Lão hiệp sĩ xả thân truy quét tội phạm nguy hiểm
Đang sống cuộc đời ổn định, khá giả, bỗng dưng lão hiệp sĩ cận 12 độ lao thân vào các cuộc truy quét tội phạm nguy hiểm.
Trước năm 2009, phường 15 (quận Phú Nhuận, TP. Hồ Chí Minh) tệ nạn xã hội xảy ra liên tục. Nhiều vụ cướp trộm, đến hút chích, chém nhau xuất hiện như cơm bữa. Dần dần khu vực này không còn yên bình bởi những đàn anh, đàn chị kéo về đây hoạt động nhiều khiến người dân hết sức hoang mang. Đêm cũng như ngày, các gia đình luôn phải khóa cửa kín mít vì sợ tai bay vạ gió.
Công việc làm ăn của họ cũng chẳng ra gì. Người khu này đặt cho cái xóm hỗn tạp ấy là xóm Mã Đỏ. Mã là mã tấu. Đỏ là máu đỏ, ý nói khu này thường xảy ra những vụ chém giết đổ máu.
Người dân tìm ông Danh để trình bày sự việc
“Hiệp sĩ cận” đối mặt hiểm nguy xóm Mã Đỏ
Trước thực tế đó, đầu năm 2009, một lực lượng bảo vệ dân phố phường 15 được thành lập, chỉ mấy năm hoạt động đã quét sạch tệ nạn tại khu vực này. Người lãnh đạo của lực lượng này được dân chúng tin yêu và trao tặng cho một cái danh mỹ miều hiệp sĩ.
Trước những thông tin ấy, chúng tôi tìm đến phường 15 để gặp ông hiệp sĩ đặc biệt này. Người hiệp sĩ cận ấy chính là ông Hà Thanh Danh (59 tuổi, trưởng ban bảo vệ dân phố phường 15, quận Phú Nhuận, TP.HCM). Không thể nhìn rõ trong đêm vì ông cận đến 12 độ, nhưng không đêm nào ông vắng mặt trong các ngõ hẻm. Nhiều người dân tại phường 15 nhiều năm qua cảm kích biết ơn ông vì những cống hiến không ngừng nghỉ.
Chúng tôi gặp ông Danh cùng một số người lính già đang tuần tra trong hẻm giữa buổi trưa trời đổ nắng. Ông Danh dẫn chúng tôi về nhà để trò chuyện. Lão hiệp sĩ già này sống trong một căn nhà rộng lớn, khang trang nhưng lại chọn một công việc đầy hiểm nguy.
Chia sẻ với chúng tôi, ông Danh nói: “Trong suốt 20 năm làm công việc giúp dân này, tôi chưa khi nào nghĩ đến chuyện kinh tế. Đơn giản tôi làm chỉ vì chứng kiến cái cảnh nhiều nhà không dám mở cửa, con cháu họ thì nghiện ngập, đánh lộn, nhiều nhà thì đăng bảng bán nhà.
Nhìn những cảnh ấy tôi thấy cần phải làm một công việc thiết thực, đó là làm người bảo vệ trật tự. Bao nhiêu năm nay, phá bao nhiêu vụ phức tạp, anh em chúng tôi vô số lần đối mặt những nguy hiểm nhưng chưa bao giờ sờn lòng”.
Điều đặc biệt ở lão hiệp sĩ cận nặng này chính là ông không nhìn rõ trong đêm nhưng lại bắt tội phạm rất giỏi. Trong nghề không ít lần ông đã phải đổ máu, chuyện thức thâu đêm với ông cũng như cơm bữa. Ông Danh cho biết: “Có lần có một đối tượng bán ma túy ở vùng khác đến bán cho những đối tượng hút chích trong phường. Tôi và một số anh em đã phải mai phục hàng tháng trời, nhiều bữa thâu đêm suốt sáng mới bắt được. Hôm đó chúng tôi mai phục đối tượng, khi hắn vừa ra khỏi tụ điểm là xông vào bắt. Đối tượng này rất lì lợm, nó rú ga rồi phóng vào con hẻm nhỏ.
