Lúc chồng cũ ném cho tôi 50 nghìn để đi xe ôm khi rời tòa thì sếp lái xe tới đón 2 mẹ con tôi
Trong lòng tôi có chút an ủi. Còn chồng cũ thì thừ mặt ra, anh ta nói nhất định sẽ không bỏ qua chuyện này.
Từ trước đến giờ, tôi vẫn biết mình là người may mắn trong công việc. Mặc dù không phải là nhân viên xuất sắc nhưng tôi luôn được tạo điều kiện. Đặc biệt là sếp của tôi, anh rất tâm lý và quan tâm tới nhân viên.
Tôi làm ở đây được 3 năm rồi. So với một người đi làm hưởng lương, 3 năm là khoảng thời gian đủ gắn bó. Ngày tôi mới đi làm, con gái vừa tròn 6 tháng. Lúc đó thời gian làm việc của công ty bắt đầu từ 8 giờ sáng đến 5h30 chiều. Thấy nhà tôi cách công ty gần 20 cây số, lại có con nhỏ, sếp gọi tôi vào phòng và đưa ra một đề xuất: “Anh thấy em đi đi về về thế này rất mệt. Đi làm về thì chẳng còn thời gian để chăm sóc cho con nữa”.
Nghe đến đó, tôi thầm nghĩ trong bụng, có lẽ lần này mình bị đuổi việc. Nhưng không, sếp lại từ tốn hỏi tôi: “Em có thể đảm đương công việc không? Anh sẽ cho em bắt đầu thời gian làm từ 8 giờ sáng. Nếu có thể hoàn thành việc sớm, chiều 4 giờ, em có thể về nhà với con”. Thế là tôi nhận được sự ưu ái vô cùng lớn ấy.
Chồng cũ của tôi chứng kiến sự việc ấy, cho rằng tôi và sếp có vấn đề. (Ảnh minh họa)
Ngoài việc lắng nghe tâm sự của nhân viên, sếp tôi cũng là một người rất tinh ý. Đợt này thấy tôi cứ bần thần, anh hỏi tôi đang gặp vấn đề gì. Tôi cũng chẳng giấu nữa mà nói thật rằng mình sắp ly hôn. Hôm vừa rồi, thấy tôi xin nghỉ để giải quyết việc gia đình, anh nói: “Để anh đưa em đi. Bố mẹ thì ở xa, chẳng ai đến tòa với em, nhỡ người ta bắt nạt em thì sao?”. Tôi ngại nên cảm ơn rồi từ chối anh.
Thật may là sếp của tôi đã không có mặt trong phiên tòa ly hôn. Bởi chồng cũ của tôi quá nhỏ nhặt. Anh ta đòi chia từ cái tủ lạnh đến máy giặt. Còn tôi chỉ đòi quyền nuôi con.
Video đang HOT
Kết thúc phiên tòa, tôi bế con ra cổng. Thấy tôi đứng một mình, chồng cũ ném một đồng 50 nghìn rồi bảo tôi gọi xe ôm về. Đúng lúc đó, sếp tôi lại lái xe tới. Anh nói: “Anh gì ơi, tiền anh rơi dưới đất kìa”. Sau đó quay sang bảo tôi nhanh chóng lên xe.
Đúng là hôm ấy tôi rất hả hê, nhưng một rắc rối khác lại xảy ra. Chồng cũ của tôi chứng kiến sự việc ấy, cho rằng tôi và sếp có vấn đề. Bây giờ anh ta đòi tôi phải chứng minh cả hai không có gì, nếu không sẽ nộp đơn đòi quyền nuôi con. Còn tôi thì khó nghĩ quá, sếp đã giúp mình như vậy, tôi không muốn gây khó dễ cho anh. Mọi người có thể cho tôi xin lời khuyên được không?
Chồng cũ bỏ đi biệt xứ, không 1 lời hỏi thăm con suốt 4 năm trời bất ngờ xuất hiện nhưng lời anh ta nói chỉ khiến tôi tức giận, tiễn khách tức thì
Dù chồng cũ có quỳ xuống cầu xin, tôi vẫn không thể cảm thông được. Thậm chí, những lời đó càng khiến tôi coi thường anh ta hơn.
Chồng cũ ngoại tình, thế nên chúng tôi ly hôn. Thực ra, tôi là người hay dỗi nhưng lại dễ nguôi ngoai, ngày ấy mà Tùng xin lỗi, xuống nước năn nỉ có lẽ tôi cũng tha thứ thôi. Thế nhưng anh ta tuyệt nhiên chẳng làm vậy. Thậm chí, khi vợ vạch mặt chuyện "mèo mả gà đồng", Tùng còn vung tay tát tôi, đổi lỗi rằng vì vợ vụng, vợ xấu, vợ hỗn hào, không biết chiều chuộng nên anh ta mới ra ngoài.
Bố mẹ chồng thì lại càng chẳng buồn nói tới, khi đó họ cũng hùa vào bênh vực con trai. Thế là, tôi bỗng trở thành kẻ tội đồ trong cuộc hôn nhân ấy, vì tôi kém cỏi nên chồng phải ra ngoài tìm niềm vui.
Quá uất ức, tôi ôm con về ngoại. Cứ nghĩ một thời gian nữa nguôi ngoai, Tùng sẽ tìm tôi để xin lỗi. Thế mà 3 tháng trời, anh ta không thèm tới thăm con trai hơn 1 tuổi. Thằng bé đang tuổi bập bẹ tập nói lúc nào cũng gọi "pa pa, ba ba", lòng tôi càng đau nhói.
