Luân chuyển cán bộ, cần tránh tư duy nhiệm kỳ
Trao đổi với Tiền Phong về công tác luân chuyển cán bộ, chuẩn bị nhân sự cho Đại hội Đảng lần thứ XII, ông Vũ Mão – nguyên Ủy viên Trung ương Đảng khóa V,VI,VII,VIII, IX, nguyên Chủ nhiệm Văn phòng Quốc hội cho rằng, cần cởi bỏ tư duy nhiệm kỳ trong công tác.
Ông Vũ Mão, nguyên Chủ nhiệm Văn phòng Quốc hội
Chuẩn bị cho lâu dài, tránh “soi đuốc bắt ếch”
Văn phòng Trung ương Đảng đã có công văn số 7314-CV/VPTW công bố chủ trương và quyết định của Bộ Chính trị, Ban Bí thư về luân chuyển 44 đồng chí. Ông đánh giá thế nào về công tác luân chuyển cán bộ?
Tôi cho rằng, nhân sự ở đại hội Đảng XII lần này đã có bước chuẩn bị khá công phu, theo quy trình tương đối hợp lý và nề nếp. Việc luân chuyển 44 cán bộ cũng là một nét mới trong công tác cán bộ. Sự luân chuyển là cần thiết và cũng không thể làm muộn hơn. Nhìn trên góc độ quy hoạch cán bộ, đây là ngắn hạn, phục vụ cho một nhiệm kỳ.
Trong lịch sử của Đảng ta, công tác quy hoạch cán bộ có cái được và cái chưa được: Cái chưa được như nguyên Tổng Bí thư Nguyễn Văn Linh nói là làm công tác cán bộ như “soi đuốc bắt ếch”, nghĩa là không có quy hoạch gì cả, nhất là cấp cao. Cái được là Đảng ta, nhiều khi đã luân chuyển cán bộ không chỉ nhằm cho một khoá, mà chuẩn bị cho lâu dài. Cách làm ấy cơ bản và trong sáng.
Đó là thời kỳ nào thưa ông?
Thời của chúng tôi chưa gọi là luân chuyển, việc đi về công tác ở địa phương theo yêu cầu cách mạng là việc thường xuyên và vô tư lắm. Không phải cấp trên nói là đồng chí đi luân chuyển 2 năm, hoặc 3 năm… rồi quay về để bố trí cao hơn, mà xác định đi là gắn bó lâu dài với địa phương, với cơ sở.
Bản thân tôi từ một cán bộ giảng dạy ở trường Đại học Thủy lợi được điều về công tác ở Quảng Ninh. Tôi ở đó 10 năm và xác định sẽ gắn bó cả cuộc đời ở đây.
Sau đó, do nhu cầu công tác mới, tôi về công tác ở Trung ương Đoàn. Tôi không chuẩn bị gì cho mình việc về Trung ương.
Còn cách đưa cán bộ luân chuyển như hiện nay khiến người ta cảm thấy đưa cán bộ về địa phương trong thời gian ngắn rồi quay trở lại Trung ương để giữ vị trí cao hơn.
Đó phải chăng là tư duy nhiệm kỳ?
Còn quá xa địa phương
Video đang HOT
Là người kinh qua nhiều vị trí công tác từ địa phương tới Trung ương, với kinh nghiệm của mình, ông có bài học gì để trao đổi với những cán bộ được luân chuyển?
Trong đợt luân chuyển lần này có 25 đồng chí giữ chức phó bí thư tỉnh ủy, thành ủy; 19 đồng chí giữ chức phó chủ tịch ủy ban nhân dân tỉnh, thành phố. Tôi cho rằng, không chỉ luân chuyển từ Trung ương về cấp tỉnh để làm cấp phó, mà nên có nhiều đồng chí được xuống cấp huyện và làm cấp trưởng.
Trong cuộc đời của tôi, thời kỳ công tác tại cấp huyện gắn với cơ sở là sâu sắc nhất, giúp cho sự trưởng thành vững chắc, để lại nhiều ấn tượng nhất. Thời kỳ ấy, mình có cơ hội gắn bó trực tiếp với người dân, giúp cho tôi luôn đặt vị trí người dân trong trái tim của mình.
Cán bộ không được sâu sát cơ sở, không đuợc chiêm nghiệm đời sống thực tế sẽ xảy ra nguy cơ gì, thưa ông?
