Lo sợ sau ngày chồng đi công tác
Sau buổi tối đó, tôi cảm thấy cả người nặng trịch tội lỗi. Tôi hối hận vô cùng, thấy mình thật nhơ nhớp, không dám đối diện với chồng. Anh V có lẽ cũng xấu hổ nên xin lỗi tôi và không đến nhà tôi nữa.
Tôi và chồng kết hôn với nhau đến nay cũng đã 6 năm. Anh là một người đàn ông tốt, rất yêu thương và quan tâm tôi từ những ngày còn yêu. Anh vẫn cứ mãi như vậy, vẫn cứ ân cần chu đáo như thế trong cuộc sống thường ngày. 4 năm đầu tiên, hai vợ chồng tôi dự định kế hoạch hóa vì muốn lo cho kinh tế ổn định và trả hết nợ mua nhà.
Thế nhưng, đến năm thứ 2, khi số tiền nợ nhà mới trả được một phần, chồng tôi đã nài nỉ sinh em bé. Anh nói nhìn những đứa con đáng yêu của bạn bè và họ hàng, anh thèm lắm. Anh còn khăng khăng rằng đứa con sẽ là động lực để chúng tôi gắn bó và vượt qua khó khăn.
Nghe chồng nói thấy hợp lý mà cái chính là tôi cũng thèm được bế ẵm chăm sóc một đứa trẻ từ lâu nên đã đồng ý với quyết định của chồng. Vợ chồng tôi đã tẩm bổ và “thả cửa” hết cỡ để có con.
Thế nhưng, ông trời đâu có chiều lòng người. 1 năm sau hàng loạt sự cố gắng, tin vui vẫn chưa đến. Cứ ngỡ có điều gì đó không ổn, hai vợ chồng tôi đã kéo nhau đến bệnh viện để khám. Bác sĩ thông báo rằng hai vợ chồng tôi hoàn toàn khỏe mạnh, cố gắng tẩm bổ, tư tưởng thoải mái rồi cũng sẽ mang thai.
Ngày ngày, chồng tôi mua rất nhiều đồ bổ để cải thiện tình hình. Cứ hễ ai mách cái gì tốt là anh không ngại đường xá đi mua về cho tôi. Anh còn dậy sớm thức khuya để sắc thuốc bắc tẩm bổ cho tôi. Quả nhiên mấy tháng sau tôi có tin vui thật, nhưng rồi chỉ trong một lần bất cẩn khi mang thai tháng thứ hai, con bỏ chúng tôi lại mà đi. Sau đó vài tháng, tôi mang thai tiếp. Nhưng cũng chỉ được vài tuần, con cũng không ở lại. Có lẽ vợ chồng tôi chưa đủ tốt để mà có được các con.
Hai vợ chồng đối xử với anh V như anh em trong nhà, chu đáo mà cũng không quá khách sáo. (Ảnh minh họa)
Video đang HOT
Chồng tôi chăm chỉ đi làm từ thiện, giúp đỡ mọi người xung quanh, đi chùa chiền cầu mong bình an. Những điều mà trước đây anh chưa bao giờ làm thì giờ anh đều làm hết, làm rất thành tâm. Từ sau khi đứa con thứ hai rời bỏ, vợ chồng tôi có chạy chữa tứ phương, thuốc này thuốc kia tẩm bổ nhưng kì kinh hàng tháng vẫn cứ đều đều.
Chồng tôi năm nay đã 33 tuổi, tôi thì cũng 29, hai cái tuổi mà có lẽ đã không nhiều thời gian để mà đủng đỉnh trước việc có con nữa. Gia đình hai bên thúc giục thường xuyên càng làm cho vợ chồng tôi thêm căng thẳng. Nhìn ánh mắt thèm khát của chồng khi nhìn những đứa trẻ mà lòng tôi quặn thắt đến vô cùng. Tôi tự hứa với bản thân sẽ cố gắng, cố gắng để biến ước nguyện của hai chúng tôi thành sự thật.
Mấy tháng trước, bạn thân của chồng tôi tên V vì mâu thuẫn với vợ nên đến nhà tôi ở nhờ vài ngày. Vốn là chỗ thân thiết nên chồng tôi rất sẵn lòng. Hai vợ chồng đối xử với anh V như anh em trong nhà, chu đáo mà cũng không quá khách sáo. Ở được 1 tuần thì anh V và vợ làm lành nên về nhà. Nhưng thỉnh thoảng lại tới nhà tôi chơi và tự nhiên như hồi còn ở nhờ.