Video đang HOT
Khi ấy một anh lính trẻ chở tôi đuổi theo hắn. Đến lúc sắp đuổi kịp thì đối tượng đột nhiên ngã xe xuống nhằm tạo chướng ngại để thoát thân. Do đường hẹp, khoảng cách lại quá gần nên chúng tôi trở tay không kịp. Chúng tôi đâm xe và té ngã. Tôi té bay cả hai mét, lần ấy tưởng không qua khỏi. Tuy nhiên, đối tượng bỏ xe chạy bộ cũng bị người dân vây bắt giao cho lực lượng của phường”.
Đó chỉ là một trong nhiều lần đối mặt với hiểm nguy của ông Danh. Những người làm việc cùng ông Danh đã nhiều lần chứng kiến cảnh ông Danh đối mặt tử thần. Ông Đinh Văn An, tổ viên tổ Bảo vệ dân phố phường 15 cho biết: “Anh Danh là người đặc biệt nhất trong chúng tôi. Bởi lẽ anh không chỉ hạn chế tầm nhìn trong đêm vì mắt bị cận nặng mà còn thường xuyên phải đối mặt tội phạm nguy hiểm. Thời kỳ trước, hẻm 17, kim tiêm của bọn hút chích vứt đầy rẫy, mã tấu thì chất thành đống. Chúng ngang nhiên lắm, chẳng sợ ai.
Có lần, tôi, anh Danh và một số người khác nữa vào hẻm tuần tra đã bắt gặp bọn hút chích. Lúc ấy anh Danh đi trước chúng tôi một đoạn. Phát hiện thấy lực lượng bảo vệ bọn tội phạm bỏ chạy. Vừa chạy chúng vừa quăng kim tiêm về phía anh Danh. Việc này rất nguy hiểm vì đám nghiện hút nhiều kẻ bị bệnh hiểm nghèo. Rất may khi kiểm tra anh Danh không bị thương. Anh chính là tấm gương mẫu mực trong công tác bảo vệ mà chúng tôi phải học hỏi nhiều”.
Ông Danh trong một buổi tuần tra giữa trưa
Trót “mang nợ” với người dân
Nguyên do khiến ông Danh sẵn sàng đổ máu vì người dân phường 15 khá đặc biệt. Chia sẻ với chúng tôi về điều này, ông Danh cho biết: “Trước đây, nhà tôi nghèo lắm. Bố mẹ chỉ có mình tôi nhưng vẫn nghèo vì sống ở cái khu hỗn tạp này chẳng làm ăn gì được.
Bố tôi mở một quán cà phê nho nhỏ tại nhà và cũng nhờ nhiều người dân nơi đây thương tình ghé uống ủng hộ nên mới có tiền sinh sống và nuôi tôi ăn học. Tôi học và sau làm ở viện Quy hoạch và thiết kế tổng hợp. Mẹ tôi mất, tôi về Vĩnh Long thừa hưởng một tài sản lớn của bà. Sau mấy năm ở Vĩnh Long tôi về lại thành phố vì bố tôi bệnh nặng. Ông có nói với tôi, ở đời cần phải có nghĩa, người ta giúp mình thì mình phải tìm cách trả ơn. Thế là tôi quyết định từ bỏ công việc ở Viện mà làm bảo vệ dân phố.
Năm 2005, bố tôi mất. Năm 2006, tôi xây căn nhà lớn này và cuộc sống cũng khá giả. Vợ và các con khuyên tôi không nên tham gia ban bảo vệ dân phố, ngồi ở nhà cũng có tiền. Nhưng tôi làm không vì tiền, dù nguy hiểm tôi cũng quyết làm”.
Nói là “trả nợ” cho dân bằng việc đi tuần hàng ngày hàng đêm để bắt tội phạm nhưng những việc ông Danh làm được còn nhiều hơn thế. Người dân nơi đây nhất là đồng bào người Chăm rất quý mến ông. Anh Mohamad Nasir, một người từng nhận nhiều ân tình của ông Danh cho biết: “Đồng bào Chăm ở đây ngày xưa nghèo lắm. Họ sống bằng nghề buôn bán vải. Cũng may nhờ chú Danh cho mọi người vay vốn lại vận động bên phường cho người dân vay vốn nên mới thoát nghèo.
