Màn kịch vụng về của kẻ giết vợ vì bị từ chối ân ái
Lừa vợ ra khỏi nhà, Hợp dùng dây thòng lọng gây án, tháo đôi hoa tai, vứt quần bên cạnh tạo hiện trường giả vụ giết người, hiếp dâm, cướp tài sản đánh lừa cơ quan điều tra.
Ngày 19/9/2012, Công an xã Cốc Mỳ, huyện Bát Xát, tỉnh Lào Cai nhận được tin báo của một cán bộ xã Cốc Mỳ là Lý A Hợp (30 tuổi) về việc vợ là chị Đặng Thị Bình (26 tuổi) bỗng dưng mất tích. Không lâu sau đó, mọi người đã phát hiện xác nạn nhân tại ao nước của một hộ dân trong xã. Thi thể chị Bình được tìm thấy trong tình trạng mặt úp dưới nước, lõa thể gần như toàn bộ, đôi hoa tai bằng vàng biến mất.
Sau khi có mặt tại hiện trường, Hợp trình báo cơ quan công an rằng vợ bị kẻ cướp sát hại. Ngồi phủ phục bên quan tài của vợ, Hợp khóc thảm thiết, nấc nghẹn ngào. Tang lễ được cử hành xong cũng là lúc cơ quan điều tra cũng khoanh vùng được nghi can gây ra cái chết của chị Bình, chính là Lý A Hợp. Được mời lên cơ quan điều tra để lấy lời khai, vị cán bộ xã đành phải thú nhận đã giết vợ.
Lý A Hợp khai đêm 18/9/2012 đi uống rượu về thì thấy vợ cùng hai con nằm chơi trên giường trong nhà. Có hơi men trong người, Hợp muốn “gần gũi” nhưng do thấy các con chưa ngủ nên đã đi tắm để đợi. Khi các con ngủ, Hợp đòi vợ sang nằm cùng và đòi “quan hệ” nhưng bị từ chối với lý do “đang đến ngày của phụ nữ”. Mặc dù vậy, Hợp vẫn quyết bắt vợ phải làm theo ý mình. Bị phản ứng, hắn dùng chiếc chăn lông màu vàng để ở đầu giường phủ lên mặt và ngực vợ rồi dùng sức mạnh khống chế. Sau khi thỏa mãn thú tính, Hợp mới phát hiện vợ đã chết ngạt. Hắn khai mang xác vợ ra vứt ở ao nước, tháo đôi khuyên tai bằng vàng, kéo quần dài của vợ vứt bên cạnh để tạo thêm tình tiết “hiếp dâm”.
Tuy nhiên, lời khai này bị cơ quan điều tra nghi ngờ. Sau vài ngày tiếp tục đấu tranh với Hợp, các điều tra viên đã có được lời khai mới, lần này Hợp thừa nhận trước đó đã khai báo gian dối vì muốn được giảm nhẹ tội. Anh ta bảo biết rằng hình phạt của pháp luật đối với hành vi ngộ sát bao giờ cũng nhẹ nhàng hơn là hình phạt cho tội Giết người nên đã cố tình khai nhận theo hướng có lợi cho mình.
Hợp và hiện trường vụ án.
Sự thật sau đó đã được làm sáng tỏ. Vài tháng trước khi dẫn đến hành vi giết vợ, Hợp phụ trách một khoản vốn vay cho các thanh niên khó khăn để làm ăn kinh tế. Tuy nhiên, do nghiện nhậu nhẹt, chơi bời nên Hợp đã tiêu thâm hụt và không có khả năng hoàn trả. Trong giai đoạn này, Hợp thấy vợ đột nhiên biết nhắn tin trên điện thoại nên nghi ngờ có một mối quan hệ bất chính. Khoảng 21h30 ngày 18/9/2012, Hợp về nhà trong tình trạng say rượu. Thấy vợ đang cùng hai con nằm chơi điện thoại trên giường trong nhà, Hợp hỏi vợ: “ Sao lại biết nhắn tin?” thì được chị Bình đáp: “Con gái dạy đấy”.
Khoảng 22h ngày 18/9/2012, Hợp có ý định quan hệ tình dục nhưng bị vợ từ chối, Hợp bực tức bỏ đi ra ngoài hút thuốc lào. Đúng lúc này, hắn nghĩ lại chuyện vợ bỗng dưng biết nhắn tin điện thoại. Gộp hai chuyện làm một, Hợp cho rằng vợ đã phản bội mình, nhất là khi trước đó mấy ngày, do Hợp hay đi chơi bời nên trong lúc tâm sự với nhau chị Bình đã nửa đùa nửa thật: “Anh cứ đi chơi thế này thì em dẫn con sang Trung Quốc sống còn sướng hơn”. Hợp nảy ra ý định giết vợ…
Nghĩ là làm, hắn vào nhà đánh thức vợ dậy, lấy cớ gọi đi theo mình ra bờ ao nhà người hàng xóm để khênh cục sắt mình vừa ăn trộm được. Tiếp đó, Hợp cầm một đoạn dây thừng có sẵn đầu thòng lọng và một đoạn gậy gỗ đi ra bờ ao trước. Khi thấy vợ đến nơi, Hợp ngồi thụp xuống và giả bộ bị giẫm trúng gai. Tưởng thật, chị Bình ngồi xuống hỏi han và nhân lúc này Hợp đã dùng dây thừng thắt cổ vợ…
Video đang HOT
Gây án xong, Hợp tháo hai vòng hoa tai, vứt quần của vợ ra bên cạnh. Hắn còn cẩn thận cầm chiếc điện thoại di động của vợ tháo pin ra và đem giấu ở dưới góc ao nhà một người hàng xóm.
