Lời khuyên cho người lần đầu tỏ tình
Khi yêu một ai đó, đừng giữ mãi ở trong lòng. Không phải ai cũng đủ can đảm để chấp nhận một tình yêu đơn phương. Hãy mạnh mẽ nói ra lời yêu. Dưới đây là những lời khuyên hữu ích cho những người lần đầu tiên tỏ tình.
Lời khuyên cho người lần đầu tỏ tình
Khi yêu một ai đó, đừng giữ mãi ở trong lòng. Không phải ai cũng đủ can đảm để chấp nhận một tình yêu đơn phương. Hãy mạnh mẽ nói ra lời yêu. Dưới đây là những lời khuyên hữu ích cho những người lần đầu tiên tỏ tình.
1. Lựa chọn thời điểm tỏ tình
Lần đầu tiên tỏ tình sẽ không tránh được những sai lầm, “lỗi kỹ thuật” không đáng có. Chính vì vậy, trước khi có ý định tỏ tình với ai đó các chàng trai cần tìm đến những lời khuyên để tránh những điều đáng tiếc xảy ra.
Trước tiên, một chàng trai lần đầu tỏ tình cần lưu ý lựa chọn thời điểm tỏ tình thích hợp. /dẫu biết trước hay sau cũng cần phải nói lời yêu, nhưng không phải lúc nào cũng thích hợp để bạn tỏ tình với nàng. Đừng bao giờ tỏ tình khi cô nàng đang có chuyện buồn, cũng không nên tỏ tình quá “lố”.
Thời điểm tốt nhất để bạn tỏ tình là nhân dịp lễ như Noel, Valentine, hay sinh nhật nàng. Khi ấy tâm trạng nàng vui vẻ, mọi lời nói của bạn sẽ dễ khiến nàng cảm động hơn. Bạn nên tỏ tình một cách khéo léo, không nên quá đường đột giữa đám đông, tránh khiến nàng cảm thấy xấu hổ.
2. Chuẩn bị kỹ lời nói và quà
Video đang HOT
Lời khuyên thứ hai cho những anh chàng lần đầu tỏ tình là nên chuẩn bị thật kỹ lời nói và quà. Đây được coi như bước quyết định của bạn, bởi những lời bạn sắp nói ra sẽ cho bạn biết được phần nào kết quả. Bạn không thể nói những lời quá “giả dối, văn hoa, sến sẩm và có cánh” với cô nàng ưa thích sự chân thành, và thực tế. Nhưng lại không thể tỏ tình bằng những lời nói thô lỗ, cứng nhắc với những cô nàng tiểu thư, thích lãng mạn. Vì vậy, đầu tiên bạn nên tự đánh giá về nàng, xem nàng thuộc mẫu người con gái nào? Từ đó sẽ biết mình nên tỏ tình với nàng ra sao.
Đặc biệt, bạn nên chuẩn bị một món quà nhỏ nhưng ý nghĩa đối với nàng. Đôi khi con gái lại cảm mến những anh chàng chu đáo trong việc chọn quà. Gợi ý những món quà cho bạn là: nước hoa, một chiếc váy hợp với nàng, mỹ phẩm… tránh tặng đồ trang sức vì món quà đó chỉ thích hợp khi hai người đã yêu nhau lâu.
3. Để ngỏ lời tỏ tình, không dồn ép đối phương
Một trong những bí quyết tỏ tình thành công của những người lần đầu tiên tỏ tình là biết cách bỏ ngỏ lời tỏ tình, và nhất định không được dồn ép đối phương. Hãy để cho người ấy cảm thấy khi đi bên cạnh bạn mà không có cảm giác khó chịu, mất tự nhiên. Hãy kết thúc lời tỏ tình bằng câu nói “Anh sẽ chờ câu trả lời của em. Vì vậy em hãy cứ suy nghĩ, anh sẽ không ép buộc em đâu…”. Con gái sẽ cảm thấy bạn là người con trai tốt, biết suy nghĩ, và tin tưởng bạn.
4. Chú ý đến trang phục
Lời khuyên cho những anh chàng lần đầu tỏ tình là nên ngắm lại tổng thể vóc dáng, trang phục của mình trước khi quyết định xuất hiện trước mặt nàng. Một điều chắc chắn rằng con gái rất chú ý đến diện mạo của bản thân cũng như đối phương. Bạn không thể xuất hiện trước mặt nàng và nói những lời yêu khi ăn mặc chẳng ra đâu, quê mùa và lôi thôi, cũng không thể quá chải chuốt vì nàng sẽ nghĩ bạn quá bóng bẩy, khó coi.