Hơn nữa, chú Danh thường xuyên thăm hỏi động viên, chia sẻ kinh nghiệm làm ăn với nhiều người nên mọi người xem chú như người thân trong nhà vậy. Nhiều khi đêm hôm khuya khoắt có ai bệnh tật đau ốm đột xuất, hay có sự vụ gì là lại kêu chú Danh. Dù đang đêm chú vẫn thức dậy nhiệt tình thăm hỏi đưa đón đi viện. Gia đình tôi cũng nhiều lần nhờ vả chú”.
Càng gần gũi quần chúng nhân dân ông càng thương những mảnh đời cơ cực. Ông Danh kể: “Trước đây có một người già bị bệnh tâm thần. Ông ấy chẳng có gia đình, lại ốm yếu triền miên nên tôi thương lắm. Tôi cứ mỗi lần đến giờ cơm lại bảo vợ bới riêng ra để tôi mang cho ông ấy.
Tôi có thể cho tiền để ông ấy sinh sống nhưng cái chính phải là sự động viên, quan tâm của chòm xóm xung quanh. Về sau cũng có nhiều người, rồi hội chữ thập đỏ, bên phường, bên khu phố quan tâm chăm sóc người này”.
Một đồng nghiệp của ông Danh tiết lộ, mỗi năm ông bỏ hàng chục triệu đồng tiền túi ra làm việc thiện giúp đỡ những người dân khu vực phường 15 nghèo khó.
Không chỉ có thế, đối với anh em cùng làm ở ban bảo vệ dân phố phường 15, ông Danh cũng tận tình chia sẻ những khó khăn vất vả. Ông Lê Văn Hồng, tổ viên tổ Bảo vệ dân phố phường 15 cho biết: “Anh Danh là một người đầy tình nghĩa. Công việc của chúng tôi chủ yếu từ tâm chứ đồng lương thì cũng không bao nhiêu. Nhiều người trong chúng tôi còn nghèo lắm nên nhiều khi cũng túng bấn.
Những lúc muốn xoay xở việc gì chúng tôi luôn được anh Danh tận tình giúp đỡ. Chẳng bao giờ anh ấy đòi nợ, thậm chí lúc dành dụm mãi mới trả được anh ấy cũng bảo giữ để mà chi tiêu chừng nào có dư nhiều thì trả cũng được”.
Viet Bao.vn (Theo Người đưa tin)
Hổ phụ sinh hổ tử
Đánh giá về những công tác và gia đình của ông Danh, ông Nguyễn Vũ Minh Hoàng, Chủ tịch phường 15 (quận Phú Nhuận, TP.HCM) cho biết: “Chú Danh là người đặc biệt trong mọi công tác. Những người con của chú cũng noi theo gương cha. Họ không chỉ đỗ đạt giỏi giang, mỗi năm họ còn quyên góp cho dân nghèo trong địa bàn rất nhiều. Cứ mỗi đợt phường phát động phong trào quyên góp giúp đỡ dân thì những người con của chú Danh luôn đi đầu trong công tác này. Có thể nói đây là một gia đình mẫu mực, cha nào con nấy, hổ phụ sinh hổ tử, một niềm tự hào của phường”.
Theo vietbao
Sống "ký sinh" bệnh viện Kỳ 3: Nạn móc ngoặc nuôi dưỡng cò mồi
Đổ lỗi cho nạn cò mồi tại các bệnh viện, phần lớn người ta hay viện ra những lý do muôn thuở: Quá tải.
"Cò" thường xuyên trà trộn vào bệnh nhân tại cổng BV Mắt Trung ương
Tuy nhiên, với những người làm công tác đảm bảo an ninh trật tự, câu chuyện này lại được nhìn nhận dưới góc độ khác. Một cán bộ công an còn nói thẳng: "Dẹp "cò", chúng tôi làm chỉ trong nửa buổi sáng là xong. Nhưng thử hỏi có dẹp được không nếu bệnh nhân chấp nhận chi tiền nhờ "cò" để được việc. Nếu không có người tiếp tay, "cò" không bao giờ có đất sống".
