Mạc Văn Khoa: ‘Tôi già đi 5 tuổi sau khi có con’
Diễn viên “ Lật mặt: 48h” nói rằng không phải anh tự nhận mình xấu mà bởi anh xấu thật nhưng đó có thể là “vẻ xấu ngàn vàng”.
Từ một diễn viên không có lợi thế về ngoại hình, Mạc Văn Khoa với sự duyên dáng của mình đã trở thành quán quân Cười xuyên Việt (2015). Sau 5 năm, anh đã có bước tiến dài trong nghề, từ thí sinh game show trở thành trưởng phòng của Ơn giời, cậu đây rồi cùng với Trấn Thành, Trường Giang. Mạc Văn Khoa cũng góp mặt trong một số phim điện ảnh, vai diễn Lâm của anh trong Lật mặt: 48h đang nhận được nhiều phản hồi tích cực khi hóm hỉnh và không lố.
“Té sông, lật xuồng, 2h sáng vẫn ngâm mình trên sông”
- Phong cách làm phim của Lý Hải là nói không với ngôi sao, nhưng khi anh nổi tiếng hơn, Lý Hải vẫn chọn anh, tại sao?
- Chắc tôi chưa đủ nổi tiếng chăng! (Cười). Nói vui vậy thôi, tôi không nghĩ mình là một ngôi sao, anh Hải chọn tôi chỉ vì phù hợp cho tuyến hài của phim. Và khi được giao, tôi cũng cố gắng làm sao để thể hiện hết sức mình trong mọi phân cảnh. Chỉ mong được khán giả ủng hộ để phim sau lại hợp tác với anh Hải.
- Hài trong phim hành động làm sao để vừa chừng, không lệch tông?
- Lật mặt: 48 h là phim hành động nguy hiểm nhưng tôi lại đảm nhận bên tuyến hài. Nhưng mà cái hài trong phim cũng lại rất khác so với hài tình cảm vì đây là hài hành động. Hài hước vừa đủ thôi để làm sao người xem vẫn thấy sự gay cấn. Nhiệm vụ của tôi chỉ là làm nhẹ đi không khí quá hành động, hài trong mức cho phép và không được quá lố, ảnh hưởng đến tâm lý hành động của các nhân vật khác.
Mạc Văn Khoa cho biết Lật mặt: 48h là phim anh phải uống nhiều thuốc nhất, nhiều nước nhất.
- Cái khó nhất ở “Lật mặt: 48h” với anh?
- Chắc là vấn đề sức khỏe, chưa bộ phim nào mà tôi uống nhiều thuốc như phim này, đau họng, nhức đầu rồi cảm sốt. Nhiều lần bị té sông, lật xuồng, 2h sáng vẫn quay những cảnh ngâm mình dưới sông. Những ngày quay trên sông tôi thường lờ đờ, mệt mỏi vì bị say sóng. Cái nữa là phim này nhiều cảnh nguy hiểm mà phim Việt mình chưa đảm bảo được hết an toàn cho diễn viên như phim nước ngoài.
Cái khó nữa là võ. Mọi người biết tôi không phải là diễn viên chuyên về võ thuật nhưng trong phim cũng có những cảnh quay phải đánh và lại là quay one-shot nên phải đánh chính xác 100%. Mình chỉ sai một chút là phải quay lại phần đó nên cũng áp lực.
- Mạc Văn Khoa thấy Lý Hải là đạo diễn như nào?
- Anh Hải ít nói, nhiều lúc hai anh em ngồi ăn cơm với nhau cũng không biết nói gì. Bên ngoài, anh Hải cũng rất hiền nhưng ra phim thì tập trung 100%.
Làm phim, anh Hải cũng rất chịu khó đầu tư bối cảnh, nhiều lúc, chính diễn viên cũng bất ngờ. Nếu phần 4 toàn rừng là rừng, phần 5 lại toàn nước là nước (cười). Anh Hải cũng là người tự viết kịch bản, ở Việt Nam, không phải ai cũng có phong cách như anh Hải. Đến nổi nóng, anh cũng có nét rất khác các đạo diễn khác, đôi khi hơi buồn cười.
