Lo lắng mẹ sẽ khiến vợ đang bầu bị trầm cảm, đến khi nghe lén được cuộc điện thoại ấy tôi mới hiểu ra vấn đề
Từ ngày vợ tôi có bầu, mối quan hệ giữa mẹ chồng nàng dâu càng tệ hơn.
Vợ tôi còn khá trẻ, tính tình nhí nhảnh như trẻ con. Tôi yêu cô ấy cũng bởi vẻ ngây thơ khiến tôi dễ chịu. Chiều ý cô ấy, chúng tôi định cưới xong chỉ ở với bố mẹ vài hôm. Sau đó vợ chồng tôi sẽ chuyển ra căn hộ chung cư gần đấy, qua lại thăm nom vẫn tiện mà đỡ cảnh sống chung phức tạp.
Nhưng người tính không bằng trời tính. Cưới nhau được 2 tuần thì tôi nhận quyết định đi công tác chi nhánh cách nhà 300km. Vợ tôi đành chấp nhận ở cùng bố mẹ chồng. Cô ấy buồn hẳn và lo lắng vì mẹ tôi khá kỹ tính. Tôi động viên cô ấy, tâm sự trước với mẹ và đi làm trong lúc cô ấy khóc lóc như thể xa nhau cả đời.
Mỗi tháng tôi về nhà 2 lần, lần nào gặp bố mẹ tôi đều vui vẻ kể chuyện ở nhà. Mẹ tôi bảo bà đào tạo con dâu giờ nấu ăn ngon hẳn lên, cho tôi được hưởng thành quả. Tôi cười ái ngại, cô ấy vốn không giỏi bếp núc. Trước mặt bố mẹ tôi cô ấy vẫn cười gượng gạo và tỏ ra bình thường nhưng khi đóng cửa phòng ngủ lại, cô ấy ủ dột, đôi khi còn rơi nước mắt tủi thân.
Đến khi cô ấy có bầu thì mọi việc càng trầm trọng hơn. Tôi nghe mẹ nói một kiểu, vợ nói một kiểu đến mức hoang mang không biết tin ai. Cảnh mẹ chồng nàng dâu khó sống khiến ai cũng không hài lòng.
Mẹ tôi bảo vợ tôi khó chiều. (Ảnh minh họa)
Mẹ tôi bảo cô ấy khó chiều, đi làm về muộn để trốn việc nhưng bà thấy thương vì chồng đi xa nên không nhắc nhở, tạo điều kiện cho giao lưu bạn bè hoặc về thăm nhà ngoại cuối tuần. Cơm nước, việc nhà giờ mẹ tôi lo hết, cô ấy không phải đụng tay vào việc gì. Vậy mà lúc nào cũng mặt nặng mày nhẹ, mẹ chồng hỏi không trả lời.
Vợ tôi thì yếu đuối ôm tôi mà khóc lóc tủi thân. Cô ấy bảo có bầu bắt đầu ốm nghén, người mệt mỏi nên đi làm về đã thấy mệt. Vậy mà mẹ tôi bắt lau dọn nhà cửa, giặt giũ, rửa bát. Thức ăn mẹ tôi nấu cô ấy không ăn được, toàn món không tốt cho bà bầu. Cô ấy sống không nổi, nhất quyết đòi tôi đưa về nhà mẹ đẻ.
Video đang HOT
Thói thường mẹ chồng nào cũng khắt khe với con dâu. Hơn nữa tôi biết mẹ tôi tính sạch sẽ nên khả năng cô ấy bảo mẹ tôi khiến cô ấy tủi thân là đúng. Tôi khó chịu, nói chuyện riêng với mẹ: “Vợ con đang mang bầu, con lại đi xa không đỡ đần gì được. Mẹ đừng ép cô ấy làm việc nhà nữa được không? Con thuê giúp việc đỡ cho mẹ nhé”. Có vậy mà mẹ tôi giận, bà bảo chưa làm gì có lỗi với con dâu mà con trai đã trở mặt.
Để thoát cảnh chiến tranh lạnh, tôi xin phép bố mẹ cho vợ về ngoại ở. Vợ tôi vui vẻ xếp đồ ngay lập tức, con mẹ tôi gọi điện có bà thông gia gửi gắm và dặn dò chế độ ăn uống cho bà bầu. Nghe mẹ nói, tôi biết mẹ dù giận tôi vẫn thương đứa cháu sắp chào đời lắm.
Hóa ra vợ tôi lấy nước mắt làm vũ khí khiến tôi bất hòa với mẹ. (Ảnh minh họa)
Lúc lên phòng lấy đồ cho vợ tôi mới hiểu mọi chuyện. Tiếng vợ nói cười qua điện thoại với mẹ đẻ lanh lảnh, khác hẳn lúc khóc lóc với tôi: “Mẹ yên tâm, con được về nhà rồi. Con đang mang bầu cháu đích tôn, muốn gì chẳng được. Bà ấy không chịu nấu ăn theo ý con, bắt ăn những món phát chán. Chồng con tưởng con bị ép làm việc nhà thật nên còn cãi nhau bênh vực”.
Tôi chết sững ngoài cửa, mẹ tôi đã đứng sau lưng tôi từ lúc nào. Đôi vai gầy của mẹ rung lên vì phẫn nộ. Bà bảo tôi hãy dạy lại vợ, vì cô ấy có ăn học đàng hoàng mà nói chuyện khó nghe quá. Cô ấy nghĩ mình khổ khi sống chung với mẹ chồng mà không biết mẹ tôi vất vả chăm sóc cô ấy như thế nào.