Việc Hợp thừa nhận toàn bộ sự thật về vụ án đã khiến cho tội danh của hắn hoàn toàn thay đổi so với ban đầu. Hợp được xác định giết vợ là có chủ ý chứ không phải ngộ sát trong quá trình quan hệ. Nhiều người dân địa phương cảm thấy choáng váng, nhất người đang công tác ở chính quyền xã, bởi hàng ngày Hợp vẫn “đóng” rất tròn vai một cán bộ xã làm công tác thanh niên rất nhiệt tình năng nổ. Về gia đình, Hợp cũng lại đóng vai một người chồng, người cha mẫu mực hết lòng thương yêu vợ con.
Theo An ninh thủ đô
Ngứa mắt vì "bệnh tiểu thư" của vợ tôi
Em lười nhác, vụng về, ích kỉ, nhõng nhẽo và rất hay khóc. Cái thói tiểu thư khiến cho quan hệ mẹ chồng - nàng dâu luôn căng thẳng và người hứng chịu đủ là tôi.
ảnh minh họa
Thư, vợ tôi tuy chẳng phải là con nhà giàu có nhưng lại rất tiểu thư. Sở dĩ em "con nhà lính, tính nhà quan" như vậy là vì bố mẹ vợ hiếm muộn. Họ lấy nhau 15 năm mới sinh được em là đứa con duy nhất. Em là đứa con cầu tự của ông bà, luôn được chiều chuộng hết mực. Em là cục vàng của bố mẹ mà chẳng ai dám đụng đến.
Vợ tôi có học thức, xinh đẹp, dịu dàng. Chỉ có điều được bố mẹ chiều quá hóa hư, bệnh tiểu thư của em rất nặng. Biểu hiện là em lười nhác, vụng về, ích kỉ, nhõng nhẽo và rất hay khóc. Cái thói tiểu thư khiến cho quan hệ mẹ chồng - nàng dâu luôn căng thẳng và người hứng chịu đủ là tôi.
Mẹ tôi là người phụ nữ đảm đang, mực thước. Bà luôn tận tình chăm sóc từng miếng ăn, giấc ngủ cho bố con tôi. Bà luôn muốn con dâu mình cũng hết lòng chăm sóc gia đình như vậy. Nào ngờ tôi lại yêu một người có tính tiểu thư như Thư.
Những ngày đầu mới về làm dâu, em đã thỏ thẻ với mẹ: "Từ bé đến lớn, mẹ con lo hết việc nhà. Con chỉ biết học nên mù tịt chuyện bếp núc. Về nhà chồng thì mẹ chồng làm việc, con dâu ngồi chơi rất khó coi. Hay là thuê ô sin cho cả hai mẹ con mình đều nhàn có được không mẹ?".
Mẹ tôi ngay lập tức nghiêm khắc nhíu mày: "Tôi cấm. Nhà này không thể để người lạ vào xáo trộn như vậy được. Mà anh chị đã giàu có gì cho cam mà thuê người giúp việc, vẫn còn phải ăn bám ông bà già chúng tôi. Gớm, cái việc mẹ cô đội cô lên đầu có gì hay ho mà phải khoe ra như thế?".
Thế là vợ tôi nước mắt ngắn dài nói mẹ chồng sỉ vả gia đình vợ, rồi còn giận dỗi không ăn cơm cùng gia đình mấy ngày. Sau bao cố gắng thương thảo của tôi, cô ấy mới vùng vằng chịu nhịn, chấp nhận tập làm việc nhà kèm theo một lời nói: "Em yêu và hi sinh vì anh lắm mới xuống nước đấy nhé!".
Thư học nấu nướng với mẹ mà tôi lúc nào cũng lo lắng ngồi cạnh để còn kịp "cứu" em. Tận mắt chứng kiến vợ mình, tôi không thể ngờ trên đời này có người phụ nữ đoảng như vậy.
Đến việc đơn giản nhất trên đời là cắm cơm em cũng không biết. Bữa đầu tiên, em không lau nước ở quanh nồi sau khi vo gạo, làm cái nồi cơm điện ở nhà tôi bị nước vào cháy khét. Sau đó thì cơm em nấu bữa nhão, bữa khô làm cả nhà phải cắn răng chịu trận.
