Lời chia buồn đẫm nước mắt dành cho BLV DOTA 2 Việt vừa qua đời
Caster Minh Lan ơi! Hãy cho tôi được khóc, được khóc như đứa trẻ con sạm lòng khi người bạn thân ra đi quá đột ngột, hãy cho tôi lòng những giọt nước mắt vào từng câu chữ trong bài viết này, tôi đang khóc đấy Caster Minh Lan ạ.
Có những chuyến đi xa, rong ruổi cùng tháng năm, cùng quá khứ và hiện tại, cùng hiện tại đến tương lại, cùng lòng người trắc trở lo toan. Tất cả vất vít như thòng lọng chờ đợi một ngày thắt ta trở về cát bụi.
Ai rồi cũng sinh ra để sống cho trọn một kiếp người, một kiếp cũng chỉ có một gia đình để quay về, cũng chỉ có một sức kể để sống tốt, cũng chỉ là một công việc để ổn định, và có một đam mê lẫn tình yêu để theo đuổi hạnh phúc. Rồi trở về với cát bụi, để hoàn thành một kiếp người, điểm tô cho cuộc đời vốn rộng, vốn lớn này.
Với tôi, game đã trở thành hương vị ngọt ngào trong những ngày buồn và mệt mỏi giữa bộn bề cuộc sống thời hiện đại. Rồi tôi làm quen với game eSports, và dần đấm chìm trong cảm xúc thực thụ của game thủ. Xúc cảm ấy, để lại cho tôi những mảng ký ức tuyệt vời cùng game eSports. Đó là tình bạn, tình nghĩa, tình đồng đội trong game và trong cộng đồng.
Nhưng, sao hiện tại là bây giờ, hình bóng của anh lại bảng lảng trong tấm trí tôi vào đêm nay. Anh là người bạn, người đồng đội, người đồng chí với những con người đam mệt và nhiệt huyết với Dota 2 tại Việt Nam. Đó là Caster Minh Lan (Bình luận viên Dota 2).
Video đang HOT
Có người chọn cách chia tay trong im lặng, chỉ đơn giản là biến mất khỏi cuộc đời một ai đó như chưa từng tồn tại, để âm thầm sống với cuộc sống mới. Nhưng có người lại bị chọn để chia tay trong im lặng, khiến nhiều người phải sững sờ một cái im lìm mà nội tâm thì ồn ã đến chạnh lòng. Caster Minh Lan đã ra đi, đi về một nơi mà con người dương thế gọi là thiên đường cho những ước mơ còn dang dỡ.
Tôi không phải là game thủ Dota 2, tôi chỉ là game thủ FOL3, nhưng tôi tin chắc anh và tôi cùng là game thủ eSports, cùng là những con người nhiệt huyết với cộng đồng, và đương nhiên chúng ta đều chơi và làm trên tinh thần game thủ!
Sự ra đi của anh, làm tôi hối tiếc cho chính bản thân mình.
Hồi tiếc gì?
Thấy tình cảnh của anh, mà tôi bần thần rồi bất giác sờ trán để thừ người mà nghĩ, “Tại sao, trước đây, mình luôn bỏ qua những bữa cơm gia đình, cái bữa cơm không lo âu, không toan tính. Và tại sao, trước đây, mình có tứ chi ngũ tạng lành lặn, để dễ dàng thực hiện lần lượt những mục tiêu cuộc sống, mà trong khi nhiều người không có cơ hội dù chỉ một lần, rồi tự trách mình là kẻ bất hạnh và bất tài khi đối diện khó khăn nhất thời mà cuộc đời ban tặng…”
Đúng là, khi con người ta ngừng sự sống, thì hàng tỷ… hàng tỷ lý do để hối tiệc trước đây chưa kịp làm, và trân trọng chưa hết.
*Tôi đã đọc dòng tự sự của Caster Pewpew và người bạn từ thuở ấu thơ Trương Tuấn Anh của Caster Minh Lan. Và hiểu rằng, khi con người ta trở về cát bụi, chắc rằng họ sẽ quay trở về tâm trí của những người thân yêu. Có thể lúc này, lúc khác, hàng năm hoặc chính vào thời điểm họ ra đi. Vì thế, tôi tin chắc Caster Minh Lan sẽ mãi mãi trong ký ức sâu kín nhất của từng người bạn, người anh, người em, người mến mộ tài năng của anh.