Nguy cơ thứ nhất, con đường mà trải hoa, thiếu gian nan sẽ khiến cán bộ thiếu thực tiễn, khiến họ rất dễ bị vô cảm. Khi nhiều cán bộ chưa nhuộm dòng máu của mình trong dòng máu của người dân sẽ dẫn đến việc Đảng xa dân, sinh ra quan liêu.
Thứ hai, quan điểm của tôi là khi luân chuyển, phải có sản phẩm, nhưng chỉ luân chuyển trong vòng một, hai năm và ở vị trí cấp phó (có người ví vị trí ấy là để quan sát) thì không thể nào có sản phẩm, không thể đánh giá chính xác được năng lực của cán bộ. Thực tiễn và hiệu quả phải là thước đo quan trọng nhất.
Cán bộ tốt phải do quần chúng suy tôn
Việc tranh cử trong Đảng đã được đặt ra từ lâu, ông có ý kiến gì về việc này?
Quan điểm của tôi về công tác cán bộ là phải dân chủ. Nếu nói quy hoạch, định hướng, luân chuyển hay gì đi nữa thì cái chốt nhất phải dân chủ. Dân chủ cần có tranh cử. Tranh cử từ khâu quy hoạch đến khâu bầu cử tại Đại hội. Nếu không có tranh cử, quy hoạch cũng sẽ không đạt hiệu quả cao.
Công tác cán bộ của chúng ta cũng từng bước dân chủ, công khai hơn nhưng chưa cơ bản. Cơ bản nhất là cán bộ phải tự quần chúng suy tôn, tức là phải có tranh cử. Tất nhiên vẫn cần sự lãnh đạo, sự giới thiệu nhưng không áp đặt.
Lâu nay, công tác cán bộ vẫn có phần áp đặt, phụ thuộc nhiều vào những người đứng đầu. Cơ chế nhân sự vẫn xuôi chiều, người trước chọn người sau mà chưa có tranh cử, cọ xát, phản biện. Vì vậy khó tìm cán bộ tốt, người thực tài.
Và bài học tranh cử ở Quốc hội khoá VIII, vào kỳ họp giữa năm 1988 thật là quý báu. Đó là tranh cử giữa đồng chí Đỗ Mười và đồng chí Võ Văn Kiệt để bầu chức danh Chủ tịch Hội đồng Bộ trưởng (nay là Thủ tướng). Nhưng đáng tiếc, sau lần ấy, đến nay vẫn chỉ là hiện tượng duy nhất.
Trong 44 cán bộ luân chuyển lần này có 22 đồng chí được quy hoạch chức danh Ủy viên Ban Chấp hành Trung ương Đảng nhiệm kỳ 2016 – 2021 và các nhiệm kỳ tiếp theo, là người tham gia BCH Trung ương Đảng 5 khóa liền, ông đánh giá như thế nào về việc này?
Theo tôi, công khai việc quy hoạch số lượng ủy viên BCH Trung ương là tốt. Nhưng việc công khai như thế này chưa hay lắm. Cán bộ được luân chuyển sẽ nghĩ rằng đi rồi sẽ về để tham gia Trung ương, e rằng thuận lợi và dễ dàng quá.
Quay trở lại câu chuyện tranh cử. Phải có quy trình tranh cử, ngoài giới thiệu về lý lịch, về quá trình công tác quan trọng nhất là vấn đề kê khai tài sản lâu nay còn quá hình thức. Chương trình hành động của ứng cử viên. Việc này cũng chưa đi vào thực chất. Cần có sự cọ xát giữa các ứng cử viên, có cả chất vấn và đối thoại, sau đó mới bỏ phiếu.
Ông đánh giá thế nào về nhân tố trẻ trong BCH Trung ương Đảng khi mà số lượng Ủy viên cũ tái cử những khóa gần đây thường chiếm tới 2/3, và số lượng ủy viên dự khuyết chỉ là 25/175?
Tôi quan niệm dự khuyết sẽ tạo điều kiện cho cán bộ trưởng thành. Khi tham gia trong Trung ương tôi luôn phát biểu ý kiến của mình về việc cần tăng cường số lượng ủy viên dự khuyết Trung ương. Như Đại hội Đảng lần thứ III, năm 1960, con số ủy viên chính thức là 43 đồng chí ủy viên dự khuyết là 32 đồng chí. Như vậy tỷ lệ dự khuyết và chính thức không chênh nhiều lắm.