- Còn gì nữa, khi nói về sự khác biệt?
- Phim của Lý Hải không mời diễn viên nổi tiếng để câu khách mà quan trọng là diễn viên có hợp với vai diễn đó hay không. Và thực sự ở trong đoàn phim là không khí của tình thân, rất công bằng.
Không giống như những bộ phim khác diễn viên này ngồi cách xa diễn viên kia, xa ê-kíp. Phim của anh Hải cả đạo diễn lẫn diễn viên khi quay xong là tất cả anh em cùng ngồi ăn cơm giống như một bữa cơm gia đình. Đó là điều anh Hải đã làm được. Sau phim của anh Hải, bao giờ tôi cũng có thêm những người bạn.
“Một ngày chăm con mệt bằng một tuần đóng phim”
- Thành – bại của một bộ phim có ảnh hưởng nhiều đến tâm lý của anh?
- Là diễn viên hay đạo diễn, nhà làm phim thì ai cũng mong phim thành công. Thành công là thăng hoa, cảm giác thích nhất là phim mình đóng ra rạp và mình được đọc những bình luận của mọi người. Đối với những bộ phim thất bại thì tất nhiên mình sẽ buồn nhưng mà trong thất bại đó mình phải nhìn lại xem bởi vì sao.
Có những bộ phim tôi vô cùng thích vai đó và tâm đắc nhưng khi ra lại không được quý vị khán giả đón nhận. Cái khó là mình không thể nào hiểu được thị hiếu của khán giả và càng không định hướng được khán giả khi đứng trên quan điểm và suy nghĩ của cá nhân.
- Phim “30 chưa phải là Tết” năm ngoái có thể được coi là một thất bại, tâm thế của anh khi đó thế nào?
- Với 30 chưa phải là Tết , khán giả đã không xem được trọn vẹn những cảnh của bộ phim. Phim cũng bị cắt nhiều khúc quan trọng nên không truyền được hết tinh thần. Phim đó tôi cũng rất tiếc.
- Anh bây giờ có còn giữ thói quen bỏ tiền ra rạp mua vé xem phim?
- Trước giờ thì tôi bị nghiện xem phim mà thật sự ngoài đi xem phim thì hai vợ chồng cũng không biết đi đâu. Nhưng từ khi vợ sinh tới giờ và con còn rất nhỏ, không ai chăm nên tôi chưa ra rạp được. Lật mặt: 48h là lần tôi vào rạp sau khoảng thời gian khá dài.
Mạc Văn Khoa đã có con gái đầu lòng nhưng chưa tổ chức đám cưới.
- Cảm giác chăm con nhỏ và cảm giác đi đóng phim khác nhau ra sao?
- Một ngày quay phim rất mệt nhưng chăm con còn mệt hơn. Một ngày chăm con bằng một tuần quay phim mà là trong tâm thế ngủ nhưng lúc nào cũng phải sẵn sàng bật dậy.
Nhưng mỗi lần nhìn con thì tôi như bị đứng hình. Tại sao con mình lại có thể dễ thương như thế? Tại sao con lại nhìn bố như vậy rồi cười? Tại sao con lại nhìn bố rồi khóc vậy con? Đủ thứ diễn ra, phải có con mới hiểu được thật.
- Anh thấy sự khác biệt gì bên trong con người mình từ khi làm cha?
- Tôi già đi 5 tuổi sau khi có con nhưng hạnh phúc. Khi có con, suy nghĩ của tôi trưởng thành hơn, ngày xưa tôi suy nghĩ đơn giản lắm nhưng từ ngày làm chồng, làm cha tôi khác hoàn toàn. Ví như bây giờ mà đổ tiền đầu tư kinh doanh cũng phải chắc chắn vì để thua lỗ, không có tiền thì nuôi con bằng gì.
Tiền bạc trong gia đình, của ai nấy quản
- Anh dự định khi nào làm đám cưới?
- Trong giai đoạn này thì phải chờ con cái cứng cáp chút chứ bây giờ không lẽ vừa cưới vừa làm lễ vừa chăm con nhỏ thì hơi kỳ (cười). Tôi muốn con dự đám cưới của bố mẹ nó, và tôi cũng sẽ cố gắng bù đắp cho vợ bằng việc chuẩn bị một lễ cưới thật đẹp.