Tôi phải làm gì với vợ tôi bây giờ? Tôi không tưởng tượng được người con gái ngây thơ như vậy lại lập mưu nói xấu mẹ chồng để ép chồng cãi nhau với mẹ. Dù rất bực nhưng nếu tôi nói thẳng, tôi chỉ sợ cô ấy trầm cảm ảnh hưởng đến đứa con. Xin mọi người hãy tư vấn giúp tôi.
Theo tintuconline.com.vn
Chồng vô sinh mà mẹ chồng mắng tôi gái độc không con
Con heo còn biết cách để duy trì nòi giống, đằng này chỉ có việc đẻ đứa con thôi mà cũng không làm được. Đúng là cây độc không trái, gái độc không con mà!
Lấy chồng được gần 5 năm, nhưng từ đó tới giờ vợ chồng tôi mãi chẳng thể có con. Thời gian đầu, mẹ chồng đã tìm đủ mọi cây cỏ đem về bắt tôi nấu uống. Rồi bà thậm chí còn dẫn tôi đi xem bói, nhờ thầy làm phép nhưng tôi vẫn không thụ thai được.
Vì chồng tôi là cháu đích tôn của dòng họ, nêu sau khi cưới thì tôi chấp nhận về làm dâu nhà anh ở đất Bắc, trong khi sinh ra và lớn lên ở miền Tây. Các mối quan hệ bạn bè bị thu hẹp, văn hóa khác biệt, thêm phần bị mẹ chồng chê trách khiến tôi bị trầm cảm trong một thời gian dài.
- Con heo còn biết cách để duy trì nòi giống, đằng này chỉ có việc đẻ cho tôi đứa cháu nội mà cũng không làm được. Đúng là "cây độc không trái, gái độc không con" mà!
Đó là câu nói thường ngày tôi vẫn hay nghe từ mẹ chồng mỗi khi đi làm về. Cứ hễ nghe thấy tiếng xe tôi chạy vào trong sân thì cho dù có ở phòng khách, nhà bếp hay ngoài vườn thì bà cũng đều càm ràm những câu tương tự, cố ý để tôi nghe.
Tôi từng bị trầm cảm một thời gian dài vì chịu đựng mẹ chồng.
Vì nghĩ tôi vô sinh nên mẹ chồng thường xuyên khó chịu với sự xuất hiện của tôi trong nhà. Dù có cố gắng làm tốt việc nhà như thế nào, thì tôi cũng chẳng thể làm hài lòng bà, không càm ràm vụ nhà cửa bừa bộn thì cũng cau có vụ không sinh được con.
Mấy hôm trước, khi tôi chuẩn bị đi làm thì nghe cuộc nói chuyện của cha mẹ chồng đang uống trà trên phòng khách. Bà nói:
- Họ Trần nhà mình vô phúc quá ông ạ, cưới con dâu về tưởng đâu nó sẽ chu toàn mọi việc trong nhà và đẻ cho tụi mình đứa cháu trai. Vậy mà việc nhà thì chẳng làm được, sanh để thì chẳng xong.
Thời gian qua tôi đã chịu đủ mọi đắng cay từ lời nói của bà, nhưng vì thương chồng nên tôi phải nhẫn nhục chịu đựng và bỏ ngoài tài. Dù không la mắng trực tiếp nhưng những lời nói như vô tình của bà chẳng khác gì muối xát vào lòng tôi.
Tháng trước, bà còn yêu cầu chồng dẫn tôi về Cần Thơ để "trả" cho cha mẹ ruột, vì tôi không sinh được cho bà đứa cháu nối dõi. Chưa dừng lại ở đó, bà ra điều kiện với chồng tôi: Nếu không "trả" tôi về cha mẹ ruột được thì phải đi tìm người khác để "kiếm đứa cháu" cho bà.
Mẹ chồng thường mua đồ của trẻ sơ sinh về đặt trong phòng vợ chồng tôi. Không rõ bà quá khát khao có cháu hay chọc tức, dè bĩu tôi là kẻ vô sinh.
Có một sự thật mà bà đâu thể nào lường trước, đó là người vô sinh không phải tôi, mà là con trai bà - là cháu đích tôn của nhà họ Trần. Tuần vừa rồi, hai vợ chồng tôi lén lên Hà Nội khám thì nhận được kết quả rất bất ngờ, là chồng tôi không có tinh trùng.
Lúc nhận kết quả, tôi hả hê trong lòng và dự định sẽ về rêu rao khắp dòng họ rằng tôi không phải là người vô sinh để trả thù mẹ chồng. Thế nhưng trên đường về nhà, nhìn chồng tỏ ra bất lực và tuyệt vọng, tôi không thể nào làm điều tàn nhẫn này với anh, không thể công khai chuyện anh vô sinh để hả hê với mẹ chồng.
Sau hôm đó, anh không nói năng gì với tôi, cứ như một kẻ mất hồn, còn mẹ chồng vì vẫn như vậy, được dịp là cứ luôn miệng "Cây độc không trái, gái độc không con". Vì thương chồng, tôi đành câm nín, ngậm đắng nuốt cay đành chấp nhận điều tiếng "gái độc không con" ác nghiệt kia.
Rồi không biết, tôi sẽ giữ được nhẫn nhục, câm nín đến bao giờ?
Ngọc Lan
Theo queminhngaymoi.vn
Con dâu thông báo mang thai đôi, mẹ chồng bóng gió "nhà này làm gì có gen sinh đôi" và cái kết quá bất ngờ Vốn là người thẳng thắn nghĩ gì nói đấy nên bà Lan đã làm con dâu đang bầu bí chịu nhiều tổn thương. Bà Lan nổi tiếng ghê gớm ở khu phố nơi bà ở. Điều khiến người ta sợ nhất ở bà chính là cách nói chuyện. Bà Lan quý ai không nói làm gì nhưng nếu ghét ai thì bà luôn...