Theo Blogtamsu
Năm lần bảy lượt bị sếp gạ gẫm cuối cùng tôi cũng "sa lưới"
Sau hôm đó tôi ôm con trai cao chạy xa bay, trốn khỏi người đàn ông bệnh hoạn đó. Nhưng cuộc đời cứ như giỡn đùa tôi, tôi đi đến đâu gã ta cũng bám lấy. Gã nói sẽ không để cho hai mẹ con tôi yên, nếu không quay trở về với gã, gã sẽ khiến tôi mãi mãi không thể gặp được con.
Nếu không phải vì một thân một mình nuôi con thì có lẽ tôi đã không bán rẻ bản thân mình để lấy về những đồng tiền dơ bẩn của gã sếp "dê già" ấy. Tôi hối hận thì ít mà đau đớn thì nhiều. Lúc đó tôi không còn sự lựa chọn nào khác, tôi không thể bỏ mặc con trai mình cận kề với cái chết.
Sai lầm lớn nhất của tôi là đã trót đem lòng yêu một gã "sở khanh" đến khi có bầu thì anh ta "quất ngựa truy phong". Khi đó tôi rơi vào trạng thái tinh thần khủng hoảng, sợ giao tiếp, sợ gặp bất cứ ai... tôi sống trong đau khổ, dằn vặt nhưng vẫn cố quyết giữ lại cái thai, phần vì tôi không đủ can đảm để bước vào phòng khám u tối đó, phần vì tôi muốn sinh đứa bé ra như thể nhắc nhở bản thân vì những sai lầm của mình.
Thế rồi khi đứa trẻ lớn lên tôi mới biết quyết định giữ cái thai lại của mình là đúng, bao nỗi cay đắng, nhọc nhằn đều tan biến hết mỗi khi nhìn thấy con. Một lần nữa tôi can đảm đứng lên làm lại cuộc đời mình sau 3 năm sống trong căm hận.
Gã ta nói cảm mến tôi, nếu tôi chịu làm người tình của gã thì muốn gì cũng được. (Ảnh minh họa).
Tôi cầm tấm bằng đại học đã cất xó 3 năm trên tay với hi vọng sẽ may mắn tìm được một công việcổn định. Nhưng dòng dã suốt 2, 3 tháng trời vẫn không có nơi nào gọi phỏng vấn tôi. Mọi hi vọng của tôi dần tan vỡ, mỗi tối tôi chỉ biết ôm con vào lòng, giá như trước kia tôi nghe lời bố mẹ thì cuộc đời tôi đã không đến bước đường này. 3 năm lang bạt xa xứ, có nhà không được về, ông bà có cháu nhưng cũng chỉ thỉnh thoáng ghé qua thăm. Mặc dù phải bỏ xứ mà đi nhưng chưa bao giờ tôi trách bố mẹ mình, ở cái "ao làng" ấy người ta vẫn lạc hậu lắm, chẳng nơi nào chấp nhận một đứa con gái "không chồng mà chửa" đâu.
Nhưng tôi cũng không thể suốt đời sống bằng tiền bố mẹ, giờ con tôi cũng đã lớn tôi muốn kiếm một công việc để tự nuôi mình, nuôi con. Bố mẹ tôi cũng đâu còn sức để mà tháng nào cũng gửi tiền bạc cho đứa con gái hư hỏng này. Vậy là tôi lại tiếp tục sục sôi ý chí. Sáng hôm sau tôi mang con đi gửi trẻ, rồi phóng thật nhanh đến các công ty gửi hồ sơ. Cuối cùng ông trời cũng không phụ người. tôi được nhận và làm lễ tân cho một khách sạn. Mặc dù công việc chẳng liên quan gì đến bằng cấp cả, nhưng đó cũng là một may mắn cho tôi.
Tôi còn nhớ mãi người đàn ông đã nhận tôi vào làm việc. Khi ấy, đáng ra tôi đã phải ngậm ngùi ra về chỉ vết nhơ trong hồ sơ "đã có con, nhưng không có chồng". Đúng vào giờ phút quan trọng ấy thì người đàn ông kia xuất hiện, anh ta nói "Nhận người ta đi, chồng con không quan trọng lắm, miễnsao làm được việc. Trông khá gái, lại cao dáo phù hợp với lễ tân đó. Tiếng anh của người ta thành thạo thế còn chê gì nữa. Về đi, mai đến làm...".
Anh ta dứt lời xong liền bỏ đi, vậy là sau câu nói ấy tôi đã trở thành người phụ nữ có công việc, có thể tự mình nuôi sống bản thân. Từ nay bố mẹ tôi sẽ không còn phải vất vả vì đứa con gái này nữa. Nhưng con người chẳng thế đoán được lòng dạ người khác bao giờ, không thể "trông mặt mà bắt hình dong".