Hiện nay tỷ lệ là 25/175. Nếu đưa chính thức vào nhiều quá, một bộ có 5, 6 đồng chí chính thức cũng khó làm việc. Vì vậy tôi cho rằng nên đưa số lượng chính thức là 150 đồng chí, dự khuyết 50 đồng chí. Như vậy sẽ tạo cơ hội cho nhiều cán bộ trẻ. Đấy là tầm nhìn xa phục vụ cho quy hoạch chiến luợc.
Ông đánh giá cao tiêu chuẩn nào của người cán bộ, của một Ủy viên Trung ương?
Hai tiêu chuẩn cơ bản là đạo đức và tài năng thì đạo đức là hàng đầu. Bằng cấp là quan trọng nhưng không đánh giá hết con nguời. Bây giờ người ta chạy theo bằng cấp mãnh liệt quá. Không có đạo đức cũng dẫn tới nguy cơ xa rời quần chúng và tham nhũng cũng bắt nguồn từ đây.
Còn là Ủy viên Trung ương phải có tư duy đổi mới, dám hành động quyết liệt. Thứ hai là phải khiêm tốn, làm càng nhiều việc thì có thể càng nhiều khuyết điểm, nhưng quan trọng là phải biết nhận khuyết điểm để sửa chữa và tiến lên.
Xin cám ơn ông!
Theo Công Khanh
Tiền Phong
TPHCM sắp xếp lại các trạm thu phí giao thông
Với hệ thống trạm thu phí giao thông dày đặc tại các cửa ngõ, TPHCM là địa phương mà hầu như xe ô tô nào tiến vào đều phải đóng phí. Điều đó trở thành 1 trở ngại, 1 điểm trừ đối với năng lực cạnh tranh của thành phố.
Không còn là giải pháp tối ưu
Cách đây gần 20 năm, đề xuất cho doanh nghiệp đầu tư dự án xây dựng hạ tầng rồi lập trạm thu phí trong 1 thời gian để thu hồi vốn (hợp đồng BOT, xây dựng - khai thác - chuyển giao) là 1 trong những giải pháp tối ưu để huy động nguồn lực tư nhân, phát triển hạ tầng. TPHCM là địa phương áp dụng biện pháp này từ rất sớm nên nhờ đó thành phố mới có được đường Điện Biên Phủ, cầu Phú Mỹ, cầu Bình Triệu 2, cầu Rạch Chiếc...
Tuy nhiên, sau gần 20 năm thực hiện chính sách này đã biến TPHCM thành địa phương bị bao vây bởi hàng loạt trạm thu phí. Nếu tính về mật độ lưu thông thì TPHCM chỉ có 2 cửa ngõ chính là Đông Bắc và Tây Nam, với các trục đường chính là quốc lộ 1, xa lộ Hà Nội, Nguyễn Văn Linh, đại lộ Đông Tây (nay là đường Mai Chí Thọ và Võ Văn Kiệt)... Trên các cửa ngõ này đều bị hàng loạt trạm thu phí "trấn thủ" như trạm Xa lộ Hà Nội, trạm Bình Triệu 1 & 2, trạm Phú Mỹ...
Trạm thu phí dày đặc ở TPHCM đang là nỗi ám ảnh của các doanh nghiệp vận tải
Việc bố trí các trạm thu phí hiện nay dày đặc và rối đến mức thành phố muốn kêu gọi nhà đầu tư tham gia các dự án BOT mới cũng không kiếm đâu ra chỗ để... đặt trạm thu phí. Điển hình như dự án xây dựng cầu Sài Gòn 2 song song với cầu Sài Gòn, ban đầu dự tính xây dựng theo hợp đồng BOT nhưng nhà đầu tư không tìm đâu ra chỗ đặt trạm thu phí vì xung quanh công trình này đã có 2 trạm thu phí lớn, đầu tư không có lời. Sau đó, thành phố đành phải chuyển sang hình thức BT (xây dựng - chuyển giao) thì nhà đầu tư mới chịu làm.
Ngoài ra, khi hệ thống trạm thu phí dày đặc thì nguồn thu này của các trạm mới không còn nhiều, nhà đầu tư khó thu hồi vốn nên hình thức đầu tư này chẳng còn hấp dẫn. Điển hình là ở dự án cầu Phú Mỹ, dù chủ đầu tư bỏ hàng ngàn tỷ đồng xây dựng công trình nhưng nguồn thu từ trạm thu phí không đúng như kỳ vọng, nhà đầu tư phải xin trả lại công trình cho thành phố.
