Mải mê vô tâm phê với bạn bè, tôi bỏ mặc vợ trong cơn nguy hiểm
Hôm đó, tôi cũng chuẩn bị đi chơi như mọi khi thì vợ tôi kêu đau bụng, khó chịu trong người. Nghĩ cô ấy dùng kế để bắt chồng ở nhà nên tôi vô tâm, vẫn đi chơi sau khi dặn dò cô ấy nằm nghỉ ngơi.
Tôi và vợ từng yêu nhau suốt cả thời học sinh. Chúng tôi chơi với nhau từ bé, lớn lên thì học cùng nhau, và rồi yêu nhau. Tình yêu đó rất đẹp, và cũng trở thành thói quen khó bỏ của mỗi người chúng tôi. 26 tuổi, khi công việc ổn định, chúng tôi quyết định kết hôn.
Ngày cưới, bạn bè, hàng xóm ai cũng ngưỡng mộ tình yêu của chúng tôi. Một tình yêu kéo dài hàng chục năm chứ không phải vài năm hay vài tháng như những cặp đôi khác. Sau đó, vợ chồng tôi được ba mẹ hai bên cho tiền mua một căn hộ nho nhỏ ở thành phố để tiện cho công việc. Nhưng từ ngày cưới được cô ấy, chẳng hiểu sao, tôi lại thay đổi trở nên vô tâm.
Thay đổi trước hết là ở suy nghĩ. Tôi bắt đầu hình thành cái suy nghĩ đầy gia trưởng và ích kỉ: Cô ấy đã là vợ mình thì chắc chắn chẳng bao giờ dám bỏ chồng, mà đã là vợ chồng thì cần gì lãng mạn nữa. Cứ thế, suy nghĩ đó kéo theo những hành động của tôi cũng thay đổi dần.
Cả hai chúng tôi đều trông mong từng phút chờ đứa con ra đời. (Ảnh minh họa)
Video đang HOT
Tôi vô tâm, không thèm hỏi han mỗi khi vợ mình than mệt nữa. Đi làm về, cơm nước xong là tôi lại đi chơi với tụi bạn, khi thì cà phê bóng đá, lúc lại tụ tập đấu bi-a… Tôi cho rằng bếp núc là chuyện của đàn bà. Tôi xuống phụ chỉ tổ chật chội, lại còn hạ thấp giá trị của mình. Những ngày lễ đối với tôi cũng là ngày bình thường, dù biết vợ sẽ buồn nhưng tôi đều làm lơ đi.
Rồi cô ấy mang thai. Khi biết mình lên chức bố, tôi đã mừng đến mức chăm đếm từng ngày chờ con ra đời. Tôi bắt đầu có trách nhiệm hơn. Tôi đỡ đần một số việc lặt vặt cho vợ. Tôi cũng xung phong hàng tháng đưa vợ đi khám thai định kỳ. Cô ấy thích ăn gì, dù là nửa đêm, tôi vẫn cố đi tìm mua cho bằng được. Cả hai chúng tôi đều trông mong từng phút chờ đứa con ra đời.
Nhưng tôi vẫn không thể bỏ được tật đi chơi đêm của mình. Hầu như đêm nào tôi cũng đi, cứ 8h30 tôi lại đi cà phê với bạn bè đến 11 giờ thì về ngủ. Nhiều lần vợ tôi cũng tỏ vẻ không vui, cáu gắt nhưng tôi vẫn không thể ở nhà được, nó như một thói quen vậy. Cứ ở nhà chừng một chút, tôi sẽ thấy bồi hồi, khó chịu rồi lại dắt xe đi, bỏ mặc cô ấy ở nhà một mình.
Hôm đó, tôi cũng chuẩn bị đi chơi như mọi khi thì vợ tôi kêu đau bụng, khó chịu trong người. Nghĩ cô ấy dùng kế để bắt chồng ở nhà nên tôi vô tâm, vẫn đi chơi sau khi dặn dò cô ấy nằm nghỉ ngơi. Đang ngồi chém gió với bạn thì tôi nhận được điện thoại của vợ, nhưng bắt máy, a lô vài tiếng, cũng chẳng nghe cô ấy nói gì. Khi đó, tôi chỉ nghĩ vợ tôi cố ý nhá máy để tôi về sớm chứ không nghĩ cô ấy đang đau quằn quại đến mức đánh rơi điện thoại ở nhà.
Vì vô tâm, tôi đã đánh mất con và khiến vợ tôi đau khổ. (Ảnh minh họa)
10h30, tôi về nhà sớm hơn mọi khi thì thấy trong phòng vẫn để đèn sáng choang. Tôi thấy lạ là sao hôm nay vợ tôi lại không tắt điện ngủ trước. Dắt xe vào nhà, tôi như chết đứng khi thấy vợ đang nằm giữa nhà với vết máu dài dưới chân. Tôi luống cuống vừa hét vừa gọi tên vợ. Hàng xóm nghe thấy tiếng tôi hét liền vội vã chạy sang, giúp tôi đưa cô ấy đến bệnh viện.
