Lấy chồng à? Lấy chứ! Sợ gì mà không lấy?
Nhìn chung là chỉ nguyên cái bàn tay thôi cũng có ngón dài ngón ngắn, chả ngón nào giống ngón nào. Thế thì chuyện đời thì nào có ít chuyện vui buồn vì chồng vì vợ ạ! Nhưng nếu chỉ vì thế mà phải sợ lấy chồng thì các cô gái hiện đại “hèn” quá ạ! Như tôi ấy à? Tôi lấy chứ, sợ gì mà không lấy?
ảnh minh họa
Cái chuyện lấy chồng có lẽ luôn là một chủ đề hot tự cổ chí kim. Ngày xưa các cụ sống theo cái lối cha mẹ đặt đâu con ngồi đấy, lấy chồng dù có đúng sai sướng khổ thì cũng hiếm có chị nào dám nghĩ đến chuyện “lành làm gáo, vỡ làm muôi”, có ăn gan hùm cũng chẳng dám bỏ chồng, thế nên là các chị các mẹ ngày xưa có một đức tính nhẫn nại, chịu đựng đến cùng cực! Sống đúng chuẩn cái kiểu cho dù gã chồng có tệ bạc đến mức nào cũng phải cắn răng mà học chữ nhẫn, phụ nữ là phải biết hi sinh, phụ nữ là phải biết chịu đựng!
Ngày nay thì khác hẳn, phụ nữ được giải phóng về tinh thần, trí tuệ nên cái chuyện lấy chồng bây giờ lại là “con đặt đâu cha mẹ ngồi đấy”, phụ huynh có thúc giục cũng chẳng ích gì khi mà các cô vẫn chưa muốn. Xưa giai lớn dựng vợ, gái lớn gả chồng là lẽ đương nhiên, nay thì chuyện lấy chồng ý à? Các cô còn nâng lên hạ xuống chán chê xem có nên lấy hay ở vậy, vì cái sự ở vậy ngày xưa các cụ bảo là ế, thì ngày nay các cô lại được vinh danh là “độc thân quyến rũ”, thế nên là các cô chả sợ gì cái chuyện ế cả, chỉ sợ lấy chồng vớ phải cái gã chẳng ra gì rồi lại phí hoài một đời con gái.
Truyền thông, mạng xã hội cũng tích cực góp phần thúc đẩy quyết tâm ế của các cô. Ngày ngày trên mạng không biết bao nhiêu câu chuyện chồng bạo hành vợ, chồng ngoại tình, chồng hãm, chồng hèn, chồng bất lực, chồng gia trưởng…đủ các loại chồng “không thể ngửi nổi” xuất hiện đầy rẫy trên mạng, xung quanh các cô khiến các cô phát hãi. Hôn nhân vốn là một định nghĩa mơ hồ, nhiều cô chứng kiến những cuộc hôn nhân xám ngoét kia thì bỗng hết hồn, chẳng dám mộng mơ ngôi nhà và những đứa trẻ gì nữa, cứ ở vậy cho lành. Lấy chồng, từ câu chuyện rất tự nhiên và thuận theo quy luật của tạo hóa, bỗng trở thành một khái niệm khiến các cô sợ hãi, nghe chuyện hôn nhân mà chỉ muốn ở giá đến già…
Video đang HOT
Vì sao các cô lại sợ lấy chồng? Nhìn chung là chỉ nguyên cái bàn tay thôi cũng có ngón dài ngón ngắn, chả ngón nào giống ngón nào. Thế thì chuyện đời thì nào có ít chuyện vui buồn vì chồng vì vợ ạ! Nhưng nếu chỉ vì thế mà phải sợ lấy chồng thì các cô gái hiện đại “hèn” quá ạ! Như tôi ấy à? Tôi lấy chứ, sợ gì mà không lấy?
Xung quanh tôi vẫn đầy những cuộc hôn nhân hạnh phúc, chồng tài giỏi, yêu thương vợ con, gia đình viên mãn. Vẫn đầy những người đàn ông tử tế yêu thương hết lòng người phụ nữ của mình, nguyện vì người phụ nữ của mình mà sống có trách nhiệm với đời nhau.
