Màng trinh mỏng, trách nhiệm lớn
Cuộc sống bức bách, yêu nhau lâu nhưng tình cảm không nồng thắm, thậm chí còn cảm thấy ức chế, khó chịu vì cô ấy là người thích sai khiến.
Trót dại rồi mới hiểu cái trách nhiệm nặng nề của một người đàn ông khi yêu. Chưa bao giờ tôi có cảm giác bức bách, khó chịu và nghẹt thở như lúc này. Có thể khi tôi thú nhận điều này, khi tôi nói ra suy nghĩ của mình, các bạn sẽ cho rằng tôi là một kẻ bỉ ổi, vô liêm sỉ thậm chí không có nhân cách. Nhưng tôi đâu có lấy điều đó làm vui, làm mừng. Chỉ là, tôi muốn giải thoát, muốn trốn chạy cuộc sống hiện tại mà tôi như một kẻ làm nô lệ. Tôi muốn bỏ cô gái ấy, người tôi từng yêu và đã từng “chăn gối”.
Khi nói ra những lời này, nếu cô ấy nghe được, có lẽ sẽ đến trước mặt tôi mà tát mà chửi mắng. Những lúc ấy tôi chấp nhận, có khi chỉ lặng im không nói, đó là cách giải quyết tốt nhất vì tôi chẳng bao giờ đánh phụ nữ.
Vì cách sống, phong cách và địa vị của gia đình cô ấy đã khiến tôi hoài nghi điều đó.
(ảnh minh họa)
Tôi yêu cô ấy, đó đã từng là một tình yêu đẹp, vĩnh cửu, hạnh phúc và tôi tôn thờ. Nhưng lâu dần, tôi cảm nhận ra, cô ấy giống như một bà tướng, dựa vào mọi thứ để điều khiển tôi. Gia đình tôi nghèo hơn cô ấy. Tôi không phủ nhận bố mẹ cô ấy đã cho tôi nhiều thứ, công việc, tiền tài, địa vị và còn giúp đỡ cả gia đình tôi. Chúng tôi yêu nhau và xác định tiến tới hôn nhân nên chuyện “gần gũi” đã có vài lần. Tôi cũng không dám tin rằng, mình là người đàn ông đầu tiên của cô ấy. Vì cách sống, phong cách và địa vị của gia đình cô ấy đã khiến tôi hoài nghi điều đó.
Cuộc sống bức bách, yêu nhau lâu nhưng tình cảm không nồng thắm, thậm chí còn cảm thấy ức chế, khó chịu vì cô ấy là người thích sai khiến. Dù mang tiếng là đàn ông, là người có chút tiền tài và quyền hành nhưng lúc nào cô ấy cũng mang cái việc, gia đình người yêu giúp đỡ ra để dọa nạt tôi nếu tôi không làm theo ý cô ấy. Tôi như một tên tay sai chuyên dụng, làm theo mọi chỉ bảo của gia đình cô ấy.
Video đang HOT
Tôi bị cấm cửa mọi thứ với bạn bè, không được đi đâu nếu không có cô ấy đi cùng. Tôi sống như một cái bóng bằng một vỏ bọc sang trọng. Bạn bè tôi nhìn tôi bằng con mắt khác, tôi mất dần các mối quan hệ thân cận. Cô cũng chẳng cho tôi chơi với người nghèo hơn mình. Nhiều lúc tôi muốn chia tay, nhưng cô lại mang cái chuyện chúng tôi chung đụng ra để dọa, nếu tôi không quay lại, cô sẽ nói cho bố mẹ biết tôi là người cướp đời con gái của cô ấy. Vậy thì trách nhiệm thuộc về tôi, tôi sẽ mất tất cả và mang tiếng là một kẻ vô ơn, bạc nghĩa.
Tôi như bị chói chặt trong sợi dây, nhốt trong lồng mà không tài nào bứt ra được.
(ảnh minh họa)
Trót dại rồi bây giờ mang tội lớn. Việc cướp đi đời con gái của cô ấy, tôi hoàn toàn là người có lỗi. Nhưng suy cho cùng, cô ấy quá mạnh bạo để chủ động trong chuyện này, đâu phải hoàn toàn do tôi. Tôi sống mà như có gông đeo vào cổ, tôi muốn vứt bỏ tất cả, nhưng tôi còn lo lắng cho những người thân của tôi có liên quan và về chuyện trinh tiết của cô ấy, mặc dù lòng tôi còn hoài ngh nhiều lắm. Tôi cũng không muốn biến mình thành kẻ đê tiện, ăn ốc không đổ vỏ.
Cuộc sống là vậy, vì cái sự tương lai, vì cái sự trinh tiết, vì trách nhiệm của một người đàn ông đã khiến cho tôi không tài nào dứt ra được mối tình mà tôi cảm thấy đã chán ngấy. Nếu ruồng bỏ cô ấy, tôi biết, cô ấy sẽ làm những điều liều lĩnh. Tôi như bị chói chặt trong sợi dây, nhốt trong lồng mà không tài nào bứt ra được.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Trót yêu em vợ... sau một tuần chung sống
Ngày đưa em đi thi Đại học, hai anh em chúng tôi đã thuê một phòng và sống cùng nhau gần một tuần ở trên thành phố. Cũng vì tiếp xúc với em, gần gũi em... nên tôi đã yêu em từ lúc nào mà không hay biết.
