Mãn nguyện vì cặp được với gái trinh
Lấy vợ không còn trong trắng nên tôi cặp bồ với gái trinh cho thỏa khát khao.
ảnh minh họa
Gửi anh Nguyễn Đắc Huy trong bài viết Đàn ông lấy vợ mất trinh là nhục!
Hôm qua tôi có đọc được mấy lời tâm sự của anh. Thú thực, cái câu chuyện về vấn đề trinh tiết người ta cứ nói đi, nói lại mãi mà không chán.
Và hễ cứ có ai như anh, chỉ trăn trở một chút về chuyện có nên cưới một cô gái mất trinh hay không là y như rằng mọi người lại lồng lộn lên, lại chửi bới và lên mặt dạy đời rằng:”Thời đại bây giờ ai còn quan tâm tới chuyện trinh tiết”; “Đàn ông lấy vợ hay lấy cái màng trinh?”…Phải nói thật rằng, tôi thấy mọi người quá phiến diện. “Ngồi trên đống vàng thì ai chẳng là hiền nhân quân tử”, cứ thử rơi vào hoàn cảnh lấy phải một cô vợ mất trinh đi, xem lúc đó ai còn mạnh mồm để chê bai hay không!
Ngày tôi còn là một gã trai lần đầu biết yêu, tôi cũng nghĩ y như mọi người. Rằng quan trọng là yêu thương nhau chứ chuyện trinh tiết không là gì cả, rằng quan trọng là sự trong trắng của tâm hồn chứ cái màng mỏng manh ấy không thể mang ra mà đánh giá tư cách của một con người…Tôi cũng nung nấu trong lòng đủ thứ những nghĩ suy văn vẻ và lãng mạn như thế. Nhưng lấy vợ rồi, tôi mới thấy mình sai lầm. Ở đời này chẳng có gì là tự nhiên cả và đương nhiên, cũng chẳng có ai tự nhiên mà mất trinh.
Tôi lấy vợ khi vẫn còn là trai tân. Trai tân theo đúng nghĩa. Yêu cô ấy mới là lần thứ hai, tôi chưa từng biết đến cái gọi là “mùi vị tình ái”. Khi yêu, tôi cũng biết là cô ấy không còn trong trắng. Cô ấy nói là yêu người trước và bị anh ta lừa gạt, dâng hiến tất cả. Ngày ấy, tình yêu làm tôi mù mắt, nghĩ toàn thứ viển vông về một tình yêu lí tưởng. Tôi cố học cho mình cách là một người đàn ông thời thượng, không coi trọng chuyện trinh tiết. Tôi bỏ qua tất cả mọi trăn trở, mọi khuyên can của bạn bè để lấy cô ấy về làm vợ.
Video đang HOT
Tôi không phủ nhận cô ấy là người vợ tốt. Nhưng cái tốt đó cả đời cũng chẳng bù đắp được cho việc rõ ràng cô ấy là một người “nhúng chàm” trước khi đến với tôi. Đêm tân hôn, dù đã cố gắng xua tan những suy nghĩ trong mình nhưng khi ôm lấy cơ thể đó, tôi thấy ghê tởm vì trước đó đã có thằng khác sở hữu vợ mình. Tôi lại là người chưa từng biết đến chuyện ân ái, đó là lần đầu tiên của tôi trong khi cô ấy chung chạ với hắn ta nhiều lần quá rồi. Cảm giác đó nếu là một kẻ lấy vợ còn trinh thì sẽ không thể nào hiểu được. Nó đau đớn, nhục nhã và tủi hận vô cùng.
Thế rồi đi gặp bạn bè, nghe họ nói về cái niềm hạnh phúc của một người đàn ông khi là người đàu tiên trong đời một cô gái nó hạnh phúc đến như thế nào tôi mới nhận ra rằng mình đã không có được cái niềm hạnh phúc đó. Nghe họ kể về đêm đầu tiên với vợ tôi lại chạnh lòng. Tôi sinh ra là một người đàn ông nhưng cái niềm hạnh phúc của một người đàn ông lại không được hưởng. Đó là một sự bất công đối với tôi. Cái suy nghĩ đó ám ảnh tôi trong suốt cuộc hôn nhân khiến tôi chẳng thể nào thôi khó chịu.