Hai tháng trước, chồng tôi phải đi công tác Hà Giang 3 ngày. Sau khi anh đi được 1 ngày thì anh V tới chơi, nói chuyện hỏi han. Vì nể mặt chồng, lại cũng từng trò chuyện vài lần trong tuần anh V ở nhờ nên tôi cũng tiếp chuyện. Anh V than thở chuyện vợ anh cặp bồ, hai vợ chồng cãi nhau như cơm bữa. Tôi an ủi anh V vài câu rồi anh ta cũng ra về.
Không ngờ, 9 giờ tối hôm đó, anh V đi đâu đó uống rượu say rồi lại bấm chuông cửa nhà tôi. Lúc này tôi đã chuẩn bị đi ngủ nên chỉ mặc mỗi chiếc váy ngủ mỏng, vì khách sáo nên tôi khoác thêm cái áo choàng ngoài, định hỏi xem anh V có việc gì không?
Không ngờ anh V say rượu, đòi vào nhà ngồi. Vào nhà rồi sẵn men rượu, anh bắt đầu có hành vi khiếm nhã với tôi. Ban đầu tôi chống cự rất mạnh, nhưng sau rồi chẳng biết vì sao, tôi dần dần ngả theo anh V. Tôi buông thả lúc nào không biết, chỉ biết lần đầu tiên động chạm thể xác với một người đàn ông khác ngoài chồng, mang đến cho tôi cảm giác rất lạ.
Từ khi biết mình có con đến giờ tôi vừa mừng vừa lo, lúc nào cũng sống trong thấp thỏm lo âu. (Ảnh minh họa)
Sau buổi tối đó, tôi cảm thấy cả người nặng trịch tội lỗi. Tôi hối hận vô cùng, thấy mình thật nhơ nhớp, không dám đối diện với chồng. Anh V có lẽ cũng xấu hổ nên xin lỗi tôi và không đến nhà tôi nữa.
Tôi gọi điện nói dối chồng là ốm nên về quê mẹ vài ngày. Chồng đi công tác về liền đến đón tôi. Anh tỏ ra thương tôi bao nhiêu thì tôi càng mặc cảm tội lỗi bấy nhiêu. Nhưng rồi tôi gạt đi mọi thứ, nghĩ rằng sẽ bù đắp lại cho anh. Sẽ đối xử tốt với anh thêm nữa. Chúng tôi lại sống như trước đây.
Một tháng, rồi hai tháng tôi thấy người khác lạ và kết quả ngoài sức tưởng tượng, tôi mang thai. Niềm vui hạnh phúc làm sao khi sau bao tháng ngày tôi đã lại được làm mẹ. Bản năng mách bảo tôi đứa bé là con của anh V chứ không phải của chồng tôi.
Từ khi biết mình có con đến giờ tôi vừa mừng vừa lo, lúc nào cũng sống trong thấp thỏm lo âu. Nhiều lần tôi muốn nói hết ra với chồng rồi tùy anh quyết định. Nhưng nhìn anh vui sướng, chăm sóc nâng niu tôi, tôi biết anh khó mà chấp nhận được chuyện này. Nếu giấu kín chồng, sau này khi anh biết, anh có hận tôi không? Rồi còn anh V, nếu anh ta biết mình có con, anh ta có nói gì với chồng tôi? Bao nhiêu câu hỏi cứ xoay quanh trong đầu khiến tôi mất ngủ.
Nếu bảo tôi âm thầm bỏ con đi thì tôi không làm được. Còn nếu giữ lại, tôi phải ăn nói với chồng thế nào đây?
Theo 2sao
Tin nhắn gửi nhầm vào máy chồng tố cáo vợ ngoại tình
Thế mà hôm qua, đang ở cách vợ gần hai trăm cây số tôi nhận được tin nhắn từ số điện thoại của em với nội dung :"Cưng à! Lão ấy đang ở Sapa, chiều và tối nay em dành cho cưng đấy, cứ đến chỗ cũ nhé, em đặt phòng rồi, yêu cưng nhiều nhiều..."