Các cô lại bảo “chồng nhà người ta mới được thế, chứ cái phận mình thì…” cái nhẽ “là người ta” thì mới có hạnh phúc còn mình thì sợ hẩm hiu ấy là do chính cái suy nghĩ ấu trĩ của các cô chứ chẳng phải của hôn nhân hay của ông chồng tương lai làm cho đời các cô khổ. Trên đời chẳng có gì kệch cỡm bằng sự so sánh, nhìn núi này trông núi nọ mà không biết hài lòng với mối quan hệ hiện tại.
Các cô lại than “lấy chồng như đánh bạc”, thì tôi cũng đến chịu các cô. Phụ nữ có bản lĩnh không bao giờ người ta có thời gian đổ thừa số phận, thời gian ấy họ yêu bản thân, yêu người đàn ông bên đời họ, kiến tạo những giá trị cốt lõi để tạo lập một cuộc hôn nhân hạnh phúc. Vì họ bận rộn với việc làm đẹp cho mình, cho chồng và cho đời nên họ chẳng có thời gian để ngồi ỉ ôi và than thở để chồng, về con hay cám cảnh về gia đình.
Các cô cứ than xong cứ sợ lấy chồng, cái lối sống chỉ biết mình, sợ va chạm, sợ thất bại, sợ đương đầu ấy chẳng phải là lối sống đẹp đẽ của một người phụ nữ “độc than quyến rũ” mà là tượng trưng cho cái “Tôi” ích kỉ chỉ biết đến bản thân mình, biết bản thân mình là tốt nhưng những khi mà các cô nhìn lại, các cô thấy bạn bè mình hạnh phúc thì các cô lại ca bài ca “giá như” với cả “ước gì”. Nghe nó chua chát và nhàm tai lắm!
Vậy nên, nếu các cô vẫn còn muốn thuận theo quy luật của tạo hóa, trai lớn dựng vợ gái lớn gả chồng thì các cô bỏ cái sợ hãi vớ vẩn của mình xuống, tạo lập cho mình cái bản lĩnh sẵn sàng đương đầu với mọi thử thách trong hôn nhân, không gục ngã, hạnh phúc trong hôn nhân sẽ đến. Niềm vui sẽ không chạy đến với các cô nếu các cô cứ đứng im một chỗ mà không làm gì cả, lấy chồng cũng vậy, chẳng có gã đàn ông nào tử tế đến với các cô nếu như các cô nguyện ế cả!
Lấy chồng, vui chứ! Hàng tỷ người trên thế giới này vẫn đang làm thế mà, họ vẫn luôn cười và hạnh phúc đó thôi, tại sao lại nhìn vào những mảnh đời bi kịch rồi sợ hãi và tình nguyện trở thành một người không bao giờ chạm tay vào hạnh phúc với người đàn ông của đời mình? Đã bước chân vào hôn nhân đâu, đã nếm cuộc đời đủ vị đâu mà phải sợ?
Theo blogtamsu
Thèm 1 cái ôm từ đằng sau...
Ôm từ đằng sau luôn là cái ôm bất ngờ, nhẹ nhàng và sâu nhất; bởi bàn tay của ai đó khiến đối phương thấy an yên, được che chở, bảo vệ.
Thu chòng chành bước sang ngang, giật mình nhìn một chiếc lá rơi nghiêng xoay xoay theo làn gió nhẹ tênh, mặc sức để cho cái hanh hao, se sẽ của cảm xúc cứ chờn vờn trong mọi ngóc ngách của con tim. Lặng lẽ chọn một góc quán quen nức mùi kỉ niệm chưa bao giờ cũ, khẽ ngắm thành phố khi hoàng hôn sắp phủ lên đây một chiếc áo choàng đen kịt, mờ ảo.
