Lời cuối cho em
Chiều nay lại mưa, những giọt mưa giăng mờ cửa kính! Anh lẻ loi nghe tiếng nhạc: “Anh đã làm điều gì sai! ” Em có biết không? Anh có cảm giác như ca sĩ ấy hát dành cho riêng anh, lời tình ấy như dành cho riêng anh. Và anh lại nhớ đến em, em biết không?
Tại sao anh lại nhớ đến em? tại sao anh lại nghĩ về em nhiều như thế? Ah! Là tại vì anh yêu em, vì anh rất yêu em..
không biết là anh lo sợ một điều gì đó mong manh lắm, dể vở lắm trong lòng anh luôn phảng phất một nổi cô đơn. Ngay cả những lúc anh tưởng rằng anh đã có em, trò chuyện vui đùa cùng em.
Bây giờ ngồi một mình trong căn phòng vắng, nhìn mưa rơi và nghe bản nhạc buồn anh càng cảm nhận hơn được sự cô đơn và lẻ loi của mình. Không có em, không có lời thì thầm nhỏ nhẹ của em, không có những nụ cười ngây thơ nhưng đầy ưu tư của em. Điều đó đối với anh thật sự khó chịu biết dường nào..
Em có biết, anh đến với em bằng một tình cảm trong sáng và chân thành, anh luôn nhớ về em và anh không hiểu vì sao lại thế. Trong đầu anh không lúc nào mà không nghĩ về em, anh đã nghĩ về em rất nhiều,…Có đôi lúc trong mơ anh nghĩ em sẽ là của anh luôn ở bên cạnh anh, anh ao ước được trò chuyện cùng em, nghe em nói, nghe em cười đùa thì thầm, nghe em…..và chỉ muốn nghe em….Trong đầu anh lúc này chỉ muốn có thế.
Kỉ niệm là một lời tình..như một sự dịu dàng, trớ trêu,…giấc mơ có bao giờ là sự thật đâu phải không em?
Có đôi khi trên đường đời tấp nập
Ta vô tình đi lướt qua nhau.
Anh cũng không mong chuyện tình chúng ta lại có một kết cục buồn đến như vậy. Nhưng hẳn ai đã nói: “Tình yêu đẹp là tình yêu vượt qua rất nhiều gian lao trắc trở.” . Và anh luôn mong rằng chính tình cảm anh dành cho em sẽ giúp anh vượt qua tất cả để anh được mãi chờ đợi và yêu em.
Em! Có những mối tình thoáng qua như một giọt sương nhưng đọng lại cả một kiếp người. Anh không biết và không muốn biết ai đã đến và đi qua trong cuộc đời của em, để lại trong em những nổi đau mất mát và cả những hạnh phúc không bao giờ quên nhưng giờ chỉ còn là kỉ niệm, cũng như đã để lại trong anh.
Anh cũng không mong rằng anh sẽ là người đến trước với em, vì anh nghĩ mỗi khi em vấp ngã thì anh sẽ là người đến sau cùng và đúng lúc để nâng đỡ cho em, dìu em đễ cho em không còn cô đơn. Nhưng anh rất tiếc là anh không làm được điều được anh không chứng tỏ là người như vậy, anh không được em tin tưởng, và anh xin lỗi !….
Có cánh hoa nào không tàn úa
Có hạnh phúc nào không hư hao
Có cuộc đời nào không xuống thấp lên cao
Có những khoảng cách dù gần trong gang tất
Mà hình như trăm ngàn dặm xa xôi
Có những chiều em cảm thấy đơn côi
Hãy về đây dựa vai anh mà khóc
Kể cho anh nghe chuyện đời gai góc
Chia bớt cho anh nổi khổ bi dối gian
Anh suốt đời làm một sân ga
Đón nhận buồn vui con tàu em chở đến
Rồi một ngày con tàu em thay bến
Sân ga sẽ mãi còn đây
Hãy về đây, dựa vai anh mà khóc
Em sẽ chẳng bao giờ lẻ loi đơn độc
Em sẽ chẳng bao giờ thiếu một vòng tay
Em sẽ chẳng bao giờ thiếu một bờ vai
Hãy về đây dự vai anh mà khóc………..