Ngày tôi vừa tốt nghiệp Trung cấp nghề cũng là ngày tôi chuẩn bị cưới vợ theo sự sắp đặt của ba nên tình cảm giữa hai chúng tôi chưa có gì nhiều sau hơn hai tuần lễ đi chơi với nhau.
Cưới nhau được một thời gian thì chúng tôi về ở với cha mẹ vợ (vì vợ tôi là con một trong gia đình). Thời gian qua đi, tình cảm giữa hai chúng tôi cũng có nhiều tiến triển. Rồi hai đứa con xinh xắn cũng lần lượt ra đời khiến hai vợ chồng chúng tôi càng gắn bó với nhau hơn.
Thế nhưng, càng ở lâu bên nhà vợ, tôi mới thấy cuộc sống ở rể đã gây cho tôi rất nhiều ức chế, nhất là phía bên nhà nội của vợ. Tất cả họ đều cho tôi là một kẻ khùng, mặc dù tôi cũng tốt nghiệp Trung cấp nghề và có công việc ổn định, còn phía nhà ngoại của vợ thì rất tốt, rất yêu thương tôi... và tôi cảm nhận được tình cảm của họ dành cho tôi có thể sánh ngang với tình cảm ba mẹ ruột dành cho mình. Đặc biệt là dì của vợ tôi, dì đã không chỉ giúp đỡ ba mẹ tôi, mà còn giúp đỡ vợ chồng tôi rất nhiều. Trong lòng tôi lúc nào cũng có suy nghĩ, phải làm một điều gì đó để có thể đền đáp lại tình yêu thương của bên họ nhà ngoại dành cho mình.
Thế nhưng cuộc đời có nhiều điều xảy ra không như ta mong muốn. Cách đây hơn một năm, chính xác là vào kì thi Đại học 2010, dì vợ tôi nhờ tôi dẫn em con dì lên Thành phố thi Đại học. Lên đấy, hai anh em chúng tôi đã ở cùng một phòng suốt gần một tuần. Thú thật lúc đấy, tôi chỉ nghĩ mình chăm sóc em cũng giống như em gái ruột của mình vậy, bởi vì trong lòng tôi luôn biết ơn tấm lòng của gia đình dì dành cho mình và chỉ muốn giúp đỡ em gái trong khả năng có thể.
Em vẫn vô tâm không biết được tình cảm của tôi dành cho em! (Ảnh minh họa)
Mấy ngày thi rồi cũng trôi qua... nhưng kể từ đó, trong lòng tôi lúc nào cũng mong được tiếp cận em, được nhìn thấy em, mặc dù em không có điểm gì đặc biệt nổi bật. Năm ngoái em rớt Đại học, em quyết định đến Cần Thơ ôn lại một năm nữa. Vì nhà dì neo người, ai cũng ngại phải đi xa bằng xe máy nên mỗi tháng, tôi đều đón em về nhà, rồi lại đưa em vào trường để ôn thi.
Rồi mùa thi năm nay lại đến, tôi và em một lần nữa lại cùng nhau ra thành phố thuê nhà cho em thi Đại học. Lần này đi, tôi không thể kìm nén được cảm xúc của mình nên tôi tỏ ra rất quan tâm đến em, chăm sóc cho em từng li, từng tí... vậy mà em vẫn tỏ ra vô tâm như không biết điều gì cả.
Đến bây giờ thì tôi không thể làm gì được nữa... vì tôi đã có vợ và hai con. Tôi chỉ ao ước giá như trước đây, tôi được gặp em sớm thì có lẽ bây giờ tôi đã không đau khổ như thế này. Đến giờ phút này thì tôi phải thú nhận một điều rằng, tôi đã yêu em mất rồi! Từ trước tới giờ, tôi chưa bao giờ đau khổ vì một người con gái đến như vậy, mặc dù hồi thanh niên, tôi từng là một tay sát gái có tầm cỡ.
Hiện giờ tôi đang rất đau khổ giữa tình cảm gia đình, tình thương của dì và em dành cho tôi và cả gia đình vợ tôi nữa. Tôi phải làm sao để thoát khỏi hoàn cảnh tréo ngoe này!
Tôi viết tâm sự này, rất mong các bạn độc giả của chuyên mục Tâm Sự hãy cho tôi lời khuyên để tôi có thể quyết định đúng đắn hơn cho tương lai của mình!
Tôi xin chân thành cảm ơn!
Theo Bưu Điện Việt Nam
Ức chế vì nàng kết bạn với 'vệ tinh' Nhìn Nga hồn nhiên cười nói, "buôn" điện thoại với gã nào đó hơn chục phút, Nam "ngứa mt" lm nhưng không làm được gì, bởi mở miệng ra là Nga chống chế: "Ôi dào, bạn bè bình thường chứ có gì đâu!". Ảnh minh họa Phải làm cho đối phương tin tưởng - Luôn công khai mình đã có bạn trai và...