Giống như một cơn nắng hạn gặp mưa rào, niềm khao khát của tôi có ngày được khỏa lấp khi có một cô sinh viên yêu tôi. Mặc dù có vợ nhưng tôi còn rất trẻ. Trông tôi bảnh bao, đẹp trai hơn người nên ra ngoài rất nhiều cô si mê. Ban đầu tôi cũng giữ khoảng cách vì nghĩ mình có vợ rồi, nhưng chính cái thiệt thòi mà tôi phải trải qua trong cuộc hôn nhân ấy đã khiến tôi tặc lưỡi bỏ qua mọi chuyện để quen cô gái kia. Tôi đóng vai một anh chàng tri thức chưa có gia đình, tôi ở bên cô ấy và trở thành “người đàn ông đầu tiên trong đời” của cô ấy”.
Đừng nên lấy vợ mất trinh vì hạnh phúc gia đình khó mà đảm bảo (Ảnh minh họa)
Phải nói thật mặc dù biết mình không đúng nhưng khi được tận hưởng cảm giác sung sướng đó tôi mới thấy mình đang sống. Đúng là hạnh phúc với đàn ông là được là người đón nhận trinh tiết của một cô gái. Cảm giác đó…khó mà diễn ra được thành lời. Tôi đã sống tử tế bên vợ nhờ có điều an ủi đó.
Sau này tôi và cô gái trẻ kia chia tay vì dù sao tôi và cô ấy khác xa nhau nhiều quá. Hơn nữa tôi cũng chẳng thể bỏ vợ để cưới một người như thế được. Tôi thấy cũng không phải là mình đúng hết, nhưng giờ, mỗi lần gặp gỡ một cô sinh viên, một cô gái trẻ nào có ý với tôi, tôi cũng chẳng ngần ngại mà khước từ. Cũng giống như vợ tôi ngày xưa thôi mà. Giờ đây, thi thoảng tôi vẫn vào vai một anh chàng chưa vợ để đóng vai người yêu của một cô sinh viên nào đó. Tất nhiên, tôi cũng chưa bao giờ để họ thiệt thòi khi bên tôi, dâng hiến cho tôi. Tôi càng không bao giờ bắt ép hay gạ gẫm, chỉ là họ tự dâng hiến thì tôi đón nhận. Vậy thôi…
Bởi thế tôi thành thật khuyên anh Đắc Huy, anh giờ còn chưa lấy vợ, anh hoàn toàn có cơ hội lấy một người khác “trọn vẹn” hơn thế. Tôi khi lấy vợ không đắn đo, không trăn trở gì về việc vợ mất trinh ấy vậy mà lấy về cái cảm giác đó còn hủy hoại tôi như thế thì một kẻ chưa lấy đã cân nhắc như anh sẽ làm sao mà hạnh phúc được. Thôi tốt nhất là anh nên hủy hôn, tìm cho mình một cô gái trong trắng khác để lấy làm vợ. Đừng vì mấy cái câu văn vẻ sáo rỗng mà lấy nhau rồi bỏ thì thương vương thì tội…
Theo Eva
Chồng xin ngủ với gái trinh
Vì tôi không còn trinh nên chồng xin ngủ với gái trinh để... cho biết.
ảnh minh họa
Tôi đang sống trong những ngày hoảng loạn, hoang mang cực độ. Tôi không biết điều gì là đúng, là sai. Tôi không biết mình phải quyết định như thế nào để tốt nhất cho tương lai. Tôi đã từng một lần lầm lỡ, tuổi đời của tôi cũng không còn trẻ.
Nếu như ngày hôm nay tôi quyết định sai lầm, hạnh phúc của cả đời tôi có lẽ sẽ rơi vào bế tắc. Vì vậy, tôi viết những dòng này, mong mọi người hãy cho tôi một lời khuyên chân thành nhất.
Tôi 30 tuổi và sắp lập gia đình. So với mọi người tôi lấy chồng muộn hơn những người con gái khác. Thực ra cũng có lí do để giải thích cho việc đó. Cách đây hơn 6 năm, tôi đã từng yêu một người đàn ông. Thời điểm đó tôi cũng đã mơ mộng và tính toán về một mái nhà cho hai đứa nên tôi đã trao cho anh ta tất cả.Vậy mà cuối cùng chúng tôi không đến được với nhau. Khi cả hai chia tay, điều khiến tôi đau khổ nhất chính là bản thân mình không còn trong trắng, tôi không còn dám đến bên ai nữa với tấm thân đã hoen ố như vậy.
Hơn 3 năm sau tôi mới lại yêu. Anh là người biết về câu chuyện tình trước của tôi. Chính anh là người chủ động đến với tôi vì với bản thân mình hiện tại, tôi thực sự không đủ tự tin để yêu ai cả. Tôi không giấu giếm anh mà tâm sự hết mọi chuyện. Tôi nhận thấy anh có vẻ thoáng buồn nhưng anh nói rằng điều đó không quan trọng.