Người đàn ông tôi luôn có cảm giác mang ơn ấy chính là giám đốc khách sạn. Một người đàn ông nhã nhặn, và có lòng thương người ấy chẳng qua cũng chỉ là một gã "dê già". Sau 3 tháng làm việc tôi thường xuyên nhận được những lời mời đi ăn, đi chơi cùng gã. Sau này năm lần bảy lượt gã gã gẫm tôi, mua cho tôi những món quà đắt tiền. Gã ta nói cảm mến tôi, nếu tôi chịu làm người tình của gã thì muốn gì cũng được, gã sẽ cho tôi tiền nuôi con, cho nhà, cho xe... gã còn nói vợ gã là người phụ nữ kém sắc, kém tài, hai người không yêu nhau, lấy nhau chỉ vì lợi ích công việc mà thôi.
Lúc đầu tôi nhất quyết không đồng ý, đã có lúc tôi muốn nghỉ việc. Nhưng nếu nghỉ việc rồi thì cuộc sống hai mẹ con tôi sẽ ra sao. Đúng vào thời khắc đấu tranh tư tưởng ấy thì con trai tôi ngã bệnh, bác sĩ nói thằng bé có dấu hiệu lạ về mắt, cần nhập viện điều trị. Lúc đó chính gã là người đã giúp tôi lo liệu tất cả, vì thế nghiễm nhiên tôi trở thành tình nhân của gã.
Việc tôi với gã có quan hệ với nhau nhanh chóng bị đồn đại ở khách sạn, người nọ truyền tai người kia... rồi ai nấy đều ghẻ lạnh, khinh thường tôi. Nhưng vì con trai mình tôi chấp nhận tất cả. Chấp nhận cả việc trở thành món đồ chơi không hơn không kém cho gã mỗi khi lên giường. Tôi biết, việc gã nói về vợ mình hoàn toàn là bịa đặt. Vợ gã là người phụ nữ xinh đẹp, tài giỏi, có học vấn, và thấu hiểu đọa lý. Chỉ vì mỗi lần quan hệ vợ chồng gã như mất hết nhân tính, trở thành con thú dữ nên cô ấy sợ và quyết sống ly thân.
Việc tôi với gã có quan hệ bất chính với nhau cô ấy sớm đã biết, nhưng cô ấy không làm ầm ĩ lên, cũng không tìm đến tôi đánh ghen như những người phụ nữ khác. Ngày mà cô ấy hẹn tôi nói chuyện là ngày mà tôi đau đớn nhận ra cuộc đời tôi như một bát nước đổ đi. Cô ây nói, "Việc chồng tôi quen ai, qua lại với ai tôi không cấm cản. Tôi biết cô có một đứa con nhỏ, lại một thân một mình nuôi con chẳng dễ dàng gì. Tôi đoán chắc vì hoàn cảnh nên cô mới chấp nhận làm người tình của chồng tôi.
Nếu cô thích cô cứ ở bên anh ta, nhưng nếu chỉ vì tiền thì tôi khuyên cô nên tránh xa anh ta ra, anh ta là người đàn ông hai mặt. Bình thường thì rất lịch lãm, nhưng mỗi lần trên giường hệt như thú dữ. Thời gian qua chắc cô cũng đã biết. Cô nên vì bản thân mình mà tránh anh ta càng xa càng tốt, đừng gắng gượng... nếu không những vết bầm tím ấy sẽ chẳng bao giờ hết được đâu. Vui vẻ không sao, nếu tức giận lên anh ta có thể làm hại cho cô đó...".
Những lời cô ấy nói tôi đều đã trải qua, nhưng tôi không biết mình nên làm gì, tôi cần tiền, cần một công việc... Rồi chính tôi lại là người chủ động tìm đến cô ấy một lần nữa để cầu xin sự giúp đỡ. Cô ấy hứa sẽ tìm cho tôi một công việc, trước khi đi cô ấy còn đưa cho tôi một phong bì tiền nói là giúp con tôi chữa bệnh. Chưa bao giờ tôi gặp một người phụ nữ cao thượng đến thế.
Sau hôm đó tôi ôm con trai cao chạy xa bay, trốn khỏi người đàn ông bệnh hoạn đó. Nhưng cuộc đời cứ như giỡn đùa tôi, tôi đi đến đâu gã ta cũng bám lấy. Gã nói sẽ không để cho hai mẹ con tôi yên, nếu không quay trở về với gã, gã sẽ khiến tôi mãi mãi không thể gặp được con. Tôi không biết mình nên làm gì lúc này. Tôi đau đớn, sợ hãi và mất phương hướng.
Theo Doisongphapluat
Một chào bình minh, một dần sụp tối Anh đi công tác. Chuyến bay trễ giờ, mình anh tần ngần ở sân bay vắng người. Cảm giác cô độc đến mức, anh đã đôi lần muốn gọi cho em, chỉ để được một lần bắt gặp lại hình ảnh em ở nơi này. Làm sao em hiểu được tâm trạng của người đàn ông phải thường xuyên trải qua những giây...