Truy quét cũng chỉ giải quyết phần ngọn
Thời gian trước đây, bệnh viện Saint Paul vốn là mảnh đất khá màu mỡ để cho các loại "cò" hoạt động. Trước cổng bệnh viện này luôn thường trực hàng chục quán cóc chuyên bán trà đá vỉa hè. Với hai mặt tiền là phố Chu Văn An và Trần Phú, chính những quán cóc này là nơi đám "cò" vạ vật và tăm tia con mồi. Trung tá Nguyễn Văn Huệ - Phó trưởng Công an phường Điện Biên, quận Ba Đình kể lại: " Có những lúc, nạn "cò" trở nên nhức nhối tới mức, ngoài việc dắt mối chúng còn cướp giật khi những "thương vụ chăn dắt" bệnh nhân không thành". Điển hình như ngày 13/10, đối tượng Lê Văn Bình, trú tại phường Trường Thịnh, thị xã Phú Thọ (tỉnh Phú Thọ) sau khi giở chiêu "tiếp thị" với bệnh nhân không thành đã xoay ra móc túi. Rất may sau đó, lực lượng công an đã bắt được đối tượng và thu hồi tang vật trả người bị hại.
Để triệt phá những tụ điểm này, Công an phường Điện Biên đã kiên quyết dẹp toàn bộ hàng rong, quán nước lấn chiếm vỉa hè ở tất cả những tuyến phố trọng điểm. Kết quả ban đầu khá mỹ mãn: Bệnh viện Saint Paul sạch bóng quán xá và những đối tượng tụ tập làm dịch vụ ăn theo. Những tuyến phố lân cận cũng nhờ đó mà trở nên thông thoáng hơn. Tuy nhiên, việc duy trì tình trạng này cũng khá mệt mỏi. Chúng tôi phải thường xuyên cắm chốt từ 6h - 22h hàng ngày, đồng thời phải có 1 tổ tuần tra liên tục và xử lý quyết liệt không để tình trạng "đá ném ao bèo" - Trung tá Huệ cho biết.
Cũng theo Trung tá Huệ, việc trấn áp và truy quét các đối tượng cò mồi phải luôn gắn với giải tỏa hàng quán. Nói một cách hình ảnh, "cò" cũng giống như cỏ dại, chỉ đợi bóng các lực lượng chức năng rút đi là chúng đua nhau mọc. Thậm chí, khi bị xử lý mạnh chúng lại rút ngay vào trong khuôn viên bệnh viện giả làm người nhà bệnh nhân. Trong khi đó, theo chức năng của mình, bên trong khuôn viên bệnh viện là phạm vi trách nhiệm của lực lượng bảo vệ. Nếu những lực lượng này không kiên quyết đẩy đuổi thì mọi nỗ lực của công an cũng bằng... hòa.
Nhờ qua "cò", PV đã có thể vào khám tại bệnh viện K và bệnh viện Mắt Trung ương hết sức nhanh chóng và thuận tiện
Bệnh viện cần tự làm sạch
Trong cuốn sổ dày cộp chuyên theo dõi và xử lý đối tượng của Đội Cảnh sát phòng chống tội phạm trên tuyến và địa bàn, Phòng CSHS Công an thành phố Hà Nội, chúng tôi đếm được hàng chục cái tên của đám cò mồi chuyên ký sinh tại các bệnh viện. Nhắc đến những đối tượng này, Trung tá, Đội phó Lê Kim Đồng lắc đầu ngán ngẩm: "Chúng tôi bắt và xử lý liên tục. Nhưng theo luật thì không có trường hợp nào phải xử lý hình sự. Và cứ hễ thả ra là lại đâu đóng đấy".
Theo Trung tá Đồng, việc để cò mồi tồn tại trước tiên cần nhắc tới trách nhiệm của chính các bệnh viện. Có một thực tế không thể chối cãi là bệnh nhân khi thông qua "cò", chấp nhận chi một khoản phí bôi trơn thì đều được việc. Họ được chen ngang, được bác sỹ khám nhanh và ân cần hơn hẳn những người đi khám theo cách xếp số thứ tự".