Cuối cùng, tôi phải hạ mình hẹn gặp Tùng, nhưng anh ta khiến tôi bất ngờ lần nữa khi đưa ra tờ đơn ly hôn. Tôi choáng váng, tay run lên, nước mắt cứ tuôn không thể ngừng được. Tùng lạnh lùng bảo: "Anh có con mới rồi, cô ấy sẽ sinh cho anh một đàn con, thế nên Bon em cứ nuôi, khi nào rảnh anh sẽ qua thăm. Em kí đi, rồi từ nay mình đừng làm phiền nhau thêm nữa".
Vào thời khắc ấy, tôi quyết định vứt bỏ hết cả liêm sỉ, cầm tay Tùng mà năn nỉ, cầu xin. Tôi nhận hết mọi lỗi lầm về mình, hứa sẽ thay đổi (chẳng hiểu thay đổi gì nữa, lúc đó tôi dại thật), rồi khẳng định sẽ xin lỗi bố mẹ anh...
Nhưng Tùng nhẹ nhàng bảo tôi: "Anh yêu người khác rồi. Anh cũng có con với cô ấy rồi, cái thai 5 tháng rồi, em muốn anh tôn trọng và còn về thăm Bon thì em kí đi! Đừng ngăn cản anh đi tìm hạnh phúc mới nữa."
Tôi hiểu rằng người chồng này thật sự không đáng để mình níu kéo nữa rồi. Tôi kí. Và mấy tháng sau, chúng tôi gặp nhau tại tòa. Tùng có đưa cho con tôi, bé Bon một cuốn sổ tiết kiệm 20 triệu. Đó cũng là lần cuối anh ôm thằng bé...
Những tháng ngày sau đó, tôi gắng vượt qua nỗi đau, một mình nuôi con. Về phần chồng cũ, tôi không hề liên lạc với Tùng, anh cũng tuyệt nhiên chẳng hỏi thăm con 1 câu. Bố mẹ chồng cũng không tới thăm Bon. Suốt 4 năm trời, anh ta không ghé thăm, cũng chẳng nhắn tin hay đả động gì, như thể chúng tôi không hề liên quan cuộc đời anh ta vậy. Mà tôi cũng nghe phong thanh rằng Tùng đã rời khỏi quê, đi làm ăn cùng vợ mới ở xa lắm.
Thoắt cái đã 4 năm, tôi hiện giờ kinh doanh ổn nên cũng có của ăn của để. Tôi chưa có ý định đi bước nữa, vẫn sống cùng bố mẹ ruột. Bon thì đã lớn, đang học lớp mẫu giáo 5 tuổi, khá chững chạc và hiểu chuyện.
Hôm gần đây, thằng bé đang chơi với bạn bỗng chạy ào về nhà, dẫn theo một người rồi gọi ầm cả lên: "Mẹ ơi, mẹ ơi, có chú này tìm mẹ này".
Tôi chết lặng khi nhìn thấy người đàn ông trước mặt. Mấy năm trời không gặp mà Tùng gầy xọp hẳn đi, già hơn tuổi nhiều lần. Trong khi tôi đang bối rối, Tùng lại bất ngờ gọi tên, rồi quay sang ôm Bon, bảo thằng bé gọi bố: "Bon, bố đây! Là bố đây, gọi bố đi con".
Thằng bé sợ hãi, giãy ra rồi khóc thét, bỏ chạy. Tôi thì lúc này mới trấn tĩnh lại, yêu cầu Tùng đừng hành động lỗ mãng khiến thằng bé sợ. Lúc này anh mới cầm tay tôi, kể lại những năm xa tôi cuộc sống không hề dễ dàng.
Anh ta theo vợ mới đi lập nghiệp, nhưng cô ta chỉ có ăn bám, lại còn ngoại tình. Và mãi gần đây, đứa con kia bị ngã, phải nhập viện, Tùng mới hay đó không phải con ruột anh. Xét nghiệm ADN đứa thứ 2, cũng không phải con anh nốt.
Chưa kể lao động nặng khiến Tùng đau ốm liên miên, gầy gò, xuống sắc. Nhiều lần muốn về nhưng vợ mới luôn lấy cái chết ra đe dọa, giữ chân.
Và khó khăn lắm anh mới bỏ về được, anh muốn nhận lại bé Bon. Tới lúc này, tôi mới thấy thật sự nực cười. Hóa ra, anh ta cũng chẳng phải yêu thương, nhớ nhung gì thằng bé. Chẳng qua là vì phát hiện 2 đứa con của vợ mới không phải con ruột mình, bị lừa dối, bị phản bội nên mới quay về tìm tôi.
Tôi đã từng ngu, đương nhiên không thể tiếp tục. Tôi tức giận từ chối, xua đuổi nhưng Tùng khóc lóc nói mình bị bệnh hiểm nghèo. Anh ta cầu xin tôi những tháng ngày cuối đời được nhìn con, được Bon gọi là bố.
Tôi đuổi Tùng đi ngay không nể nang. Thế nhưng sau đó tôi vẫn suy nghĩ rất nhiều. Những gì anh ta trải qua cũng coi như báo ứng. Nhưng nếu anh ta bệnh thật, tôi có nên cho con trai gặp mặt, gọi bố không? Dẫu sao anh cũng là bố ruột của thằng bé mà.
Tôi phải cảm ơn chồng cũ, nhờ anh tôi mới hoàn thiện Sau thời gian dài đau khổ vì bị bỏ rơi, tôi quyết tâm đứng lên 'cải tổ' lại bản thân mình... Chồng cũ hơn tôi 2 tuổi, chúng tôi yêu nhau 4 năm trước khi làm đám cưới. Sau khi kết hôn, chúng tôi đã từng có những tháng ngày thật hạnh phúc, nhưng mọi chuyện thay đổi kể từ sau khi tôi...