- Tài chính trong nhà anh, ai sẽ quản?
- Vợ chồng tôi thì tài chính tự quản, nói chung là mỗi người kiểm soát tài chính của mình. Tôi lấy tiền để mở quán kinh doanh thêm, rồi tích góp để mua nhà, mua xe còn vợ tôi thì có những quán nhỏ mà vợ mở nên tự quản lý, rồi tiết kiệm mua đồ cho con, sinh hoạt gia đình.
Nam diễn viên cảm thấy bản thân là người may mắn dù không có lợi thế về ngoại hình.
- Độc lập nhưng vẫn là một cách khác của đàn ông xây nhà, đàn bà xây tổ ấm?
- Chắc cũng gần như vậy (cười).
- Anh đã vào nghề được 5 năm, nhìn lại hành trình ấy thấy thế nào?
- May mắn nhưng cũng thăng trầm, có phim thành công, cũng có phim thất bại. Đặc biệt trong thời gian dịch, không được đi quay, không được gặp mọi người, tôi nhớ lại hành trình của mình. Tôi thấy mình là người may mắn, nhận được rất nhiều sự giúp đỡ dù ngoại hình xấu, không có lợi thế gì cả.
- Anh tự nhận mình xấu nhưng dường như là “vẻ xấu ra tiền”. Đôi khi không có lợi thế ngoại hình cũng là thế mạnh?
- Không phải tôi tự nhận mình xấu đâu mà bởi tôi xấu thật nhưng có thể là “vẻ xấu ngàn vàng”. Tôi từng nghĩ nếu mình sửa cái gì đó đẹp lên khéo không ai chấp nhận. Tôi là nhà quê chính hiệu, sinh ra ở Hải Dương, bao quanh toàn núi, con người bao năm vẫn thế ngay cả khi đã sống ở thành phố, đã được mọi người biết đến.
Phim Hàn cũng có những diễn viên xấu và rất thành công, tôi hy vọng mình đạt được một phần như họ.
Mạc Văn Khoa: "Tôi chỉ sợ một ngày diễn hài không ai cười nữa"
Nổi tiếng từ sau chương trình Thách thức danh hài và Cười xuyên Việt, Mạc Văn Khoa được khán giả yêu mến bởi sự chân chất giản dị, giọng nói đặc trưng cùng lối diễn tự nhiên và đặc biệt là khuôn mặt có nét hài... chưa cần diễn đã gây cười. Không chỉ đắt show diễn hài, Mạc Văn Khoa còn được nhiều đạo diễn ưu ái trong nhiều dự án điện ảnh.
Sau vai diễn hài hước gây ấn tượng trong phim "Lật mặt: Nhà có khách", Mạc Văn Khoa tiếp tục được đạo diễn Lý Hải dành vai diễn tiếp theo trong "Lật mặt: 48H". Mạc Văn Khoa được giới chuyên môn đánh giá cao khi từng bước thâm nhập vào các vai tính cách, không ngừng thử sức và phát triển khả năng với những cơ hội mới trong điện ảnh.
PV: Từ nam phụ ở "Lật mặt: Nhà có khách", anh đã được đạo diễn Lý Hải ưu ái đưa lên tuyến nhân vật chính trong "Lật mặt: 48H", anh có gặp áp lực gì không?
Mạc Văn Khoa: Khi anh Lý Hải làm kịch bản, viết về 1 nhân vật, anh sẽ nghĩ ngay tới người hợp với vai đấy. Trong "Lật mặt 4" anh ấy nghĩ tới Khoa và may mắn làm sao đến "Lật mặt 5" anh Lý Hải cũng dành đất diễn cho mình. Lần đầu ở "Lật mặt: Nhà có khách" giống như cưỡi ngựa xem hoa. Còn "Lật mặt: 48H" thì mình là con ngựa cho người ta cưỡi luôn, vất vả lắm.