Từ khi yêu nhau, anh đối xử với tôi tốt vô cùng. Càng đau buồn hơn với tôi khi tôi biết anh là một chàng trai "còn zin". Anh đã từng yêu 2 người nhưng chưa bao giờ quan hệ tình dục. So với anh, tôi là một mảnh vải trắng đã vấy bẩn. Chính vì thế, tôi cố gắng sống yêu anh thật nhiều để bù đắp cho anh. Yêu nhau là thế, hơn 3 năm trời chưa bao giờ anh một lần đòi hỏi tôi "chuyện ấy". Anh dành cho tôi sự tôn trọng tuyệt đối. Mỗi lần nghĩ về anh, tôi lại rơi nước mắt vì thấy mình có lỗi.
Thì ra hơn 2 năm qua anh giấu giếm tôi quan hệ, đi lại với một cô gái khác. Cô ấy trẻ măng, ngây thơ và còn trong trắng. Anh thú nhận với tôi rằng anh tán tỉnh cô ấy chỉ vì muốn được một lần nếm trải cái cảm giác hạnh phúc được là người đàn ông đầu tiên của một cô gái. Anh dành tình yêu cho tôi, chỉ tôi mà thôi và chắc chắn anh sẽ lấy tôi làm vợ. Nhưng đời anh cho tới khi yêu tôi chưa từng một lần biết thế nào gọi là cái sung sướng của một người đàn ông khi hưởng cái ngàn vàng của cô gái yêu mình. Vì thế, dù biết là có lỗi với tôi nhưng anh đã giấu giếm tôi để quan hệ với cô gái kia.
Anh nói rằng nếu tôi là người hiểu biết, biết suy nghĩ thì tôi không nên trách cứ anh. Bởi lẽ ở đời này không có nhiều người đàn ông biết mười mươi vợ mình không còn trong trắng mà vẫn trân trọng và yêu thương như cái cách anh làm với tôi. Đó đã là một ân huệ với người đàn bà không còn trinh tiếtnhư tôi rồi. Việc anh làm xét cho cùng cũng là một sự công bằng mà thôi. Hơn nữa, anh cũng cần phải được sống cho mình, không thể bắt anh cả đời không biết đến cảm giác hạnh phúc đó là gì được.
Cô gái non tơ kia cũng không hề hay biết anh đã có vợ sắp cưới. Cô ấy cũng giống như tôi ngày nào, ngây thơ trao tặng đi tất cả để rồi sẽ có một ngày khánh kiệt vì tình yêu đó. Anh nói chỉ cần tới khi chúng tôi cưới nhau, anh sẽ chấm dứt với cô gái kia vì anh không muốn cưới cô ấy làm vợ, hai người không hợp nhau. Sẽ chỉ có tôi mới xứng làm vợ anh mà thôi.
Tôi đau khổ vô cùng, hình ảnh về một người đàn ông bao dung, độ lượng không coi trọng chuyện trinh tiết về anh sụp đổ hoàn toàn trong tôi. Nhưng xét cho cùng những điều anh nói không phải là không có cơ sở. Tôi không thể bắt anh phải cả đời không được nếm trải cảm giác sở hữu sự trong trắng của người con gái là như thế nào được. Tôi đã không làm được cho anh như thế, lẽ nào tôi bắt anh phải chịu? Tôi đã không còn trong trắng, làm sao bắt anh phải chung thủy?
Tôi đau khổ lắm nhưng nghĩ mình đã 30 tuổi, nếu giờ tôi bỏ anh thì cuộc đời tôi sẽ đi về đâu. Hơn nữa anh cũng nói là sẽ chỉ lấy tôi. Vậy tôi có nên tha thứ cho anh để tiến tới hôn nhân hay không hay là dừng mọi chuyện lại vì biết đâu sau này anh vẫn cặp với cô ta?
Theo Khampha
Tôi chẳng sai khi 'sưu tập' gái trinh Nếu cô gái nào cũng chín chắn, không tự nguyện dâng hiến thì liệu tôi có "Sở Khanh" nổi không? Không phải là tôi lăng nhăng mà có lẽ do số tôi đào hoa nên các cô gái cứ bám lấy tôi không rời. (Ảnh minh họa) Ngày cưới của tôi đang đến gần nhưng hiện giờ tôi đang phân vân vô cùng...