Trót sinh ra là con người, đặt biệt là nam nhi, tôi luôn mong muốn khi đã nằm xuống, và dừng mọi sự sống của cơ thể mà mình đang thụ hưởng, để lại tiếng thơm gì đó cho đời, để chí ít lưu giữ tên tuổi cho đời. Caster Minh Lan đã làm được điều đó, anh ra đi mãi mãi, nhưng tiếng thơm vẫn lưu giữa trên youtube, trên diễn đàn, trên fanpage, và trong những trận đấu Dota 2 mà anh đã từng bình luận. Tất cả đều từ thế giói ảo, nhưng tình cảm, công và danh là thật. Tiếng thơm ấy, được lan tỏa bền vững theo thời gian trong cộng đồng Dota 2 và cộng đồng eSports Việt Nam. Phải chăng, tôi nên chúc mừng anh!?
Cái chết như thế nào?
Là nhắm mắt, ngừng thở, buông xuôi tất cả giác quan trần thế và chẳng biết gì. Hay chỉ để lại sự đau đớn đến quặn người, giày vò đến chạnh lòng cho những người thương yêu, yêu mến. Hay chỉ đơn giản là kết thúc cuộc đời dương thế, để bắt đầu chuyến thiên di về thể giới của những linh hồn cõi âm.
Caster Minh Lan ra đi quá đột ngột, và những điều vừa nêu, đủ sức diễn tả trạng thái cảm xúc về cái chết của anh. Cái chết quá tàn nhẫn, nếu nó đem lại sự day dứt đến dai dẳng cho người ra đi và kẻ ở lại.
Caster Minh Lan ơi! Hãy cho tôi được khóc, được khóc như đứa trẻ con sạm lòng khi người bạn thân ra đi quá đột ngột, hãy cho tôi lòng những giọt nước mắt vào từng câu chữ trong bài viết này, tôi đang khóc đấy Caster Minh Lan ạ.
Caster Minh Lan ơi! Hãy ra đi thanh thảnh nhé. Tôi mong anh sẽ không bịn rịn, mà lưu luyến điều gì tại trần thế. Bởi, kết thúc nào cũng khởi đầu cho cái mới. Mới ấy, là mới trong tình cảm mà anh chị em game thủ Dota 2, và cộng đồng eSports dành cho anh. Họ biết yêu thương, biết san sẻ, biết thương giữa người với người hơn cách đây mấy năm trước. Cái mới đó khiến tôi phải nhoẻn miệng cười, và e lệ rưng rưng nước mắt về một cộng đồng game thủ biết sống, biết chơi, biết đồng cảm cùng cái thật.
Caster Minh Lan ơi! Tôi sẽ bước ra khỏi cửa, và cười thật tươi cùng những người thân yêu của mình. Vì đơn giản, tôi sợ rằng sau khi ra khỏi cánh cửa ấy, có chắc sẽ về nhà được không nữa? Nên còn cơ hội thì tôi sẽ trân trọng từng phút giây hạnh phúc với người thân yêu của mình. Và tôi tin chắc, anh sẽ muốn tôi làm thế, mỗi ngày, đúng không!?
Đã có lúc, tôi thở vắn ngáp dài, hậm hực với những nỗi niềm nào đó không tên, luôn xồng xộc ùa ào rồi bủa vây trong tâm tư, tâm trí, đến trí não. Tôi bất cần cuộc đời này, xem nó là cõi tạm, và sống mông lung, mặt thác cho thời gian quyết định. Nhưng tôi thấy sự ra đi của anh làm tôi chưng hửng, cảm thấy mình quá may mắn mà trước giờ mình chưa hề hiểu rõ giá trị thực sự mà cuộc đời đã ban tặng cho tôi, đó là cuộc sống và hơi thở.
Hạnh ngộ nào rồi cũng phải chia ly, cuộc chơi nào cũng có hồi kết, và cuộc đời này chỉ là cõi tạm. Hãy ra đi bình thản Caster Minh Lan nhé! Bằng tất cả sự trân trọng, kính nể, và cảm thương, xin gởi lời chia buồn sâu sắc đến gia quyến của Caster Minh lan, và cộng đồng Dota 2. Anh ra đi, nhưng trở lại trong lòng của tất cả chúng ta – Caster Minh Lan.
Theo VNE