Anh ước gì bài thơ này sẽ trở thành hiện thực đối với anh, nhưng cuộc đời này đâu dể dàng như thế,…
Anh rất cảm ơn em đã bước vào cuộc đời anh, cuộc sống của anh, cảm ơn em đã cho anh biết thế nào là chờ đợi, hy vọng và,…..cảm ơn em vì em đã có những lời hỏi han anh và quan tâm anh. Cảm ơn em rất nhiều !
Nhưng giọt nước mắt sẽ không rơi một cách vô nghĩa, trong cuộc đời không là gì vô nghĩa, cũng như không là gì mãi mãi. Hợp rồi tan, tan rồi hợp là điều rất tự nhiên, tự nhiên như chính sự tồn tại của anh trên cõi đời này, tự nhiên như sự gặp gỡ của hai ta để rồi anh yêu em…..
Anh đã luôn mơ ước một giấc mơ thật đẹp những giấc mơ mà anh khao khát, những giấc mơ mà trong đó em đến bên anh và yêu anh nồng nàn, say đắm như sự sắp đặt của số phận. Trong mơ anh là người hạnh phúc, giá như những giấc mơ có thể kéo dài mãi mãi, giá như anh cứ ngủ một giấc mơ dài vô tận và luôn được bên em…có lẻ lại tốt hơn, để anh bây giờ không phải cảm thấy chơi vơi, không cảm thấy hụt hẫng, mất phương hướng mỗi khi tỉnh giấc.
Tình yêu là gì mà người ta phải sống chết vì nhau! Tình yêu là gì mà người ta cứ mãi theo đuổi nó? Bây giờ anh có thể nhận biết được tình yêu là gì, nhưng thật sự cũng chẳng hiểu hết gì về nó…..
Những dòng chữ trên dành để viết về riêng em, một lần này cũng như là mãi mãi,….Một người con gái anh đã từng yêu và yêu nhiều,…nhiều hơn tất cả,…anh cũng biết rằng em cũng yêu anh nhiều không kém,………..nhưng,…..
Cùng chung một con đường nhưng hôm nay mỗi người lại đi một hướng,…
Chúc em được hạnh phúc và luôn vui vẻ,…Vĩnh biệt em,…..em iu!
Theo Bưu Điện Việt Nam
Lời cuối cho một tình yêu
Đã gần một tuần trôi qua, anh gọi điện chỉ đôi khi hời hợt những dòng tin nhắn vô cản. Bằng sự nhạy cảm của người con gái, em nhận thấy trong anh có sự thay đổi, mà sự thay đổi làm tình yêu không phải tốt hơn mà càng tồi tệ.
Hôm qua, nhận được tin nhắn anh muốn gặp nhau để tụi mình nói chuyện. Em mơ hồ cảm giác bất ổn, khi bước chân vào quán, nhìn thấy anh. Linh cảm em đã đúng, một cảm giác xa lạ, hờ hững mà em chưa bao giờ hình dung anh có thể làm vậy đối với em từ trước tới nay. Ngồi bên anh khoảng cách thì thật gần mà sao em muốn chạm tay tới mà mãi không tới được. Em bàng hoàng, tay run lên khi nghe câu nói từ chính môi anh phát ra sau một hồi im lặng " Em à, mình chia tay nhau nhé!" Cái cảm giác đó vẫn còn trong em cho đến hôm nay anh à. Trống rỗng, suy sụp và đau khổ. Em chỉ mới nghĩ thoáng qua, có khi nào anh nói chia tay em không nhỉ? Nhưng em cũng không thể ngờ cài ngày đó đến nhanh như vậy. Nhanh tới mức em không kịp nhìn anh lần nào nữa. Tai em lùng bùng, em gắn hỏi anh cho em biết lí do, anh bảo rằng người yêu cũ của anh gọi cho anh, bảo rằng ba mẹ cô ta ép cưới nhưng cô ta không muốn, cô ta muốn bỏ trốn và anh không còn lựa chọn nào khác. Một câu giải thích thật nực cười cho sự phản bội. Anh biết không? Anh