Trong suốt quá trình thực tế tại 2 bệnh viện Mắt Trung ương và bệnh viện K chúng tôi ghi nhận, tính trung bình, nếu 1 "cò" dắt được 5-10 bệnh nhân/ngày và cứ một bệnh nhân, "cò" ăn được 100 nghìn thì một ngày chúng bỏ túi ít nhất 500 - 1 triệu đồng. Những món lợi nhuận như vậy dĩ nhiên các nhân viên y tế cũng có phần. Có một bài học mà bất cứ "cò" nào cũng sẽ thuộc nằm lòng khi bị công an sờ gáy, đó là nhất quyết: "Không quen bác sỹ nào". Nếu bị bắt quả tang thì lập tức chuyển hướng: "Đây là thỏa thuận miệng, thuận mua vừa bán. Bệnh nhân nhờ thì em giúp chứ có ai ép họ đâu?". Vậy là thoát hiểm. Cùng lắm thì chỉ bị phạt hành chính rồi... cho về.
Thực tế, bản thân các lãnh đạo bệnh viện không phải không biết nạn "cò" đang tồn tại ngay trước cổng - Trung tá Đồng cho biết. Khi chúng tôi họp giao ban với họ, bệnh viện nào cũng than rằng cò mồi rất phức tạp. Nhưng khi chúng tôi hỏi: Các bác sỹ khi khám bệnh cho những bệnh nhân mà "cò" đưa đến có biết không? Cò mồi vào trong bệnh viện, bảo vệ của các anh có biết không? Chắc chắn là biết bởi chúng tụ tập ở đó suốt ngày. Vậy tại sao "cò" ra vào tự do mà bảo vệ làm ngơ thì không ai trả lời được. Chính bảo vệ đã không chịu làm hết trách nhiệm của mình. Họ vẫn còn tâm lý e ngại hoặc không loại trừ việc ít nhiều có quan hệ với chính các đối tượng này. Nếu nhân viên bệnh viện còn dung túng, tiếp tay cho "cò" thì mọi cố gắng của công an cũng trở nên thừa thãi. Gốc của vấn đề nằm ở đó.
Ngoài việc các bệnh viện cần tự làm trong sạch đội ngũ cán bộ của mình, tới đây chúng tôi sẽ lập hồ sơ các đối tượng cò mồi vi phạm nhiều lần trong một năm để đưa đi cơ sở giáo dục. Có lẽ biện pháp này sẽ là liều thuốc mạnh để trấn áp dứt điểm nạn "cò" bệnh viện - Trung tá Đồng cho biết.
Đại tá Đào Thanh Hải, Trưởng phòng Cảnh sát hình sự - CATP Hà Nội: Nếu không có sự tiếp tay của nhân viên y tế đang công tác tại một số bệnh viện trên địa bàn Hà Nội thì "cò" khó có thể qua mặt lực lượng bảo vệ bệnh viện vào các khoa, phòng khám. Chính vì vậy, để triệt tận gốc "cò" bệnh viện thì vấn đề cốt lõi là ngành y tế cần có biện pháp nâng cao y đức của đội ngũ nhân viên y tế, đồng thời có chế tài xử lý nghiêm những y bác sỹ cố tình vi phạm, tiếp tay cho "cò". Lực lượng CSHS - CATP tiếp tục phối hợp với công an các quận, phường tăng cường xử lý, "quét vét" số "cò" hoạt động tại cổng các bệnh viện, ngăn không cho chúng tiếp xúc với bệnh nhân...
Theo xahoi
Nạn móc ngoặc nuôi dưỡng cò mồi Đổ lỗi cho nạn cò mồi tại các bệnh viện, phần lớn người ta hay viện ra những lý do muôn thuở: Quá tải. Tuy nhiên, với những người làm công tác đảm bảo an ninh trật tự, câu chuyện này lại được nhìn nhận dưới góc độ khác. Một cán bộ công an còn nói thẳng: "Dẹp "cò", chúng tôi làm chỉ...