Theo phòng Kế hoạch đầu tư - Sở Giao thông Vận tải TPHCM, hiện các nhà đầu tư chẳng mấy "mặn mà" với các dự án xây dựng hạ tầng bằng hình thức BOT. Nguyên nhân là do công tác giải phóng mặt bằng thường kéo dài làm chi phí và rủi ro đầu tư gia tăng. Trong khi đó, nguồn thu từ thu phí giao thông không bù đắp đủ cho chi phí đầu tư xây dựng công trình.
Sắp xếp lại
Ngoài việc không còn hấp dẫn nhà đầu tư, hình thức bán quyền khai thác đường như trên còn đang tạo thành 1 hệ lụy là có quá nhiều trạm thu phí trên đường, gây trở ngại cho các doanh nghiệp vận tải, làm tăng giá cước vận tải, gián tiếp ảnh hưởng đến giá thành sản phẩm. Nhất là trong tình hình mức thu phí tăng cao, Quỹ Bảo trì đường bộ đi vào hoạt động thì mức phí này càng ảnh hưởng đến các doanh nghiệp vận tải, ảnh hưởng đến sức cạnh tranh của TPHCM.
Theo phòng Kế hoạch đầu tư, hiện TPHCM không thể đặt hàng loạt các trạm thu phí trên các tuyến đường vì nó sẽ làm gia tăng chi phí sử dụng đường bộ và ảnh hưởng đến mặt bằng giá nói chung của thành phố. Ngoài ra, việc đặt trạm dày đặc trên các tuyến cửa ngõ còn gây ra tình trạng ùn tắc giao thông tại các tuyến đường không thu phí (do xe né trạm), làm ảnh hưởng trực tiếp đến các chỉ tiêu phát triển kinh tế - xã hội của thành phố.
Vì vậy, thành phố không còn xem BOT là giải pháp tối ưu mà bắt đầu nghiên cứu áp dụng các giải pháp mới như đổi đất lấy hạ tầng (cầu Sài Gòn, đường Phạm Văn Đồng, 4 đường chính trong Khu đô thị mới Thủ Thiêm...). Thành phố còn tiến tới nghiên cứu cho nhà đầu tư khai thác nhiều hình thức dịch vụ khác để thu phí hoàn vốn đầu tư công trình như quảng cáo, dịch vụ công cộng...
Song song đó, TPHCM cũng tiến hành quy hoạch, sắp xếp lại các trạm thu phí giao thông hiện có trên địa bàn thành phố. Đầu tiên là trạm thu phí Kinh Dương Vương "trấn thủ" cửa ngõ phía Tây thành phố đã đóng cửa. Sau đó, trạm thu phí hầm Thủ Thiêm (Đường hầm vượt sông Sài Gòn) đã xây dựng xong, đã thu phí thử nghiệm, dự kiến sẽ hoạt động trong năm 2012 nhưng đến nay vẫn hoãn. Thành phố dự kiến sẽ dùng ngân sách và Quỹ Bảo trì đường bộ để duy tu đường hầm này và không đặt trạm thu phí tại đây.
Ngoài ra, thành phố cũng tính đến chuyện dẹp bỏ trạm thu phí trên đường Nguyễn Văn Linh. Tuy nhiên, muốn dẹp trạm thu phí này thành phố phải bồi thường cho chủ đầu tư là công ty Phú Mỹ Hưng theo hợp đồng trước đây thành phố đã ký kết với công ty. Do đó, thành phố đã yêu cầu các cơ quan liên quan rà soát kỹ nội dung hợp đồng đã ký kết, đề xuất giải pháp xử lý phù hợp. Đến ngày 11/3, Sở Giao thông Vận tải cũng đã tiến hành họp rà soát số liệu tại trạm thu phí Nguyễn Văn Linh để có biện pháp đề xuất thành phố trong thời gian tới.
Tùng Nguyên
Theo Dantri
Lễ hội Quán Thế Âm Ngũ Hành Sơn 2014 Lễ hội Quán Thế Âm - Ngũ Hành Sơn, sẽ diễn ra trong ba ngày từ ngày 17 đến ngày 19/3 (nhằm các ngày 17, 18 và 19 tháng 02 năm Giáp Ngọ) tại chùa Quán Thế Âm, Ngũ Hành Sơn, Đà Nẵng. Đây là một trong những lễ hội lâu đời, có quy mô lớn và được tổ chức hàng năm ở...