không muốn ăn cùng mâm, ngồi cùng bàn trò chuyện với tôi. Từ một người vô tội, tôi bỗng trở thành tội đồ bị ghẻ lạnh.
Tôi phải làm sao để giữ được hòa khí trong gia đình? (Ảnh minh họa)
Công việc của tôi là làm ăn buôn bán, bởi vậy tôi không có nhiều thời gian ở nhà. Tuy vậy, tôi cũng chăm lo cho gia đình, đi chợ từ sáng sớm, nấu đồ ăn, thức uống cho cả nhà. Vậy mà, chỉ vì những lời nói xấu sau lưng, tôi bỗng bị vu oan trắng trợn khiến mẹ chồng và chồng ghét bỏ. "Giặc bên Ngô không bằng bà cô bên chồng" tôi cũng là "bà cô" nhưng tôi không xử sự thiếu hiểu biết, ích kỉ, tư lợi như cô em chồng. Tôi vẫn sống chan hòa, vui vẻ, điềm tĩnh trước những lời nói sau lưng dù tôi biết rằng, nếu tôi không phanh phui vụ việc, em chồng tôi sẽ tiếp tục nói xấu tôi.
Tôi phải làm sao bây giờ khi mà vừa phải chống chọi với cô em chồng, vừa phải làm công tác tư tưởng để mẹ chồng và chồng tin tưởng? Nếu tôi làm to chuyện này, tôi và em chồng sẽ chẳng bao giờ có thể nhìn mặt nhau được nữa, nhưng tôi sẽ phải sống trong cảnh luôn luôn bị nói xấu sau lưng. Tôi lo sợ nhất chồng tôi không hiểu chuyện lại nghe mẹ, nghe em gái phá tan hạnh phúc gia đình.
Sống giữa một xã hội thu nhỏ nơi có người chồng thân yêu, người mẹ chồng cần phải kính trọng và luôn phải cảnh giác với cô em chồng tôi thấy vô cùng mệt mỏi. Tôi phải làm gì bây giờ để giữ được hòa khí trong gia đình nhà chồng?
Theo VNE
Chồng lưu số điện thoại của vợ là "Cave" Không kìm được nóng giận, mình đã hỏi chồng. Lại chẳng một lời giải thích, chồng tát mình lật mặt. Anh còn nói: "Tao thích gọi mày là gì thì tao cứ lưu như thế, mày ý kiến gì? Chả phải mấy hôm nay mày cũng đâu khác gì là cave của tao sao?". Chào Minh Nguyệt với tâm sự: "Bồ của chồng...