Cấp cứu xong, bác sĩ thông báo, vợ tôi bị nhau tiền đạo nên ra máu, tụt thai. Do đến bệnh viện quá muộn nên em bé không thể cứu được nữa. Còn vợ tôi thì đã qua cơn nguy hiểm nhưng vẫn phải nằm phòng theo dõi đặc biệt. Gần 3 ngày sau, vợ tôi mới được chuyển về phòng bệnh. Tôi đã cố gắng chăm sóc vợ, nhưng cứ nhìn thấy tôi, cô ấy lại hét lên rồi vứt hết đồ đạc. Thậm chí, cô ấy còn hét lên rằng không muốn nhìn thấy mặt tôi nữa.
Rồi vợ tôi xuất viện nhưng về thẳng nhà mẹ đẻ và cấm tôi tới tìm. Cô ấy còn nói khi nào bình tâm lại sẽ ra tòa ly hôn với người chồng vô tâm này. Chiều hôm kia, tôi vừa nhận được đơn ly hôn do em vợ mang đến. Trên đó là chữ ký sẵn của cô ấy. Em vợ nói lần này cô ấy rất nghiêm túc và có vẻ quyết tâm ly hôn bằng được. Tôi cảm thấy hối hận và đau lòng quá. Tôi biết mình đã sai nhưng không sao cứu vãn được tình hình. Tôi nên làm thế nào để cô ấy tha thứ cho tôi đây?
Theo Blogtamsu
Mất chồng mất con tôi sống không bằng chết
Chúng tôi kết hôn được 2 năm tôi mới bắt đầu sinh được bé trai đầu lòng, vì vậy hai vợ chồng rất thương yêu con. Con tôi đặt biệt quấn mẹ, vì vậy tôi rất chiều và chăm con, thời gian đầu khi bé còn nhỏ chồng tôi luôn cố gắng không đi công tác để được gần vợ gần con.
Sau đó khi con được 2,3 tuổi chồng tôi bắt đầu theo đuổi hoài bão thăng tiến của mình, anh đi công tác thường xuyên, nhưng vẫn chăm gọi điện về nhà cho gia đình. Để mọi người được yên tâm, anh cũng hay mua quà về cho tôi và con gia đình đang hạnh phúc là vậy. Nhưng một thời gian sau những chuyến công tác của anh trở nên dày đặc. Khi tôi gọi cho anh máy cũng trong tình trạng bận, sau đó một thời gian tôi quyết định sẽ tìm hiểu nguyên nhân vì sao.
Qua đồng nghiệp bạn bè tôi được biết con gái của sếp công ty chồng tôi đang chết mệt anh, cô ta từng lấy chồng nhưng vì chồng cũ bồ bịch nên cả hai đã li di. Đến nay thấy chồng tôi vừa đẹp trai lại tài giỏi thì cô ta thích mê, ban đầu chồng tôi cũng không có ý định gì với cô ta. Nhưng về sau lửa gần rơm lâu ngày cũng bén.
Về nhà tôi hỏi chuyện anh, anh chỉ nói, cô ta thích anh, nhưng anh không thích, anh chỉ nói chuyện xã giao cho dễ bề thăng tiến. Tôi cũng không nói gì nữa vì tin tưởng anh, rồi một thời gian sau, trong một lần đưa con đi mua sắm tôi bắt gặp anh tay trong tay với con gái sếp. Sau đó tôi lập tức gọi điện hẹn anh về sớm để hỏi rõ mọi chuyện, thì anh lại nói cô ta chấp nhận làm bồ nhí, trong khi làm thế anh sẽ dễ dàng thăng tiến thậm chí thâu tóm được cả công ty. Bảo tôi vẫn sẽ là vợ cả, mà lại có tất cả nên tôi hãy nhận nhịn vì tương lai của chồng.
Đời thủa nhà ai lại chịu để chồng có thêm vợ hai, đã thế phải chịu cảnh chung chồng. Tôi nhất mực từ chối thì anh bắt đầu hắng giọng, và quát nạt tôi, anh bắt đầu thay đổi. Tôi biết anh vốn là người tham vọng, nhưng một gia đình hạnh phúc như này anh còn không muốn không hài lòng sao. Công việc có thể phát triển bằng nhiều cách tại sao anh lại chọn đi đường tắt, một con đường tội lỗi và sai trái.
Rồi chuyện gì đến cũng sẽ đến, tôi đòi anh lựa chọn một là tôi và con hai là cô ấy. Anh đã lựa chọn cô ấy, nhưng anh cũng không buông tha cho tôi và con. Khi li di tội, ngay sau đó anh làm đám cưới với vợ mới, giờ đây trong tay anh có cả tiền lẫn tài. Anh chạy tòa án để họ cho anh quyền nuôi con, tôi trắng tay mất cả con lẫn chồng. Tôi đã làm gì nên tôi để giờ đây bị anh đối xử tàn nhẫn như vậy.
Theo Tinhot360
Người đàn bà ngoại tình vì mất con, hận chồng Trang luôn mang trong mình nỗi hận chồng đến tận xương tủy vì đã khiến con trai ra đi mãi mãi. Trong một lần vợ bận việc, Cường được giao nhiệm vụ trông nom cậu con trai 5 tuổi, thế nhưng vì mải mê chát chít với người yêu cũ mà anh đã hoàn toàn không để ý đến con, để rồi cậu...