là mối tình đầu của em và em từng mong nó là mối tình duy nhất của em nữa. Em tin tưởng anh, yêu anh bằng cả tấm lòng. Vậy mà anh lại chà đạp lên tình yêu đó. Chúng mình đã từng bảo, trước mọi quyết định hãy suy nghĩ thật kỹ nhé. Em đã từng bảo, không bao giờ nói chia tay, mà nếu đã nói ra một từ kinh khủng đó thì mọi thứ dù đẹp đẽ mấy cũng không còn. Sẽ không còn lại gì đâu anh à. Em biết em ngu muội, em tự tin, em kiêu hãnh, em luôn nghĩ mình là người khôn ngoan nhưng bây giờ em mới thấy thật sự ê chề, nhục nhã quá anh à. Lúc nào anh quan tâm em, săn sóc em, chăm chút em từng tí như thế mà giờ đây anh bước qua em nhanh thế, đành đoạn thế. Em kiên nhẫn đợi anh nói một câu, em nghĩ chắc mình sai sót gì đấy. Nhưng anh biết không, anh thật sự buồn và thất vọng vì anh. Anh nhớ không, lúc mình bên nhau 2 đứa có nói, không yêu thì mình là bạn, em bảo chưa chắc, em ko chắc như thế. Em bảo, đừng ngụy biện như thế, nếu chia tay vì một lí do khách quan thì điều đó có thể, nếu chia tay mà một trong 2 người phản bội thì không bao giờ có chuyện đó. Anh à! Nhưng sao anh lại nói ra được câu đó, "anh mong tụi mình vẫn là bạn!". Trời ạ, sao mà trơ trẽn quá vậy, em đang khóc mà cũng cười cay đắng, cười kinh bỉ. Anh hỏi em "Tại sao em cười?", em nói "Sao câu này quen thế?". Em yêu anh chưa bao giờ em nghĩ mình thấy cách cư xử của anh như tối qua. Thật buồn, mà cũng may, dẫu mất mát nhiều, đau khổ nhiều nhưng cũng nhận ra rằng, không níu kéo ai khi họ không còn tình yêu với mình.
Em viết những dòng này không mong anh đọc được nó, nhưng mong sao những người nào đã yêu, đang yêu và chưa yêu hãy yêu nhau thật lòng, trân trọng nhau và cũng đừng làm người mà mình từng yêu, đau khổ, thất vọng vì mình. Em không dám nói mình cứng rắn, mình vượt qua được nỗi đau này. Em không chắc mình đủ tự tin để yêu lần nữa không? Nhưng em chắc một điều mình không phạm sai lầm như lần này, không phạm sai lầm khi yêu ai dù cho người ta đối xử thật tốt, bởi vì có ai biết được sau những cử chỉ đó là nỗi đau âm ỉ mà không bao giờ lành được. Em cầu mong anh được hạnh phúc! Tìm thấy người anh yêu, cưới được người vợ như ý và tất nhiên quên em như chưa từng biết. Dẫu rằng trên đường đời mình còn gặp nhau nhiều lắm em vẫn sẽ khó mà xem anh như bạn, hãy thông cảm cho sự cố chấp đó của em. Nhưng mong anh cũng hiểu rằng, xem anh như một người qua đường cũng là điều khó khăn mà em phải cố gắng lắm rồi. Đừng bao giờ nói câu "Giá như..." anh nhé! Vĩnh biệt tình yêu của chúng ta! Vĩnh biệt tình yêu của em! Jerry - gửi anh T "Đen"
Theo Bưu Điện Việt Nam
Em mãi là người anh yêu Anh cũng không mong chuyện tình chúng ta lại có một kết cục buồn như thế. Nhưng hẳn đã có một thi sĩ nào đó đã nói: Tình yêu đẹp là tình yêu vượt qua nhiều gian lao trắc trở. Và anh mong rằng chính tình yêu anh dành cho em sẽ giúp anh vượt qua tất cả để mãi chờ đợi và...