Khi nhận lời yêu tôi, em nửa đùa nửa thật rằng :"nhất anh đấy! chứ trước anh đã có người trồng cây si mà em toàn từ chối.." Tôi tin lời em, bởi em là một cô gái trẻ, có nhan sắc và thừa ăn, thừa tiêu theo đúng nghĩa :"nhà mặt phố, bố làm to" nổi tiếng ở cái thành phố này.
Tôi cảm động trước tình yêu em dành cho tôi, một gã họa sĩ chưa có tiếng tăm gì, mặc dù tôi tự thấy mình cũng sống được bằng nghề mà không phải phiền đến cha mẹ.
Cách đây hơn 2 năm, tôi tình cờ gặp em vào một buổi sáng sớm mùa thu nồng nàn hương hoa sữa của Hà Nội. Khi ấy làn sương còn giăng mờ trên mặt nước Hồ Tây heo heo gió, em ngồi nghỉ trên ghế đá sau một bài thể dục tự do, cái máu của người họa sĩ khiến tôi không thể rời mắt khỏi em, vì em đẹp quá, đẹp một cách thánh thiện giữa khung cảnh bao là trời và nước.
Tôi đánh bạo làm quen với em và đề nghị em cho tôi được kí họa một bức chân dung của em để ghi nhớ khoảnh khắc chúng tôi gặp nhau. Thật may em không từ chối, vừa nhẫn nại ngồi cho tôi vẽ, em vừa vui vẻ trò chuyện cùng tôi như những người bạn thân quen.
Em như thỏi nam châm cứ hút hồn tôi một cách khó cưỡng, khiến cho tôi sáng nào cũng dậy sớm, với đồ nghề lỉnh kỉnh của một hoa sĩ lang thang ra hồ để được chiêm ngưỡng em, được lưu lại dáng hình em giữa mùa thu Hà Nội. Rồi tôi - một kẻ si tình đã được em đưa về ra mắt bố mẹ em. Em là con gái rượu của bố mẹ, nên tôi biết mặc dù hai bậc phụ huynh giàu có đó không ưng chọn tôi làm rể nhưng cuối cùng họ cũng xuôi vì chiều em.
Em không muốn làm dâu mà thực tình tôi cũng không muốn ở rể, vì vậy quà mừng cưới cho con gái nhân ngày đại sự là một ngôi nhà khang trang, đầy đủ tiện nghi mà bố mẹ em đã cẩn thận đăng kí tên em.
Lấy chồng, em không làm cho công ty của bố mẹ nữa mà với cái vốn từ họ, em mở một shop thời trang hàng hiệu tại nhà để vừa có thu nhập vừa đỡ buồn khi tôi luôn phải xa nhà, rong ruổi đây đó để tìm cảm hứng thỏa chí đam mê nghề nghiệp.
Khách hàng của em hầu hết là những quý ông, quý bà, quý cô quý cậu sang trọng, giàu có. Họ hầu như không cân nhắc khi bỏ ra một số tiền lớn cho món hàng mà mình đã chọn. Nhiều lần chứng kiến cảnh thân mật quá sức hay nghe những câu nói ngọt ngào của các quý ông đối với vợ, tôi cũng không thoải mái lắm. Nhưng vợ bảo tôi yên tâm đó chỉ là chiêu dụ hút khách để bán được hàng, chứ vợ mãi mãi là của tôi...
Thế mà hôm qua, đang ở cách vợ gần hai trăm cây số tôi nhận được tin nhắn từ số điện thoại của em với nội dung :"Cưng à! Lão ấy đang ở Sapa, chiều và tối nay em dành cho cưng đấy, cứ đến chỗ cũ nhé, em đặt phòng rồi, yêu cưng nhiều nhiều..." Vậy là cô vợ trẻ trung xinh đẹp của tôi đã quên lời thề chung thủy cùng tôi, để tìm đến tình yêu thứ N của em như em vẫn tự hào thuở trước.
Theo Blogtamsu
Thú nhận bất ngờ của cô vợ xinh đẹp khi rơi vào 'cám dỗ' tình cũ Câu nói "tình cũ không rủ cũng về" quả là không sai khi Uyên bắt đầu nhận thấy trái tim cô có sự xao xuyến. Uyên và Đức quen nhau trong một chuyến công tác ở Yên Bái. Ngày đó, Uyên đang là cô sinh viên năm cuối, còn Đức làm công tác Đoàn cho một trường Đại học. Cả hai đều là...