Vai diễn trong "Lật mặt: 48H" của tôi là hài - hành động. Đây là một vai khác lạ vì chưa bao giờ tôi đóng hành động. Từ trước đến giờ tôi chỉ đóng hài nhẹ nhàng thôi. Trong phim này, tôi từ đầu tới cuối lăn lộn, vất vả. Nhưng cảm giác càng vất vả, càng mong ngóng đến ngày phim ra rạp, nhất là phim từng bị dời lịch chiếu 2 lần vì dịch Covid-19 nên cảm giác mong ngóng càng dồn nén.
Phim này tôi cũng không phải nhân vật chính đâu. Đối với Lý Hải, phim của anh ai cũng là chính. Võ Thành Tâm đảm nhận tuyến chính hành động, Ốc Thanh Vân đảm nhận tuyến chính tình cảm. Huỳnh Đông đảm nhận tuyến chính phản diện. Còn tôi đảm nhận tuyến chính hài. Ai cũng là mắt xích quan trọng trong bộ phim. Mỗi người phải cố gắng làm sao làm tốt nhất vai trò của mình để bộ phim là tổng hòa của các cung bậc cảm xúc.
Đóng "Lật mặt: 48H" tôi gặp nhiều áp lực. Diễn hài trong thể loại hành động rất khó bởi tiết tấu phim rất nhanh, rất gay cấn. Chỉ cần trễ một nhịp thôi cũng sẽ bị lơi và không đạt hiệu quả nên mọi thứ phải tính từng giây từng phút, từng nhịp. Mình cũng phải diễn hài sao cho vừa đủ thôi, không được lố và cũng không được kéo dài quá sẽ mất đi tiết tấu của bộ phim.
Thứ 2, nhân vật của tôi là một chàng trai Bắc, lấy vợ miền Tây và ở miền Tây nên phải diễn làm sao cho ra được sự chất phác, sự mến khách nồng nàn như cái chất của người miền Tây. Đó cũng là một cái khó. Thứ 3, phim này nhiều gian nan vất vả. Quay một bộ phim "Lật mặt: 48H" bằng quay 2-3 bộ phim khác.
PV: Anh có thể chia sẻ những trải nghiệm đáng nhớ khi tham gia "Lật mặt: 48H" của Lý Hải?
Mạc Văn Khoa: Quay phim có rất nhiều trải nghiệm, ngày nào cũng là trải nghiệm hết. Trên bờ cũng có nhưng trải nghiệm đáng nhớ nhất là dưới nước. Nếu mọi người xem phim sẽ thấy rất nhiều cảnh quay rượt đuổi dưới nước, té sông, té nước. May mà tôi biết bơi chứ không thì không thể hoàn thành vai diễn.
Đóng "Lật mặt: 48H", đoàn phim phải trải qua muôn ngàn khó khăn. Nếu mà kể ra thì có lẽ phải viết được thành cuốn tiểu thuyết. Ngày nào cũng khó khăn, ngày nào cũng gian nan hết. Ngày nào cũng té sông, té suối, người trầy xước, có những hôm người nóng, sốt, vì thậm chí còn phải té sông ban đêm. Anh Lý Hải cũng chơi lạ lắm. Có những cảnh phải ngâm mình dưới nước 2-3 tiếng đồng hồ. Mà sáng, trưa, chiều anh không cho ngâm, lại cho ngâm đúng 12, 1 giờ đêm kêu diễn viên ra. Nhưng những cảnh nào mình vất vả nhất là những cảnh tạo hiệu ứng tốt nhất cho khán giả. Đúng là có vất vả thì mới có thành quả.
PV: 2 lần hợp tác với đạo diễn Lý Hải, anh học hỏi được gì từ phong cách làm việc của Lý Hải?
Mạc Văn Khoa: Tôi học hỏi được anh Hải nhiều thứ lắm. Nếu sau này muốn chuyển hướng thành đạo diễn thì anh Hải sẽ là tấm gương để tôi học học được rất nhiều. Tôi thấy bất ngờ khi đang quay phần 5 anh đã có kịch bản phần 6. Không hiểu nguồn năng lượng như thế nào mà anh có thể sáng tạo nhiều như vậy. Qua 2 lần hợp tác, tôi thấy anh đầu tư kỹ lưỡng cho tác phẩm của mình, mỗi phần sau lại được làm tốt hơn phần trước.