Bỗng một giọt café rơi... rơi xuống đáy cốc rồi tan chảy, thấy chòng chành những nỗi nhớ vụn vặt về người con gái ấy. Và thèm cái cảm giác lâu rồi bỏ ngỏ ở nơi xa. Thèm được xoa xoa đôi bàn tay em đang cố với với chạm lấy chiếc lá thu sắp lìa cành. Thèm gõ đầu cô gái nhỏ bướng bỉnh, vẫn gật đầu đồng ý mỗi lần anh nói nhưng lẳng lặng chống đối... Và anh thèm một cái ôm từ đằng sau, cô gái à! Một cái ôm từ phía sau, khi em rón rén, chầm chậm bước về phía anh, thật nhẹ, thật khẽ nhưng êm ái...
Người ta vẫn bảo rằng mỗi một cái ôm đều có ý nghĩa và mang sắc thái của riêng nó. Ôm từ đằng sau luôn là cái ôm bất ngờ, nhẹ nhàng và sâu nhất; bởi bàn tay của ai đó khiến đối phương thấy an yên, được che chở, bảo vệ. Dù không nhìn thấy gương mặt đang rạo rực cảm xúc yêu thương nhưng khẽ lắng nghe nhịp đập con tim thì sự im lặng chính là điều êm ái, dịu dàng và hạnh phúc nhất.
Suỵt! Cô gái nhỏ của anh vẫn thật yên lặng mỗi khi anh đan bàn tay vào nhau và siết chặt lấy thân hình nhỏ nhắn của em, em bảo rằng anh đừng lên tiếng, chỉ cần ôm em thế thôi, cùng nhìn về phía xa tít tắp... Bởi rằng lúc đó nên dành cho trái tim một khoảng trống không lời để thấu hiểu nhau hơn.
Lá thu vàng đang rơi, chạm đất rồi nằm im lìm; có một sự chia lìa không báo trước. Anh muốn tìm lại những cái ôm vô giá ấy, chẳng mặn nồng, tha thiết nhưng rất đỗi ấm áp, bình yên để anh biết rằng mình vẫn bên nhau, được không em?
Thời gian vẫn nhích dần cùng tiếng tích tắc của đồng hồ, mọi nỗi nhớ đều trở nên bất lực khi lòng người đã không còn dậy sóng. Những cái ôm ấy, 1,2,3... hay nhiều hơn thế nữa, anh sẽ cất chúng vào từng góc riêng và đặt cho chúng một cái tên thật lãng mạn. Lúc nào nhớ quá, anh sẽ nhẹ nhàng lật tìm lại và vỗ về vì anh biết cả anh và em đều thích cảm giác ôm từ phía sau. Đơn giản vì để thấy mình vẫn tồn tại bên nhau như thế...
Em thấy không trời đã chuyển mùa sang thu, anh vẫn mường tượng ra rằng đôi mắt em đang đong đầy hoài niệm về những ngày thu đã xa. Và mưa rơi... rơi nhiều lắm giăng kín cả trái tim nhớ thương em vô vàn. Nhớ những ngày mưa bất chợt, em chạy vội vã về bên anh, lặng lẽ ôm anh từ đằng sau và bảo "anh đừng ngoảnh lại, yên lặng thế nhé, em lạnh lắm...". Cô gái ấy, anh đã để lạc mất bàn tay run run và con tim mong manh khao khát một tình yêu thật tĩnh lặng. Mưa ướt nhòe kỉ niệm rồi phải không em?
Anh vẫn chờ, vẫn đợi và khát khao được một lần có ai đó thân thuộc chầm chậm ôm anh từ đằng sau, chỉ một lần thôi, anh sẽ siết lấy bàn tay nhỏ bé của em. Yên lặng như thế thôi nhé!
Theo Guu
Đông này lạnh lắm, anh đã có người để yêu thương hay chưa? Em sẽ yên lòng hơn nếu biết anh được sưởi ấm trái tim bằng tình yêu của một cô gái khác. Mùa đông về rồi đấy anh ạ? Ở nơi xa ấy, anh đã tìm được người con gái nào thay thế em nắm lấy bàn tay anh hay chưa? Đã có người con gái nào để anh ôm vào lòng, để anh...