Bộ dạng nấu nướng của em đến là buồn cười. Em lấy cái nón đi chợ của mẹ làm khiên chắn mỡ mỗi khi rán, xào để khỏi bị mỡ bắn. Khi cần lật thức ăn, cứ lúng túng với cái nón, em lập cập mãi. Đến lúc lật được thì cá, thịt thì đã cháy đen thui rồi.
Được vài hôm tập luyện, Thư tỏ ra chán chường, mệt mỏi, muốn bỏ cuộc. Nhưng mẹ thì vẫn kiên trì dạy em, muốn em chăm chỉ. Bị mẹ bắt làm, bắt học, em như một đứa trẻ con phụng phịu. Thậm chí em còn giả ốm để trốn làm việc nhà.
Mỗi lần nhìn thấy mẹ còm cõi lau dọn, còn vợ nằm khểnh trên phòng xem ti vi là tôi ngượng chín mặt. Đã thế em còn hồn nhiên khoe với tôi cứ như là một chiến tích vẻ vang.
Tất nhiên em không thể trốn mãi được, em bị mẹ phát hiện chiêu "giả ốm". Mẹ mắng cho một trận và bắt xuống làm việc. Rồi cuối cùng, sự đểnh đoảng của em đã gây ra một tai nạn.
Em rán tôm trong chảo mà lại lơ đãng, tâm hồn treo ngược cành cây. Em để chảo tôm trên bếp, bật lửa to đùng mà vẫn ung dung ngồi xem ti vi. Tôm cháy khét mà em cũng chẳng hay biết. Đến lúc nhớ ra thì ôi thôi, cả tôm cả mỡ trong chảo đều cháy, lửa bốc lên ngùn ngụt.
Em dại dột đem chảo mỡ cháy ra xả nước. Thế là lửa bùng to lên, xém vào người em. Em chỉ bị xém chút tóc và lông mày nhưng tai nạn bé xíu ấy đến tai bố mẹ vợ làm ông bà ngoại lồng lộn lên.
Mẹ vợ tôi khóc thút thít vì thương con gái. Lúc sang thăm con, bà xót xa nhìn mấy vết bỏng do mỡ bắn trên tay, lông mày hơi nhạt đi vì lửa bén của em mà xót xa lắm. Ngay trước mặt mẹ tôi, bà vừa khóc, vừa lẩm bẩm: "Biết thế chẳng cho nó đi lấy chồng!". Bà tìm ra một cách quái chiêu để đỡ đần cho con gái.
Mẹ vợ đều đặn sang nhà tôi để làm công việc của con gái. Bà tranh làm hết mọi việc: lau nhà, đi chợ, nấu cơm, giặt quần áo. Bà còn mặc cả với mẹ tôi, bà làm hết mọi việc nhưng còn rửa bát thì mẹ tôi làm hộ, bởi lúc ấy khuya khoắt ở lại không tiện.
Chẳng đợi mẹ tôi đồng ý, mẹ vợ cứ thế sang hùng hục làm việc nhà. Đã hơn tuần nay rồi, ngày nào đi làm về tôi cũng thấy mẹ vợ cắm cúi lau dọn, còn bố mẹ tôi thì đóng cửa im ỉm trong phòng vì khó chịu và vì ngượng.
Mẹ vợ còn chu đáo đến mức chuẩn bị đồ giải khát cho vợ tôi. Khi thì cốc tào phớ, khi thì chè đỗ đen, khi thì sinh tố hoa quả. Nhìn vợ hớn hở ngồi ghế sô pha uống nước xem ti vi, còn mẹ vợ lau nhà, sao mà tôi ngứa mắt thế.
Bữa tối, ăn xong, em cun cút chạy lên phòng đắp mặt nạ, bỏ mặc mẹ tôi dọn mâm bát. Tuy mẹ vợ đã cẩn thận rửa hết nồi niêu, chỉ còn vài cái bát ăn cơm phải rửa nhưng vợ tôi cũng đùn đẩy cho mẹ chồng với lí do: "Em và mẹ em đã làm mọi việc khác rồi".
Bố mẹ tôi rất giận và không thể chấp nhận kéo dài việc bà thông gia sang làm "người giúp việc". Nhưng ông bà ngại nói vì sợ gây xích mích, hiểu lầm. Thế là mẹ tôi giao luôn cho tôi giải quyết dứt điểm với người vợ tiểu thư và bà mẹ vợ chiều con thái quá.
Tôi đang đau đầu chẳng biết phải làm sao. Mọi người hãy giúp tôi một tay với!
Theo Afamily
Màn kịch của người vợ siết cổ chồng bằng tay và dây điện thoại Hơn chồng gần 20 kg, Thêu khai trong lúc bị bạo hành đã phản kháng, siết cổ chồng. Để che giấu hành vi, Thêu điện thông báo cho nhiều người rằng chồng chết vì tai nạn. Màn kịch của người vợ siết cổ chồng bằng tay và dây điện thoại Khoảng 1h ngày 20/9, một người hàng xóm của An Thị Thêu (29...