Anh Lý Hải là một người kỹ tính. Vì tất cả mọi thứ khi lên phim trường nếu không kỹ thì không thể nào hoàn thành được bộ phim. Một đạo diễn mà cái gì cũng được thì không thể nào có được bộ phim tốt. Kỹ tính như vậy nhưng trên phim trường, anh Hải cũng không nghiêm lắm. Là đạo diễn, cũng có lúc anh Hải nổi nóng. Nhưng một người hiền, ít nói như anh Hải nổi nóng không phát ra giống như người nóng tính bình thường. Khi anh nổi nóng, đoàn phim không thấy sợ mà chỉ thấy mắc cười thôi.
PV: Gây ấn tượng với những vai diễn hài, anh có sợ mình bị đóng khung vào một hình ảnh, dễ gây nhàm chán không?
Mạc Văn Khoa: Rất nhiều người hỏi tôi câu này. Nhưng chia sẻ thật sự, ước mơ và đam mê lớn nhất của tôi là diễn hài. Đứng trên sân khấu, tôi muốn nghe được tiếng cười của khán giả. Tôi mà phải biến đổi thành vai khác thì đó cũng là điều thiệt thòi so với nhiều người. Nếu cho tôi đóng vai nam thần thì ekip có 1000 người thì cũng không thể hóa tôi thành nam thần được.
Tôi thấy bản thân mình hợp với nghề diễn hài thì tôi sẽ không từ bỏ việc mang lại tiếng cười cho khán giả. Là một diễn viên, việc phát triển sau này có những vai diễn đa dạng hơn thì ai cũng muốn. Nhưng bản thân tôi bây giờ, những vai hài mình làm đã thực sự tốt 100% chưa? Chưa! Mình mới chập chững bước vào nghề. Mình chưa hoàn hảo cái này mà đã nghĩ đến cái khác rồi thì không được.
Tôi chỉ sợ một ngày diễn hài mà mọi người không còn cười nữa, vai diễn của mình không được mọi người đón nhận. Lấy được tiếng cười của khán giả rất khó. Nhưng trong nỗi sợ ấy thì tôi cố gắng phải biến hóa thật là chất lượng để mỗi vai diễn càng ngày càng chỉn chu hơn, giống như mọi người coi "Lật mặt 5" sẽ thấy hài của Mạc Văn Khoa rất khác so với phần 4.
PV: Nghệ sĩ hài Bắc khi Nam tiến ít ai có được thành công, nhưng Mạc Văn Khoa lại được khán giả rất yêu mến. Theo anh, thành công của mình đến từ đâu?
Mạc Văn Khoa: Tôi nghĩ mình may mắn. Thứ 2, để có được tôi bây giờ là cả một quá trình. Từ Hải Dương khăn gói lên Hà Nội thi vào trường Sân khấu Điện ảnh, tôi rớt, quyết định vào miền Trung để học. Tôi học một trường cao đẳng về nghệ thuật ở Nha Trang 3 năm rồi quyết định khoác balo vào TPHCM. Ở mỗi nơi, tôi học hỏi được nhiều thứ. Ở ngoài Bắc, tôi thần tượng nghệ sĩ hài Chiến Thắng và bị ảnh hưởng bởi anh. Vào miền Trung, rồi miền Nam, tôi cũng bị ảnh hưởng bởi phong cách hài ở đó.
Dù chịu ảnh hưởng, nhưng tôi vẫn phải giữ được chất riêng của mình. Mỗi ngày mình trau dồi, giữ cái này một ít, giữ cái kia một ít và tới bây giờ thực sự tôi may mắn được khán giả trong Nam ngoài Bắc đón nhận.
PV: Ngoài diễn hài, anh có định làm mới mình, có muốn thử sức ở dạng vai nào khác?
Mạc Văn Khoa: Sau khi tham gia "Lật mặt: 48H", tôi lại thấy thích hành động và tôi đang dự định, mong muốn mình sẽ làm một bộ phim hành động, thử xem một Mạc Văn Khoa hành động nhưng cũng vẫn có chất hài thì sẽ như thế nào. Trong phim này tôi không đánh đấm nhiều.
PV: Sau 6 năm hoạt động nghệ thuật, anh thấy bản thân mình đã có sự thay đổi thế nào so với hồi mới chập chững bước vào con đường diễn xuất?
Mạc Văn Khoa: So với 6 năm về trước chập chững tham gia các cuộc thi hài, thay đổi lớn nhất của tôi có lẽ chỉ là mình được sống với nghề, được làm nghề, được tham gia những bộ phim lớn hơn, có nhiều đất diễn hơn, nhiều cái để khán giả ấn tượng với mình. Còn ngoại hình thì tôi vẫn đen, nhan sắc vẫn như ngày xưa.
PV: Mọi người đàn ông đều thay đổi sau khi trở thành một người cha, Mạc Văn Khoa thì sao?
Mạc Văn Khoa: Ngày xưa nghỉ thì tôi đi chơi, thích thì tung tăng. Bây giờ, mình đã làm chồng, làm cha, nghỉ thì ở nhà chăm con. Chăm con tuy mệt, nhưng lại rất sướng. Có gia đình nhỏ của mình, tôi hạnh phúc lắm. Đôi khi đi làm về dù rất mệt mỏi, nhưng nhìn thấy vợ con đang ngủ ngon, tôi có cảm giác yên bình. Tôi chưa để lại dấu ấn gì quá lớn trong nghệ thuật, cũng chưa phải quá giàu có, nhưng cuộc sống với tôi thế này vừa đủ. Tôi cũng không thiếu gì, có vợ con, gia đình hòa thuận, bố mẹ khỏe mạnh, sự nghiệp ổn định.
PV: Vượt qua những thời điểm khó khăn thuở ban đầu, bây giờ anh có nhà, có xe, có vẻ như anh sống được với nghề? Nhiều người tò mò không biết thu nhập của anh bao nhiêu mỗi tháng?
Mạc Văn Khoa: Thực sự tôi chỉ muốn mọi người biết tới mình bằng những vai diễn. Còn những cái riêng tư, cái gì mình càng không muốn cho mọi người biết thì mọi người lại càng tò mò. Điều đó cho thấy mọi người đang quan tâm mình, cũng vui. Khi biết mình thành công mọi người cũng chúc mừng tôi rất nhiều. Thực sự tôi vẫn ở nhà thuê. Để mua đất ở Sài Gòn cần một số tiền rất lớn. Tiền thì tôi để dành mở rộng kinh doanh thêm chứ dồn tiền mua nhà thì bị chôn vốn.
Tôi vẫn phải cố gắng nhiều. Xã hội ngày càng phát triển thì tôi cố cho mức lương của mình càng ngày càng tăng lên để đáp ứng nhu cầu của cuộc sống.
PV: Anh cân bằng công việc với thời gian chăm sóc gia đình như thế nào?
Mạc Văn Khoa: Liệu cơm gắp mắm thôi vì thực sự cũng rất khó. Nghề của tôi, show đến không có quy định. Ví dụ như hôm nay rảnh, nhưng đùng cái có người gọi thì hôm nay lại bận. 2 vợ chồng phải nhìn mặt nhau mà sống. Nói thì nghiêm trọng nhưng thật ra là đúng. Lâu lâu thấy vợ đang chăm con nhìn mệt là mình phải ra chăm phụ. Vợ thấy mình mệt thì ra chăm sóc mình. 2 người chia sẻ với nhau. Công việc của Khoa diễn xuất thì cũng phải ưu tiên, như thế thì mới nuôi được vợ con.
PV: Xin cảm ơn anh!
Mạc Văn Khoa: 'Tôi khóc rất nhiều khi vợ đẻ' Vợ vỡ ối đột ngột, sinh non gần hai tháng khiến Mạc Văn Khoa lo lắng phát khóc và sau đó tự thấy mình già đi trông thấy vì thức đêm nhiều. - Lâu rồi khán giả mới lại thấy Mạc Văn Khoa xuất hiện ở sự kiện giải trí, lý do gì khiến anh vắng mặt lâu như vậy? - Một phần...